Chân Tiên

Chương 16: Q.4 - Chương 16: Sở hướng vô địch (thượng + hạ).






Người nói là một lão giả ước chừng lục tuần, có tu vi Kim Đan hậu kỳ, Cổ Thần căn bản theo tin tức thu được từ đám người Cự Linh Môn, biết người này chính là chưởng môn Cự Linh Môn, tên Cố Thanh Thọ.

Dưới chân Cố Thanh Thọ có một pháp bảo hình dạng như tinh bàn, trên mặt có một ít tinh quang, tốc độ như thiểm điện, phi độn cực nhanh về phía Cổ Thần.

Phía sau Cố Thanh Thọ có ba lão giả mặc trường bào màu xám, nhìn qua trên người sáu mươi tuổi, một người đứng trên một phương xích (hình vuông), một người đứng trên hồ lô, một người đứng trên ngân sừ (giống cuốc chim), đều có tu vi Kim Đan hậu kỳ, Cổ Thần lần lượt nhận ra, ba người này đều là thái thượng trưởng lão của Cự Linh Môn: Tương trưởng lão, Dương trưởng lão, Uông trưởng lão.

Tứ đại cao thủ Kim Đan hậu kỳ bay tới bầu trời quảng trường, ánh mắt rơi vào cái đầu lâu nằm giữa quảng trường, toàn thân thiếu chút nữa từ trên pháp bảo rơi xuống, tất cả đều kinh hô:

- Cửu điện hạ!

Bốn người hạ xuống dưới mặt Tàng Chân Cơ, toàn thân đều run rẩy, Tàng Chân Cơ đã chết, chết tại Cư Linh Môn, dưới cơn thịnh nộ của Đế Đình, Cự Linh Môn khả năng sẽ bị giết sạch sẽ.

Bọn họ đã tàn sát quá nhiều gia tộc tu chân, tự nhiên biết tình cảnh tàn sát toàn môn là như thế nào!

- Giết chết cũng được! Nhất định phải bắt giữ người này, thậm chí giết chết, giao cho Đế Đình xử trí!

Cổ Thanh Thọ chỉ vào Cổ Thần quát lớn.

Chỉ khi giao hung thủ cho Đế Đình thì Đế Đình mới tha thứ, hoặc có một đường sinh cơ! Cổ Thần nhìn bốn người, sát ý trong mắt càng tăng lên, Cổ gia có hơn bốn mươi người bị giết, bốn người này chính là đầu sỏ.

- Các ngươi còn vọng tưởng có thể tiếp tục sống sót sao? Cự Linh Môn, từ chưởng môn cho tới đệ tử, ngày hôm nay các ngươi đều phải chết!

Thanh âm Cổ Thần giống như tử thần tuyên án, vang vọng khắp Thiên Linh Phong.

- Cuồng vọng!

Cố Thanh Thọ giận dữ quát, nói:

- Ta mặc kệ ngươi có lai lịch gì, dám giết đế tử Đại Doanh, hôm nay định trước ngươi chết không có chỗ chôn.

- Sư huynh, chúng ta cùng tiến lên, cửu điện hạ cũng táng mạng dưới tay người này, người này tuyệt đối không đơn giản.

Uông trưởng lão lớn tiếng nói, đang khi nói chuyện, ngân xử ném đi, hóa thành hơn mười trượng.

Ngân sừ này thoạt nhìn giống cái cuốc chim đào mạch khoáng, trên thực tế là do khoáng thạch giác ngân quáng tương đối hiếm thấy luyện chế thành, là một kiện pháp bảo thượng phẩm tiếp cận với pháp bảo cực phẩm.

Uông trưởng lão vừa nói ra, Cố Thanh Thọ, Tương trưởng lão, Dương trưởng lão đều lấy pháp bảo của chính mình ra.

Cố Thanh Thọ tung tinh bàn, hóa thành hai thước, trên mặt tinh bàn là vô số tinh quang, ngân quang chiếu rọi, giống như tinh không, là một kiện pháp bảo thượng phẩm tiếp cận với pháp bảo cực phẩm.

Tưởng trưởng lão tung ra phương xích, hóa thành một trượng, giống như bạch ngọc, trên mặt lập lòe thần hoa, cũng là một kiện pháp bảo lợi hại.

Dương trưởng lão tung hồ lô, hóa thành sáu thước, bên ngoài tỏa quang mang màu xanh, không giống vật phàm, Cổ Thần cảm giác nguy hiểm áp bức.

Chưởng môn Cố Thanh Thọ cùng với tam đại thái thượng trưởng lão Tương, Dương, Uông, bốn cao thủ Kim Đan hậu kỳ đồng thời xuất thủ.

Tinh bàn bắn ra đạo đạo tinh quang, hóa thành vô số thanh đao sắc bén, số lượng như quần tinh trên bầu trời, không thể đếm hết, trong chớp mắt vô số lưỡi dao sắc bén phô thiên cái địa ập về phía Cổ Thần.

Những lưỡi dao sắc bén giống như một trận bạo vũ, bốn phương tám hướng đều bao phủ Cổ Thần, cấp tốc phóng tới, phương xích bạch ngọc bắn ra một đạo quang mang huyễn bạch, quang mang chiếu lên tinh bàn, khiến quang mang tinh bàn đại thịnh, những lưỡi dao sắc bén bổ ra cành nhanh hơn, càng mạnh hơn. Ngân sừ cũng bộc phát ra một đạo quang mang màu bạc lớn trăm trượng, hóa thành một đạo hư ảnh ngân sừ lớn trăm trượng, trong bầu trời hỗn loạn lưỡi dao sắc bén, bổ xuống Cổ Thần.

Hồ lô màu xanh phiêu vũ trong không trung, miệng hồ lô nhằm vào Cổ Thần, trong miệng Dương trưởng lão mặc niệm, hồ lô màu xanh tạm thời không có biến hóa gì, tựa hồ đang chờ đợi một kích cuối cùng.

Thiên Linh Phong bị Bát Môn Tỏa Thiên trận phong tảo, đám tu sĩ Cự Linh Môn vừa mới chạy trốn đều đã trở về, thấy thái thượng trưởng lão và chưởng môn đồng thời xuất thủ, lòng tin tăng nhiều, hơn một nghìn tu sĩ lớn tiếng hoan hô.

- Dám tới Cự Linh Môn tàn sát, quả thực là muốn chết, pháp bảo của chương môn lợi hại như vậy, sẽ chém hắn thành mảnh nhỏ!

- Còn có ba vị thái thượng trưởng lão, tứ đại cao thủ Cự Linh Môn đồng thời xuất thủ, cho hắn chết không có chỗ chôn.

- Dám giết cửu điện hạ, bầm thân hắn vạn đoạn, đưa thi thể hắn cho Đế Đình.

- Bắt lấy linh hồn hắn, Đế Đình sẽ khiến linh hồn hắn chịu dằn vặn, trọn đời không thể siêu sinh.

- Chưởng môn vừa ra tay, cẩu tặc này nhất định hồn phi phách tán.

- Cẩu tặc này, dám mặc long bào, quả thực to gan lớn mật, chán sống, muốn chết…

Chúng tu sĩ Cự Linh Môn thấy chưởng môn và tam đại trưởng lão hạ lệnh phải giết đối với Cổ Thần, tự nhiên không còn chút khách khí nào, cho dù mặc long bào, nhưng giết chết đế tử Đại Doanh, chúng tu sĩ biết người này nhất định là cừu nhân của Đế Đình Đại Doanh, vì vậy đều thay đổi ngữ khí lúc trước, ồn ào mắng mỏ.

Trong mắt chúng tu sĩ, Cổ Thần chỉ có tu vi Kim Đan hậu kỳ, đồng thời đối mặt với bốn cao thủ Kim Đan hậu kỳ, hẳn là phải chết không cần nghi ngờ.

Bọn họ không thấy hình cảnh Cổ Thần đánh chết Tàng Chân Cơ, tự nhiên đều có suy nghĩ như vậy, nếu là nhìn thấy, vậy khẳng định sẽ mướt mồ hôi vì thái thượng trưởng lão và chưởng môn của bọn họ! Nhìn những lưỡi dao sắc bén khắp bầu trời, cùng với ngân sừ lớn trăm trượng đánh xuống, nhãn thần Cổ Thần như thường, thân thể chưa động, trong mi tâm chợt lóe ra hai đạo kim quang một vàng một đen, quang mang màu vàng hóa thành một cự chung chụp xuống, một đạo quang tráo màu cổ đồng bao phủ toàn thân Cổ Thần bên trong.

Ầm ầm ầm… Những lưỡi dao sắc bén khắp bầu trời giống như hạt mưa đánh vào quang tráo cổ chung, chỉ nghe tiếng nổ ầm ầm, đây chỉ là pháp bảo thượng phẩm tốt nhất, hoàn toàn có thể ngăn cản được, cho dù là pháp bảo cực phẩm cũng có thể ngăn cản được một lần công kích.

Tinh bàn của Cố Thanh Thọ phát ra vạn vạn lưỡi dao sắc bén, số lực tuy nhiều, nhưng lực công kích lại hơi yếu, đều bị cổ chung đỡ được.

Một đạo hắc mang kia chính là Thần Hình Câu Diệt Kiếm, hóa thành một đạo ô quang, mạnh mẽ chém xuống ngân sừ.

Rắc rắc… Một thanh âm nghiền nát vang lên, ngân sừ bị ô quang chém thành hai nửa, lập tức bị hủy diệt.

Uông trưởng lão thất kinh, đây là một kiện pháp bảo thượng phảm cực kỳ lợi hại, dĩ nhiên bị ô quang kia chém thành hai đoạn.

Chúng tu sĩ Cự Linh Môn tức thì hiện ra vẻ mặt không thể tưởng tượng, nhìn đạo ô quang kia, lẽ nào, đó là pháp bảo phi kiếm cực phẩm hay sao? Ô quang chặt đứt ngân sừ, thế đi không giảm, tiếp tục bổ mạnh về phía Uông trưởng lão.

Ngay cả pháp bảo thượng phẩm cũng không thể chống đỡ được, thấy ô quang bổ tới, Uông trưởng lão thất kinh, nhất thời tung ra ba kiện pháp bảo trung phẩm, đồng thời thân thể lui nhanh về phía sau.

Rắc rắc rắc… Ba đạo thanh âm nghiền nát hầu như đồng thời vang lên, ba kiện pháp bảo trung phẩm trong nháy mắt bị ô quang chém thành hai nửa, thế đi của ô quang không giảm, tiếp tục đánh về phía Uông trưởng lão.

- Mau mau cứu ta…

Uông trưởng lão sợ hãi hét to, nhảy vào trong đoàn người, hai tay nắm nhẹ, bắt hai người che chắn trước mặt.

Hơn mười kiện pháp bảo từ trong đám người bay ra, oanh kích về phía ô quang, ngay cả pháp bảo thượng phẩm Thần Hình Câu Diệt Kiếp cũng có thể phá hủy trong nháy mắt, những pháp bảo hạ phẩm này trước mắt Cổ Thần chỉ giống như đậu hũ.

Tiếng rắc rắc vang lên, hơn mười kiện pháp bảo chắn giữa ô quang và Uông trưởng lão đều bị chém thành hai nửa, hủy diệt trong nháy mắt. Ngay sau đó, ba tiếng kêu thảm thiết đồng thời vang vọng.

Uông trưởng lão, kể cả hai người bị hắn nắm lấy che trước người, trong sát na bị ô quang xuyên thấu, ngực ba người bị hắn ra một lỗ máu lớn chừng nắm tay, trái tim bị bắn thủng, thân thể bị hủy diệt tức khắc! Uy lực của ô quang kia hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của tất cả mọi người, quả thực so với pháp bảo cực phẩm còn kinh khủng hơn.

Thế nhưng chỗ kinh khủng chân chính của ô quang, mọi người cũng chỉ là vừa mới bắt đầu kiến thức, linh hồn của Uông trưởng lão và hai người từ mi tâm bay ra, đạo ô quang kia gập lại, quay ngược trở về, rất nhanh bổ ra ba kiếm, ba đạo linh hồn bị ô quang chém trúng nhất thời phát sinh ba tiếng kêu thảm thiết, hồn phi phách tán, thần hồn câu diệt.

Phi kiếm có thể chém giết linh hồn tu sĩ, chúng tu sĩ quả thực mới nghe lần đầu.

Lúc chưởng môn và tam đại thái thượng trưởng lão rat ay, chúng tu sĩ Cự Linh Môn đều vô cùng hưng phấn, đều ở một bên hò hét trợ uy, cho rằng đánh chết Cổ Thần dễ như trở bàn tay.

Thế nhưng, tình huống thực tế lại vượt qua dự liệu của tất cả mọi người, trong nháy mắt, một vị thái thượng trưởng lão đã bị chém giết, thần hình câu diệt! Cố thanh thọ, Tương trưởng lão và Dương trưởng lão đều hiện rõ biểu tình không thể tưởng tượng nổi, thấy đạo ô quang kia chém chết Uông trưởng lão, lại chém về phía bọn họ, Cố Thanh Thọ quát lớn:

- Dương sư huynh, nhanh thu hắn.

Tốc độ mặc niệm trong miệng Dương trưởng lão nhất thời nhanh hơn, theo pháp quyết mặc niệm, hồ lô sáu thước nhất thời bùng phát quang mang, bắn ra một đạo thanh mang chừng sáu thước, bao phủ Cổ Thần.

Đột nhiên, một lực hút vô cùng to lớn từ trong hồ lô màu xanh tuôn ra, thân thể Cổ Thần không thể điều khiển, nhất thời bị thu vào thanh mang hút vào trong hồ lô.

Dương trưởng lão ha ha cười nói:

- Thanh Ma Hồ Lô của ta chính là Thanh Ma Đằng tạo thành, ba trăm năm khai hoa, ba trăm nam kết quả, ba trăm năm quả chín, sau nghìn năm mới thành thục… Bất luận tu sĩ Thần Hải cảnh nào bị hút vào trong hồ lô, một giờ ba khắc sẽ bị hóa thành huyết tương, cho ngươi chết không có chỗ chôn.

Thân thể Cổ Thần trong nháy mắt theo thanh mang bị hút vào trong hồ lô, miệng hồ lô tự động đóng lại, Thần Hình Câu Diệt Kiếp mất đi liên hệ với Cổ thần, rơi xuống mặt đất.

Cố Thanh Thọ thu hồi tinh bàn, nhặt Thần Linh Câu Diệt kiếp lên, ha ha cười nói:

- Thanh Ma Hồ Lô của Dương sư huynh quả nhiên lợi hại, không hổ là trấn môn chi bảo của Cự Linh Môn đời trước.

Tương trưởng lão thu hồi phương xích vào mi tâm, đi tới bên cạnh Dương trưởng lão, cười nói:

- Một giờ ba khắc, để hắn chết không có chỗ chôn.

Cố Thanh Thọ vuốt Thần Hình Câu Diệt kiếp, nghi hoặc nói:

- Đây là bảo kiếm luyện chế từ nguyen liệu gì, uy lực dĩ nhiên kinh người tới như vậy?

Đám người Cự Linh Môn nhìn thấy Cổ Thần bị hút vào trong Thanh Ma Hồ Lô, nhất thời hoan hô cười rộ lên, đồng thời tán dương pháp bảo của thái thượng trưởng lão lợi hại.

Giữa lúc mọi người đang thoải mái tười to, cho rằng Cổ Thần phải chết không cần nghi ngờ, đột nhiên… Ầm một tiếng nổ vang từ trong Thanh Ma Hồ Lô truyền ra, chỉ thấy trên Thanh Ma Hồ Lô hiện vết quyền ấn. Ầm… Lại một tiếng nổ, quyền ấn trên hồ lô đã cao bằng một người bình thường.

Tuy rằng Cổ Thần có tu vi Kim Đan hậu kỳ, thế nhưng bằng vào trạng thái cường hóa của Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ cửu trọng, lại hóa thân thành kim long, đủ để tranh phong với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, Thanh Ma Hồ Lô làm sao phong ấn được.

Ầm… Thanh Ma Hồ Lô bị đánh phân năm xẻ bảy, một kim long phóng lên cao, Cố Thanh Thọ đang cầm Thần Hình Câu Diệt Kiếp định nghiên cứu, đột nhiên ô quang chợt lóe, cái cổ của hắn mát lạnh, nhất thời văng lên trời cao.

Chúng tu sĩ Cự Linh Môn còn đang hoan hô, đột nhiên biến hóa xảy ra, chương môn Cố Thanh Thọ trong lúc không hiểu ra sao bị Thần Hình Câu Diệt kiếp chém đứt đầu.

Tương trưởng lão, Uông trưởng lão thất kinh, trăm triệu lần không ngờ tới, ngay cả Thanh Ma Hồ Lô cũng không ngăn cản được Cổ Thần, vốn tưởng rằng đã đại công cáo thành, ai biết Thanh Ma Hồ Lô bị hủy trong chớp mắt, chớp mắt tiếp theo Cố trưởng môn bị diệt.

Sao có khả năng?

Chấn động nhất chính là chúng tu sĩ Cự Linh Môn, Cổ Thần đã sớm phát ngôn cuồng ngạo muốn diệt toàn bộ Cự Linh Môn, chưởng môn và thái thượng trưởng là tất cả hi vọng của bọn họ, hiện tại chưởng môn đã chết, thái thượng trưởng lão cũng đã chết một người trước đó.

Tiếng hoan hô của chúng tu sĩ đột nhiên dừng lại, thay vào đó là vẻ mặt xám như tro tàn, trong ánh mắt sợ hãi tới cực điểm, cảm giác tử vong đã bao phủ toàn bộ mọi người bên trong.

Kim long hạ xuống đất, Cổ Thần hóa thành hình người, vẫn mặc long bào như trước, vẫn là bộ dáng gần ba mươi tuổi, tản mát một cỗ khí tức quân lâm thiên hạ, ngạo thị tám phương.

Thần Hình Câu Diệt kiếp tại lúc chặt bỏ đầu lâu Cố Thanh Thọ, ô quang chợt lóe, rất nhanh đuổi theo đám người chạy trốn chém thành hai nửa, liên tiếp vang lên tiếng kêu thảm thiết, linh hồn tuyệt diệt.

- Thái thượng chưởng môn…

Dương trưởng lão, Tương trưởng lão đồng thời hô lớn, thanh âm chấn động trời cao.

Có khi mời thái thượng chưởng môn đang bế quan ra ngoài, bằng không ai cũng không thể ngăn cản Cổ Thần giết chóc.

Hai vị thái thượng chưởng lão phát ra một tiếng kêu lớn, đều đồng thời vỗ mạnh vào ngực, phun ra một ngụm máu tươi, hai tay vẽ lên đồ họa phù ấn, một đồ án ngũ giác lập tức xuất hiện, hạ xuống mặt đất.

Giống hệt như Vương Xu Toàn, hai huyết đồ dưới đất lớn chừng trượng rưỡi, tiêu hao rất nhiều tinh huyết của hai người, tu vi khả năng cả đời này cũng không khôi phục lại đỉnh phong.

Hai người đã không thể ngăn cản được công kích của đạo ô quang kia, tại lúc sinh mệnh nguy hiểm trước mặt, tự nhiên bảo vệ tính mệnh quan trọng hơn tất cả, về phần tính mệnh những người khác, bọn họ đã kêu gọi thái thượng chưởng môn ra, không xen vào nữa rồi.

Ô quang vừa mới diệt sát linh hồn Cố Thanh Thọ, hai vị thái thượng trưởng lão Dương, Tương đều vẽ lên đồ án dưới mặt đất, nhất thời chui sâu xuống dưới, muốn dùng thổ độn thuật chạy trốn.

Đang…

Đầu của hai người đánh xuống mặt đất, phát ra tiếng va chạm sắt thép, mặt đất giống như khối sắt lớn, hai người căn bản không thể tiến vào, bị bắn ngược trở lại.

Cổ Thần cười nhạt một tiếng, Bát Môn Tỏa Thiên đại trận, vây khốn thiên địa, chỉ cần ở bên trong Bát Môn Tỏa Thiên đại trận, lên trời không đường, xuống đất không cửa.

Thần thức khẽ động, Thần Hình Câu Diệt kiếp nhất thời chém về phía hai người.

Hai người Dương, Tương sử dụng rất nhiều tinh huyết, thân thể đã suy yếu tới cực điểm, lại không thể chạy trốn, hai người nhất thời xám mặt như tro tàn, kinh hồn táng đảm, lúc này Thần Hình Câu Diệt kiếp giống như thiểm điện đánh tới.

A…

A…

Hai tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, hai người rất nhanh bị Thần Hình Câu Diệt Kiếp chém thành hai đoạn.

Ô quang vừa cắt qua, chém đầu hai người, linh hồn cũng không thể chạy trốn.

Đến tận đây, chưởng môn, tứ đại thái thượng trưởng lão, ngũ đại cao thủ Kim Đan hậu kỳ của Cự Linh Môn đều đã chết trong tay Cổ Thần.

Nhớ tới những tộc nhân Cổ gia đã chết đi, nhớ tới những thôn trang phàm nhân bị chìm trong biển lửa giết chóc, những nữ tử phàm nhân bị lăng nhục, trong lòng Cổ Thần mạnh mẽ bốc lên lửa giận, trong mắt phát ra hai đạo hồng quang.

Sát ý của hắn đang dâng trào, ánh mắt đảo qua chúng tu sĩ Cự Linh Môn, hơn nghìn tu sĩ Cự Linh Môn còn lại đều mềm nhũn cả người, kinh hồn táng đảm, Thiên Linh Phong đã bị Bát Môn Tỏa Thiên trận vây khốn, lên trời không đường, xuống dất không cửa.

Đối mặt với ánh mắt của Cổ Thần, chúng tu sĩ Cự Linh Môn đều có cảm giác như tới địa ngục, chờ đợi tử thần tuyên án.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.