Vu Thần hiện thân, dĩ nhiên không phải là nguyên thần lực như lúc trước
kia mà là một cái chân thân, điều này khiến Cổ Thần kinh ngạc không
thôi. Thế nhưng chân thân này của Vu Thần tuy thực lực mạnh tương đương
với một Minh Khiếu hậu kỳ đỉnh phong cao thủ nhưng chung quy vẫn không
phải là Độ Hư cường giả.
Đối mặt với Độ Hư cường giả, Cổ Thần có
muốn trốn cũng không có bao nhiêu cơ hội, nhưng đối mặt với Minh Khiếu
hậu kỳ thi lại khác. Nguồn: http://truyenyy.com
Cổ Thần nhìn chân thân của Vu Thần, trên mặt cũng không có vẻ sợ hãi, nói:
- Tại Bắc hoang cấm địa, ta gặp một người gọi là Vu tiên sinh ...
- Là vị hộ pháp bị thất tung kia ....
Nguyệt nhi liền tiếp lời hô lên.
-Thì ra là thế!
Vu Thần gật đầu, rồi lập tức cười ha hả nói:
- Biết rõ trên núi có hổ mà vẫn trèo lên, Cổ Thần, ta phải thừa nhận
ngươi quả thật rất can đảm, nhưng ta cũng phải thừa nhận, ngươi cũng là
một tên quá ngu xuẩn, có dũng khí biết rõ trên núi có hổ mà vẫn lên thì
đại đã số đều bị hổ giết chết hết, Cổ Thần ngươi có biết cái gì gọi là
đóng cửa đánh chó không? Hiện tại ngươi đang bị nhốt trong cái Hỏa đại
trận này, chính là con chó bị nhốt trong phòng đó! Ha ha!
Cổ Thần đạm nhiên cười.
Vu Thần cả giận nói:
- Ngươi cười cái gì?
Cổ Thần nói:
- Ngươi đã biết trên tay ta có Chiến Thần lệnh, lẽ nào ngươi không sợ bị
thuần dương hỏa thiêu chết sao? Vu Thần, ta có thể diệt ngươi hai cái
nguyên thần phân thân, thì cái chân thân phân thân của ngươi ta cũng có
thể tiêu diệt! Trừ khi toàn bộ chân thân của ngươi thực sự phủ xuống
đây, nếu không, ngươi cũng không thể làm gì được ta!
-Hắc hắc...
Vu Thần nhếch miệng cười nói:
- Bản thần nếu biết ngươi có Chiến Thần lệnh mà vẫn đến đối phó ngươi,
ngươi cho là bản thần không có cách đối phó với Chiến Thần lệnh sao?
Ngươi có thể dùng Chiến Thần lệnh thử xem sao hắc hắc ...
Cổ Thần nhìn Vu Thần, ánh mắt hai người giao nhau, trong sát na đó giống
như có những tia lửa phát ra từ chỗ ánh mắt hai người giao nhau.
"Ta không thể phát huy ra uy lực chân chính của Chiến Thần lệnh, xem ra Vu
Thần thực sự có biện pháp đối phó với Chiến Thần lệnh!" Cổ Thần thầm nghĩ trong lòng: "Bất quá, hắn cũng chỉ có thực lực Minh Khiếu hậu kỳ
đỉnh phong, xem ra đã thi triển bí pháp nào đó mới có thể để chân thân
phân thân phủ xuống. Nếu không phải là Độ Hư cường giả thì không thành
vấn đề, hiện tại Vu Thần đã hiện thân từ trong chỗ tối ra ngoài sáng, ta cũng không sợ hắn trong lúc ta mở ra hỏa chi bản nguyên xuất thủ đánh
lén nữa. Chỉ sợ lúc ta mở ra hỏa chi bản nguyên hắn lại cướp lấy rồi
trốn ra khỏi Hỏa đại trận thôi!"
"Chiền Thần Hình lúc để lại
Hỏa chi bản nguyên đã nói, luyện hóa Hỏa chi bản nguyên liền không
thề cảm ngộ được những pháp tắc khác nữa, cũng không thể tiến tới được
ngũ hành thoát thai kiếp. Âm tôn Lăng Phong đã từng nói qua, ta chỉ khi
nào trải qua được Ngũ hành thoát thai kiếp mới có khả năng cứu hắn ra
ngoài. Ngũ hành thoát thai kiếp so với Chư tử đại tiên còn lợi hại hơn,
hỏa chi bản nguyên tuy rằng lợi hại khó có gì sánh bằng nhưng cũng
không phải không có nhược điểm, nếu thực sự không phải đối thủ của Vu
Thần thì ta cứ để lại cho hắn đi vậy. Ta có thể học được hỏa bí thuật
cùng với những tiên thảo ở nơi này cũng đã là thiên đại thu hoạch rồi!"
Cổ Thần thầm suy nghĩ kĩ càng một chút rồi liền có quyết định.
Thấy Cổ Thần trầm mặc, Vu Thần liền nói:
- Cổ Thần, ngươi diệt sát hai cái nguyên thần phân thân của bản thần, vốn là tội chết ngàn lần, bất quá hôm nay ngươi có cơ hội chuộc lỗi, mở ra hỏa chi bản nguyên, bản thần sẽ tha cho ngươi một mạng!
Chiến Thần Hình lưu lại cấm chế, Cổ Thần nhất thanh nhị sở, có Chiến Thần
lệnh trong tay, Cổ Thần nắm chắc có thể đem cấm chế giải trừ, mà Vu Thần vĩnh viễn cũng không giải trừ được cấm chế do Chiến Thần Hình để lại.
Nhưng cầm Chiến Thần lệnh mà mạnh mẽ mở ra Hỏa chỉ bản nguyên cũng sẽ
gặp phải công kích đến Chư tử đại tiên chỉ sợ cũng không đỡ nổi.
Vu Thần muốn Cổ Thần mở ra hoả chi bản nguyên, Cổ Thần tự nhiên biết trong lòng Vu Thần tính toán cái gì. Vu Thần chính là muốn mượn cấm chế của
Chiến Thần Hình lưu lại để diệt trừ Cổ Thần hắn. Nếu Vu Thần biết Cổ
Thần đã biết rõ ràng cấm chế do Chiền Thần Hình hạ xuống chi sợ hai
tròng mắt của hắn cũng rớt xuống đất mất!
Phải biết rằng, Chiến
Thần Hình bày ra cấm chế ở trong cổ vu tộc cũng không được truyền lưu
lại. Bởi vì cấm chế này chỉ đối với huyết mạch truyền thừa Chiến Thần
mới không có ảnh hưởng. Cho nên nếu ai khác không có huyết mạch Chiến
Thần mà cầm Chiến Thần lệnh mạnh mẽ mở ra Hỏa chi bản nguyên thì chỉ có đường chết!
Mà Cổ Thần vừa rồi đã nhìn thấy toàn bộ quá trình Chiến Thần Hình mai táng Chiến Thần Xi.
- Muốn ta mở ra Hỏa chi bản nguyên thì phải xem ngươi có hay không phần bổn sự này đã!
Cổ Thần lạnh lùng nói.
- Hừ ! Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt sao?
Vu Thần tức giận hừ lạnh một tiếng, đột nhiên hắc quang từ trong cơ thể hắn tỏa ra phạm vi gần mười trượng.
Một pho tượng nửa trắng nửa đen liền xuất hiện bên trong đám hắc khí đen
kịt đó. Pho tượng này đúng là dáng dấp của Vu Thần, đồng thời tỏa ra
một cổ uy áp mãnh liệt
Vu thần chân thân vừa hiện, Cổ Thần liền
chăm chú, trong tay hắc quang chợt loé, Bàn Long Sát Thần thương lập tức xuất hiện, kim quang chợt lóe chỗ mi tâm, Như Ý Lung Linh bảo tháp
cũng ra. Tay trái là Như Ý Lung Linh bảo tháp, tay phải là Bàn Long Sát
Thần thương, cổ Thần lúc này trong giống như một pho tượng chiến thần
hùng vĩ vậy.
Hai mắt như đao, nhìn chằm chằm phía trước, rồi mạnh mẽ hét lên một tiếng, Bàn Long Sát Thần thương hướng phía trước phóng tới.
Một đạo thương cương nổ bắn ra đem không gian phá thành một cái động khẩu đen ngòm, phát ra từng tiếng ầm ầm đâm tới Vu Thần.
Hắc khí bị Bàn Long Sát Thần thương phách tán lộ ra một cái thông đạo to gần một trượng.
Bên trong hắc khí đột nhiên một cái đạo hắc cương cũng vừa hiện, trông
giống như một tấm chắn, đem toàn bộ thân hình Vu Thần bao bọc vào bên
trong.
"Oanh!"
Tiếng kim thiết va chạm vang lên,
rồi sóng âm hóa thành từng làn sóng không gian lan ra tứ phía. Tiếng
bạo hưởng chói tai khiến cho hai tên Đoạt Xá hậu kỳ của Vu Thần nhịn
không được bịt kín lỗ tai lại.
Một lực phản chấn mạnh mẽ từ Bàn
Long Sát Thần thương truyền lại khiến Cổ Thần suýt nữa tuột tay. Thân
thể Cổ Thần không tự chủ được lui về sau hơn mười trượng, trong lòng
thầm nghĩ: "lực lượng thật mạnh!"
Vu Thần, nửa thân màu
đen cầm một tấm chắn đen kịt cao gần mười trượng, nửa bạch sắc lại cầm
một thanh trường đao to gần một trượng, dài cũng chừng mười trượng hiện ra.
Hai kiện vũ khí này đều là cực phầm tiên bảo của Vu Thần,
một cái là Vu Thần thuẫn, một cái là Vu Thần đao. Vu Thần tuy rằng không thể đem toàn thân thực lực phủ xuống nhưng cũng có thể tống xuất pháp
bảo đến.
Vu Thần thuẫn đem Cổ Thần đẩy lui hơn mười trượng, Vu
Thần đột nhiên xoay người, Vu Thần đao mạnh mẽ chém xuống, vạn trượng
không gian phía trước liền xuất hiện một cái khe giống như đem động
thính này chém thành hai nửa!
Một đạo đao cương thật lớn đột
nhiên xuất hiện nhắm Cổ Thần chém tới. Một cổ khí thế dường như không
thể ngăn trở được hướng Cổ Thần ép xuống.
Bàn Long Sát Thần
thương hắc mang trương lên, Cổ Thần tả chưởng đem Như Ý Lung Linh bảo
tháp ném đi. Như Ý Lung Linh bảo tháp hóa thành ngàn trượng mạnh mẽ
hướng Vu Thần đánh tới, hai tay Cồ Thần lại cầm chắc Bàn Long Sát Thần
thương mạnh mẽ quật tới, một cái hắc sắc thương cương đồng thời hướng Vu Thần đao cương đánh tới.