- Mới chỉ có tu vi Hợp Đạo trung kỳ?
Vẻ mặt Thiên Lan thánh sứ hóa thành kinh ngạc, lại từ kinh ngạc biến thành kiếp sợ, nói:
- Coi như là tu sĩ Hợp Đạo hậu kỳ, nghìn nghìn vạn vạn người cũng không phải là đối thủ của Hằng Hà, Hằng Hà sao có thể chết trong tay một tu sĩ Hợp Đạo trung kỳ? Chuyện tu sĩ Hợp Đạo trung kỳ đánh chết cường giả Thiên Kiếp, thực lực tuyên cổ không thấy, xem ra trên người Cổ Thần khẳng định có bảo bối khó lường nào đó, các ngươi ở chỗ này chờ đợi, ta đi điều tra hạ lạc của Cổ Thần.
Nói xong, thân ảnh Thiên Lan thánh sứ chợt lóe, liền biến mất không thấy, một giây tiếp theo đã rời khỏi Hằng Hà tinh, vượt qua hơn mười khỏa tinh cầu, tiến vào trong một khỏa tinh cầu hoang vu trong hư không vô cùng vô tận.
- Dĩ nhiên có thể khiến tu sĩ Độ Hư bí cánh đánh chết cường giả Thiên Kiếp bí cảnh, bảo bối trên người Cổ Thần nhất định không đơn giản, hắc hắc! Điện chủ phái bản sứ tới điều tra việc Hằng Hà, nguyên tưởng rằng là một lần khổ sai, không tưởng tượng dĩ nhiên là chuyện tốt, dám giết cường giả Thiên Kiếp bí cảnh dưới quyền Thiên Lan Thánh điện, Cổ Thần, bản sứ tới thu mạng của ngươi, bảo bối trên người ngươi đều thuộc về bản sứ.
Trong lòng Thiên Lan thánh sứ vô cùng vui vẻ, tỉ mỉ tìm kiếm khí tức và vết tích của Cổ Thần và Hằng Hà tinh chủ lưu lại.
Không quá lâu sau, Thiên Lan thánh sứ đã tìm được vị trí Cổ Thần và Hằng Hà tinh chủ đại chiến. Toàn bộ phương viên mấy nghìn vạn dặm đều đã bị hủy diệt, vẫn thạch, tinh cầu nhỏ các loại đều đã tan thành hư vô, biến thành một phiến hư không chân chính, không có bất cứ vật chất nào khác.
Tới nơi này, trên mặt Thiên Lan thánh sử xuất hiện một tia kinh nghi, hắn đã cảm nhận được một tia khí tức của Cổ Thần và Hằng Hà tinh chủ lưu lại, đồng thời hắn cũng cảm nhận được khí tức Hằng Hà tinh chủ hoàn toàn tử tịch, hiển nhiên đã tử vong.
Thế nhưng khí tức của Cổ Thần tựa hồ đã tới điểm giới hạn, tới nơi này liền biến mất không còn, trong phạm vi hơn mười tinh cầu xung quanh đều không hề có bất cứ khi tức Cổ Thần xuất hiện một lần nữa.
Thiên Lan thánh sứ khuếch tán thần thức tới phạm vi lớn nhất, hầu như đã bao phủ hơn hai mươi khỏa tinh cầu xung quanh, dùng thần thức tỉ mỉ cảm nhận từng vị trí nhỏ nhất trên toàn bộ tinh cầu, mỗi một điểm không gian, mỗi tấc đất đều không bỏ qua.
Đủ tìm thời gian nửa khắc chung, Thiên Lan thánh sứ vẫn không hề tìm thấy nửa điểm khí tức Cổ Thần xuất hiện một lần nữa, tựa hồ Cổ Thần trực tiếp biến mất tại địa phương đại chiến với Hằng Hà tinh chủ.
“Thực sự là kỳ quái, hắn không có khả năng hư không biến mất như vậy, lẽ nào khoảng cách thuấn di của hắn đã vượt qua hơn hai mươi tinh cầu? Mới chỉ có tu vi Hợp Đạo trung kỳ, phạm vi thuấn di tối đa cũng chỉ là một nghìn vạn dặm, ngay cả phạm vi một tinh cầu cũng không thể thuấn di qua được, hắn làm sao có khả năng thuấn di qua khoảng cách hơn hai mươi tinh cầu? Chẳng lẽ cũng bằng vào một kiện bảo bối kia? Đó chắc hẳn là một kiện bảo bối cường đại nào đó?”
Trong lòng Thiên Lan thánh sứ tưởng niệm, hứng thú truy kích đối với Cổ Thần càng lúc càng tăng cao, thân thể chợt lóe liền liên tục thuấn di về phía trước, trực tiếp thuấn di qua hơn hai mươi tinh cầu, lại dùng thần thức tản ra, tỉ mỉ tìm kiếm.
Qua nhiều lần như vậy, đủ gần nửa canh giờ, Thiên Lan thánh sứ mới phát hiện trong một điểm hư không lại xuất hiện một tia khí tức của Cổ Thần lưu lại, đó là vị trí hư không trong nháy mắt Cổ Thần thuấn di xuất hiện sau vị trí đại chiến với Hằng Hà tinh chủ.
Xuyên toa trong hư không không hề lưu lại nửa điểm vết tích, chỉ khi thuấn di tới đầu cùng, tu sĩ lại xuất hiện trong không gian chân thực, mượn lực lượng không gian, lại xuất di một lần nữa, lúc này mới lưu lại một tia vết tích.
Tìm được một điểm vết tích cổ Thần lưu lại trong hư không, Thiên Lan thánh sứ không nhịn được hít một ngụm lương khí. Phạm vi thuấn di lần này của Cổ Thần chính là ba mươi sáu khỏa tinh cầu, gần như gấp hai so với Thiên Lan thánh sứ.
“Kia là loại bảo bối gì? Dĩ nhiên có thể khiến hắn thuấn di trong phạm vi xa như vậy? So với phạm vi thuấn di của bản sứ còn dài hơn, bản sứ nhất định phải tìm được Cổ Thần, cướp đoạt bảo bối trên người hắn.”
Thiên Lan thánh sứ vô cùng kinh ngạc, đồng thời càng thêm kiên định tín niệm tìm kiếm Cổ Thần, tiếp tục tìm tòi về phía trước.
Cổ Thần, Vân Tuyết, Long hoàng mang theo anh nhi Quân bắt đầu đoạn thời gian ẩn cư trong một khỏa phàm nhân tinh.
Quân vô cùng thông minh, không gì không học được, hầu như dạy bất cứ động tác, hình ảnh nào là hắn có thể mô phong theo động tác, hình ảnh y hệt.
Tốc độ trưởng thành của Quân cũng nhanh hơn rất nhiều so với trẻ con thông thường, chỉ sau ba tháng Quân đã lớn tương tương với đứa trẻ mười tháng, bắt đầu mở miệng nói được.
Có Vấn Tuyết ở đây, cuộc sống sinh hoạt trong sơn cốc của Quân trên cơ bản là Vân Tuyết chăm sóc, Long hoàng đối với Quân cũng vô cùng yêu thích, bày ra vẻ quan tâm của trưởng giả, mỗi ngày dành ra hai canh giờ chơi đùa và dạy dỗ Quân.
Cứ như vậy khiến Cổ Thần rất dễ dàng, không cần bởi vì chăm sóc Quân mà tiêu hao quá nhiều thời gian.
Tiên giới Cổ Hoang chia làm các thế lực phe phái ba tộc nhân, vu, yêu, trong đó lại chia thành Phật, Nho, Đạo, Yêu, Vu, Ma… Vô cùng rắc rối phức tạp, đồng thời duy trì tình trạng tương đối cân bằng.
Trong vũ trụ phàm gian, tình thế đơn giản hơn rất nhiều, hoàn lấy thế lực Thiên Cung, dẫn đầu trận doanh Chư Thiên chiếm địa vị chủ đạo, cho dù là một tinh hệ chi chủ nho nhỏ, phía sau cũng có thể chọc vào một thế lực không lổ xuất hiện ra mặt.
Chỉ là đánh chết một vị tinh hệ chi chủ tu vi ngũ hành một kiếp, việc nhỏ như vậy tự nhiên không có khả năng truyền tới Thiên Cung, vì vậy Cổ Thần có thể kết luận, lúc Thiên Lan Thánh điện biết Hằng Hà tinh chủ tử vong, khẳng định sẽ phát ra cường giả Thiên Kiếp bí cảnh càng lợi hại hơn so với Hằng Hà tinh chủ tới điều tra, đối với tu sĩ Hợp Đạo trung kỳ như hắn tuyệt đối ôm thái độ giết chết không tha.
Bởi vì không biết cường giả Thiên Kiếp bí cảnh do Thiên Lan thánh điện phát ra rốt cuộc là ngũ hành hai kiếp hay là ngũ hành ba kiếp, thậm chí càng cao hơn cũng nói không chừng, vì vậy Cổ Thần muốn rời khỏi Hằng Hà tinh thật xa, ẩn cư trên một khỏa phàm nhân tinh.
Nếu như cường giả ngũ hành hai kiếp, Cổ Thần coi như không sợ hãi, thế nhưng cường giả tới là ngũ hành ba kiếp, bốn kiếp, thậm chí là tu vi cảnh giới càng cao hơn, vậy thì Cổ Thần nguy hiểm rồi.
Không cần tiêu tốn quá nhiều thời gian chăm sóc Quân, Cổ Thần liền dành thời gian đặt vào việc dung hợp bản nguyên ngũ hành.
Muốn đặt chân tại vũ trụ phàm gian, cuối cùng đánh chết Kim Ô, đánh chết Hồng, thực lực cường đại là bảo đảm duy nhất, hiện tại Cổ Thần hợp đạo thành công, có thể tiếp tục luyện hóa dung hợp bản nguyên ngũ hành, có thể khiến bản thân có thực lực càng thêm cường đại hơn.
Tháng thứ tư, Quân đã mở miệng nói chuyện, thời điểm Cổ Thần ôm Quân, đột nhiên Quân mở miệng nói:
- Ti… Ti… Ti… Phu!
Cổ Thần sửng sốt, trong nháy mắt liền phán ứng lại, tiểu tử kia đang gọi “Sư… Sư… Sư… Phụ!”, trong lòng vui vẻ, nhấc bổng Quân lên, liên tục vui cười:
- Đồ nhi ngoan, đồ nhi ngoan!
Có thể là Quân đã phiêu đãng trong vũ trụ hơn bốn mươi năm, người đầu tiên nhìn thấy chính là Cổ Thần, vì vậy mặc dù mỗi ngày thời gian Cổ Thần và Quân gặp nhau không nhiều lắm, kém xa so với Long hoàng, càng không nói tới Vân Tuyết, thế nhưng mỗi lần Quân nhìn thấy Cổ Thần đều vô cùng thân thiết, hưng phấn.
Lại qua thời gian vài ngày, cuối cùng Quân cũng có thể nói ra hai chữ “sư phụ” hoàn chỉnh, mấy ngày tiếp theo, “Tuyết cô cô, Long gia gia” cũng đều đã gọi rất rõ ràng, khiến Vân Tuyết và Long hoàng vui vẻ tới cười toe toét.
Mặc dù Quân cũng rất thân thiết đối với Cổ Thần, thế nhưng Cổ Thần không có thời gian mỗi ngày đều chơi đùa dạy dỗ, hắn đã lĩnh ngộ đại đạo mãi mãi bất biến, đối với áo nghĩa biến hóa hiện tại tương lai đã có một chút cảm ngộ, trong minh minh hắn cảm giác được, tương lai không lâu sau hắn sẽ gặp phải rất nhiều cường địch, phát sinh chiến đấu kịch liệt, vì vậy thực lực chính là đảm bảo lớn nhất của hắn, cần phải dùng khả năng cao nhất để đề cao thực lực.
Cổ Thần tại thời gian chi tháp tầng thứ tám Như Ý Linh Lung bảo tháp, khu vực thời gian gia tốc gấp trăm lần, liên tục luyện hóa bản nguyên ngũ hành, bên ngoài một ngày, bên trong là năm ngày, bên ngoài một năm, bên trong là một trăm năm, tuy rằng thời gian tới vũ trụ phàm gian chưa bao lâu, thế nhưng thời gian Cổ Thần luyện hóa bản nguyên ngũ hành lại không ít, thực lực hầu như mỗi ngày đều bạo tăng.
Tháng thứ năm, Quân đã có thể bước được bước đầu tiên, tháng thứ bảy Quân không chỉ vững vàng đi lại, còn có thể bắt đầu chạy nhảy vui vẻ.
Tháng thứ mười, Quân đã khống chế được thân thể rất thành thạo, đồng thời thân thể tương đương với trẻ con ba bốn tuổi.
Quân vẫn hấp thu linh thạch bảo đảm năng lượng thân thể, căn bản không cần tu luyện, tu vi theo sự trưởng thành của Quân càng lúc càng cường đại, thân thể càng ngày càng cường đại hơn, vào tháng thứ mười, tu vi đã tự động tăng lên tới cảnh giới Hậu Thiên cảnh tầng thứ chín.
Tháng thứ mười hai, Quân mới chỉ một tuổi đã đột phá bình cảnh Hậu Thiên tầng thứ chín, bước vào tu vi Tiên Thiên cảnh, có thể ngự khí hành không, phi hành trên trời cao, Cổ Thần cũng bắt đầu dạy Quân các loại pháp quyết, Long hoàng không có việc gì, thường ngày trợ giúp chỉ điểm dạy dỗ.
Tư chất của Quân thông tuệ vô cùng, cũng giống như cái tên Cổ Thần đặt cho hắn, mặc kệ là loại pháp quyết gì, chỉ cần là tu vi Tiên Thiên cảnh có thể tu luyện, Quân học một lần sẽ thông suốt, vài lần tinh thông, mọi thứ đều nắm chắc.
Năm thứ hai, Quân đã tương đương với trẻ con bảy tám tuổi, tu vi đột phá Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, đạt tới Thần Hải bí cảnh.
Năm thứ ba, Quân đã tương đương với người bình thường mười hai mười ba tuổi, tu vi đột phá Kim Đan kỳ đỉnh phong, đạt tới Mệnh Tuyền bí cảnh.
Năm thứ năm, từ lúc Quân bước vào Mệnh Tuyền cảnh, hình dáng vẫn luôn bảo trì giống như người thường mười hai mười ba tuổi, tu vi đột phá cực hạn Minh Khiếu kỳ, bước vào Độ Hư bí cảnh.
Thời gian như nước chảy, trong nháy mắt Cổ Thần, Vân Tuyết, Long hoàng và Quân đã ẩn cư bảy năm, tu vi của Quân đã đạt tới Độ Hư cảnh Hư Không kỳ, hình dáng bên ngoài vẫn bảo trì giống như mười hai mười ba tuổi.
Quân trời sinh vạn pháp tương tùy, tốc độ tu luyện cực nhanh, thậm chí không tới một năm, tu vi của Quân có thể đơn giản bước vào cảnh giới Hợp Đạo kỳ, thậm chí van pháp quy nhất, hợp đạo thành công, đơn giản thành tựu chư tử đại tiên.
Mà Cổ Thần luyện hóa bản nguyên ngũ hành tại tầng thứ tám Như Ý Linh Lung bảo tháp trong thời gian gấp trăm lần so với bên ngoài, cho dù một ngày Cổ Thần bỏ ra một đoạn thời gian ngắn chơi đùa với Quân và dạy dỗ pháp thuật, nhưng sau bảy năm trôi qua, Cổ Thần đã tu luyện hơn sáu trăm năm trong bảo tháp tầng thứ tám.
Cổ Thần đối với dung hợp bản nguyên ngũ hành đủ đề cao vài cấp bậc, thực lực so với bảy năm trước, tại thời điểm chiến đấu với Hằng Hà tinh chủ hoàn toàn không thể so sánh, Cổ Thần hiện tại có thể dễ dàng giết chết Hằng Hà tinh chủ, giống như nghiền chết một con kiến.
Một ngày này, Cổ Thần tại tầng thứ tám Như Ý Linh Lung bảo tháp tu luyện hoàn tất, rời khỏi bảo tháp, dạy Quân tu luyện bí thuật ngũ hành.
Quân có bề ngoài giống như người thường mười hai mười ba tuổi, cao một mét bốn mét năm, lớn lên mặt trắng như ngọc, thanh tú vô cùng, đứng cùng vị sư phụ tướng mạo hoàn mỹ như Cổ Thần, hầu như chính là hai nhân vật chỉ tồn tại trong bức tranh.
Quân rất thông tuệ, tất cả pháp thuật chỉ cần học một lần là thuộc, Cổ Thần dạy một Quân có thể suy ra ba, lĩnh ngộ được rất nhiều đạo lý khác nhau, trên con đường tu chân tiến bước đặc biệt nhanh.
Bản thân Quân vạn pháp tương tùy, không cần người dạy, chậm thì trăm năm, nhanh thì hơn mười năm, tu vi của Quân sẽ tự động đề cao tới cảnh giới Hợp Đạo kỳ, có Cổ Thần dạy dỗ, tốc độ tu luyện của hắn càng thêm nhanh hơn nhiều.
Cổ Thần dạy Quân pháp thuật, Vân Tuyết và Long hoàng thì ở bên cạnh tĩnh tu, trải qua một đoạn thời gian ẩn cư nơi sơn dã, coi như tâm tình vô cùng thoải mái bình yên.
Cổ Thần đang lúc truyền thụ bí thuật ngũ hành cho Quân, đột nhiên giật mình, thanh âm dừng lại, đầu khẽ nhấc, ánh mắt nhìn về phía hư không vô cùng vô tận phương xa.
Quân thấy vậy, hỏi:
- Sư phụ, có ai đó đến sao?
Vân Tuyết và Long hoàng thấy Cổ Thần giật mình, trong nháy mắt đứng lên, bọn họ nhìn về phía hư không vô tận, căn bản không hề nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Thần sắc Cổ Thần ngưng trọng, kim quang trong mi tâm chợt lóe, Như Ý Linh Lung bảo tháp bay ra ngoài, quát lên:
- Có cường địch, mọi người trước tiên tiến vào trong bảo tháp.
Đang khi nói chuyện, tầng thứ ba Như Ý Linh Lung bảo tháp mộc hành chi tháp mở ra.
Thấy ngữ khí Cổ Thần ngưng trọng, ba người Quân, Long hoàng, Vân Tuyết không một chút do dự, thân thể chợt lóe liền tiến vào trong mộc hành chi tháp, kim quang lóe lên, Như Ý Linh Lung bảo tháp lại hóa thành một mảnh kim quang, thu hồi vào trong mi tâm Cổ Thần.
Tất cả quá trình chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Như Ý Linh Lung bảo tháp vừa thu hồi vào trong mi tâm, Cổ Thần lập tức nhìn thấy trong vũ trụ xa xôi vô tân đột nhiên xuất hiện hai lôi cầu vô cùng khổng lồ, từng lôi cầu đều có đường kính mấy trăm vạn dặm, mang theo khí thế lôi đình, mạnh mẽ ập về phía phàm nhân tinh.
Phàm nhân tinh là tinh cầu sinh mệnh nhỏ nhất, đường kính chỉ hơn mười vạn dặm, Cổ Thần từng nghe một ít phàm nhân trong phàm nhân tinh này nói chuyện, biết khỏa tinh cầu này tên là Mã Nha Tinh, là một tinh cầu so với tu chân tinh hoàn toàn là hai loại tinh cầu khác nhau.