- Hữm?
Vừa đi tới trung tâm của Tù Tâm bình nguyên, nơi ngày xưa Kim Bằng Vương trọng sinh, Cổ Thần đột nhiên kinh hô một tiếng.
Vạn dặm phía trước có bốn đạo độn quang hướng chỗ Cổ Thần đi tới.
Bên trong Côn Ngô bí cảnh làm sao có người ở lại? Cổ Thần cảm thấy rất kỳ quái.
Chẳng lẽ là Yêu Tộc cường giả? Cổ Thần lập tức bỏ đi ý nghĩ này, Yêu Tộc cường giả bị hắn đánh cho sợ hãi không thôi, biết rõ hắn muốn đi vào Côn Ngô bí cảnh, ai còn dám đi vào?
Hơn nữa, Côn Ngô bí cảnh chính là cấm địa của Yêu Tộc, nghiêm cấm cường giả của Yêu Tộc đi vào, tiến vào bên trong Côn Ngô cảnh tối đa cũng chỉ là Nam Thiên Tiên Môn phụ cận khu vực Vân Hải mà thôi, không có khả năng đi tới tận Tù Tâm bình nguyên này.
- Rốt cuộc là thần thánh phương nào đây?
Cổ Thần lòng đầy nghi vấn, đồng thời cũng rất hiếu kỳ.
Cổ Thần vung tay lên, tiên lực cương tráo tán đi, tứ nữ liền xuất hiện bên cạnh hắn, Cổ Thần nói:
- Trong Côn Ngô cảnh có chút kỳ quái, không ngờ lại có tu sĩ khác xuất hiện vào lúc này, hơn nữa là dùng thuấn di di chuyển, chắc chắn là Độ Hư cường giả! Các nàng ở đây chờ một chút, ta điều tra xem thế nào.
Tứ nữ đều cả kinh nhìn về bốn đạo độn quang phía trước, mặt mũi đầy vẻ nghi hoặc đứng sau lưng Cổ Thần.
Bốn đạo độn quang kia là hướng phương hướng Cổ Thần bay tới, nhưng lúc này tốc độ lại đột nhiên nhanh hơn vài phần, tới gần liền phát hiện chỗ này có năm người.
Đợi cho bốn đạo độn quang tới gần trong phạm vi năm ngàn dặm, ánh mắt Cổ Thần loé lên, lập tức phát hiện vấn đề:
- Thì ra là Độ Hư quỷ hồn!
Chính xác, bốn người đang đến này đều là quỷ hồn, hơn nữa còn là quỷ hồn có tu vi Độ Hư.
Khoảng cách thuấn di của bốn quỷ hồn này đều khoảng trăm dặm một lần, nhưng tu vi thì chỉ có một tên là Giá Vụ kỳ còn lại ba tên đều là Đằng Vân Kỳ.
Không lâu sau, bốn tên quỷ hồn này đã tới trước mặt Cổ Thần khoảng ngàn trượng rồi dừng lại.
Một tên Giá Vụ trung kỳ, một Đằng Vân hậu kỳ, hai Đằng Vân trung kỳ.
Bốn tên quỷ hồn này xếp thành một thàng ngang ngăn trước mặt năm người Cổ Thần.
Trong năm người chỉ có Cổ Thần có tu vi Giá Vụ trung kỳ, còn lại tứ nữ đều là Minh Khiếu Kỳ cả, trước mặt Độ Hư cường giả thì Minh Khiếu Kỳ cũng chẳng khác nào con kiến.
Luận về thực lực từ bên ngoài xem xét thì năm người Cổ Thần kém xa bốn tên quỷ hồn này.
- Hắc hắc hắc ... Một cái thân thể Giá Vụ trung kỳ, vừa lúc để bổn hộ pháp đoạt xá!
Tên Giá Vụ trung kỳ trong bốn tên quỷ hồn âm trầm nhìn Cổ Thần cười to.
- Còn lại bốn người tư chất cũng không tệ, tu vi tuy hơi thấp một chút nhưng cũng không sao, bổn hộ pháp có thể bỏ ra chút thời gian tu luyện trở lại, chỉ là cả bốn đều là nữ cũng khiến bổn hộ pháp có chút khó xử rồi.
Tên Đằng Vân hậu kỳ thở dài nói.
- Ha ha ha ... Bổn hộ pháp đang tìm đúng là thân thể nữ tử, vừa ý ta ha ha ha ...
Một tên Đằng Vân trung kỳ cười nói.
- Quản chúng là nam hay nữ, trước hết cứ phụ thể rồi nói, chờ ngày sau tìm được thân thể khác phù hợp hơn thì bổn hộ pháp lai tiếp tục đoạt xá trọng sinh.
Tên Đằng Vân trung kỳ còn lại quét mắt nhìn tứ nữ rồi lạnh lạnh nói.
Cổ Thần khẽ nhíu mày, bốn tên quỷ hồn này không hề kiêng nể gì đã khiến Cổ Thần động sát tâm.
Hơn trăm năm trước khi Cổ Thần lần đầu tiên đi vào Côn Ngô cảnh này, gặp quỷ hồn lợi hại nhất cũng chỉ là Bồi Nguyên sơ kỳ mà đã là một cái nguyên thần cao tới hơn ba trượng.
Mà giờ khắc này, bốn tên quỷ hồn trước mặt toàn bộ đều là tu vi Độ Hư, làm cho Cổ Thần rất ngạc nhiên.
Nhớ tới Côn Ngô tiên đế từng nói qua, hắn đã đem thông đạo giữa âm dương hai giới di chuyển vào bên trong Côn Ngô Cảnh, sau đó dùng Trấn Minh Ngọc Bia trấn áp ở đầu thông đạo. Cái Âm Minh Đầm kia chính là đường thông đạo nối liền hai giới.
Trước kia không có quỷ hồn Độ Hư cảnh, như vậy bốn tên này chắc chắn là từ bên trong Âm Minh Đầm trốn ra rồi.
Cổ Thần mở miệng nói:
- Bốn người các ngươi lại dám từ âm giới đến đây? Âm dương khác biệt, các ngươi đi vào trong dương giới là có ý đồ gì?
Một tên quỷ hồn Đằng Vân trung kỳ vỗ vỗ ngực lớn tiếng nói:
- Chúng ta là một trăm lẻ tám Tôn quỷ tướng dưới trướng Độc Giác quỷ vương Thanh Minh, Bạch Mãng, Châu Nhan và Huyền Chiến. Dương giới tu sĩ, chúng ta đã ở âm giới ngây ngốc thời gian không ít, đang muốn tới dương giới hít thở chút không khí, thân thể các ngươi không tệ ha ha ha ha ...
- Độc Giác quỷ vương? Một trăm lẻ tám Tôn Quỷ tướng dứoi trướng?
Cổ Thần thầm ngẫm nghĩ:
- Dưới trướng Độc Giác quỷ vương này vậy mà đều là cường giả Độ Hư, vậy tên quỷ vương đó rốt cuộc có tu vi gì?
- Cần gì cùng hắn nói nhảm, bọn chúng đều sắp là người chết cả rồi, trực tiếp đoạt xá đi!
Tên quỷ tướng Thanh Minh Giá Vụ trung kỳ quát lớn một tiếng, thân ảnh loé lên để lại trong hư không một đạo hắc sắc tàn ảnh trực tiếp nhào tới Cổ Thần.
Bạch Mãng, Châu Nhan và Huyền Chiến ba tên quỷ tướng thấy Thanh Minh động thủ cũng không cam chịu rớt lại phía sau, đồng thời theo sát công lên, hướng tứ nữ đánh tới.
- Đúng là thiên đường có lối không đi, địa ngục không lối cứ thích đâm đầu vào!
Hàn quang trong mắt Cổ Thần loé lên, lạnh lùng nói:
- Nếu các ngươi ở âm giới đã sống không được yên ổn thì ta sẽ đưa tiễn các ngươi một đoạn, để cho các ngươi được chết hoàn toàn hơn, đó là hoàn toàn huỷ diệt!
Vừa nói, thân ảnh Cổ Thần đã loé lên bắn tới bốn tên quỷ hồn.
Đồng thời, pháp tắc lực cường đại từ trong thể nội Cổ Thần mãnh liệt trào ra, trong chốc lát đã đem không gian xung quanh hai ngàn trượng Cổ Thần bap phủ, thỉ triển không gian cấm cố.
Trước đó tay trái Cổ Thần đã sớm đánh ra một chưởng, một quầng sáng đẹp mắt từ trong lòng bàn tay Cổ Thần bắn ra, giống như thuấn di, trong chốc lát đã đánh lên người tên Thanh Minh quỷ tướng.
Thanh Minh quỷ tướng vọt nhanh mà đến, thân ảnh chợt run lên, ngay sau đó một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên trong miệng hắn, một cái quang động toả ra quang mang huyễn bạch sắc xuất hiện trước ngực Thanh Minh quỷ tướng khiến hắn kịch liệt run rẩy và đau đớn.
Thanh Minh quỷ tướng bị Trấn Minh Ngọc Bia đánh trúng, lập tức trọng thương.
Bạch Mãng, Châu Nhan, Huyền Chiến ba tên quỷ tướng lập tức bị chấn động, ngay cả Thanh Minh quỷ tướng cũng bị trọng thương dưới tay tên tu sĩ dương giới kia, ba người làm sao là địch thủ? Ba người thập phần sợ hãi, không hề còn tâm tư muốn đoạt xá mấy người Cổ Thần nữa, hiện giờ chỉ muốn chạy cho nhanh.
Bất quá, ý niệm trốn đi vừa hiện ra trong đầu thì bốn phương tám hướng đột nhiên truyền tới một cổ lực lượng cường đại đem toàn bộ không gian cố định lại.
Bạch Mãng, Châu Nhan và Huyền Chiến liền bất động, Cổ Thần thi triển không gian cấm cố đã đem cả ba tên giam cứng tại hư không.
Thủ ấn Cổ Thần biến đổi, Trấn Minh Ngọc Bia lập tức chuyển hướng bắn tới bốn tên quỷ tướng.
Chương 100: Một trăm lẻ tám Tôn Quỷ tướng. (Hạ)
- A a a a a a ...
Một tiếng kêu thê lương nữa lại vang lên, trước ngực Huyền Chiến quỷ tướng bị Trấn Minh Ngọc Bia đục một lỗ toả ra quang mang huyễn bạch sắc trông rất đẹp!
Hào quang chớp động ngày càng nhanh, ngày càng lớn lên, rất nhanh liền đem toàn bộ thân hình Huyền Chiến quỷ tướng bao phủ, trong chốc lát đã khiến hắn biến thành hư vô.
Thanh Minh quỷ tướng tuy tu vi cao hơn một cảnh giới nhưng cũng không ngăn được Trấn Minh Ngọc Bia, lúc này cái quang động huyễn bạch sắc kia đã chiếm tới nửa thân thể của hắn.
Trấn Minh Ngọc Bia đối với quỷ hồn có tác dụng trí mạng, lúc này Thanh Minh quỷ tướng đang không ngừng giãy dụa giữa hư không, tiếng quỷ khóc của hắn liên tục vang lên.
- A a a a a ....
- A a a a a ....
Liên tục có thêm hai tiếng hét thảm nữa vang lên, Châu Nhan và Bạch Mãng quỷ tướng bị giam cầm trong hư không, không thể động đậy được, rất nhanh cũng bị Trấn Minh Ngọc Bia đánh trúng, bước vào tử lộ.
Sau ba tiếng kêu thê lương liên tục như thế, trước là Huyền Chiến, sau là Châu Nhan, Thanh Minh và Bạch Mãng cùng hoá thành hư vô, không còn chút dấu vết nào.
Huyễn bạch quang loé lên trở lại trong tay Cổ Thần chậm rãi dung nhập vào trong lòng bàn tay hắn biến mất không thấy nữa, Cổ Thần nói:
- Trăm năm trước ta lấy đi Trấn Minh Ngọc Bia vốn không biết nó có tác dụng trấn áp ngay thông đạo giữa hai giới. Mất đi vật trấn áp này đã qua trăm năm, không biết đã có bao nhiêu quỷ hồn thôn qua đường thông đạo đó tiến vào dương giới chúng ta rồi. Đây là một cái vấn đề nghiêm trọng!
- Làm sao bây giờ?
Hư Tử Uyên lo lắng nói:
- Âm giới đều là quỷ hồn, chúng đến dương giới thì điều đầu tiên phải làm là tìm kiếm một cái thân thể để đoạt xá, không biết có bao nhiêu quỷ hồn từ âm giới đi lên rồi? Vừa rồi bốn tên quỷ tướng đều là Độ Hư cường giả, nếu số lượng đông hơn thì chỉ sợ tu chân giới Cổ Hoang sẽ gặp phải một hồi tai nạn ngập trời.
Xác thực là như thế, quỷ hồn muốn sinh tồn tại dương giới nhất định phải tìm một thân thể để đoạt xá và quỷ hồn có thể trực tiếp khôi phục đến tu vi của thân thể chiếm được. Nếu thân thể chiếm được có tu vi càng cao thì càng tiết kiệm thời gian tu luyện của chúng.
Cho nên, quỷ hồn muốn đoạt xá trọng sinh nhất định sẽ tìm kiếm người có tu vi tương đương, hoặc là thấp hơn một cấp độ để đoạt xá.
Từ miệng của mấy tên quỷ tướng vừa rồi thì Độc Giác Quỷ Vương dưới trướng có một trăm lẻ tám tên quỷ tướng, rất có khả năng đều là Độ Hư cường giả. Cả Cổ Hoang, Độ Hư cường giả chỉ sợ đều không đủ một trăm người, nếu chúng toàn bộ xông vào Cổ Hoang thế giới thì không cần phải nói, mỗi vị Độ Hư cường giả đều sẽ gặp kiếp nạn lớn.
Thậm chí nếu Độ Hư cường giả của Cổ Hoang không đủ, thì ngay cả Mệnh Tuyền tu sĩ cũng sẽ trở thành mục tiêu bị đoạt xá, cái này đối với Cổ Hoang thế giới đúng là một đại tai nạn. Một trận đả kích mang tính huỷ diệt.
Mi tâm Cổ Thần loé lên, Như Ý Lung Linh bảo tháp hiện ra, cửa tháp tầng thứ sáu cũng đồng thời mở ra, Cổ Thần nói:
- Sự việc không thể chậm trễ rồi, ta sẽ lập tức chạy tới Âm Minh Đầm, đằng trước khẳng định còn có Độ Hư quỷ hồn khác. Các nàng tiến vào trong Như Ý Lung Linh bảo tháp đi, ta sẽ toàn tâm toàn lực đối phó đám quỷ hồn âm giới này, nhìn xem có thể hoá giải một kiếp này hay không?
- Tốt, sư đệ, chàng cẩn thận một chút!
- Cổ Thần, chàng phải chú ý an toàn!
- Chúng ta sẽ đợi tin tốt của chàng!
- Hãy bảo trụ tính mệnh, ta sẽ chờ chàng về tìm lại trí nhớ ngày xưa cho ta!
Tứ nữ mỗi người phân biệt nói một câu rồi lập tức đi vào trong Như Ý Lung Linh bảo tháp.
Kim quang loé lên, Cổ Thần đem bảo tháp thu vào trong mi tâm, thân ảnh loé lên đã xuất hiện ngàn dặm bên ngoài.
Hơn mười tức thời gian sau, Cổ Thần lại gặp phải một ít quỷ hồn.
Số lượng của chúng khoảng chừng hơn hai mười tên.
Bất quá trong đó đại bộ phận đều là Mệnh Tuyền quỷ hồn, Độ Hư quỷ hồn chỉ có ba tên.
Một tên Giá Vụ sơ kỳ và hai tên còn lại đều là Đằng Vân Kỳ.
Độn tốc của Cổ Thần rất nhanh, thần thức cũng không thể tra xét đến được, cho nên hắn vô thanh vô tức phóng tới, đến khi Cổ Thần chỉ còn cách bọn chúng chừng năm ngàn dặm thì mới bị phát hiện.
Một lần thuấn di hơn hai ngàn dặm, cho dù là siêu cấp cường giả Hư Không hậu kỳ cũng khó mà có được tốc độ như vậy. Đám Độ Hư quỷ hồn liền chấn động không thôi.
Bất quá, cho dù phát hiện tung tích của Cổ Thần, những quỷ hồn này cũng trốn không kịp, chỉ hai nhịp hô hấp, Cổ Thần đã lăng không đứng trên đầu chúng rồi.
Đối với quỷ hồn, Cổ Thần tự nhiên không khách khí, bàn tay khẽ nhấn xuống một cái phách xuống dưới một chưởng. Một đạo xích sắc chưởng cương lập tức nổ bắn ra, hoá thành một cái cự đại chưởng ấn - Bổn Nguyên Hoả Ấn.
Bổn Nguyên Hoả Ấn là do Hoả Bổn Nguyên phát ra, ngưng tụ mà thành, ẩn chứa hoả pháp tắc cực kỳ thâm hậu, bất luận là thân thể hay linh hồn đều không thể thoát được hoả pháp tắc thiêu đốt.
Dù không sử dụng Trấn Minh Ngọc Bia thì với thực lực của Cổ Thần đánh ra Bổn Nguyên Hoả Ấn cũng không phải là quỷ hồn dưới Hư Không Kỳ có thể ngăn cản được.
Ba tên Độ Hư quỷ hồn vừa nhìn thấy độn tốc của Cổ Thần đã sinh thoái ý, khi Cổ Thần tới trên đỉnh đầu thì ba tên này liền trốn nhanh ra ngoài trăm dặm, tên Giá Vụ trung kỳ thậm chí chạy tới hai trăm dặm bên ngoài rồi.
Mấy tên Mệnh Tuyền quỷ hồn không thể phát hiện ra Cổ Thần sớm như ba tên Độ Hư quỷ hồn kia đươc cho nên đều bị Bổn Nguyên Hoả Ấn đánh trúng, từng tiếng kêu thê lương vang lên, trong chốc lát toàn bộ Mệnh Tuyền quỷ hồn đều hoá thành hư vô.
Một chưởng diệt sát một đám Mệnh Tuyền quỷ hồn chỉ là trong nháy mắt.
Thân ảnh Cổ Thần lại loé lên, trong chốc lát đã xuất hiện sau lưng một tên quỷ hồn Đằng Vân Kỳ mấy trăm trượng, Trấn Minh Ngọc Bia từ trong lòng bàn tay bắn ra giống như thuấn di. Tên Đằng Vân Kỳ quỷ hồn liền bị miễu sát.
Hai tên Độ Hư quỷ hồn còn lại sợ hãi cực độ, dốc sức liều mạng chạy trốn.
Cổ Thần hư không một trảo, Trấn Minh Ngọc Bia liền bay trở về trong bàn tay.
Tốc độ của Trấn Minh Ngọc Bia cơ hồ có thể so với thuấn di, so với công kích bằng pháp tắc lực của Cổ Thần còn nhanh hơn, hơn nữa đối với quỷ hồn còn có thể gây tổn thương nghiệm trọng, căn bản là nhất kích tất sát.
Tốc độ thuấn di của Cổ Thần vượt xa hai tên quỷ hồn kia, thân ảnh léo lên đã xuất hiện sau lưng một tên Đằng Vân Kỳ quỷ hồn khác.
- Ta là một trong một trăm lẻ tám Tôn Quỷ tướng dưới trướng Độc Giác Quỷ Vương, ngươi dám giết ta, Độc Giác Quỷ Vương sẽ không tha ngươi đâu a a a a a ...
Tên quỷ tướng này lập tức đe doạ nhưng cũng không ngăn được Cổ Thần công kích, huyễn bạch quang loé lên, Trấn Minh Ngọc Bia bắn ra, tên này liền hoá thành hư vô.
Tên quỷ hồn Giá Vụ kỳ đằng xa liên tục kêu to rồi đột nhiên bắn ra ba đạo phi kiếm, hướng Âm Minh sâm lâm bắn đi.
Thân ảnh Cổ Thần lại loé lên xuất hiện ngay sau lưng hắn. Trấn Minh Ngọc Bia lại bắn ra xuyên thấu qua lòng ngực tên quỷ hồn này. Trong nháy mắt tất cả liền hoá thành hư vô!