Cổ Thần không biết, thiên địa có số mệnh, vạn năm trước chư tử đại tiên tập thể thất tung, Cổ Hoang xảy ra biến cố trọng đại, có người phong ấn tiên phàm thông đạo, định trụ số mệnh, từ nay về sau thiên hạ không có ai có thể bước vào Hợp Đạo kỳ.
Nghìn năm trước tam tộc đại chiến, khí huyết bao trùm toàn bộ Cổ Hoang, đem thiên địa vốn đã yếu ớt càng tách ra không còn tăm hơi. Do đó, nghìn năm qua, Cổ Hoang cũng có khó lấy ra một Độ Hư cường giả.
Thế nhưng, theo Cổ Thần sống lại, tu vi một đường nước lên thuyền lên, đại khí vận tùy thân, toàn bộ thiên địa số mệnh tựa hồ chậm rãi khôi phục theo hướng nghìn năm trước/
Cổ Thần tinh tế cảm ứng một phen, cũng không có nghe được thanh âm của Hư Tử Uyên và Tiên Âm, thế nhưng, lại cảm ứng được, trong Tử Tâm Tiểu Trúc có không khí ba động truyền đến, chứng tỏ bên trong có người ở.
Tử Tâm Tiểu Trúc là nơi ở cũ của Hư Tử Uyên, đã có người ở lại, như vậy, vô cùng có khả năng chính là Hư Tử Uyên.
Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe liền biến mất không thấy, hai lần thuấn di liền đi tới Bách Thảo Phong, lại một lần thuấn di nữa, thân thể hắn đã trực tiếp xuất hiện ở trong Tử Tâm Tiểu Trúc.
Cự ly gần như vậy, coi như là ở bên trong, thanh âm và pháp lực ba động đều không thoát khỏi cảm ứng của Cổ Thần, trong Tử Tâm Tiểu Trúc, không chỉ có Hư Tử Uyên ở lại, có một người khác, Cổ Thần đối với khí tức của nàng cũng thập phần quen thuộc, chính là Tiên Âm.
Hơn mười năm không gặp, Hư Tử Uyên đã là cao thủ Minh Khiếu Kỳ cực hạn, Tiên Âm cũng đạt được tu vi Minh Khiếu hậu kỳ. Hư Tử Uyên là thuần âm chi thể, sáu mươi năm trước đã bước vào Minh Khiếu Kỳ, hiện tại đạt tới Minh Khiếu Kỳ cực hạn, cũng là bình thường. Tiên Âm trải qua thời gian tám mươi năm, tựu bước vào cảnh giới Minh Khiếu hậu kỳ, tốc độ tu luyện tại Tu Chân Giới quả thực chính là đột nhiên tăng mạnh.
Xem ra, Hư Tử Uyên mấy năm nay mỗi ngày đều ở trong tiểu tiên giới tu luyện một canh giờ, hiệu quả không nhỏ.
Cổ Thần Nguyên Thần dung nhập trong khiếu, cả người vô thanh vô tức, thần thức không thể thăm dò, đi tới bên trong Tử Tâm Tiểu Trúc. Hư Tử Uyên và Tiên Âm cũng không phát giác ra.
Hư Tử Uyên và Tiên Âm ngồi đối diện với nhau ở trong phòng, thanh âm của Hư Tử Uyên rõ ràng vang lên bên tai Cổ Thần:
- Tiên Âm muội muội, cớ chi mặt ủ mày chau, còn đang vì Minh gia mà thương tâm sao?
Nghe Hư Tử Uyên nói, hiển nhiên nàng vừa đi tới trong phòng của Tiên Âm.
Cổ Thần giơ bước, đi đến gian phòng của hai người.
Bên trong phòng, Tiên Âm lắc đầu nói:
- Đã hơn mười năm rồi, có đau xót nữa, cũng đều là quá khứ, ai, Hư Uyên tỷ, ngươi nói hắn có phải là đã thực sự trở về?
Hư Tử Uyên nhợt nhạt cười, nói:
- A! Tiên Âm muội muội, nguyên lai ngươi đang nhớ sư đệ a.
- Hắc hắc...
Cổ Thần đi tới trước cửa, nghe hai người nói tới mình, liền ngừng bước, nghiêng tai lắng nghe.
Cổ Thần vô thanh vô tức, Hư Tử Uyên và Tiên Âm cũng không biết hắn đã tới ngoài cửa rồi.
Tuy rằng Tiên Âm đã qua trăm tuổi, thế nhưng tướng mạo lại như mười tám, mười chín tuổi, một thân bạch y phiêu phiêu, da trắng như tuyết, thịt như ngọc cao, nàng và Cổ Thần phân ly, khi ấy mới hai mươi tuổi, hơn tám mươi năm không gặp Cổ Thần. Lúc này vẫn còn duy trì tâm tình thiếu nữ, nghe Hư Tử Uyên vừa nói, hai gò má nhịn không được nổi lên hai luồng yên hồng.
Tiên Âm nói:
- Tử Uyên tỷ, ta không phải nghe người ta nói hắn từng xuất hiện gần đầu nguồn Hắc Thủy Hà sao? Hắn cùng chúng ta phân ly, vừa đi đã vài chục năm, Tử Uyên tỷ chẳng lẽ ngươi không nhớ hắn sao?
Cổ Thần xuất hiện tại đầu nguồn Hắc Thủy Hà, đám Minh Khiếu Kỳ tu sĩ Hậu Quân Cực, Vu Đạo Tông, A Cưu La vương đều có thấy. Cổ Thần thân là tu sĩ nhân tộc, lại trở thành chiến thần cổ vu tộc, đồng thời, Cổ Thần tại nhân tộc còn có một danh hào vang dội "Cổ sát thần". Cao thủ Mệnh Tuyền bị Cổ Thần chém giết vô số kể, tựu ngay cả Đại Doanh Đế Đình cường thế cũng đều bị hắn hủy diệt, do đó, Cổ Thần là nhân vật nổi tiếng nhất nhân tộc.
Cổ Thần xuất hiện tại phụ cận đầu nguồn Hắc Thủy Hà, bị Hậu Quân Cực, A Cưu La vương đồn ra ngoài, rất nhanh tại toàn bộ Tu Chân Giới truyền đi. Hư Thiên Tông tuy rằng vài chục năm đều vì tuân theo tự phong, nhưng cũng không có hoàn toàn không chú ý tới Tu Chân Giới, nên bình thường vẫn âm thầm phái ra một ít tu sĩ, biết được xu thế động thái của Tu Chân Giới.
Do đó, Cổ Thần xuất hiện tại đầu nguồn Hắc Thủy Hà, trải qua hơn mười ngày truyền bá, dần dần cũng truyền tới trong Hư Thiên Tông.
Hơn tám mươi năm không thấy Cổ Thần, Tiên Âm đối với hắn vẫn thường xuyên tưởng niệm, nhất là Đại Mông Đế Đình bị Trịnh Diệc Hùng, Tàng Khôn Phàm, Tàng Khôn Sơn, ba vị Độ Hư cường giả hủy diệt, toàn bộ Mông gia gặp phải đại nạn, tâm của Tiên Âm tựa như con thuyền nhỏ bị lật trong đại dương mênh mông, không chỗ dựa vào, khi đó, đối với Cổ Thần càng ngày đêm chờ đợi, sớm chiều mong nhớ.
Tuy rằng sau đó Tiên Âm tiến nhập Hư Thiên Tông, có Hư Tử Uyên làm bạn, đối với tưởng niệm Cổ Thần dần dần chôn vào trong lòng, nhưng ngày gần đây nghe nói Cổ Thần đã xuất hiện ở trung thủ, trong lòng Tiên Âm lại chờ đợi.
Hư Tử Uyên nói:
- Sư đệ lúc này đây tu luyện là muốn hóa khai tâm kết, lĩnh ngộ " Thiên đạo" bước vào Độ Hư bí cảnh trong truyền thuyết. Hiện tại sư đệ bất quá một trăm lẻ tám tuổi, cho dù thượng cổ chư tử đại tiên, cũng chưa từng nghe nói qua trăm tuổi liền bước vào Độ Hư bí cảnh. Nếu là sư đệ thực sự trở về trung thổ, khẳng định sẽ tới tìm chúng ta, nếu là không tới tìm chúng ta, khẳng định là đồn đãi, vài chục năm qua, mấy Độ Hư cường giả đều để toàn bộ trung thổ lục lọi vài lần, muốn tìm kiếm hắn, kết quả đều vô ích, nói không chừng là bọn hắn muốn tìm sư đệ đến phát điên rồi, lừa mình dối người đây mà.
Tiên Âm quyệt miệng, nói:
- Hắn cũng thật là rời khỏi lâu như vậy, cũng không tới gặp ta một lần, nếu không phải ta mạng lớn, lần đó ở trong tiểu tiên giới tu luyện, ta cùng với hắn cũng vô pháp gặp lại, hay là trong lòng hắn căn bản không có ta.
Nói đến chỗ này, Tiên Âm có chút buồn bã.
Hư Tử Uyên kéo ngọc thủ nhỏ và dài của Tiên Âm, nói:
- Tiên Âm muội muội, cái này thì ngươi trách oan sư đệ rồi. Lúc đó Cổ gia gặp phải đại nạn, sư đệ giận dữ, đem toàn bộ Đại Mông Đế Đình hoàn toàn hủy diệt, giết người vô số, chính là trong lòng hoang mang và khó chịu, hắn tới bên ngoài Hư Thiên Tông, nhưng ngay cả tông môn cũng không tiến vào, Tiên Âm muội muội, ngươi đừng trách hắn. Lúc đó tâm lý của hắn không dễ chịu, cần tìm một chỗ yên lặng một chút, chỉ cần sư đệ thoát khỏi hoang mang, trở lại trung thổ. Nhất định hắn sẽ đến gặp xem chúng ta. Trong lòng hắn sao lại không có ngươi được! Lúc đi, hắn cũng rất do dự có nên tới gặp ngươi hay không, chỉ là trong lòng có chuyện, không thể buông bỏ mà thôi. Sư đệ là người trọng tình nghĩa, mấy năm nay, hắn khẳng định cũng đều nhớ đến chúng ta.
- Phải không?
Tiên Âm tâm tình lập tức chuyển tốt lên, hỏi.
Hư Tử Uyên còn chưa mở miệng, một thanh âm từ ngoài cửa vang lên:
- Đương nhiên đúng vậy, sư tỷ ngươi quả nhiên là hiểu ta, nói rất đúng, chúng ta quả nhiên là tâm hữu linh tê, ta nghĩ như thế nào, ngươi đều biết cả, ha ha ha ha...
Theo tiếng cười, Hư Tử Uyên và Tiên Âm nhất thời chấn động toàn thân, hai mắt tựa như bất động, khoảng chừng trong nháy mắt, hai người mới có phản ứng, quay đầu cùng hướng về phía cửa nhìn lại, trong ánh mắt tràn đầy kinh hỉ và chờ đợi.