Chân Tiên

Chương 42: Q.3 - Chương 42: Hóa long phi thiên (thượng)






Tu vi của Tiểu Bạch lúc này hoàn toàn ngoại phóng, Cổ Thần nhìn ra được nàng bất quá mới chỉ đạt tới Dẫn Hồn trung kỳ, thế nhưng linh hồn của nàng lại có một tia cảm giác thực chất, đây chính là tình huống chỉ có linh hồn của tu sĩ Bồi Nguyên kỳ mới có thể xuất hiện.

Dẫn Hồn trung kỳ mà linh hồn đã có cảm giác thực chất, vậy chỉ có một khả năng là linh hồn biến dị.

Linh hồn biến dị, thực lực linh hồn vượt qua cảnh giới, tuy rằng linh hồn của Tiểu Bạch lúc này chỉ có tu vi Dẫn Hồn trung kỳ, thế nhưng cường độ pháp lực so với tu sĩ Bồi Nguyên trung kỳ không hề kém hơn bao nhiêu.

Trước khi Tiểu Bạch hôn mê mới chỉ có tu vi Trúc Thai hậu kỳ, nuốt vào hơn bốn trăm viên yêu đan Dẫn Hồn kỳ, ý niệm trực tiếp hóa thành linh hồn, đồng thời linh hồn đã trưởng thành tương đương với bộ dáng mười ba mười bốn tuổi, đây là biểu hiện của Dẫn Hồn trung kỳ đỉnh phong.

Đồng thời yêu lực trong cơ thể Tiểu Bạch còn chưa hoàn toàn hấp thu hết, rất nhiều quang hoa yêu lực vẫn đang tiếp tục dung nhập vào linh hồn Tiểu Bạch.

Linh hồn của Tiểu Bạch tựa hồ như đã ăn no, cuối cùng còn có rất nhiều quang hoa yêu lực vẫn còn đang ẩn nấp trong cơ thể, chưa hoàn toàn bị linh hồn hấp thu, còn đang lớn mạnh cực nhanh, tựa hồ đang trong quá trình luyện hóa yêu lực, cứ lớn hơn một chút lại có thể hấp thụ nhiều hơn một chút.

Mặc dù Tiểu Bạch vẫn chưa thức tỉnh nhưng Cổ Thần đã có thể yên tâm.

Hiện tại Tiểu Bạch đang trong trạng thái bế quan tu luyện, trùng kích Dẫn Hồn hậu kỳ, không phải là không tỉnh lại, mà là lợi dụng thời cơ tốt trùng kích tu vi.

Bình thường luyện hóa một viên yêu đan khả năng cần thời gian mười ngày nửa tháng.

Mà thần thức của Tiểu Bạch đã khơi dậy phản ứng tiềm năng của Tiểu Bạch, yêu lực vào cơ thể lập tức bị hòa tan, biến thành yêu lực cuồn cuộn không ngừng, đồng thời tốc độ Tiểu Bạch hấp thu yêu lực cũng bởi vì tranh đấu với thần thức của Tàng Thiên Cơ mà tăng lên trên diện rộng.

Hiện tại trạng thái này vẫn còn đang duy trì, nếu như dừng lại liền lập tức khôi phục trạng thái bình thường, không còn tốc độ luyện hóa hấp thu yêu lực nhanh như vậy rồi.

Thấy Tiểu Bạch không còn đáng ngại, Cổ Thần yên tâm, bắt đầu chuyển tinh thần sang luyện pháp bảo, hao phí thời gian ba ngày mới dùng xà lân của hoang thú cự cầu luyện thành một bộ pháp bảo bảo giáp, mà bảo giáp này do xà lân của hoang thú cự cầu luyện thành nên Cổ Thần gọi là Cầu Lân Giáp.

Cự cầu dài hơn bảy mươi trượng, xà lân nhiều không đếm hết, vô số phiến xà lân bị Cổ Thần luyện hóa dung nhập vào trong bảo giáp, Cầu Lân Giáp có thể biến hóa theo kích cỡ cơ thể Cổ Thần khi hóa long, sẽ không bị nghiền nát như y phục bình thường, đồng thời cho dù Cổ Thần hoàn toàn biến thành hình rồng thì Cầu Lân Giáp cũng theo đó biến thành lớn.

Trong Càn Khôn Trạc của Cổ Thần có rất nhiều tài liệu luyện khí, đều là tài liệu lấy được từ trong Càn Khôn Trạc của ma tu Tà Băng Tông lưu lại. Cổ Thần dùng hai chiếc răng nanh của cự cầu và một số tài liệu luyện khí khác luyện thành một bộ pháp bảo Âm Dương Độc Nhận cực kỳ sắc bén.

Nguyên bản răng nanh của cự cầu sắc bén không gì sánh được, có thể so sánh với pháp bảo trung phẩm, sau khi được Cổ Thần luyện thành Âm Dương Độc Nhận càng thêm cứng rắn, trong cấp bậc pháp bảo trung phẩm coi như là tồn tại đỉnh cao nhất.

Lưỡi của cự cầu dài trượng rưỡi, co dãn mười phần, sau khi kéo dài ra có thể đạt tới hơn ba trượng. Cổ Thần lấy lưỡi cự cầu luyện nhập Cấm Thần Lăng, luyện Cấm Thần Lăng trở thành pháp bảo trung phẩm, không chỉ có thể vây khốn địch nhân còn mang theo kịch độc.

Xương của cự cầu Cổ Thần tạm thời chưa động tới, pháp bảo loại tiên không quá thích hợp với Cổ Thân. Hắn không hề học qua loại công pháp dùng tiên, cự cầu là hoang thú, xương của hoang thú làm tài liệu bố trí trận pháp sẽ có tác dụng hơn.

Sừng của cự cầu từ thời điểm Cổ Thần nuốt vào chân nhân đan đã bị hắn dùng thành thuốc dẫn, mài thành phấn nuốt vào phân nửa, khiến Cổ Thần có thể hoàn mỹ dung hợp với dược lực chân nhan đan, thu được năng lực lớn nhất chân nhan đan có thể tạo thành.

Sau khi Cổ Thần cơ bản giải quyết xong tài liệu cự cầu, cách thời điểm linh hồn Tiểu Bạch biến dị đã trôi qua mười ngày, thấy Tiểu Bạch vẫn còn đang bế quan trùng kích Dẫn Hồn hậu kỳ, Cổ Thần bắt đầu tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long quyết…

Chỉ chờ khi Nghịnh Mệnh Hóa Long quyết đại thành, Cổ Thần có thể xuất quan rồi, từ nay về sau hóa thân chân long, không cần mượn pháp bảo, pháp khí cũng có thể bay lượn chín tầng trời.

Thời gian một ngày một đêm trôi qua… Lại mười ngày trôi qua!

Ngày hôm nay Cổ Thần tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long quyết đã tới một bước quan trọng nhất, đột nhiên có một thanh âm vang lên để hắn lập tức mở to hai mắt.

- Cổ Thần…

Từ khi tiến vào Đông Hoang cho tới nay, tròn sáu tháng Cổ Thần không hề nghe được có người gọi tên hắn.

Cổ Thần mở mắt ra, một thiếu nữ mặc bạch y, xinh đẹp như tiên thiên xuất hiện trước mắt hắn. Thân thể Tiểu Bạch so với lần đầu tiên biến hóa đã cao hơn không ít, vóc người càng thêm đầy đặn, mái tóc dài màu đen, đôi con mắt trong sáng mê người, trong hai mắt tràn đầy hưng phấn.

- Tiểu Bạch, ngươi tỉnh dậy rồi!

Cổ Thần lập tức nở nụ cười đầy vui vẻ nói.

Tiểu Bạch gật đầu, nói:

- Ta cảm giác mình đã ngủ lâu… Lâu lắm rồi…

- Tròn sáu tháng.

Cổ Thần đáp lời.

- Sáu tháng nha… Tàng Thiên Cơ chết tiệt, hại ta thảm lắm lắm…

Biểu tình Tiểu Bạch hơi giận, bất quá lập tức chuyển thành vui nói:

- Bất quá hoàn hảo, chúng ta không có chuyện gì, đây là địa phương nào?

Nói xong Tiểu Bạch quan sát bốn phía một lượt.

Cổ Thần kinh ngạc nhìn Tiểu Bạch, chung quy cảm giác nàng so với trước đây có chút không giống nhau rồi, thế nhưng lại không biết không giống ở chỗ nào.

Cổ Thần nói:

- Hiện tại chúng ta đang ở chỗ sâu trong yêu vực Đông Hoang, cách Trung Hoang xa bao nhiêu ta cũng không rõ ràng lắm.

- Chỗ sâu trong yêu vực?

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ hiếu kỳ, nói:

- Tuy ta là yêu tộc nhưng vẫn luôn cùng ngươi ở bên rìa ngoài Đông Hoang, chưa từng tiến sâu vào trong yêu vực này nha!

Cổ Thần nhìn Tiểu Bạch, mỉm cười, lần thứ hai nghe được Tiểu Bạch nói chuyện, hắn rốt cuộc cũng hiểu ra Tiểu Bạch khác trước kia ở chỗ nào rồi, Tiểu Bạch đã biết dùng ta và ngươi để xưng hô hai người.

Trước đây Tiểu Bạch tự xưng tên mình, chưa bao giờ nói ta, gọi Cổ Thần cũng chưa bao giờ là ngươi, đều trực tiếp gọi tên.

Lần này, sau khi hồi phục ý niệm bị thụ thương, dĩ nhiên còn giúp nàng giải quyết vấn đề này.

Tiểu Bạch nói, đột nhiên hai mắt sáng ngời, cười cười:

- Trách không được ngươi cho ta ăn nhiều yêu đan như vậy, thiếu chút nữa no chết ta, bất quá, ít nhiều có đạo thần thức của Tàng Thiên Cơ, bằng không mà nói ta không có khả năng hấp thu luyện hóa nhiều yêu đan trong thời gian ngắn như vậy, sớm đã nổ bụng mà chết, hì hì… Ta cảm giác lực lượng của mình rất mạnh nha!

Cổ Thần lẳng lặng liếc mắt nhìn Tiểu Bạch, quả nhiên Tiểu Bạch đã bước vào Dẫn Hồn hậu kỳ, hơn bốn trăm viên yêu đan đã khiến tu vi Tiểu Bạch đề sao hẳn một cảnh giới, từ Trúc Thai hậu kỳ đề cao tới Dẫn Hồn hậu kỳ.

Loại năng lực biến thái thôn phệ yêu đan này, ngay cả Cổ Thần cũng phải ước ao, nếu như hắn có thể thôn phệ yêu đan để đề cao tu vi, vậy thì trong yêu vực Đông Hoang, muốn thu được bao nhiêu yêu đan mà chẳng được? Tu vi đề cao, chẳng phải giống như phao trên hồ nước, một tầng lại nối tiếp một tầng.

Nếu như không có năng lực thôn phệ yêu đan, đừng nói tới tu vi đề thăng, đời này Tiểu Bạch có tỉnh lại hay không cũng không ai chắn chắn.

Cổ Thần mỉm cười nhìn Tiểu Bạch nói:

- Xem ra tu vi của ngươi rất nhanh vượt qua ta rồi.

- Đâu có… Trong suy nghĩ của ta, ngươi là lợi hại nhất, từ khi ta quen biết với ngươi đã nghĩ như vậy rồi, hiện tại cũng vẫn nghĩ như vậy, sau này cũng như vậy, Cổ Thần là lợi hại nhất!

Tiểu Bạch chu chu miệng, khẳng định nói.

Cổ Thần mỉm cười, không nói thêm điều gì.

Tiểu Bạch một lần nữa nhìn bốn phía, hỏi:

- Ngươi đang bế quan sao?

Cổ Thần gật đầu, trả lời:

- Đợi mấy ngày nữa ta sẽ luyện Nghịch Mệnh Hóa Long quyết tới đại thành, tới đó là lúc ta xuất quan, tại yêu vực ta đã đắc tội không ít yêu tu, sau khi xuất quan ta sẽ không cần phải sợ chúng nữa!

Tiểu Bạch gật đầu nói:

- Tốt quá, ta cũng cần phải củng cố tu vi một chút.

Tiểu Bạch đã thức tỉnh, chân nhan đan đã phục dụng, thi thể cự cầu đã luyện thành pháp bảo cần thiết, lần bế quan này chỉ còn một mục tiêu cuối cùng đề ra từ trước.

Chính là luyện Nghịch Mệnh Hóa Long quyết tới đại thành, có thể hóa thành chân long.

Từ trước tới nay, Cổ Thần phát hiện ra tâm tình tại thời điểm càng thoải mái vui vẻ, tu luyện luôn luôn có thể làm ít ăn nhiều, mà tâm tình càng phiền muộn áp lực, cố gắng tu luyện cũng chỉ là làm nhiều mà hiệu quả không được bao nhiêu.

Khi người ta có tâm niệm thoải mái, sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới tốc độ tu luyện.

Đồng thời, khi trong lòng đặc biệt thoải mái, linh hồn sẽ đặc biệt hưng phấn, tu vi cũng theo đó đề cao cực nhanh. Cổ Thần tại thời điểm long hóa, cảm giác bị khuếch đại, thời điểm tức giận càng thêm tức giận, thời điểm vui vẻ càng thêm vui vẻ.

Vì vậy, cứ mỗi lần giết người muốn giết, làm việc muốn làm, tâm niệm thư sướng của Cổ Thần sẽ đặc biệt mở rộng vô hạn, khiến linh hồn hắn vô cùng hưng phấn, tu vi cũng theo đó tăng cường.

Hiện tại Tiểu Bạch đã thức tỉnh lại khiến tâm tình Cổ Thần vui vẻ thoải mái, cho dù không ở trạng thái biến hóa, linh hồn của Cổ Thần cũng rất hưng phấn, tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long quyết so với trước đó nhanh hơn không chỉ hai lần.

Cứ như vậy tiếp tục trôi qua bảy ngày bảy đêm…

Trải qua bảy ngày bảy đêm tu luyện, rốt cuộc Cổ Thần cũng phá tan một tầng ngăn cách cuối cùng, tu luyện Nghịch Mệnh Hóa Long quyết tới cảnh giới đại thành.

Chỉ thấy đột nhiên Cổ Thần ngửa đầu thét gào, một tiếng long ngâm thật lớn phiêu đãng trong sơn động, thân thể Cổ Thần chợt lóe, đột nhiên biến mất không thấy, thế nhưng một đầu lim long dài tới hơn sáu mươi trượng đột nhiên xuất hiện bên trong sơn động.

Cổ Thần hóa thân kim long, một loại ham muốn bay lượn chín tầng trời lập tức xuất hiện trong lòng hắn, hóa thân thành long, chính là muốn bay lượn chín tầng trời, mà không phải chui rúc trong sơn động, nếu không ra khỏi đây, trong lòng Cổ Thần mười phần áp lực, mười phần khó chịu.

Miệng rồng thật lớn há ra, Cổ Thần dùng thanh âm như tiếng chuông vang nói:

- Tiểu Bạch, ngồi lên lưng ta, ta mang ngươi ra ngoài.

- Tốt…

Tiểu Bạch gật đầu, khẽ nhún người, nhảy lên lưng rồng rồi ôm chặt.

- Đi…

Tiếng nói vừa dứt, kim long lập tức bay ra khỏi huyệt động, hóa thành một đạo kim quang.

Rất nhanh, đã tới chỗ những khối đá lớn phong tỏa lối vào huyệt động, nhưng thế bay của Cổ Thần không giảm, nhất thời khối đá lớn hơn mười vạn cân phía trước bị Cổ Thần chấn vỡ thành vô số mảnh, những khối đá lớn chắn đường đối với Cổ Thần mà nói không khác gì đậu hũ.

Cổ Thần không ngừng va chạm mãnh liệt vào những khối đá lớn dùng để lấp kín cửa huyệt động, mỗi lần va chạm chí ít có hơn mười khối đá lớn trọng lượng mười vạn cân bị nát bấy, không quá lâu sau, những khối đá Cổ Thần dùng để lấp kín cửa hang động đều đã bị Cổ Thần phá hủy tan tành, một đạo kim quang lóe lên, Cổ Thần xuất hiện trong động thính đánh chết hoang thú cự cầu.

Lúc này toàn bộ thi thể yêu tu trong động thính đã biến mất từ lâu, kim long không dừng lại một chút, trực tiếp bay ra khỏi huyệt động, phóng lên cao, trong sát na liền bay vào khoảng không bao la.

- Oa… Không cần pháp bảo ngươi cũng có thể bay cao…

Tiểu Bạch ngồi trên lưng rồng, cảm nhận gió thổi mạnh, hưng phấn hô lên.

Kim quang phóng lên cao, trong nháy mắt liền phá tan tầng tầng sương mù dày đặc, bay vào không trung cách mặt đất mấy nghìn trượng.

Một tiếng long ngâm vang vọng thiên địa, trong vòng phương viên trăm dặm đều có thể nghe được.

Tiểu Bạch ngồi trên lưng rồng, hài lòng cười to:

- Ha ha, Cổ Thần, ngươi cũng giống như ta rồi, cùng biến thành yêu quái!

- Hắc hắc…

Cổ Thần cười hắc hắc, tiếng nói như chuông đồng:

- Người cũng tốt, yêu cũng được, chỉ bất quá là hai loại hình thái bên ngoài của hai loại sinh linh mà thôi, linh hồn không phải đều giống như nhau hay sao!

- Ừm!

Tiểu Bạch gật đầu, nói:

- Đúng như vậy, nhân tộc và yêu tộc đều để giới hạn chủng tộc quá mức rõ ràng, không thể như ta và ngươi trở thành bằng hữu.

Cổ Thần ha ha cười:

- Tiểu Bạch, ngươi dĩ nhiên còn quan tâm tới quan hệ giữa hai tộc nhân, yêu sao?

Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, trực tiếp bay lên trên trời cao hơn bảy nghìn trượng, nguyên bản độ cao cực hạn mà Cổ Thần có thể phi hành chính là 7000 trượng, thế nhưng sau khi hóa thân thành kim long, gió thổi trên độ cao 7 nghìn trượng ảnh hưởng tới hắn cực kỳ nhỏ. Cổ Thần tiếp tục bay về phía trước, rất nhanh lại bay lên cao 8000 trượng. Trên cao 8000 trượng, từng trận gió thổi có uy lực tương đương pháp bảo trung phẩm, cho dù là hóa thân thành kim long, Cổ Thần không thể chỉ dựa vào long lân mà còn phải dựng thêm một tầng quang tráo pháp lực để chống lại. Trên cao 8000 trượng, Cổ Thần dừng lại thân hình, bằng vào thực lực hiện tại, muốn vượt qua độ cao 9000 trượng cũng không phải là không thể, thế nhưng tuyệt đối không duy trì được bao lâu. Gió thổi trên độ cao 9000 trượng tương đương với lực công kích của pháp bảo trung phẩm đỉnh cao nhất, cũng giống như kiếm cương trải qua Hỗn Độn Âm Dương Đại Trận cường hóa, cho dù là lân phiến của hoang thú cự cầu cũng không thể chống đỡ được lâu dài.

Trên độ cao 9000 trượng phải đạt tới tu vi Kim Đan kỳ mới có thể duy trì trong thời gian dài. Hơn 8000 trượng đã đủ cao rồi, phạm vi thần thức năm sáu nghìn trượng. Sau khi hóa thân thành kim long, tầm nhìn của Cổ Thần cao hơn rất nhiều so với bình thường, có thể nhìn rõ ràng hoàn cảnh ngoài 1000 nặm, thời điểm tu vi còn ở Dẫn Hồn sơ kỳ chưa biến hóa, Cổ Thần chỉ nhìn thấy rõ hoàn cảnh hơn 100 dặm, hiện tại đã đề cao mười lần.

- Cổ Thần, có người tới!

Tiểu Bạch vỗ vỗ lưng rồng, chỉ về phía nam nói.

Cổ Thần đã sớm biết từ lâu, vừa rồi hóa long bay lên trời, thanh thế kinh người, tiếng long ngâm cách hơn trăm dặm cũng có thể nghe thấy, mà một đạo kim quang phóng lên cao, cho dù cách nghìn dặm cũng nhìn thấy rõ ràng.

Mấy trăm dặm phía tây nam có một đạo độn quang thoắt hiện, nhanh như thiểm điện bay về phía Cổ Thần. Lúc này tầm nhìn của Cổ Thần so với Tiểu Bạch còn xa hơn, cách gần 1000 dặm có hơn mười đạo độn quang đồng thời bay về phía chính mình, so với đạo độn quang cách mấy trăm dặm kia chậm hơn không ít.

Độn quang bay rất nhanh, thời gian một lần hô hấp đủ vượt qua khoảng cách 1000 trượng, mười mấy lần hô hấp đạo độn quang kia đã vượt qua khoảng cách 100 dặm.

Cổ Thần nhìn đạo độn quang kia, một cỗ cảm giác quen thuộc lập tức nhảy lên trong lòng, cảm giác về đầu sói hư huyễn trước kia chính là như vậy. Chỉ là cảm giác hiện tại càng thêm mãnh liệt hơn một chút, hiển nhiên là bản thể của đầu sói hư huyễn kia.

Nhìn tốc độ của hắn, hiển nhiên đang phi độn toàn lực. Cổ Thần liếc mắt liền có thể đoán ra được, tu vi của bản thể đầu sói hư huyễn tối đa cũng chỉ đạt tới Bồi Nguyên hậu kỳ.

N


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.