Cho dù lúc này Cổ Thần có lực lượng đô thiên cửu sát phụ thể, thực lực có thể so sánh được với cường giả cái thế tầng thứ nhất như Cơ Lăng Hư, Kim Thai tôn giả, thế nhưng so sánh với Thiên Mục đại vu lúc này thua kém quá xa, tương quan tới mấy lần.
Vì vậy, ngay cả công kích Chiến Thần Diệt Tinh quyền của Cổ Thần kinh khủng vô cùng, nhưng Thiên Mục đại vu hiện tại có thực lực mạnh hơn hắn rất nhiều, một quyền đã dễ dàng đánh tan được sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền.
Nguyên bản Thiên Mục đại vu là người mạnh nhất trong số cường giả cái thế tầng thứ nhất, hiện tại lại được chín vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ thi triển Cửu Sát Đô Thiên đại trận, vì hắn thu hút lực lượng đô thiên cửu sát phụ thể, thực lực càng vượt xa bất luận người nào trong số Cơ Lăng Hư, Kim Thai tôn giả, Long Nguyên, Thánh Ưng đại vương, thậm chí Ngô Tinh mạnh hơn Long Nguyên vài phần so với lực lượng của Thiên Mục đại vu lúc này cũng xa xa không bằng.
Một quyền của Thiên Mục đại vu đánh tan Chiến Thần Diệt Tinh quyền của Cổ Thần, nhất thời cười to mộ tiếng, quát dẹp đường:
- Cổ Thần, ngươi khinh nhờn danh hiệu Chiến thần bản tộc, chiếm lấy thánh vật Chiến Thần Lệnh bản tộc, bản vu sẽ bầm thây ngươi vạn đoạn, tìm cái chết cho ta.
Thiên Mục đại vu lớn tiếng rít gào, song quyền giống như đại pháp liên châu, một quyền nối tiếp một quyền oanh kích về phía Cổ Thần.
Một đạo lại một đạo quyền cương đánh ra, bầu trời phương viên nghìn dặm cao cao, điện quang lập lòe, tiếng sấm ì ùng, mây đen rậm rạp, vô số thiên lôi từ trên bầu trời hạ xuống, cùng với Thiên Lôi Thần Quyền của Thiên Mục đại vu dung hợp vào một chỗ, phát ra tiếng nổ vang rung trời, lôi âm bạo tạc không ngớt.
Một đạo Thiên Lôi Thần Quyền lớn chừng vạn trượng từ trên trời cao giáng xuống, mang theo thiên lôi vô cùng vô tận, giống như lôi kiếp vô cùng vô tận, điên cuồng oanh kích vào Cổ Thần.
- Trảm Sát Chi Phủ --- Trảm! Trảm! Trảm! Trảm! Trảm! Trảm!
Sáu đạo quang mang ba xanh ba đen chợt lóe, sáu bàn tay của Cổ Thần trong nháy mắt xuất hiện sáu thanh tiên phủ thượng phẩm, trong sát na chém ra sáu đạo phủ cương, phủ cương ngang dọc mấy nghìn trượng, khiến hư không hoàn toàn bổ ra, giống như chém ra một không gian chân không đen kịt, chém vào một quyền Thiên Lôi Thần Quyền.
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Sáu đạo phủ cương chém vào cùng một vị trí trên Thiên Lôi Thần quyền, nhất thời khiến đạo Thiên Lôi Thần Quyền thứ nhất tan thành mây khối, thế nhưng lực phản chất thật lớn khiến Cổ Thần bị bật lui trăm trượng, đạo Thiên Lôi Thần Quyền thứ hai, thứ ba tiếp tục oanh kích về phía Cổ Thần.
- Trảm!
Sáu bàn tay Cổ Thần cùng động, lần thứ hai chém ra sáu đạo phủ cương, lại bị đẩy lùi trăm trượng, lại chém tan một đạo quyền cương.
Bên ngoài Hư Thiên Tông, Cổ Thần và Thiên Mục Đại Vu triển khai một trận đánh kinh thiên động địa, hai người cách xa nhau chừng trăm dặm, quyền cương của Thiên Mục đại vu vượt qua hư không trăm dặm, đánh tới trước mặt Cổ Thần, bị Cổ Thần nhất loạt đánh tan, thế nhưng lực công kích thật lớn khiến Cổ Thần càng lùi càng xa, sáu bàn tay thì bị chấn tới tê dại đau đớn.
Lực lượng của Thiên Mục đại vu quả thực kinh khủng tới cực điểm, cho dù Cổ Thần có lực lượng đô thiên cửu sát phụ thể cũng không thể chống đỡ được, thân thể không ngừng bật lui về phía sau, trong cơ thể thì bị chấn ra rất nhiều vết thương, máu tươi cuộn trào.
Chỉ bất quá một khi Cổ Thần thụ thương, mộc chi bản nguyen trong mệnh tuyền lại điên cuồng vận chuyển, phóng ra linh khí sinh cơ thuần khiết không gì sánh được, chỗ nào chảy ra, vết thương vỡ tan trong cơ thể chớp mắt khép lại, khôi phục như ban đầu.
Nhìn qua, mỗi lần Cổ Thần tiếp một quyền đều bị đẩy lui trăm trượng, chấn tới mức toàn thân rung mạnh, tựa hồ bản thân bị trọng thương, nhưng trên thực tế tất cả thương thế đều được mộc chi bản nguyên trị hết, Cổ Thần chỉ liên tục thối lui phía sau, thân thể vẫn bảo trì trạng thái hoàn mỹ nhất, không hề có biểu hiện chịu nửa điểm vết thương.
Thấy Cổ Thần bị quyền cương của Thiên Mục đại vương chấn tới mức liên tục bật lui lại phía sau, thân ảnh Ngô Tinh chợt lóe, nhất thời đánh tới, song chưởng đánh ra, hai đạo chưởng cương hóa thành mấy nghìn trượng, kích vào một đạo Thiên Lôi Thân Quyền.
Ầm ầm ầm ầm ầm…
Trong hư không sản sinh tiếng nổ vang vọng như cự cổ đánh mạnh, Ngô Tinh liên tục bật lui phía sau hơn mười bước mới dừng lại được thân thể, trong mắt kinh hãi, rống lên:
- Cổ Thần lão đệ, Thiên Mục lão quỷ có Cửu Sát Đô Thiên đại trận hỗ trợ, lực lượng mạnh tới không thể tưởng tượng, gần với chư tử đại tiên hợp đạo thành công, chúng ta không phải là đối thủ của hắn, không thích hợp liều mạng, mau mau lui lại!
Một bên, Long Nguyên cũng chiến đấu một cường giả cái thế vu sĩ thượng cổ có lực lượng đô thiên cửu sát phụ thể, nguyên bản thực lực của vu sĩ thượng cổ này không bằng Long Nguyên, thế nhưng được chín vị cường giả cái thế thi triển Cửu Sát Đô Thiên đại trận hỗ trợ thu được lực lượng cường đại, thực lực tăng lên, so với Thiên Mục đại vu lúc này không kém hơn bao nhiêu, đánh Long Nguyên liên tục bật lui ngược lại.
Số lượng cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ của cổ vu tộc tổng cộng có hơn ba mươi người, có thể hợp thành ba Cửu Sát Đô Thiên đại trận, có ba vị vu sĩ thượng cổ nguyên bản thực lực tương đối cường hãn, thu được lực lượng đại trận phụ thể, thực lực tăng mạnh.
Cổ Thần và Ngô Tinh ngăn cản Thiên Mục đại vu, Long Nguyên đại trưởng lão cũng chặn một người, một người còn lại thì bị cường giả Đạo môn và long tộc liên thủ công kích, thế nhưng vị vu sĩ thượng cổ này đối mặt với hơn mười vị cường giả cái thế khác vẫn chiếm thượng phong.
Sức chiến đấu của cổ vu tộc vô cùng cường hãn, quả nhiên danh bất hư truyền, cứ tiếp tục đánh như vậy đạo môn và long tộc sẽ bị cổ vu tộc đánh bại tan tác.
Ngô Tinh muốn lưu lại, Cổ Thần cũng biết không thể tiếp tục liều mạng với cổ vu tộc, hồi âm nói:
- Ngô Tinh đại ca, chúng ta trở về Hư Thiên Tông, cổ vu tộc cũng không có cách nào đối với chúng ta, cường giả long tộc rất nhiều, trong lúc nhất thời khó có thể đồng thời tiến vào Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, không bằng đại ca dẫn theo bọn họ rời khỏi đây trước, mục tiêu của cổ vu tộc chính là ta, long tộc rời đi bọn họ hẳn là không truy kích.
Ngô Tinh hồi âm nói:
- Được, Cổ Thần lão đệ, vậy ngươi nên bảo trọng, không nên tiếp tục liều mạng, chúng ta rút lui trước!
Lập tức, Ngô Tinh thi triển Thiên Long Bát Âm, hét lớn một tiếng, hạ đạt mệnh lệnh rút lui, dẫn theo cường giả long tộc rời đi thật xa.
Cổ Thần đồng thời ra lệnh cho cường giả Đạo môn rút lui, tiến vào trong Hư Thiên Tông, rất nhanh tất cả đều đã vượt qua khu vực Thiên Tinh Hóa Hư đại trận bao phủ, Cổ Thần tiếp tục chống đối lại công kích của Thiên Mục đại vu, tình thế mặc dù rất nguy hiểm, nhưng tất cả vết thương lớn bé đều được một chi bản nguyên chữa trị hết, hắn cũng không hề bị thương thế chân chính gì.
Chờ khi chúng cường giả Đạo môn đã rút lui hết vào trong Hư Thiên Tông, Cổ Thần sử dụng Chiến Thần Lệnh tạm thời cản trợ công kích mấy quyền của Thiên Mục đại vu, đồng thời thi triển Chiến Thần Diệt Tinh quyền, phá phá trói buộc không gian của Thiên Mục đại vu đối với hắn, cũng nhanh chóng chạy vào trong Thiên Tinh Hóa Hư đại trận.
Mặc cho Thiên Mục đại vu bên ngoài trận nổi giận lôi đình, Cổ Thần không chút lay động nào, phòng thủ của Thiên Tinh Hóa Hư đại trận vô cùng kiên cố, hiện tại hai tộc nhân, yêu đã bị đẩy lùi, không có vài năm đừng mơ tưởng phá được trận này, Cổ Thần cũng có đủ thời gian nghỉ ngơi lấy sức.
Trở về Hư Thiên Tông, Cổ Thần dặn dò chúng cương giả Đạo môn một chút, sau đó đều giải tán, trong Hư Thiên Điện chỉ còn sót lại hai người Cổ Thần và Cổ Thương Khung.
- Phụ thân! Thần nhi vô dụng, để cho phụ thân rơi vào tay Thánh hoàng, còn bị khống chế tinh thần, để phụ thân chịu dằn vặt trăm năm, thực sự là bất hiếu!
Cổ Thần quỳ gối trước mặt Cổ Thương Khung, tự trách thật sâu.
Chỉ có trước mặt phụ thân chính mình, Cổ Thần mới có thể để lộ một mặt mềm yếu của chính mình.
Cổ Thương Khung lập tức nâng Cổ Thần lên, nói:
- Không, Thần nhi, sao con lại vô dụng, con là kiêu ngạo của phụ thân, con là kiêu ngạo toàn bộ thời đại này, ta có nhi tử như con quả thực là tam sinh hữu hạnh, cẩu hoàng Cơ Nghiêu đã hủy diệt toàn bộ thành Nhạc Thủy, tội nghiệt ngập trời, hắn chết trong tay con, ngươi đã vì Cổ gia, vì mấy vạn phụ lão hương thân thành Nhạc Thủy báo thù rồi.
Đang khi nói chuyện, Cổ Thương Khung dẫn theo thi thể của Thánh hoàng Cơ Nghiêu ba ba hai tiếng, tát mạnh hai cái lên mặt Thánh hoàng Cơ Nghiêu để tiết cơn giận.
- Không! Báo thù chỉ vừa mới bắt đầu!
Ánh mắt Cổ Thần rơi vào thi thể của Thánh hoàng Cơ Nghiêu, nói:
- Ta phải lấy thi thể của cẩu hoàng này, luyện thành pho tượng, vĩnh viễn quỳ gối bên ngoài thành Nhạc Thủy, đời đời kiếp kiếp chịu thế nhân thóa mạ, đồng thời nhất định có một ngày ta sẽ giết lên Thánh đình, đánh Ngọc Tiêu Thành rơi xuống đất, Cơ gia tự xưng là thánh tử thiên đạo, thiên mệnh sở quy, ta muốn chém hết tất cả thánh tử thiên đạo, chém hết thiên mệnh sở quy, để nhân tộc triệt để thoát khỏi Thánh đình áp bách.
- Tốt!
Cổ Thương Khung gật đầu, nói:
- Thánh đình hầu như chiếm toàn bộ tài nguyên tu luyện nhân tộc, đời đời thống trị nhân tộc, chỉ có những thế lực thuận theo bọn họ mới có thể thu được một chút tài nguyên ban phát, nhưng thế lực không phục đều bị Thánh đình tiêu diệt, người bình thường muốn trên con đường tu đạo bước xa một chút quả thực khó hơn lên trời, gông xiềng Thánh đình hầu như buộc chặt cổ nhân tộc, chỉ có nhân tài Thánh đình mới có thành tựu nhất đinh, bằng không nhân tộc là vạn vật chi linh, nếu như người người tu tiên sẽ là tình cảnh thịnh thế đến mức nào? Thánh đình bị diệt, nhân tộc đại thế quật khởi! Thần nhi, trên người cẩu hoàng có một kiện tiên bảo tên là Hoàng Thiên Tỳ, hẳn là còn đang trong mi tâm của hắn, con lấy ra nhìn, gã tướng sĩ phàm nhân nhiều lần tính toán con tên là Thiên Toán Tử, hắn ở trong không gian bên trong Hoàng Thiên Tỳ.
- A… Thực sự đạp phá thiết ngoa vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu, Thiên Toán Tử? Hài nhi muốn tìm hắn thât lâu rồi! (Cố tình trồng hoa hoa không nở, vô tình cắm liễu liễu xanh um )
Cổ Thần hưng phấn nói, tiên lực thuần dương đảo qua, quả nhiên từ chỗ sâu trong mi tâm của Thánh hoàng Cơ Nghiêu phát hiện ra sự tồn tại của Hoàng Thiên Tỳ.
Khẽ nắm tay lại, trong sát na Cổ Thần rút Hoàng Thiên Tỳ từ trong mi tâm của Thánh hoàng Cơ Nghiêu ra ngoài.
Một đạo bạch quang từ chỗ mi tâm Thánh hoàng Cơ Nghiêu lóe lên, rơi vào trong tay Cổ Thần, biến thành một khuôn bạch ngọc hình buông, giống như ấn tỳ hoàng gia, chính là trọng bảo truyền thừa của Thánh đình, có tên Hoàng Thiên Tỳ.
Cổ Thần đã từng nhìn thấy Thánh hoàng Cơ Nghiêu sử dụng Hoàng Thiên Tỳ nhiều lần, tiên bảo này có uy lực rất lớn, trong số các tiên bảo vô thượng thuộc về tồn tại thượng đẳng, so với Tổ Long Ấn của Ngô Tinh không hề thua kém.
Cổ Thần truyền tiên lực thuần dương vào trong Hoàng Thiên Tỳ, bên trong quả nhiên tự thành không gian, đồng thời chồng chất một tầng lại một tầng linh thạch, đan dược, thảo dược giống như núi cao.
Hoàng Thiên Tỳ giống như giới chỉ trữ vật của Thánh hoàng Cơ Nghiêu, trong đó cất giữ toàn bộ vật phẩm của Thánh hoàng Cơ Nghiêu, tựa hồ Thánh hoàng Cơ Nghiêu còn nghĩ để Hoàng Thiên Tỳ trở thành thương khố di động bên người, tất cả tài liệu, tài nguyên bên trong hầu như chất thành núi thành biển. Nhiều tài nguyên như vậy Cổ Thần hầu như có thể dễ dàng xây dựng phát triển thành một thế lực lớn siêu cấp.
Phát triển một thế lực lớn siêu cấp cần phải có công pháp, bí quyết vô thượng, ngoài ra cần có tài nguyên tu luyện, bất luận thiên tào nào không mượn vào ngoại lực, không có tài nguyên tu tiên dồi dào cũng không thể đi được quá xa trên con đường tu chân.
Hôm nay Hư Thiên Tông có truyền thừa Đỉnh Thiên Chiến Địa quyết của Thái Hư Cung, lại có nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, có thể trong thời gian rất ngắn đủ phát triển thành một thế lực lớn siêu cấp tương đương với một thánh địa.
Bất quá hứng thú của Cổ Thần hiển nhiên không ở tài nguyên tu tiên, tới cảnh giới của hắn hiện tại hầu như không cần tài nguyên tu tiên gì, có tác dụng đối với hắn trừ phi là những bản nguyên lực thế giới như bản nguyên ngũ hành mới tạo thành hiệu quả rõ rệt.
Tiên lực thuần dương của Cổ thần đảo qua tầng tầng không gian, rốt cuộc tại một không gian có tốc độ thời gian lưu động cực kỳ chậm rãi xuất hiện nhiều người, đều là phàm nhân không có pháp lực.
Phàm nhân ở trong Hoàng Thiên Tỳ? Tuy rằng không chỉ có một người, nhưng Thiên Toán Tử hẳn là nằm trong số những người này, tiên lực thuần dương của Cổ Thần nhất thời dung mãnh tiến vào trong không gian này.
Đây là một không gian loại nhỏ phương viên ước chừng trên người ba mươi dặm, bên trong có núi có sông, có hoa cỏ cây cối xanh mềm, cảnh trí đẹp đẽ phi phàm.
Một tòa trang viên thật lớn thành lập bên dưới một ngọn núi duy nhất, diện tích phương viên mấy trăm trượng, bên trong đều là thủy tạ lâu thai, ngọc điện kim cung, cực độ xa hoa.
Cổ Thần cảm giác được khí tức phàm nhân ở ngay bên trong ngọc điện kim cung này.
Trong một ngọc điện chính giữa có hơn ba mươi phàm nhân, ở đây bày đặt rất nhiều loại rượu ngon hương vị ngọt ngào, các loại hoa quả, mỹ vị thịt quay.
Trên ghế thủ tọa có một trung niên nhân tuổi chừng hơn ba mươi đang ngồi, mặc một kiện đạo bào, chính là Thiên Toán Tử. Sauk hi hắn dùng thánh ngọc quả, thọ mệnh tăng thêm 1296 năm, cơ thể càng trở nên trẻ trung hơn.
Cho dù có thọ nguyên 1296 năm, Thánh hoàng Cơ Nghiêu vẫn như trước để Thiên Toán Tử tại khu vực thời gian giảm tộc chảy trăm lần trong Hoàng Thiên Tỳ, muốn Thiên Toán Tử trong năm tháng vô tận phục vụ cho Thánh đình.
Đương nhiên phục vụ cho Thánh đình tự nhiên không thể không có thù lao.