Cành tụ huyết phan này tựa hồ không có điểm dừng, cho đến khi nở đủ hai ngàn trượng vuông mới không tiếp tục biến lớn, nhưng đã đủ che phủ cả thiên không của Chiến Thần điện, che khuất bầu trời, khiến quảng trường Chiến Thần điện, chiếu ra một luồng huyết hồng chi sắc tà dị.
Chiếc đầu lâu màu đỏ máu trên tụ huyết phan lúc này cũng có hơn ngàn trượng vuông, tựa như một quần thể huyết trì, Ma Vương Đồ Độc đứng trong miệng chiếc đầu lâu màu đỏ máu đó.
- Tụ huyết phan này, ta dùng tinh nguyên khí huyết của hàng tỉ vu dân vu sĩ tế luyện, uy lực chi cường, mạnh hơn trước trăm lần, Cổ Thần, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là tà môn đại pháp thực sự, vạn hồn thi khí, hút hồn nhiếp phách, thi hồn đại pháp, diệt kì nguyên thần, sát...
Ma Vương Đồ Độc tay vừa hoa chân múa tay, vừa lẩm nhẩm đọc, theo tiếng hô của hắn, cương khí đen xì nồng đậm từ trong tụ huyết phan trào ra, bao phủ toàn bộ mấy ngàn trượng thiên không, thiên không vốn đã u ám, cơ hồ biến thành một hồ mực.
Giọng nói của Ma Vương Đồ Độc truyền đến từ trong thiên không, không ai biết vị trí cụ thể của hắn ở đâu.
Theo sát thanh của Ma Vương Đồ Độc, hai đường nhân ảnh đen xì đột nhiên từ trong hắc ảnh lao ra, nhất tề xuất hai quyền, đánh nhanh về phía Cổ Thần, hai đường nhân ảnh này chính là Âm Ngột và Mộc Ân đại vu nguyên thần, bị Ma Vương Đồ Độc luyện thành huyết hồn.
Giống như Tàng Thiên Cơ, Ma Vương Đồ Độc vì muốn đối phó với pháp bảo khắc chế nguyên thần của Cổ Thần, đem nguyên thần của Âm Ngột và Mộc Ân đại vu cũng luyện thành bộ dạng nửa nguyên thần, nửa thân thể, chỉ là, Tàng Thiên Cơ bảo lưu ý thức, còn Âm Ngột và Mộc Ân đại vu thì bị giết cả ý thức, chỉ là hai công cụ để Ma Vương Đồ Độc lợi dụng.
Âm Ngột và Mộc Ân hai người vốn là minh khiếu kì cực hạn đỉnh tiêm cao thủ, luyện thành huyết hồn, so với huyết hồn luyện thành của Tàng Thiên Cơ, thực lực càng cường, thân thể và pháp lực đã tương đương đằng vân kì cường giả, chỉ là không thể sử dụng pháp tắc chi lực mà thôi.
Đối với tu sĩ Độ Hư Bí Cảnh trở xuống, Cổ Thần cách trực tiếp nhất chính là sử dụng "Chiến thần lạc tinh quyền", chưởng cương đầy trời rơi xuống, chỉ cần không phải Độ Hư Bí Cảnh cường giả, đều có thể giết chết.
Nhưng, Cổ Thần vừa sử dụng kết thành "Lạc tinh Chiến Thần quyền" chưởng ấn, một đường cương mang đen xì như tiễn rời cung, bắn ra từ trong hắc khí đen xì, bắn về phía Cổ Thần.
Đường cương mang xé nát hư không mà không phát ra tiếng động quá lớn, nhanh như điện xẹt, lóe lên một cái rồi biến mất trước mắt Cổ Thần, Cổ Thần cảm nhận được một luồng uy hiếp chí mạng trong đường cương mang đen xì này, trong cương mang ẩn hàm sức mạnh pháp tắc chi lực, có thể dễ dàng giết chết bất cứ tu sĩ nào dưới Độ Hư Bí Cảnh.
Cổ Thần và Hư Tử Uyên quay sang nhìn nhau, trong mắt đầy vẻ lo lắng, đường cương mang đen xì này, chụp lấy Cổ Thần và Hư Tử Uyên hai người, Cổ Thần nếu như muốn tránh, chỉ có thể sử dụng "Cưu long phù không môn" thuấn di rời đi, nhưng Hư Tử Uyên thì không thể thuấn di, chỉ là dựa vào tốc độ "Thiểm thiên phong dực", căn bản không thể tránh đường quang mang đen xì ẩn hàm pháp tắc chi lực này.
- Thuần dương quyền cương!
Cổ Thần hét lớn một tiếng, thuần dương chân khí trong cơ thể vận chuyển nhanh chóng, giống như sóng biển, quay cuồng trong người, bành trướng mà ra, đánh ra một đường quyền cương thuần bạch chói mắt, do thuần dương chân khí ngưng tụ mà thành.
Hư Tử Uyên cũng bổ ra một chưởng, chưởng cương do thuần âm chân khí ngưng tụ mà thành, như một tảng hàn băng, thuần âm chưởng cương vừa xuất, nhiệt độ trong không khí đột nhiên giảm mạnh, mặt đất trong mấy ngàn trượng vuông kết ra một tầng hàn băng.
Thuần dương quyền cương và thuần âm quyền cương dung hợp lại với nhau, âm dương tương hợp, phát ra sức mạnh không thể tưởng tượng, va chạm với đường cương mang đen xì, phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, không gian một ngàn trượng vuông lập tức sụp đổ, tất thảy bị chấn thành hư vô.
Cổ Thần và Hư Tử Uyên thân thể hơi chấn, bắn ngược ra sau, bay gần mấy trăm trượng, Ma Vương Đồ Độc trong hắc khí như mực, không hề có động tĩnh, tựa hồ như không di chuyển nửa bước.
Ma Vương Đồ Độc một kích động dụng pháp tắc chi lực, đủ để miểu sát bất cứ tu sĩ nào dưới Độ Hư Bí Cảnh, nhưng bị Cổ Thần và Hư Tử Uyên liên thủ, dùng âm dương đại đạo phá, nếu không phải Cổ Thần và Hư Tử Uyên tu vi quá thấp, chỉ cần một trong hai người đến đằng vân kì tu vi, bị chấn bay, không phải Cổ Thần và Hư Tử Uyên mà là Ma Vương Đồ Độc.
Hai người thân ảnh vừa ngừng, khóe miệng trắng tuyết của Hư Tử Uyên treo một dường huyết ấn, thân thể Hư Tử Uyên không cường đại bằng Cổ Thần, trải qua vô số lần thoát thai hoán cốt, nhất thời vị Ma Vương Đồ Độc làm cho nội thương.
Cổ Thần thấy vậy, nói:
- Sư tỷ, tỷ lùi sang một bên trước, để ta một mình chiến với Đồ Độc, như vậy ta cũng rảnh rang tay chân, phát huy thực lực mạnh nhất.
Hư Tử Uyên biết, ở lại bên cạnh, Cổ Thần không thể sử dụng "Cửu long phù không môn" tránh né, gật gật đầu, hóa thành một đường độn quang, đáp xuống bên cạnh Thần Nữ Tự Ngọc.
Ma Vương Đồ Độc thấy vậy, hắc hắc cười nói:
- Các ngươi hai người thuần âm thuần dương liên thủ còn không địch nổi, dựa vào một mình ngươi, cũng xứng làm đối thủ của ta? Đúng là tự tìm cái chết.