Kẻ thù khủng bố mà Cổ Thần chọc giận cũng không chỉ một người, trước mắt có Vu Thần và Chử Tử đại tiên cường địch, nhưng cái thế cường giả cảnh giới này căn bản không xuất hiện tại thế gian nên Cổ Thần cũng không để tâm quá.
Cổ Thần chuyển sự chú ý lên Ngũ hành ấn.
Pháp lực nhất thôi, trong nháy mắt loại bỏ dấu hiệu pháp lực Tiêu Thần đế quân để lại trong Ngũ hành ấn.
Ngũ hành ấn rung mạnh, cuối cùng rơi vào trong tay Cổ Thần, Cổ Thần trong lòng hơi run, thầm nghĩ: Xem ra vật này cũng có cấm chế cường giả lưu lại, nếu như không phải Tàng gia, không lẽ vẫn còn Độ hư cường giả tồn tại trong thế gian này?
Đúng lúc Cổ Thần đang xóa dấu hiệu pháp ấn trong Ngũ hành ấn, trong một tiểu thế giới chỉ rộng một trăm trượng vuông, trên đỉnh tòa cự phong ngàn trượng phía Đông, ba tu sĩ áo xanh, ngồi thành hình tam giác, tu sĩ áo xanh tuổi độ tứ tuần ở giữa đột nhiên mở trừng hai mắt.
Trong mắt hắn, tràn đầy nộ hỏa, quát nói:
- Không ổn! Tàng gia đại nạn!
Hai tu sĩ áo xanh còn lại, nhìn tướng mạo có vẻ còn già hơn, nghe tu sĩ tứ tuần nói vậy, nhất thời mở trừng hai mắt, nhìn tu sĩ tứ tuần, trong mắt tràn đầy kính ý, đồng thanh nói:
- Đại ca, là chuyện gì.
Tu sĩ tứ tuần nói:
- Khôn Phàm, Khôn Sơn, Ngũ hành ấn rơi vào tay người ngoài rồi, đang bị xóa bỏ dấu hiệu pháp ấn, Tàng gia e rằng lành ít dữ nhiều.
- Cái gì?
Tàng Khôn Phàm quát:
- Tàng gia đại nạn, thánh đình tại sao không ra tay tương trợ?
Tu sĩ tứ tuần được Tàng Khôn Phàm và Tàng Khôn Sơn gọi là đại ca, chính là Tàng Khôn Huyền thánh đình trấn Đông hầu ngàn năm trước, người sáng lập ra Đại Doanh đế đình, tam tộc đại chiến, Tàng Khôn Huyền và Thiên Hồ Vương một trận đại chiến, cả hai cùng bị trọng thương chí mạng.
Thiên Hồ Vương không thể không từ bỏ thân thể, gửi gắm nguyên thần cho Đoạt Hồ nhất tốc, đoạt xá trùng sinh.
Tàng Khôn Huyền tiến nhập Sinh Tử Bí Cảnh, kéo dài thọ nguyên, trải qua ngàn năm, thương thế dần dần hồi phục.
Sinh Tử Bí Cảnh là một đại bí địa của nhan tộc, do thánh đình cai quản, do Bách Thánh các sáng sử tông sư Khâu khai tịch, trong Sinh Tử Cảnh, cải biến không phải thời gian, không gian pháp tắc mà là sinh mệnh pháp tắc cực kì huyền bí.
Sinh mệnh pháp tắc huyền ảo vô phương, khó lĩnh ngộ ngất, nhưng rất thần kì, có thể cải biến thọ nguyên.
Trong Sinh Tử Cảnh có thể kéo dài thọ nguyên hai lần, cố danh Sinh Tử Bí Cảnh...
Nếu tu sĩ ở thế giới Cổ Hoàng chỉ có bốn năm thọ nguyên có thể sống, tiến nhập Sinh tử Bí Cảnh, thọ nguyên có thể kéo dài bốn năm nữa, tương đương có ba lần sinh mệnh.
Ngàn năm sau tam tộc đại chiến, cường giả còn sót lại của nhân tộc đều bị thương, thọ nguyên không nhiều, tất cả đều tiến nhập Sinh Tử Bí cảnh, kéo dài thọ gnuyeen, sau đó theo sự hồi phục của tu vi, thọ nguyên cũng không ngừng hồi phục, trong Sinh Tử Bí cảnh, càng sống càng lâu, cho đến khi tu vi phục nguyên.
Sinh Tử Bí Cảnh, dễ ra khó vào, cường giả tiến nhập cho dù tu vi phục nguyên, trong thế giới ba lần thọ nguyên cũng không nỡ rời đi.
Tàng Khôn Sơn đại nộ, nhất thời đứng dậy, nói:
- Đại ca, nhị ca, ta bị thương nhẹ nhất, thương thế cũng đã hồi phục chín phần, tu vi căn bản phục nguyên, các huynh tiếp tục ở ại Sinh Tử Bí Cảnh dưỡng thương, để đệ ra ngoài, xem ai dám diệt Tàng gia ta...
Cổ Thần xóa bỏ dấu hiệu pháp ấn của Tiêu Thần đế quân trong Ngũ hành ấn, sau đó in lên dấu hiệu pháp ấn của mình, Ngũ hành ấn lúc này đã trở thành vật sở hữu của Cổ Thần.
Đang định thu Ngũ hành ấn vào vòng càn khôn, rời khỏi nơi này đột nhiên hư không nứt ra làm đôi, xuất hiện một vết nứt hư không khổng lồ, vết nứt đen xì tựa hồ thông đến một thế giới xa xôi không ai biết.
Một tu sĩ áo xanh tuổi độ tứ tuần từ trong vết nứt không gian bước ra, nhanh như một tia chớp.
Vết nứt không gian hợp lại, hồi phục bình thường, nhưng hơn ngàn trượng phía trước Cổ Thần lại có thêm một tu sĩ áo xanh tuổi độ tứ tuần, đứng giữa hư không, dưới chân chỉ có một tầng vụ khí nhàn nhạt.
Đây chính là Tàng gia tổ tiên đi ra từ Sinh Tử Bí Cảnh: Tàng Khôn Sơn.
Cổ Thần thoáng rùng mình, tu sĩ áo xanh này là một giá vụ kì Độ Hư cường giả!
Nhìn giá vụ cường giả trước mắt, Cổ Thần trong lòng lập tức sản sinh cảm giác không ổn.
Cổ Hoang không chỉ có những Đô Hư cường giả khác, hơn nữa người vừa xuất hiện còn là giá vụ kì Độ Hư cường giả, nằm ngoài tầm dự đoán của Cổ Thần.
Nếu như đằng vân kì cường giả, Cổ Thần dựa vào Chiến Thần diệt tinh quyền đủ để tung hoành, mặc dù vừa rồi đã liên tục sử dụng năm quyền Chiến Thần diệt tinh quyền nhưng pháp lực trong cơ thể vẫn chưa khô kiệt, nếu như người đến là đằng vân kì Độ Hư cường giả, Cổ Thần căn bản không coi ra gì.
Nhưng, người đến là giá vụ kì Độ Hư cường giả, đủ để Cổ Thần trọng thị.
Một quyền đằng vân vong, mười quyền giá vụ diệt!
Kích sát một giá vụ kù Độ Hư cường giả chí ít cần mười quyền, Chiến Thần diệt tinh quyền, cho dù pháp lực Cổ Thần đang ở trạng thái đỉnh phong thì cũng không thể sử dụng mười quyền Chiến Thần diệt tinh quyền, sáu quyền đã là cực hạn, bảy quyền sẽ hoàn toàn hư thoát, tự làm mình bị thương , tám quyền là chuyện không thể.
Cổ Thần mới minh khiếu kì cực hạn tu vi, còn thuộc Mệnh Tuyền Bí Cảnh, có thể kích sát đằng vân kì Độ Hư cường giả đã là nghịch thiên lắm rồi, đối diện giá vụ kì Độ Hư cường giả, căn bản không có hi vọng chiến thắng.
Sắc mặt Tàng Khôn Sơn, đối với Cổ Thần cực kì bất thiện.
Đại Doanh đế đô hơn một nửa đã thành phế tích, máu chảy thành sông, đế quân thần hình đều diệt, Đại Doanh đế đình coi như đã mất toàn bộ, cảnh tượng này rơi vào mắt Tàng khôn Sơn, hóa thành nộ hỏa, mãnh liệt thiêu đốt.
Ánh mắt Tàng Khôn Sơn dừng lại trên Ngũ hành ấn trên tay Cổ Thần, như giọt nước tràn ly, nộ hỏa trong nháy mắt bạo phát, thanh âm như hàn phong gào thét, tay chỉ Cổ Thần nói:
- Ngươi... chết!
Vừa nói, Tàng Khôn Sơn vừa tung chưởng bích về phía Cổ Thần, một đường chưởng cương màu hoàng thổ đột nhiên xuất hiện, chỉ lớn hơn trăm trượng, nhưng tiên cương ngưng tụ, chưởng cương như đá, ẩn hàm thổ chi pháp tắc sâu sắc.
Một chưởng này chính là chiêu cuối cùng Thổ sát ấn trong Ngũ hành phân thần ấn. Chỉ có Đôh Hư cường giả mới có thể tu luyện mà thành, trong chưởng cương hàm chứa pháp tắc chi lực sâu sắc, đáng sợ vô cùng.
Một chưởng của vụ giá kì cường giả là một chưởng mạnh nhất mà Cổ Thần từng gặp.
Chưởng cương của Tàng Khôn Sơn vừa xuất, Cổ Thần lập tức cảm thấy thân thể như nơi xuống bùn, không thể động đậy, mắt nhìn một chưởng thổ sát ấn bổ xuống, muốn tránh cũng không tránh được.
Chưởng cương vừa xuất, Tàng Khôn Sơn đã tung ta không gian pháp tắc, cấm cố không gian, định Cổ Thần trong hư không.
Cổ Thần giật mình, môi hơi động, thi triển Thiên vương vấn thiên thuật, mượn hư ảnh của bảo tháp thiên vương ngăn trở xu thế, bài trừ không gian cấm cố.
Nhưng, Cổ Thần chí há được miệng, môi không thể cử động, không gian cấm cố của giá vụ kì cường giả đối với minh khiếu kì Cổ Thần mà nói, là sự tồn tại không thể kháng cự.
Đến môi cũng không thể động, không thể thi triển Thiên Vương vấn thiên thuật và vô thượng thần thông thanh trừ không gian pháp tắc Dực ca.
Thổ sát ấn nhanh như điện xẹt, trong nháy mắt bổ đến, Cổ Thần không còn thời gian suy nghĩ nhiều, thi triển Chiến Thần diệt tinh quyền.
Chiến Thần diệt tinh quyền có thể trùng phá tất cả pháp tắc, không bị pháp tắc cấm cố, Cổ Thần vân chuyển Chiến Thần diệt tinh quyền, quyền cương cuồn cuộn trào ra, bốn phía không gian pháp tắc cấm cố trong nháy mắt tiêu biến, quyền cương ẩn hàm phá hoại, hủy diệt, giết chóc và tử vong pháp tắc trong nháy mắt lao vào thổ sát ấn của Tàng Khôn Sơn.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, thổ sát ấn hơi lung lay, biến nhỏ một vòng, quyền ấn bị chấn tán không ít, nhưng vẫn lớn gần trăm trượng, thế như lôi đình, nhanh như lưu tinh bổ đến.
Khoảng cách tu vi giữa Cổ Thần và Tàng Khôn Sơn là quá lớn, quyền cương của Chiến Thần diệt tinh quyền bị vỡ làm bốn năm phần, thân thể Cổ Thần nhất chấn, phun ra một ngụm máu tươi, hắn đã bị thương.
Pháp tắc chi lực cuồng bạo tung ra bốn phương tám hướng, tạo thành ngàn vạn vết nứt lớn nhỏ trong thiên không, tựa như một bông pháo hoa cực lớn vừa nổ.
Lúc này Cổ Thần không còn tâm trí thưởng ngoạn cảnh tượng đặc sắc trước mắt, thổ sát ấn bổ đến, khiến hắn cảm thấy uy hiếp chí mạng, pháp tắc chi lực ẩn hàm trong quyền cương để để miểu sát Cổ Thần ngàn lần, vạn lần.
Nhưng, đối diện với thổ sát ấn, Cổ Thần muốn tránh cũng không tránh được, Chiến Thần bất diệt quyền quyền cường vừa vỡ, không gian lại bị cấm cố lần nữa, và Cổ Thần lại rơi vào trạng thái không thể dộng đậy.
Hơn nữa đây đã là lần thứ sáu Cổ Thần sử dụng Chiến Thần diệt tinh quyền, thuần dương chân khí vô cùng vô tận trong cơ thể cũng đã có dấu hiệu khô kiệt, nếu không được tu dưỡng một thời gian dài, pháp lực đừng mong hồi phục.
Lúc này, Cổ Thần đến thời gian tránh né cũng không có, nói gì tu dưỡng?
Đối diện với thổ sát ấn đang điên cuồng đánh đến, Cổ Thần không còn cách nào khác, đành phải liều mạng.
- Thái hư tiên đỉnh...
Cổ Thần đọc thầm trong miệng, vận chuyển đỉnh thiên quyết, thao tác Thái hư tiên đỉnh,
Thái hư tiên đỉnh ẩn trong cơ thể Cổ Thần biến lớn trong nháy mắt, một cổ đỉnh cũ kĩ đột nhiên xuất hiện bên ngoài cơ thể Cổ Thần, bảo vệ thân thể hắn.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa, thổ sát ấn của Tàng Khôn Sơn đánh lên Thái hư tiên đỉnh.
Thổ sát ấn tứ tán, vỡ thành hư vô, trên Thái hư tiên đỉnh không để lại bất cứ dấu vết gì.
Nhưng cả Thái hư tiên đỉnh bị đánh như một vì sao băng, trong nháy mắt bay xa ngàn trượng, Cổ Thần mặc dù ở trong đỉnh, nhưng sức mạnh cự đại vẫn khiến thân thể hắn rung mạnh, một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Giá vụ cường giả và đằng vân cường giả thực lực hơn ké, đâu chỉ mười lần?
Cổ Thần trong Thái hư đỉnh kháng cự được công kích của đằng vân kì đỉnh phong Ma Vương Đồ Độc, nhưng lại không kháng cự được công kích của giá vụ sơ kì Tàng Khôn Sơn.
- Nghich tặc, bắt nạt Tàng gia ta không có người! Đi chết đi...
Tàng Khôn Sơn hét lên một tiếng giận dữ, thân ảnh lóe lên rồi biến mất, thuấn di đến bên cạnh Thái hư tiên đỉnh, một chưởng bổ xuống, lại là một chưởng thổ sát ấn đánh lên Thái hư tiên đỉnh.
Cổ Thần biết, cứ đà này, sớm muộn gì cũng bị đối phương đánh chết, Tháu hư tiên đỉnh không tương liên với mệnh thần của hắn, hắn không có một cơ thể bất tử, cho dù trốn trong đỉnh, cũng phải chịu công kích quá cường đại.
Mi tâm Cổ Thần khẽ động, lóe ra một khối kim quang, chính là Như ý lung linh bảo tháp.
Bảo tháp vừa xuất, trong nháy mắt hóa thành ngàn trượng lớn nhỏ, chặn đứng trước Thái hư tiên đỉnh, tầng thứ nhất bảo tháp mở ra, tung ra một mảng kim quang vạn trượng.
Kim quang là khí tức ẩn hàm kim chi pháp tắc, hơi ảnh hưởng đến không gian pháp tắc cấm cố của Tàng Khôn Sơn, Cổ Thần môi vừa mở, lập tức thi triển vô thượng thần thông Kình ca.
Dưới ảnh hưởng của Kình ca chi thanh và kim quang vạn trượng phát ra từ bảo tháp, không gian cấm cố xung quanh Cổ Thần có phần yếu đi, mặc dù vẫn còn liên quan nhưng đã không còn giữ được Cổ Thần, mang theo cả Thái Hư Tiên Đỉnh, Cổ Thần lao vào trong tầng thứ nhất Như ý lung linh bảo tháp.
Tầng thứ nhất bảo tháp ẩn hàm một lượng lớn kim chi pháp tắc khí tức, Cổ Thần là chủ nhân Như ý lung linh bảo tháp, không bị kim chi pháp tắc đả thương, nhưn Tàng Khôn Sơn bước vào trong bảo tháp, sẽ bị kim chi pháp tắc khí tức công kích.
Tàng Khôn Sơn nếu như sử dụng pháp tắc chi lực trong Như ý lung linh bảo tháp sẽ bị kim quang làm cho yếu đi, như vậy, Cổ Thần sẽ đủ cách chiến đấu với Tàng Khôn Sơn, chỉ có như vậy mới kéo gần khoảng cách thực lực giữa hai bên.
Nếu như cứ bị người ta cấm cố trong hư không không thể động đậy, trở thành bia tập bắn, Cổ Thần đến tư cách hoán thủ cũng không có.
Nếu như Tàng Khôn Sơn không tiến nhập bảo tháp, vậy thì càng tốt, Cổ Thần có thể ở trong bảo tháp tu dưỡng, hồi phục pháp lực, mặc dù chạy không thoát nhưng người ở trong Như ý lung linh bảo tháo rồi là không còn nguy hiểm.
Tang Khôn Sơn là giá vụ kì cường giả, sợ gì không dám vào trong Như ý lung linh bảo tháp?
Thấy Cổ Thần biến vào trong bảo tháp, Tàng Khôn Sơn như giòi phụ cốt, theo sát sau lưng, lạnh giọng nói:
- Muốn trốn? Trốn trong Như ý lung linh bảo tháp thì cũng là một con đường chết.
Tàng Khôn Sơn vừa tiến nhập vào tiểu thế giới bảo tháp tầng thứ nhất, Cổ Hoang thế giới không gian cấm cố nhất thời tiêu biến, Như ý lung linh bảo tháp không có Cổ Thần không chế, không có Tàng Khôn Sơn không gian cấm cố, nhất thời từ không trung rơi xuống.
Như ý lung linh bảo tháp đạp trúng đế đình chỉ điện, làm chủ điện vỡ vụn, lúc này, cả Đại Đoanh đế đình trên cơ bản đã là phế tích.
Cổ Thần tiến nhập bảo tháp tầng thứ nhất, còn chưa kịp lấy hơi Tàng Khôn Sơn đã một chưởng đánh đến, thổ sát ấn trong bảo tháp tầng thứ nhất bị kim chi pháp tắc khí tức ảnh hưởng, so với bên ngoài sức mạnh yếu đi không ít, nhưng đối với Cổ Thần minh khiếu kì tu vi àm nói, vẫn là sự tồn tại đến động cũng không dám động.
Cho dù là đằng vân kì độ hư cường giả, bị thổ sát ấn của Tàng Khôn Sơn kích trúng, cũng là cửu tử vô sinh, huống hồ Cổ Thần!
Tàng Khôn Sơn vừa xuất thủ, đã sử dụng không gian pháp tắc, cấm cố không gian, nhưng trong tầng thứ nhất của Như ý lung linh bảo tháp, kim chi pháp tắc khí tắc nồng hậu hơn nhiều, Tàng Khôn Sơn không gian pháp tắc cũng bị ảnh hưởng.
Cổ Thần trong không gian cấm cố của Tàng Khôn Sơn, không còn đến môi cũng khồng thể động đậy, cảm thấy chẳng khác gì trong không gian cấm cố của Ma Vương Đồ Độc, dưới ảnh hưởng của kim quang trong Như ý lung linh bảo tháp, không gian cấm cố của Tàng Khôn Sơn yếu đi một bậc, chỉ tương đương không gian pháp tắc do đằng vân kì cường giả thi triển.
Như vậy, Cổ Thần đối diện với không gian cấm cố của Tàng Khôn Sơn, không còn là không đủ sức phản kháng nữa, nhất thời thi triển vô thượng thần thông Kình ca của Thái Hư Cung. Ca thanh vừa cất, không gian cấm cố bên ngoài cơ thể Cổ Thần lập tức biến mất vô ánh vô tung.
Thân ảnh Cổ Thần lóe lên, biến mất trong nháy mắt.
Đến...
Thổ sát ấn đánh lên vị trí nơi Cổ Thần vừa đứng, thổ thạch bay tán loạn, phát ra một tiếng nổ kinh thiên, cả Như ý lung linh bảo tháp đều đang run rẩy kịch liệt.
Thân thể Cổ Thần từ trong hư không cách đó nhiều trượng bước ra, lúc này hắn đã biến thành hình dạng ba đầu sáu tay, ba cánh tay bên phải nắm chặt ba món tiên bảo cực phi kiếm bảo: Long hoàng chí dương kiếm, Tuyệt thần kiếm bảy màu, Xích dương lân hỏa kiếm, cánh tay thứ nhất bên trái cầm trung phẩm tiên bảo Bàn long sát thần thương.