Chân Tiên

Chương 31: Q.7 - Chương 31: Hạ lạc của Long hoàng (thượng,hạ)




Ba vị cường giả xông vào Ngũ Hành đại trận đều đã bỏ mình, không còn người nào tới quấy rối Cổ Thần.

Về phần những cường giả cái thế chờ đợi bên ngoài Ngũ Hành đại trận, vậy cứ để cho bọn họ tiếp tục chờ đợi, phạm vi của Ngũ Hành đại trận phi thường to lớn, Cổ Thần có thể tùy ý rời đi từ một trong năm phân trận, thần không biết quỷ không hay, cho dù bọn họ có canh gác tại vị trí Cổ Thần tiến vào trận, chờ một vạn năm cũng là phí công vô ích.

Cổ Thần dựa vào đại thế của bản nguyên chi hỏa bên ngoài cơ thể, liên tục thôi động hỏa chi bản nguyên, chưa từng có lần nào Cổ Thần thôi động hỏa chi bản nguyên tới tốc độ nhanh như vậy.

Trong bản nguyên ngũ hành, mỗi một loại đều cường đại không gì sánh được, Cổ Thần có ba loại bản nguyên thủy, mộc, hỏa, lực lượng phát huy ra ngay cả một phần vạn của ba loại bản nguyên này cũng không được, lấy tu vi của Cổ Thần căn bản không thể hoàn toàn sử dụng lực lượng bản nguyên.

Tam đại bản nguyên trong mệnh tuyền của Cổ Thần cũng giống như ba viên kim cương không thể nào phá vỡ.

Nhiều năm trôi qua, Cổ Thần luyện hóa tam đại bản nguyên, dung hợp tam đại bản nguyên chỉ là một góc nhỏ của cả núi băng to lớn.

Lực lượng bản nguyên to lớn không gì sánh được, cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công cũng không thể sánh bằng, một loại lực lượng bản nguyên cũng đủ để khắc chế bất cứ chư tử đại tiên nào, đó chính là lực lượng của đại đế thượng cổ, hầu như vượt qua chư tử đại tiên một bước.

Nếu như sau này Cổ Thần lấy được toàn bộ ngũ hành bản nguyên, sau đó hợp nhất ngũ hành bản nguyên, điều này tương đương với hợp nhất lực lượng của năm vị đại đế, so với chư tử đại tiên không biết cường đại hơn bao nhiêu lần.

Chỉ là muốn tìm được toàn bộ bản nguyên ngũ hành vô cùng khó khăn, càng đừng nói là hợp nhất bản nguyên ngũ hành, đây là một chuyện gần như không thể, ngũ hành bản nguyên hợp nhất thậm chí sẽ vượt qua cảnh giới đại đế thượng cổ, tiến vào cảnh giới tu chân Cổ Thần chưa từng nghe nói qua, sợ rằng chỉ có tu vi thời đại thái cổ mới biết chút manh mối.

Đến lúc đó thậm chí Cổ Thần có thể ganh đua dài ngắn với những đại năng thái cổ như Âm Tôn Lăng Phong, Côn Ngô Đại Đế cũng không chừng.

Hiện tại những chuyện này quá mức xa xôi, Cổ Thần chìm đắm toàn tâm toàn ý vào dung hợp hỏa chi bản nguyên và Hỏa Chi Đại Trận, liên tục cảm ngộ lực lượng của Hỏa Chi Đại Trận, đối với tìm hiểu lĩnh ngộ Phá Thiên Chỉ có bước tăng trưởng không nhỏ.

Lực lượng Phá Thiên Chỉ lấy tốc độ vô cùng điên cuồng, liên tục bạo tăng.

Cổ Thần trong Hỏa Chi Đại Trận, lợi dụng hỏa chi bản nguyên kết hợp với Hỏa Chi Đại Trận, người trận hợp nhất, liên tục cảm ngộ lực lượng của Hỏa Chi Đại Trận, dung hợp vào Phá Thiên Chỉ.

Hắc Lân đại vương, Độ Thiện đại sư, Long Dương đạo nhân, ba vị cường giả cái thế đuổi vào trong Ngũ Hành đại trận lần lượt vẫn lạc, cũng không tốn bao nhiêu thời gian, ngay cả nửa canh giờ cũng không tới.

Cổ Thần và Ngô Tinh ước định sau một ngày một đêm hẹn gặp lại, hiện tại còn rất nhiều thời gian để cảm ngộ ảo diệu và lực lượng của ba trận pháp thủy, hỏa, mộc.

Bên ngoài Ngũ Hành đại trận, nhữn cường giả thượng cổ thuộc các thế lực, yêu tộc, vu tộc, Thánh đình, Phật môn, Đạo gia, Ma môn, chư tử thế gia, tiên tông đại phái, ngoại trừ long tộc ra, tất cả đều đang chờ đợi tại khu vực Cổ Thần tiến vào trong Ngũ Hành đại trận.

Trong đám cường giả thượng cổ yêu tộc có một thanh âm vang lên:

- Thánh Ưng đại vương, ta đã không thể cảm nhận được khí tức của Hắc Lân đại vương rồi, Hắc Lân đại vương khả năng… Đã vẫn lạc!

Người này cũng là một cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ, mặc tử bào, đứng ngay bên cạnh Thánh Ưng đại vương, khí tức mười phần cường liệt, rất tiếp cận với Thánh Ưng đại vương.

Cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ đã bắt đầu tiếp xúc với pháp tắc sinh mệnh huyền diệu khó lường nhất, đối với sinh cơ của tu sĩ quen thuộc thường có cảm giác rất phi thường.

Vì vậy, tuy rằng vị cường giả cái thế kia vẫn chưa tiến vào trong Ngũ Hành đại trận, chưa tận mắt nhìn thấy Hắc Lân đại vương chết, nhưng lại có thể cảm nhận được, Hắc Lân đại vương đã vẫn lạc.

Thánh Ưng đại vương gật đầu, thực lực của hắn so với vị cường giả cái thế yêu tộc kia càng thêm lợi hại, cảm giác càng thêm linh mẫn, tự nhiên biết được Hắc Lân đại vương đã chết trong đại trận.

Trong thanh âm của Thánh Ưng đại vương tiết lộ vẻ kinh ngạc, nói:

- Cổ Thần kia quả không giống bình thường, Ngũ Hành đại trận ngay cả tu sĩ thời đại thượng cổ chúng ta cũng không có bao nhiêu người tìm hiểu thấu triệt, Cổ Thần bất quá chỉ có tu vi Giá Vụ hậu kỳ dĩ nhiễn đã tìm hiểu ra được? Tử Hạt đại vương, xem ra yêu tộc chúng ta đã chọc vào một nhân vật lợi hại rồi.

Tử Hạt đại vương cười cười nói:

- Chỉ là một tiểu nhân vật ngay cả Hư Không kỳ cũng không đạt tới mà thôi, cho dù lợi hại hơn nữa thì cũng có thể lật lên bao nhiêu sóng gió? Trước mặt Thánh Ưng đại vương, Cổ Thần coi là cái gì?

Thánh Ưng đại vương nói:

- Tuy là như vậy, bất quá nghe nói hắn mới chỉ hơn trăm tuổi đã bước vào Giá Vụ hậu kỳ, nếu như Cổ Thần chưa chết, một khi có được tin tức của hắn phải nắm chắc cơ hội diệt trừ từ trứng nước.

Tử Hạt đại vương gật đầu, nói:

- Thánh Ưng đại vương yên tâm, Tử Hạt nguyện làm mã tốt, giết chết Cổ Thần từ trong tã lót.

Thánh Ưng đại vương khẽ gật đầu, ánh mắt đột nhiên nhìn về phương hướng đám cường giả thượng cổ Phật môn, chỉ thấy nơi này đột nhiên trở nên rối loạn.

Thánh Ưng đại vương và Tử Hạt đại vương đều là người có thực lực rất mạnh, những lời nói trong đám cường giả Phật môn không thể thoát khỏi lỗ tai của bọn họ, thoáng lắng nghe một chút liền hiểu ra nguyên nhân cường giả Phật môn rối loạn.

Nguyên lai, cường giả Phật môn Độ Thiện đại sư truy đuổi vào trong Ngũ Hành đại trận cũng đã vẫn lạc, mọi người đã không thể cảm nhận sinh cơ từ hắn.

Theo như lời nói của cường giả Phật môn, Độ Thiện đại sư đối với Ngũ Hành đại trận đã tìm hiểu tới trình độ nhất định, dĩ nhiên cũng vẫn lạc bên trong Ngũ Hành đại trận mà không có nửa điểm tin tức Cổ Thần vẫn lạc truyền ra, điều này thực sự khiến người khác khiếp sợ.

Ánh mắt chúng cường giả thượng cổ đều rơi vào người chúng cường giả Ma môn, ba vị cường giả cái thế truy đuổi vào trong Ngũ Hành đại trận, duy nhất chỉ còn một mình Long Dương đạo nhân của Âm Dương Ma Tông, hắn là cao thủ trận pháp, đối với Ngũ Hành đại trận đã tìm hiểu vô cùng thấu triệt, theo suy nghĩ của chúng cường giả thượng cổ, Long Dương đạo nhân bắt Cổ Thần hầu như nắm chắc.

Chỉ có Thánh Hoàng cơ nhiêu là xám ngoét mặt, biết Độ Thiện đại sư vẫn lạc, trong lòng Thánh hoàng Cơ Nghiêu bắt đầu nhảy loạn lên, hắn biết cho dù là Long Dương đạo nhân chỉ sợ cũng không làm gì được Cổ Thần. Chúng cường giả thượng cổ chưa từng giao phong với cổ Thần, nhưng Thánh hoàng Cơ Nghiêu lại biết rất rõ quá trình phát triển của Cổ Thần, lần nào bị rơi vào hiểm địa cũng an toàn thoát thân, đồng thời tu vi càng tăng mạnh!

Thậm chí ngay cả lần tại Ngọc Tiêu Thành Thánh đình, Thánh hoàng Cơ Nghiêu đã bày ra thiên la địa võng, cùng với tứ đại thánh chủ nho môn hiện nay lợi dụng Hạo Nghiên Thiên Cương Trấn Ma đại trận vây khốn cũng không thể giết chết được Cổ Thần, ngược lại còn bị Cổ Thần giết chết một vị thánh chủ nhỏ môn.

Hiện tại Cổ Thần trốn vào trong Ngũ Hành đại trận, chính là cá vào biển rộng, chim bay trời cao, muốn bắn hắn căn bản là không có khả năng.

Thánh hoàng Cơ Nghiêu lo lắng không sai, không quá lâu sau bên phía cường giả thượng cổ Ma môn truyền tới tiếng nhốn nháo rối loạn, tâm tình đám cường giả thượng cổ Âm Dương Ma Tông đều vô cùng kịch liệt, lửa giận ngập trời, hiển nhiên Long Dương đạo nhân cũng đã chết.

Ba vị cường giả cái thế truy đuổi Cổ Thần vào trong đại trận đều đã bỏ mình, nhưng Thánh hoàng Cơ Nghiêu có thể cảm nhận rất rõ ràng, Cổ Thần còn sống, bọn họ đã giao đấu với nhau cả chính diện lẫn gián tiếp không biết bao nhiêu lần, đã quen thuộc khí tức của đối phương, nếu như Cổ Thần chết, sinh cơ biến mất, Thánh hoàng Cơ Nghiêu nhất định sẽ có cảm ứng.

Thánh hoàng Cơ Nghiêu nói:

- Lăng Hư thánh tổ, lần này chúng ta không giết được Cổ Thần rồi, chúng ta đi trước, lần sau có tin tức của Cổ Thần lại tìm đến!

Tuy nói Cơ Nghiêu là Thánh hoàng, hiện tại tu vi càng bước vào Hợp Đạo sơ kỳ, trở thành cường giả cái thế, thế nhưng những vị cường giả Thánh đình từ thời đại thượng cổ vừa thoát khốn ra hiển nhiên sẽ không nghe theo mệnh lệnh của hắn, chỉ nghe theo mệnh lệnh của Cơ Lăng Hư.

Cơ Lăng Hư là đệ nhất nhân dưới chư tử đại tiên của Thánh đình, vang danh thời thượng cổ hậu kỳ, một lần tiên độ thế gian kia, chư tử đại tiên đều đã tiến vào vũ trụ phàm gian, mà cường giả dưới chư tử đại tiên lại không thể vượt qua được thông đạo tiên phàm, bị nhốt tại thông đạo, vì vậy đã không có Kiền Vũ Thánh hoàng và chư tử đại tiên của Thánh đình, Cơ Lăng Hư không cần nghi ngờ đã trở thành thủ lĩnh cường giả thượng cổ Thánh đình.

Cơ Lăng Hư liếc mắt nhìn Thánh hoàng Cơ Nghiêu, nói:

- Cổ Thần này là một nhân vật lợi hại, tuyệt đối có tư chất trở thành chư tử đại tiên đời tiếp theo, chúng ta tuyệt đối không để hắn tiếp tục phát triển.

Thánh hoàng Cơ Nghiêu nói:

- Cổ Thần có thể thông qua Ngũ Hành đại trận rời đi theo rất nhiều địa điểm khác nhau, chúng ta chờ đợi ở chỗ này căn bản không thể nhìn thấy hắn, đồng thời Cổ Thần cùng với tu sĩ bình thường khác nhau, thần thức không thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn, nếu như hắn muốn lén rời đi, ai cũng không biết được, chờ ở chỗ này căn bản không có tác dụng gì, không bằng trở về Thánh đình trước, ta có biện pháp đánh chết hắn.

Cơ Lăng Hư liếc mắt nhìn Thánh hoàng Cơ Nghiêu, nói:

- Có thực không?

Thánh hoàng Cơ Nghiêu gật đầu:

- Thiên chân vạn xác!

- Được…

Cơ Lăng Hư vung tay lên, nói:

- Chúng ta về Thánh đình trước.

Cơ Lăng Hư ra lệnh một tiếng, tất cả cường giả thượng cổ thuộc Cơ gia, nho môn thánh gia, tiên tông đại phái phụ thuộc Thánh đình đều theo phái sau hắn, lũ lượt rời đi.

Vô hình trung, Thánh hoàng Cơ Nghiêu đã chỉ có danh Thánh hoàng còn quyền lực thực tế của Thánh đình hầu như đều đã rơi vào tay Cơ Lăng Hư toàn bộ.

- Kim Thai tôn giả, các ngươi không đi sao?

Cơ Lăng Hư đi được nghìn trượng, đột nhiên dừng lại hỏi.

Kim Thai tôn giả nhìn Ngũ Hành đại trận một lần nữa, thở dài một hơi nói:

- Đệ tử Phật môn, chúng ta trở lại Thiên Thiền Tự thôi!

Độ Thiện đại sư vẫn lạc, Thiên Thiện Tự đã không có chủ trì, quyền to lãnh đạo Phật môn tự nhiên hoàn toàn rơi vào tay Kim Thai tôn giả.

Thánh đình và Phật môn vừa đi, chúng cường giả thượng cổ Ma môn cũng nhanh chóng bám theo. Cổ vu tộc ở một bên nhìn chằm chằm, nếu như không có Thánh đình bảo hộ, tuyệt đối là một trường tai nạn của Ma môn.

- Tu sĩ Đạo gia, chúng ta cũng rời đi thôi!

Ngọc Dương Tử nhìn tu sĩ nhân tộc đều đã rời đi, cũng dẫn đầu tu sĩ Đạo gia theo chân.

Rất nhanh, nơi này chỉ còn có cường giả thượng cổ cổ vu tộc và yêu tộc.

Qua nửa khắc chung, Thánh Ưng đại vương cũng lắc đầu, biết ở chỗ này ôm cây đợi thỏ tuyệt đối là tốn công vô ích, mang theo chúng cường giả thượng cổ yêu tộc rời đi.

Bị nhốt hơn vạn năm trong thông đạo tiên phàm, các thế lực lớn thoát khốn đại chiến một hôi, trên cơ bản đều đã thân mệt tâm mỏi, chúng cường giả thượng cổ yêu tộc và Ma môn rời đi, cổ vu tộc không có ý ngăn cản.

Cổ vu tộc dừng lại bên ngoài Ngũ Hành đại trận hơn nửa thời thần, cuối cùng Thiên Mục đại vu cũng hiểu chờ đợi hơn nữa thì vẫn là công dã tràng, dẫn theo cổ vu tộc rời đi.

Thời điểm xuất phát, chúng cường giả thượng cổ cổ vu tộc chia thành hai bộ phận, một bộ phận chăm chú theo Thiên Mục đại vu, còn một bộ phận nhìn Ngũ Hành đại trận, có chút chần chờ, những người này đều là cường giả cổ vu tộc thừa hận Cổ Thần là Chiến thần chính thống, muốn lưu lại nơi đây chờ đợi Cổ Thần đi ra, nhưng lại không tiện thoát ly đội ngũ cổ vu tộc, chỉ đành theo phía sau, lần lượt rời khỏi.

Cổ Thần ở bên trong Ngũ Hành đại trận, đầu tiên là cảm ngộ Hỏa Chi Đại Trận, sau đó lại cảm ngộ Thủy Chi Đại Trận, dung nhập lực lượng hai trận pháp này vào trong Phá Thiên Chỉ, khiến Phá Thiên Chỉ nhất cử đạt tới cảnh giới đệ nhất trọng đại viên mãn.

Sau một ngày một đêm, Cổ Thần từ một phương hướng bí mật vượt qua Ngũ Hành đại trận, trở về vừa nhìn, quả nhiên chúng cường giả thượng cổ khắp các thế lực đều đã rời đi hết, hắn phát ra một đạo phi kiếm truyền âm, rất nhanh đã liên hệ được với Ngô Tinh và bốn vị cường giả cái thế long tộc, hội tụ với nhau tại bên ngoài thông đạo tiên phàm.

- Ta đã nói rồi, Cổ Thần lão đệ khẳng định sẽ bình yên vô sự, ha ha…

Vừa nhìn thấy Cổ Thần, Ngô Tinh lập tức cười ha ha vui vẻ.

- Ba vị cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ đuổi vào trong Ngũ Hành đại trận, thậm chí còn có tông sư trận pháp như Long Dương đạo nhân, ngươi dĩ nhiên có thể an toàn không việc gì, thực sự khiến người khác chấn động!

Bốn vị cường giả cái thế Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến, Ngao Chân đều vì Cổ Thần cảm thấy khiếp sợ không ngớt.

Hiện tại Ngô Tinh đã bước vào Hợp Đạo kỳ, thực lực mạnh, so với đại trưởng lão long tộc Long Nguyên không hơn kém bao nhiêu, địa vị trong long tộc hết sức quan trọng, không giống như Thánh hoàng Cơ Nghiêu trong Thánh đình hiện tại.

Ngô Tinh đã coi trọng Cổ Thần, bốn người Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến, Ngao Chân tuy đều là cường giả cái thế thời đại thượng cổ, nhưng bởi vì có Ngô Tinh, tự nhiên không có điều gì kỳ thị đối với Cổ Thần.

Đồng thời, trong con mắt bọn họ, Cổ Thần đã khiến bọn họ chấn động vô cùng, lại bởi vì giải cứu Long hoàng mà đến, sao có thể nhìn thấp Cổ Thần?

- Thoát khỏi ba vị cường giả cái thế đều là vì ta đã tìm hiểu hoàn toàn thấu triệt đối với Ngũ Hành đại trận, chỉr là may mắn mà thôi.

Cổ Thần nhàn nhạt cười, cũng không nói toạc ra, chuyển trọng tâm tới chính đề, nói:

- Không biết Long hoàng các hạ bị vây khốn nơi nào? Vì sao không cùng với các vị đi ra?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.