Hai tộc nhân, vu tuy rằng đối lập, nhưng sự viếng thăm giữa các thủ lĩnh cao cấp với nhau, thì cũng rất chú trọng lễ nghĩa.
Cổ Thần đến viếng thăm với tư cách Cổ Vu Chiến Thần, mà không phải là đến gây hấn, các tu sĩ phật môn cũng sẽ không tự tìm phiền não mà cố ý gây khó dễ cho một cường giả, để rồi gây ra những phiền phức không đáng có. Vì thế, tiếp đãi khách khí là rất cần thiết.
Hòa thượng hư không hậu kì nói:
-A di đà phật, lão nạp Khổ Thiện, Cổ Chiến Thần từ xa đến đây, xin mời thượng tọa.
Lão tăng Khổ Thiện xem ra còn già nua hơn cả Độ Thiện đại sư, ông ta không chỉ có một làn râu trắng bạc phơ, trên mặt cũng đã xuất hiện nhiều nếp nhăn, rõ ràng đã sống rất lâu, thọ nguyên cũng đã đạt đến hậu kì.
Loại tu sĩ này, kiếp này tu vi tịnh tiến đã vô vọng. Nhưng do tích lũy trong thời gian dài, tu luyện qua năm tháng dài lâu, đối với tu sĩ cùng cảnh giới tuyệt đối là vô cùng đáng sợ.
Đồng thời, nghe danh tự của lão tăng này là “Khổ Thiện”, cũng đủ để chứng minh ông là tồn tại đồng bối cùng với Độ Thiện Đại Sư, thực lực tuyệt đối không thua kém.
Cổ Thần cũng không khách khí, nói:
-Ta đi ngang qua nơi này, thấy cảnh tượng hùng vĩ, dường như có một trận luận đạo đấu phật xuất sắc sắp diễn ra, liền tới xem qua một chút. Khổ Thiện đại sư, các người cứ tự nhiên, ta đây ngồi một lúc rồi sẽ đi.!
Dứt lời, Cổ Thần vung tay, một luồng cương phong xuất hiện, bao trùm lấy tứ nữ. Thân ảnh lóe lên đã mang theo tứ nữ xuất hiện trên khán đài.
Vốn dĩ trên đài đã ngồi đầy người, nhưng Cổ Thần vừa đến, một vài tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh gần đó liền vội đứng dậy nhường chỗ. Cổ Thần và tứ nữ ngồi mất hết năm vị trí, không để ý đến những người khác, bắt đầu trò chuyện cùng nhau.
- Cổ vu chiến thần này, khí thế lớn nhỉ?
- Đúng vậy, ngay cả Khổ Thiện đại sư cũng đối xử khách sáo với hắn, mà hắn ngay cả liếc cũng không thèm nhìn Khổ Thiện đại sư.
- Ngươi nói vậy là sai rồi, hắn đến đây là khách, lại là thủ lĩnh tối cao của Cổ vu tộc, địa vị ngang với Độ Thiện đại sư, Khổ Thiện đại sư đối đãi hắn khách sáo là chuyện lễ nghĩa. Nếu muốn luận thực lực, nghe nói Khổ Thiện đại sư là nhân vật đứng thứ hai sau Thánh Hoàng và Độ Thiện đại sư. Cổ Vu chiến thần tuy danh tiếng lớn hơn, nhưng nếu luận thực lực, thì vẫn còn thua kém Độ Thiện đại sư.!
- Hắn không phải là đã giết Kim Bằng Vương của Yêu tộc sao? Kim Bằng Vương cũng là nhân vật cấp bậc Hư Không hậu kỳ.
- Vậy là ngươi không biết rồi, ta có nghe qua tin tức chi tiết hơn, Kim Bằng Vương là do bị hắn dùng một kiện tiên bảo đặc thù, phong ấn thực lực mất một cấp, khiến cho tu vi của Kim Bằng Vương bị rớt xuống còn Hư Không trung kì mới chết trong tay hắn, Hư Không trung kỳ sao sánh được với Hư Không hậu kỳ chứ?
- Ồ, thì ra là như vậy, xem ra vẫn là phật môn của chúng ta lợi hại hơn, ngoài Khổ Thiện đại sư ra thì vẫn còn Độ Thiện đại sư. Hừ hừ, tên Cổ Vu Chiến Thần ấy nếu dám làm càn ở chốn Phật môn, nhất định sẽ chịu thiệt thòi lớn rồi.
-Khẳng định là như thế..
…….
Một số tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh, dùng thần niệm truyền âm, âm thầm bàn tán với nhau.
Cổ Thần nhếch miệng, thần niệm truyền âm của họ, làm sao có thể qua lọt lỗ tai của hắn chứ? Thế nhưng đối với những lời bọn hắn vừa nói, Cổ Thần vẻ vẹn chỉ là lặng yên cười cười
Cổ Thần vừa ngồi lên khán đài không lâu, đột nhiên thần sắc khẽ động, hắn phát hiện, ở bên ngoài phía đông mấy chục vạn dặm, có một đạo độn quang, nhanh như tia chớp đang phi độn hướng thẳng nơi này.
Bên trong độn quang tổng cộng có hai người, tốc độ vô cùng nhanh, cơ hồi một lần thuấn di vượt qua hai ngàn dặm. Độn quang nhanh như vậy, hẳn là vừa bước vào siêu cấp cường giả Hư Không kỳ mới có thể làm được. Mà Phạm Âm mới chỉ là tu sĩ Minh Khiếu Kỳ, cho dù “Côn Ngô Tiên Kiếm” có thể đẩy nhanh tốc độ độn tốc của hắn, chỉ sợ cũng không thể đạt tới mức một lần thuấn di vượt qua ngàn dặm
Mười cái hô hấp qua đi, độn quang kia đã phi độn vượt qua mấy vạn dặm, chỉ còn cách Đại Linh Đế Đô một vạn dặm. Cổ Thần đưa mắt nhìn qua, ánh mắt xuyên hư không mấy vạn dặm, thấy được hai bóng người bên trong độn quang.
Cổ Thần hơi kinh ngạc, hai người bên trong độn quang, một người trong đó đúng Phạm Âm, còn một người nữa không ngờ là Ngao Liệt, trách không được độn tốc lại nhanh đến như vậy, thì ra Ngao Liệt khống chế ‘Côn Ngô Tiên Kiếm’ phi hành. Bất quá, một lần thuấn di ngàn dặm, độn tốc như vậy quả thực là đã nhanh rồi
Lúc Cổ Thần quay đầu lại, ba Độ Hư cường giả của Phật môn cũng đồng thời chuyển hướng, phát hiện Ngao Liệt cùng Phạm Âm đến. Phát hiện cử động của ba Độ Hư cường giả, tất cả các tu sĩ phật môn đều đồng loạt quay đầu nhìn lại. Khi thấy độn quang tốc độ nhanh như vậy, trên mặt đều vô cùng kinh ngạc.
Rất nhanh, Ngao Liệt cùng Phạm Âm đã xuất hiện trên bầu trời của Đại Linh Đế Đô, thân ảnh đáp xuống, xuất hiện ngay trên trung ương quảng trường, bên trên ngọn đài cao ngàn trượng.
-Long huynh, Phạm Âm…
Hai người vừa đáp xuống, Cổ Thần bèn lớn tiếng gọi.
-Cổ Thần?
Hai người đều tỏ vẻ kinh ngạc, rõ ràng không ngờ là lại có thể gặp Cổ Thần ở đây.
Tu vi của Ngao Liệt, so với lúc Cổ thần gặp hắn tại Đông Hải Long Cung đã tăng lên một cấp, tu vi từ Đằng Vân hậu kì đã đột phá lên Giá Vụ sơ kì, hơn nữa ‘Côn Ngô Tiên Kiếm’ sắc bén có thể chém vỡ hư không, ngự kiếm mà đi, độn tốc đạt tới một lần thuấn di vượt qua ngàn dặm, cơ hồ là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ mới có thể có độn tốc như vậy.
- Phạm Âm, tên nghiệt chướng này!
Phạm Âm đang định cùng Cổ Thần nói vài ba câu, lúc này, thanh âm A Cưu La Vương đột nhiên vang lên:
- Bổn tọa đợi ngươi đã lâu rồi, nhanh lên đây nhận lấy cái chết!
Phạm Âm mặt sắc trầm xuống, nhìn thoáng qua Cổ Thần nói:
- Cổ Thần huynh đệ, đợi lát nữa sẽ cùng ngươi trò truyện sau.
Dứt lời, bèn đón lấy ‘Côn Ngô Tiên Kiếm’ từ tay Ngao Liệt, thu vào bên trong thể nội, thân ảnh lóe lên Liên đài phật tọa phía đông, nói:
- A Cưu La, tử kỳ của ngươi đã đến.
A Cưu La Vương cười ha hả, ánh mắt không khác gì kim thân la hán đang nhìn chúng sinh bé nhỏ, nói:
- Ngươi cũng sẽ theo bước phụ thân Bồ Già của ngươi, bị cột lên trên hỏa hình đài, bị thiêu đến khi đạo tử thần tiêu( đạo tâm tiêu tán, nguyên thần tiêu tán)
…..
Hai người ngay từ đầu, liền đối chọi gay gắt, luận đạo đấu Phật dưới những lời kịch liệt của hai người đã bắt đầu lặng im trở lại.
Ngao Liệt lại gián tiếp đi lên khán đài, đi tới bên cạnh Cổ Thần, lại có một Phật môn tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh đứng lên nhường chỗ. Ngao Liệt ngồi xuống , bắt đầu trò chuyện với Cổ Thần.
Phạm Âm và A Tu La Vương mới bắt đầu, đã dùng ngôn ngữ kịch liệt đả kích nhay. Phạm Âm cùng A Cưu La Vương luận đàm đấu phật lần này là vì muốn báo thù cho cha, kẻ thua ắt phải bỏ mạng, đương nhiên là không cần khách khí.
Chương 117: Già La bí tàng. (Hạ)
A Cưu La Vương đối với phật pháp nghiên cứu rất sâu, là một cao tăng có tiếng, đàm Phật luận đạo, chưa dưới một ai.
Phạm Âm thì lại không câu nệ tiểu tiết, làm theo ý mình, tuy rằng tạo nghệ trên phương diện phật pháp không sâu, nhưng lại làm theo ý mình, trong tâm có đạo, tựa hồ hắn chính là phật, hắn chính là đạo, mỗi một lời nói ,mỗi một hành vi của hắn, chính là phật pháp, không cần phải cố ý bộc lộ.
A Cưu La Vương dùng Phật pháp, giảng thuật Thiên Địa vạn vật, đẳng cấp sâm nghiêm. Vận mệnh chúng sinh đều do thiên sinh chú định( số mỗi người đều do trời định), chúng sinh vạn dân, chỉ có tín phụng phật pháp, an tâm làm người, không được có những suy nghĩ không đúng đắn, cả đời trải qua sự giáo dục của Phật pháp. Sau khi chết đi sẽ được phật pháp siêu thoát, đăng tiên phong thần. Nếu không, sau khi chết đi sẽ phải chịu tra tấn muôn đời, vạn kiếp không được siêu sinh.
Phạm Âm thì lấy bản thân làm đạo, giảng Thiên Địa đại đạo, chính là tâm thông niệm đạt, con người không nên bởi vì gông xiềng của vận mệnh tự làm khổ chính mình, mà phải thuận theo tâm, đánh vỡ gông cùm của vận mệnh. Người chết như đèn tắt, tuyệt không có kiếp sau, kiếp này không cố gắng, chỉ có thể để người trà đạp, sống tàn tạ cả đời.
Đạo của hai người hoàn toàn khác nhau. Mới bắt đầu, cả hai đều chân thành nói, kẻ tám lạng người nửa cân, đả kích nhau kịch liệt.
Hai người trên đài kịch liệt luận đạo đấu phật. Phía trên khán đài, cả ba Độ Hư cường giả của Phật môn, đều đang thần niệm truyền âm.
-Đạo “tâm thông niệm đạt” của Phạm Âm, nói nghe vài phần có đạo lí, khiến cho ta hiểu được không ít. A Cưu La Vương tuy rằng thông hiểu Phật pháp, nhưng so với Phạm Âm tự thân ngộ đạo, rõ ràng vẫn còn thua kém. E rằng, A Cưu La Vương sắp bị đánh bại rồi.
- Nếu như A Cưu La Vương bị đánh bại, phải tính làm sao? Có Cổ Chiến Thần ở đây, lưu bọn hắn lại e rằng sẽ khó khăn.
- Không sao, A Cưu La Vương thắng bại không quan trọng, quan trọng là Già La bí tàng trên tay Phạm Âm
…………
- Nghiệp chướng nhà ngươi, không quy củ, không ra thể thống, Phật chính là Phật, Kim Cang(cách gọi hộ pháp trong Phật giáo) chính là Kim Cang, thiên thượng địa hạ, đây chính là quy luật của trời đất. Không phân biệt trên dưới, phân biệt cao thấp, thì sẽ không còn quy củ
A Cưu La Vương thở hồng hộc, lớn tiếng quát.
Phạm Âm nói:
-Ngày trước đệ nhất Kim Cang Gia La Trang, cũng từng có Phật muốn hắn quỳ lạy, nhưng Gia La Trang chỉ cúi đầu, sau đó đánh cho vị Cổ Phật kia rơi khỏi liên đài, thọ trọng thương. Sự thực chứng mình, thực lực cao thấp, không phải ở thân phận, Kim Cang chưa hẳn đã không bằng Phật, không có người trời sinh đã là vĩnh hằng thượng vị giả
A Cưu La Vương nói:
- Phật chính là Phật, công tham tạo hóa, pháp truyền vạn cổ, giáo dục chúng sinh, đại công đại đức, đại ân đại uy, tập hợp niệm lực của chúng sinh , tiên pháp khôn cùng, lực lượng vô biên, chính là vịn hằng thượng vị giả, không thể thay đổi. Kim Cang dù thế nào vẫn chỉ là Kim Cang, đối với Phật bất kính, chính là đại nghịch bất đạo, cũng như tên nghịch tặc nhà ngươi, đáng lẽ là bị nghiệp hỏa phần thân mà chết.
Phạm Âm cười khảy và nói:
- Phật nói: Phật nói: *ngã tướng, nhơn tướng, chúng sinh tướng, vô ngã tướng, vô tha tướng, vô chúng sinh tướng, phi ngã tướng phi tha tướng phi chúng sinh tướng*(câu này có ý nghĩa: có ta có người có chúng sinh, không ta không người chúng sinh cũng không nốt nếu ta còn ham muốn, người còn ham muốn, chúng sinh sẽ còn ham muốn không thể chân chính buông tha – Kinh kim cang) cái gì mới gọi là đại công đại đức? Đại ân đại uy?Ý tứ chân chính mà Phật nói chính là ,không muốn chấp nhất không muốn chấp nhất nhơn tướng, mà là thuận theo ý niệm của lòng mình: muốn làm cái gì thì làm cái đó, vô câu vô thúc, vô ngã vô tướng? Cái gì mới là công đức? Không phải hưu tình giả ý ân tạo vạn dân, mà là nhận biết được bản tính của mình, thuận theo bản tính của mình mà làm. Cho nên có đại công đại đức,, tiên pháp khôn cùng, trọng điểm của công đức chính là tâm niệm thư sướng, chứ không phải giáo dục chúng sinh cố chấp. Đại Tự Tại Thiên Ma trời sinh tính tình tàn bạo, hiếu sát, cả đời truy cầu bản tính, người chết trên tay hắn vô số kể, làm sao có thể có đại công đại đức, nhưng phật lại nói Đại Tự Tại Thiên Ma, thực lực không dưới ngài. A Cưu La ngươi bẻ cong phật pháp, hơn nữa còn dùng phật pháp nô dịch chúng sinh, khiến cho bọn họ không cách nào nhận thức được bản tính của mình, cắt đứt ý niệm của bọn hắn. Đây không phải là công đức, mà là tội ác tày đình, hôm nay ta đến Đại Linh, trong lòng đã quyết phải lấy tính mệnh của ngươi, chịu chết đi!
Giọng nói của Phạm Âm vừa dứt, một đạo kiếm cương đột nhiên xuất hiện, kiếm cương màu huyễn bạch phá diệt thiên địa, đâm thủng thương khung, chỉ trong chớp nhoáng, đã chém toàn bộ đài cao phía trước thành hai nửa.
A Cưu La Vương ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra đã bị đạo kiếm cương này chém thành mảnh nhỏ, lập tức thần hình câu diệt
Toàn bộ quảng trường hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người còn đang bị kinh ngạc bởi những lời nói kia của Phạm Âm, vẫn còn chưa kịp hoàn hồn, thì A Cưu La Vương đã bị giết chết rồi.
Đường kiếm cương ấy, nhanh đến cực điểm, do tâm niệm của Phạm Âm chém ra. Ngay cả Độ Hư cường giả cũng đều thất kinh, nếu đổi lại bản thân ở vị trí của A Cưu La Vương chỉ sợ cũng khó có thể tránh được một kiếm này. Vì kiếm cương chính là do ‘Côn Ngô Tiên Kiếm’ biến thành, cho dù là siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ, nếu bị ‘Côn Ngô Tiên Kiếm’ chém trung, e rằng bản thân cũng thụ trọng thương, thậm chí là mất mạng, A Cưu La Vương làm sao có thể đỡ nổi? Đương nhiên là mất mạng trong phút chốc
- Vù….
Kiếm cương màu trắng lóe lên, thu hồi vào bên trong cơ thể Phạm Âm, toàn bộ bầu trời khôi phục lại vẻ ban đầu, tựa hồ một kiếm kia chưa từng chém ra, thế nhưng hai nửa đài cao phía trước Phạm Âm, cùng với những mảnh nhỏ thi thể của Phạm Âm rơi vãi khắp nơi, đã chứng minh một kiếm kinh thiên kia là hoàn toàn có thật.
Thân ảnh lóe lên, một người xuất hiện ngay bên cạnh Phạm Âm, đó chính là Ngao Liệt, lớn tiếng nói:
- A Cưu La Vương đã chết dưới ‘Đạo’ của Phạm Âm, có thể thấy phật pháp của hắn cũng không hề tinh thâm như lời đồn đại. Trận luận đạo đấu phật này, A Cưu La Vương đã bại, xin cáo từ!
- Cổ Thần huynh đệ, chúng ta cùng đi thôi!
Phạm Âm hướng Cổ Thần hô một câu, sau khi giết chết A Cưu La Vương, trong lòng hắn rất chi là khoan khóa, dễ chịu, một cỗ lực lượng vô hình tạo thành một khí tràng ngay tại bên cạnh hắn, tựa hồ là lực lượng của không gian pháp tắc.
Tu vi của Phạm Âm đã đạt đến tình trạng tùy thời đều có thể bước vào Độ Hư. Có thể thấy, lần trước tại Phong Bạo Thâm Uyên, Phạm Âm nhất định đã đoạt được một chút chỗ tốt, thực lực tăng nhiều.
Hai người vừa dứt lời, liền hóa thành một đạo độn quang, lập tức biến mất.
Cổ Thần đứng dậy, nói:
- Ta cũng cáo từ!
Dứt lời, tiên lực cương khí xoay tròn mang theo tứ nữ, thân thể lóe lên, đồng dạng cũng biến mất