Năm người chỉ có duy nhất một mình Tàng Chân Cơ tu vi Kim Đan hậu kỳ, hai người Kim Đan trung kỳ, hai người Kim Đan sơ kỳ!
Hai tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ bị Hoang Cốt Tru Yêu trận phát ra tám đạo cương mang trong nháy mắt bị miểu sát!
Tàng Chân Cơ và hai gã tu sĩ Kim Đan trung kỳ còn lại đều tung ra pháp bảo, chặn đứng tám đạo cương mang phóng tới, nhất thời phong ra bên ngoài.
Quang mang chợt lóe, tám đạo cương mang lại từ tám phía Hoang Cốt Tru Yêu trận bắn ra!
Công kích từ Hoang Cốt Tru Yêu trận cực kỳ nhanh, đồng thời lực công kích rất mạnh!
Đồng thời Cổ Thần xuất thủ, ô quang giữa mi tâm chợt lóe, Thần Hình Câu Diệt kiếp lập tức bay ra, ô quang trương lên, chém về phía Tàng Chân Cơ! Thân thể khẽ động, hai tay nắm thành quyền đánh mạnh, hai quyền cương cực lớn nhất tề oanh kích về phía hai tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ!
Hai tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ đều có pháp bảo phòng ngự thượng phẩm hộ thể, nếu Cổ Thần không ngăn cản, hai người nhất định có thể lao ra khỏi Hoang Cốt Tru Yêu trận, bất quá nếu Cổ Thần đã xuất thủ, tình huống tự nhiên không giống!
Ầm ầm…
Hai tiếng nổ vang, quyền cương cường hãn không gì sánh được của Cổ Thần đánh vào hai kiện pháp bảo phòng ngự thượng phẩm, nhất thời hai kiện pháp bảo bị chấn văng sang hai bên, tiếng kim thiết vang vọng, cương mang trong trận chợt lóe, hai người bị chém thành mấy đoạn!
Bàn tay Cổ Thần vung lên, một cự chưởng bao trùm trong hỏa diễm màu đen miểu sát linh hồn hai người.
Lấy thực lực của Cổ Thần, cộng thêm có Hoang Cốt Tru Yêu trận trợ giúp, giết tu sĩ Kim Đan kỳ giống như lấy vật trong túi, rất dễ dàng.
Tiếng ầm ầm vang lên bên cạnh, xung quanh Tàng Chân Cơ có ba khối thuẫn bài màu xanh chặn lại công kích từ Thần Hồn Câu Diệt kiếm, dĩ nhiên phát ra tiếng bang bang, chí ít cũng là pháp bảo cực phẩm.
Tu sĩ Thần Hải cảnh đã có pháp bảo cực phẩm, thân là đế tử, quả nhiên không thể so sánh với những tu sĩ bình thường khác. Tu sĩ bình thường, tới Mệnh Tuyền cảnh cũng chưa chắc đã có một kiện pháp bảo cực phẩm!
- Thanh Hoa thần mộc?
Cổ Thần nhìn ba khối thuẫn bài chuyển động xung quanh thân thể Tàng Chân Cơ, trong lòng thầm niệm một câu.
Đế Đình quả nhiên là Đế Đình, ngay cả loại thần mộc hi hữu như vậy cũng có thể tìm thấy được.
Mộc Linh trùy trong pháp bảo cực phẩm Ngũ Linh Phân Thần trùy của Tàng gia chính là dùng Thanh Hoa thần mộc chế tạo thành, nhưng tài liệu Thanh Hoa thần mộc trong đó ít hơn rất nhiều.
Thần Mộc Thuẫn quay xung quanh Tàng Chân Cơ, Hoang Cốt Tru Yêu trận phát ra cương mang chói mắt, bổ vào Thần Mộc Thuẫn, ngay cả một chút dấu vết cũng chưa lưu lại.
Thần Hình Câu Diệt kiếm tuy rằng sắc bén không gì sánh được cũng chỉ có thể lưu lại một chút vết tích, trong thời gian ngắn không thể phá hủy Thần Mộc Thuẫn!
Tàng Chân Cơ bước ra ngoài vài bước, lập tức xuất hiện bên ngoài Hoang Cốt Tru Yêu trận, quát lớn:
- Nghịch tặc! Ngươi là người phương nào? Bản vương muốn tru cửu tộc ngươi!
Nói xong, Tàng Chân Cơ kết chưởng ấn, một chưởng đánh ra, một đạo cự chưởng màu xanh lớn chừng trăm trượng mạnh mẽ bổ vào đầu Cổ Thần.
Ngũ Hành Phân Thần Ấn là tuyệt học vô thượng của Tàng gia, chí ít có tu vi Mệnh Tuyền cảnh mới có thể sử dụng, Tàng Chân Cơ còn chưa thể luyện thành đệ nhất ấn của Ngũ Hành Phân Thần Ấn --- Mộc Lôi Ấn, bằng không thiên địa phong ấn biến sắc, tiếng sấm ầm vang, Thiên Linh Phong chỉ cách hơn hai mươi dặm, chắc chắn có phát hiện!
- Chút tài mọn!
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, hai chân đạp mạnh, phóng lên cao, oanh ra một quyền.
Lực lượng cơ thể cường hãn không gì sánh được nhất thời oanh kích nát bấy cự chưởng mấy trăm trượng.
Kiếp trước Tàng Chân Cơ là một trong những kẻ tới xâm lấn Hư Thiên Tông, có mấy vị sư huynh đệ quan hệ tốt với Cổ Thần chết trong tay Tàng Chân Cơ, tuy rằng không cừu hận bằng Tàng Thiên Cơ, thế nhưng hắn cũng là một trong những nhân vật phải giết trong lòng Cổ Thần.
Mi tâm Tàng Chân Cơ chợt lóe, lại bay ra một đạo thanh quang, là một thanh trường kiếm màu xanh dài chừng hai thước, dĩ nhiên cũng do Thanh Hoa thần mộc chế tạo thành, một kiện pháp bảo cực phẩm!
Thanh quang bùng lên, Thanh Hoa thần kiếp giống như một mũi thoi đưa, bắn thẳng về phía Cổ Thần.
Tu sĩ Thần Hải cảnh có một kiện pháp bảo cực phẩm đã cực kỳ hiếm có, Tàng Chân Cơ lại có hai kiện, thân là đế tử Đại Doanh, tài nguyên tu chân so với tu sĩ bình thường mạnh hơn gấp trăm lần, nghìn lần.
Tàng Chân Cơ có hai kiện pháp bảo cực phẩm này đã đủ để ngang dọc Kim Đan hậu kỳ, coi như là mười tu sĩ Kim Đan hậu kỳ liên thủ cũng không đánh bại được Tàng Chân Cơ.
Thế nhưng Cổ Thần không phải là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ bình thường!
Thanh Hoa thần kiếm có uy hiếp rất lớn đối với Cổ Thần, ngoài ra Cổ Thần chỉ có duy nhất một kiện pháp bảo cực phẩm là Thần Hình Câu Diệt kiếp, Thần Hình Câu Diệt kiếp lập tức bắn trở về, ô quang bùng phát, chém vào Thanh Hoa thần kiếm.
Đinh đinh đinh đinh đinh…
Thanh quang ô quang chạm vào nhau, hai kiện pháp bảo cực phẩm trong nháy mắt va chạm với nhau mấy lần, liên tiếp truyền tới tiếng đinh đinh vang vọng…
Mi tâm Cổ Thần bay ra một đạo quang mang màu vàng, hóa thành cổ chung, bay lên trên đầu bảo vệ thân thể, toàn thân Tàng Chân Cơ đều có Thần Mộc thuẫn bảo hộ.
Hai người đều bảo vệ thân thể, dùng thần thức ngự khống phi kiếm, tiến hành giao phong kịch liệt, thề phải hủy diệt phi kiếm của đối phương.
Cổ Thần vô cùn tự tin đối với Thần Hình Câu Diệt kiếp, đừng nói là Thanh Hoa thần mộc, cho dù là Thần Mộc Thuẫn, chỉ cần có thời gian Cổ Thần cũng tự tin có thể hủy diệt, Thần Hình Câu Diệt kiếp là do võng lượng thạch chế tạo thành, là pháp bảo mạnh nhất dưới tiên bảo.
Thanh Hoa thần mộc tuy rằng rất hiếm có, thế nhưng so sánh với võng lượng thạch đoạn tuyệt vạn dăm, chỉ xuất hiện tại thời kỳ viễn cổ quả thực kém hơn một đẳng cấp.
Đinh đinh đinh đinh đinh…
Đinh đinh đinh đinh đinh…
Đinh đinh đinh đinh đinh…
Hai người ngự khống phi kiếm, tiếng giao phong không ngừng vang vọng, trong nháy mắt không biết đã va chạm với nhau bao nhiều lần, đột nhiên, rắc rắc, thanh quang bị ô quang chém đứt thành hai đoạn!
Thanh quang từ Thanh Hoa thần kiếm tan vỡ, cắt thành hai đoạn, trong sát na biến thành hai khối Thanh Hoa thần mộc, không còn linh tính pháp bảo.
Sắc mặt Tàng Chân Cơ kinh hãi, Thanh Hoa thần mộc cứng rắn không gì sánh được, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, cho dù là trong các pháp bảo cực phẩm cũng là tồn tại thượng đẳng, dĩ nhiên bị đạo ô quang kia chém thành hai đoạn.
Quang mang chợt lóe, Tàng Chân Cơ lập tức phóng lên cao, thần kiếm bị hủy, không dám tiếp tục chiến đấu.
- Còn muốn chạy? Lưu lại một mạng?
Cổ Thần hét lớn một tiếng, thân thể đồng thời phóng lên cao, tốc độ còn nhanh hơn Tàng Chân Cơ.
Trong nháy mắt Cổ Thần đã xuất hiện trên đỉnh đầu Tàng Chân Cơ, hai quyền đánh liên tục, Kim Cương thần quyền oanh kích ra mấy đạo quyền cương lớn hơn mười trượng, liên tiếp đánh về phía Tàng Chân Cơ, cho dù Tàng Chân Cơ có Thần Mộc Thuẫn hộ thể, chưa bị thụ thương nhưng cũng bị chấn văng ngược trở lại mặt đất.
Một đạo ô quang từ hư không chém xuống cực nhanh, chém vào Thần Mộc Thuẫn, một tiếng nổ vang, lưu lại trên Thần Mộc Thuẫn một vết chém khá sâu.
Phi kiếm màu đen kia quá lợi hại, khiến trong lòng Tàng Chân Cơ sợ hãi, quát lớn:
- Ta là cửu điện hạ Đại Doanh, ngươi dám giết ta, Đế Đình sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn, cho dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc bể cũng không thoát khỏi Đế Đình truy sát.
- Tàng Chân Cơ, lưu lại cái mạng chó của ngươi là được, Đế Đình? Sớm muộn có một ngày ta sẽ tiêu diệt tận gốc Đế Đình!
Thanh âm Cổ Thần lạnh lùng vang lên.
Mười ngón như thoi đưa, mười đạo Kinh Tiên Chỉ cương trong nháy mắt bắn ra, đồng thời vọt về phía Tàng Chân Cơ, đồng thời thân thể của Cổ Thần lao xuống mặt đất, theo sát mười đạo chỉ cương, hai quyền đánh mạnh, nhất định phải phá hủy Thần Mộc Thuẫn hộ thể của Tàng Chân Cơ.
Cho dù không thể phá hủy, chỉ cần tạm thời kích mở một khoảng cách nhất định, Thần Hình Câu Diệt kiếp có thể thừa cơ giết chết Tàng Chân Cơ.
Ầm…
Mười đạo chỉ cương hội tụ một chỗ, giống như một vầng thái dương chói mắt, bị Thần Mộc Thuẫn ngăn cản!
Cổ Thần dùng Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ cửu trọng, lực lượng thân thể đã đề cao tới cực điểm, hai quyền oanh kích vào Thần Mộc Thuẫn, một tiếng nổ vang vọng, Thần Mộc Thuẫn rung rộng mãnh liệt, cuối cùng vẫn cản được.
Quang mang chói mắt tan đi, Thần Mộc Thuẫn vẫn quay xung quanh thân thể Tàng Chân Cơ.
Sắc mặt Tàng Chân Cơ tràn đầy vẻ kinh ngạc, không thể tưởng tượng, kinh hô:
- Kinh Tiên Chỉ của Hư Thiên Tông? Thiên Cương Thối Thể đại pháp của Bách Thánh Các? Ngươi đến tột cùng là ai?
Đột nhiên thần sắc Tàng Chân Cơ biến đổi, cả kinh nói:
- Là ngươi? Ngắn ngủi trong vòng hai năm ngươi đã có tu vi Kim Đan hậu kỳ? Ngươi còn có thể thay đổi tướng mạo? Cổ Thần, ngươi dám hiện thân trước mặt ta? Ngươi chết chắc rồi…
Đang khi nói chuyện, Tàng Chân Cơ đánh một chưởng lên cao, một đạo quang mang lóe sáng bay đi, phóng ra một đạo tín hiệu.
Quang mang phía sau lưng Cổ Thần bùng phát, Thiểm Thiên Phong Dực trong nháy mắt xuất hiện, bành trướng tới trăm trượng, thân thể trong nháy mắt biến mất, trong sát na đã xuất hiện phía trên đạo quang mang tín hiệu, chưởng trái chụp nhẹ, tử diễm băng viêm hóa thành băng chưởng nhất thời biến đạo tín hiệu thành băng, vỡ vụn vô số mảnh.
Đoàn quang mang tín hiệu vừa mới bay lên trời hơn ba trăm trượng đã bị Cổ Thần phá hủy.
Sắc mặt Tàng Chân Cơ nhất thời xám như tro tàn.
- Ngươi đã biết mọi chuyện, vậy ta không còn gì phải giấu diếm nữa rồi, chịu chết đi!
Vừa nói xong, một đạo kim quang đột nhiên xuất hiện, Cổ Thần biến thành một đầu cự long màu vàng dài trăm trượng, từ trên bầu trời ập xuống.
Sử dụng Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ cửu trọng, lực lượng thân thể đã tăng lên chín lần, lại dùng Nghịch Mệnh Hóa Long quyết, hóa thân kim long, thân thể của Cổ Thần lúc này hoàn toàn có thể tranh phong với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh.
Tốc độ của Cổ Thần nhanh tới cực điểm, hai cự trảo màu vàng dài tới mười trượng trong nháy mắt chộp vào Thần Mộc Thuẫn vẫn quay xung quanh Tàng Chân Cơ.
Ầm…
Một tiếng nổ vang, lực công kích của Cổ Thần lúc này so với lúc còn ở trạng thái con người đâu chỉ mạnh hơn mười lần? Thân thể Tàng Chân Cơ cùng với Thần Mộc Thuẫn bị đánh văng đi, nện mạnh vào mặt đất cách hơn mười trượng.
Vừa mới hạ xuống dưới đất, kim quang chợt lóe, kim long lại lao tới, hai cự trảo mạnh mẽ đánh tới, Tàng Chân Cơ còn chưa kịp phản ứng, thân thể lại bị đánh bay, nện xuống hơn mười trượng.
Thần Mộc Thuẫn quả nhiên kiên cố, chịu đòn nghiêm trọng như vậy mà vẫn chưa bị hủy diệt, thế nhưng Tàng Chân Cơ lại bị đánh tới đầu óc choáng váng, lực khống chế đối với Thần Mộc Thuẫn càng lúc càng yếu, dưới công kích của Cổ Thần, Thần Mộc Thuẫn lay động kịch liệt.
Tàng Chân Cơ vừa mới hạ xuống dưới đất, Cổ Thần theo sát phía sau, hai cự trảo màu vàng lại vỗ xuống, lúc này đây Thần Mộc Thuẫn chưa bị phá hủy, thế nhưng đã bị chia lìa với thân thể Tàng Chân Cơ, bị đánh văng qua một bên.
Một đạo ô quang thoáng hiện, Tàng Chân Cơ còn chưa rơi xuống đất, hai mắt lập lòe sao trời thì cái cổ mát lạnh, cái đầu bay lên cao.
- A… Cổ Thần, Tàng gia sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Linh hồn Cổ Thần phát ra tiếng gào thét thảm thiết thê lương, từ trong đầu bay ra, trốn lên bầu trời.
Ô quang chợt lóe, Thần Hình Câu Diệt kiếm đuổi theo sát phía sau, linh hồn của Tàng Chân cơ một lần nữa phát ra tiếng kêu thảm thiết, không nghĩ tới thanh kiếm này còn có lực sát thương cực lớn đối với linh hồn.
Mấy kiếm đánh xuống, linh hồn của Tàng Chân cơ bị diệt.
Ô quang thu hồi vào trong mi tâm, Thiểm Thiên Phong Dực cũng thu hồi vào cơ thể, tướng mạo Cổ Thần nhanh chóng biến hóa, đánh ra mấy đạo phần thiên viêm hỏa, thiêu đốt sạch sẽ thi thể năm người, nhặt Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn, hai đoạn Thanh Hoa thần mộc chế tạo phi kiếm cùng với cái đầu của Tàng Chân Cơ, trong nháy mắt Cổ Thần nhảy vào dãy núi Cự Long, biến mất nơi rừng rậm!
Cổ Thần phi độn trong rừng rậm, đế tử bị giết, chuyện này không thể đùa, thời gian còn lại của Cổ Thần không nhiều lắm, phải dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết Cự Linh Môn.
Thiên Linh Phong và thành Nhạc Thủy cách nhau vạn dặm, thành Nhạc Thủy chỉ là một tòa thành nhỏ biên hoang, ngoại trừ Cổ Thương Khung, toàn bộ thành Nhạc thủy không ai biết được, những tu sĩ Thần Hải cảnh chạy tới thành Nhạc thủy xuất phát từ Cự Linh Môn.
Chỉ cần diệt sạch Cự Linh Môn, mâu thuẫn phát sinh giữa Cổ gia thành Nhạc Thủy và Cự Linh Môn bị xóa bỏ, cho dù Đế Đình có điều tra tới đây thì đầu mối cũng đã bị chặt đứt, không thể tiến thêm.
Lấy Cự Linh Môn làm điểm trung tâm, trong vòng bán kính vạn dặm, một tòa thành nho nhỏ như thành Nhạc Thủy cũng có hơn hai trăm, huống chi Đế Đình điều tra hung thủ sao có thể chỉ đặt ánh mắt trong vòng vạn dăm?
Đế tử bị giết, suy nghĩ đầu tiên của Đế Đình chính là những đại phái tu tiên đối nghịch cùng với mấy đại Đế Đình thấm thẩu vào Đại Doanh, vô duyên vô cớ nghĩ dến đệ tử bị giết và một gia tộc tu chân nhỏ bé trong một tòa thành biên hoang nho nhỏ bị Cự Linh Môn tiêu diệt, điều này căn bản không có khả năng!
Trong đầu Cổ Thần cấp tốc suy nghĩ, hậu quả giết chết đế tử vô cùng nghiêm trọng, muốn cắt đứt đầu mối Đế Đình điều tra, biện pháp tốt nhất chính là hướng đầu mối điều tra tới nơi khác, như vậy Đế Đình càng khó biết được chân tướng.
Có suy nghĩ như vậy, tướng mạo Cổ Thần thay đổi, biến thành một người thanh niên tuổi chừng gần ba mươi, có một cỗ khí thế quân lâm thiên hạ, ngạo thị tám phương.
Thần thức Cổ Thần tản ra, những trạm canh giác ngầm xung quanh Cự Linh Môn đều bị hắn lặng lẽ tránh thoát, những đệ tử canh giác rìa ngoài này chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh, ngoại trừ canh giác ra thì đi làm giám thị hoạt động đào mỏ linh thạch, những vụ sự cụ thể của Cự Linh Môn, bọn họ còn chưa đủ tư cách để biết.
Chỉ có trưởng lão hoặc là những đệ tử kiệt xuất tu vi Thần Hải cảnh trở lên mới có thể biết các vụ sự trong môn phái, ví dụ như tin tức thành Nhạc Thủy có khả năng có mạch khoáng linh thạch, chỉ có một số rất ít trưởng lão Cự Linh Môn biết được, nếu tra xét cụ thể thực sự có mạch khoáng linh thạch, lúc này mới thông báo cho các trưởng lão và đệ tử kiệt xuất khác biết, thẳng cho tới khi phái những đệ tử bình thường tới giám sát khai thách mỏ, lúc này những đệ tử bình thường mới biết được vị trí của mạch khoáng linh thạch, còn những người khác không thể biết được.
Cự Linh Môn có bao nhiêu mạch khoáng linh thạch, ngoại trừ chưởng môn và mấy vị thái thượng trưởng lão, những người còn lại không có khả năng biết hết toàn bộ, mỗi người chỉ quản một bộ phận chính mình được phân phối!
Không quá lâu sau, Cổ Thần đã chạy tới chân núi Thiên Linh Phong, tiếp tục đi về phía trước sẽ chạm phải đại trận hộ sơn của Cự Linh Môn. Cổ Thần có linh ngộ tương đối khắc sâu đối với Âm Dương Trận Đồ, những đại trận hộ sơn của môn phái trung thượng đẳng như Cự Linh Môn đã không thể làm khó được hắn, tối đa chỉ kéo dài chút thời gian.
Bất quá, Cổ Thần không vội vã tiến vào trong trận, vừa vào đại trận hộ sơn, Cự Linh Môn lập tức biết được có địch tới phạm!
Cổ Thần dạo qua Thiên Linh Phong một vòng, tại tám phương xung quanh Thiên Linh Phong bày ra trận cơ, hình thành một một bộ trận pháp Bát Môn Tỏa Thiên trận cơ lớn.
Thiên Linh Phong cao tới mấy nghìn trượng, phương viên chân núi lên tới mấy trăm trượng, may mắn là Bát Môn Tỏa Thiên trận ngay từ đầu Cổ Thần nghiên cứu theo hướng cỡ lớn, bằng không căn bản không thể phong tỏa toàn bộ Thiên Linh Phong.
Đây chính là một bộ khốn trận mạnh nhất mà Cổ Thần lĩnh ngộ được từ Âm Dương Trận Đồ, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh mới có thể thoát ra ngoài, tu sĩ Thần Hải cảnh bị nhốt trong Bát Môn Tỏa Thiên trận, cả đời cũng đừng nghĩ ra được.
Ngay lúc Cổ Thần hoàn toàn bày ra Bát Môn Tỏa Thiên đại trận, đột nhiên có một nhóm tu sĩ từ trong Cự Linh Môn đi ra, vừa mới rời khỏi đại trận hộ sơn, phía trước đột nhiên xuất hiện một vòng quang tráo chặn đứng lối đi của mọi người, mọi người đánh vào quang tráo đều bị văng ngược trở về.