Chân Tiên

Chương 51: Q.9 - Chương 51: Tam chiến thắng Hồng




Thời điểm có kiếp nạn liền chuyển dời lên trên người Quân, vứt bỏ Quân, để Quân tự sinh tự diệt, thời điểm Quân có lợi đối với Hồng, Hồng liền biến thành một người cha hiền, tiếp nhận Quân trở về, đưa vào vũ trụ chi tâm, để hắn tu luyện trong vũ trụ chi tâm, rất nhanh đề cao tu vi cảnh giới, trong thời gian ngắn nhất đạt tới cảnh giới hàng nghìn hàng vạn đại đạo dung hợp một thể, trợ giúp ngược Hồng đột phá điện phủ quy tắc sinh mệnh, chân chính nắm giữ quy tắc sinh mệnh.

Chính như Quân nói, đến tột cùng là ai coi hắn như công cụ, trong lòng của hắn tự có nhận định chính xác.

Thời điểm đơn độc một người, tự nhiên Quân sẽ không tranh luận việc này với Hồng, rõ ràng là việc vô ích, hiện tại có Cổ Thần ở đây, tự nhiên không giống nhau.

Cho dù Quân chưa nói rõ, thế nhưng ngụ ý đã vô cùng sáng tỏ.

Hồng nhất thời giận dữ, quát lên:

- Nghịch tử, mấy năm nay lão tử đối đãi với ngươi như thế nào, ngươi dám nói ra những lời như vậy, cho dù ta coi ngươi như công cụ thì thế nào? Mạng của ngươi là ta ban cho, ngươi chính là nhi tử của Hồng ta, ngươi chính là công cụ của lão tử thì có cái gì không thích hợp?

Quân ngẩn ra, hiển nhiên không ngờ tới Hồng nói trực tiếp như vậy, tuy rằng trong lòng đã sớm biết Hồng lãnh huyết vô tình, thế nhưng thời điểm chính tai nghe được phụ thân nói lời vô tình lạnh lùng như vậy, vẫn không tránh khỏi thương tâm.

Quân hít một thơi thật sâu, nói:

- Đây mới là tướng mạo nguyên bản của ngươi, tất cả biểu hiện mấy năm nay chỉ là giả!

- Hắc hắc…

Hồng lạnh lùng cười, nói:

- Ngươi nghe lời lão tử, tự nhiên lão tử sẽ tốt với ngươi, không nghe lão tử nói, nhi tử thì thế nào? Bất quá là một kiện công cụ của lão tử mà thôi, hiện tại lão tử đã nắm giữ được quy tắc sinh mệnh, chân chính đạt được vĩnh sinh, sẽ sống qua vô số kỷ nguyện, vũ trụ bất diệt, ta bất diệt, công cụ ngươi đã không còn tác dụng gì nữa rồi, thanh thản ổn định làm công cụ, lão tử còn coi ngươi là nhi tử ngoan ngoãn, không chịu làm công cụ, lão tử vĩnh sinh bất diệt, có nhi tử hay không cũng không thành vấn đề, ngươi cùng với nghịch tặc Cổ Thần kia đi lên cùng một con đường!

- Mệnh của ta ở đây, ai cũng không thể khống chế!

Quân kiên định nói.

Ánh mắt của Hồng hiện lên một tia kiên quyết, lửa giận phun trào, hét lớn một tiếng:

- Tốt, ta trước tiên diệt trừ nghịch tử ngươi trước.

Đang khi nói chuyện, một cái tát của Hồng đánh thẳng về phía Quân, theo chưởng thế của Hồng khẽ động, một luân bàn cự lớn xuất hiện, thuần một màu trắng, tỏa ánh sáng như bạch ngọc, giống như quang mang thần thánh, đó là Sinh Mệnh Luân Bàn.

Sinh Mệnh Luân Bàn do quy tắc sinh mệnh thuần túy ngưng tụ thành, có thể diệt sát tất cả sinh cơ, cho dù là cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn bị Sinh Mệnh Luân Bàn bắn trúng cũng sẽ tiêu tán toàn bộ sinh cơ, bị mất mạng trong nháy mắt.

Sinh Mệnh Luân Bàn trong tay Hồng xẹt qua xẹt lại trong hư không, theo quỹ tích ẩn chứa đại đạo vô cùng vô tận, nhìn qua Sinh Mệnh Luân Bàn di chuyển không quá nhanh, thế nhưng huyền ảo vô cùng, vô luận chống đối như thế nào, tựa hồ Sinh Mệnh Luân Bàn đều có thể bắn trúng mục tiêu bất cứ lúc nào, một kích tất sát.

Quân thất kinh, hiển nhiên không ngờ tới, Hồng nói giết là giết, không một chút suy nghĩ đắn đo.

Quân bật lui.

Nhưng Sinh Mệnh Luân Bàn này giống như giòi bám trong xương, Quân thối lui hàng tỉ dặm, trong nháy mắt Sinh Mệnh Luân Bàn kia cũng xẹt qua hàng tỉ dặm, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn một chút.

Vô luận Quân biến ảo phương hướng như thế nào, Sinh Mệnh Luân Bàn đều theo sát bên cạnh, chụp vào Quân.

Mắt thấy Quân sẽ bị Sinh Mệnh Luân Bàn bắn trúng, đột nhiên một đạo thân ảnh xuất hiện ngay bên cạnh Quân.

- Có sư phụ ở đây, không cần sợ.

Người đột nhiên xuất hiện chính là Cổ Thần, đang khi nói chuyện, chưởng phải của hắn vừa nhấc, một Hỗn Độn Luân Bàn đột nhiên xuất hiện, theo thế chưởng đánh ra.

Tuy rằng quỹ tích vận hành của Sinh Mệnh Luân Bàn vô cùng ảo diệu, không thể bắt, thế nhưng Hỗn Độn Luân Bàn vẫn vô cùng chuẩn xác kích vào Sinh Mệnh Luân Bàn.

Hỗn Độn Luân Bàn này chính là từ Bàn Cổ Luân tiến hóa tành, không chỉ ẩn chứa lực lượng của Bàn Cổ Luân, còn có hàng nghìn hàng vạn đại đạo vô thượng, Sinh Tử Luân, Nhân Quả Luân bên trong.

Uy lực mạnh, so với Bàn Cổ Luân cường đại hơn không chỉ mấy lần, quá khứ bất biến, tương lai bất diệt, hiện tại vô địch, tất cả đều ở trong Hỗn Độn Luân Bàn này.

Rắc rắc…

Liên tục vang lên hai tiếng vỡ tan, Sinh Mệnh Luân Bàn chỉ trong sát na bị đánh thành hai vết nứt thật lớn, văng ngược trở lại.

Thần sắc của Hồng bỗng nhiên chấn động, cả kinh nói:

- Sao có khả năng? Ngươi dĩ nhiên đã hoàn toàn nắm giữ được lực lượng quy tắc thời gian? Không, còn có rất nhiều lực lượng huyền diệu khác, dĩ nhiên là lực lượng quy tắc ta không nắm giữ, điều này sao có thể, quy tắc sinh mệnh của ta cao nhất, sao có khả năng phá hủy?

- Hồng, diệt vong của ngươi tới rồi, trận chiến đầu tiên ta không phải là đối thủ của ngươi, trận chiến thứ hai ta với ngươi chiến thành thế hòa, trận chiến thứ ba, đó là con đường cuối cùng của ngươi.

Cổ Thần đang nói chuyện, dưới chân bước đi, hư không vô tận, vô luận xa gần, đối với Cổ Thần đã hoàn toàn nắm giữ quy tắc không gian mà nói, đều chỉ là khoảng cách một bước, trong sát na đã xuất hiện ngay trước mặt Hồng.

Đại chưởng của Cổ Thần vừa vỗ, lại một đạo Hỗn Độn Luân Bàn đánh về phía Hồng.

Một cơn lốc thổi mạnh, khí lưu phun trào, hư không hỗn độn, phương viên vô số tỉ dặm, các loại quy tắc vũ trụ tụ tập bạo tạc, các loại khí hỗn độn cuồng phun.

Toàn bộ vũ trụ chi tâm theo một kích Hỗn Độn Luân Bàn của Cổ Thần đánh ra trở nên rung động.

Trong mắt Hồng hiện lên vẻ hoảng hốt, lực lượng ẩn chứa trong Hỗn Độn Luân Bàn thực sự kinh thế hãi tục, quỷ thần đều sợ hãi.

Cho dù Hồng cũng cảm nhận được uy hiếp cường liệt trong Hỗn Độn Luân Bàn.

Thân ảnh của Hồng khẽ động, bước chân ẩn chứa đại đạo vô cùng, đạp trên quỹ tích huyền diệu không gì sánh được, tựa hồ muốn tránh né một kích Hỗn Độn Luân Bàn của Cổ Thần oanh kích ra.

Bất quá Hỗn Độn Luân Bàn cũng giống như Sinh Mệnh Luân Bàn của Hồng vừa công kích, vô luận Hồng né tránh như thế nào cũng không thể trốn tránh được công kích của Hỗn Độn Luân Bàn.

- Ngươi thực nghĩ ngươi có thể làm gì được ta?

Hai hàng lông mày của Hồng dựng thẳng, gầm lên một tiếng, nói:

- Sinh Mệnh Luân Bàn, diệt tuyệt thiên địa.

Theo một tiếng hét của Hồng, Hồng không tiếp tục chạy trốn, đột nhiên hai bàn tay kết pháp ấn, nhất tề đánh ra, hai Sinh Mệnh Luân Bàn theo pháp ấn của Hồng xuất hiện, trong sát na pháp ấn của Hồng biến đổi, lần thứ hai đánh ra, lại có hai Sinh Mệnh Luân Bàn vỗ đi không ngừng nghỉ.

Tốc độ của Hồng nhanh quá lưu quang thiểm điện, trong nháy mắt đã đánh ra mấy nghìn lần, Sinh Mệnh Luân Bàn mấy trăm mấy nghìn lần tràn đầy mỗi một phương hư không, không chỉ oanh kích về phía Hỗn Độn Luân Bàn của Cổ Thần, đồng thời còn bao vây bốn phương tám hướng xung quanh Cổ Thần, đồng thời ập vào trung tâm.

- Chút tài mọn!

Cổ Thần quát lạnh một tiếng:

- Không gian vi tôn, thời gian vi vương, thời không hợp nhất, vũ trụ chí cường, tiếp một kích Bàn Cổ vũ trụ của ta.

Theo thanh âm của Cổ Thần phát ra, chưởng phải của Cổ Thần vừa nhấc, một dòng xoáy hỗn độn khổng lồ xuất hiện tại lòng bàn tay, đây là mộ hình của Bàn Cổ vũ trụ, ẩn chứa các loại lực lượng không thể tưởng tượng nổi, ba nghìn đại đạo vô thượng, hàng nghìn hàng vạn đại đạo, quy tắc thời gian, quy tắc không gian, tất cả đều bao dung trong đó.

Bàn Cổ vũ trụ vừa ra, trong sát na, thời không phương viên vô số tỉ dặm đều bị tập trung, nhất là trong vòng vạn trượng lấy Cổ Thần làm trung tâm, tất cả đều bị trói buộc không thể lay chuyển.

Sinh Mệnh Luân Bàn vô cùng vô tận Hồng đánh ra, trong sát na bị định cứng giữa hư không, không thể nhúc nhích.

Mặc cho Hồng thúc đẩy như thế nào, vận chuyển lực lượng quy tắc sinh mệnh tới mức cao nhất, Sinh Mệnh Luân Bàn cũng bị trói buộc bốn phía xung quanh Cổ thần, không thể lay động.

Lực lượng thời không hợp nhất, lực lượng vũ trụ, không phải là một loại quy tắc có thể đánh đồng được.

Khóe miệng Cổ Thần vểnh lên, mỉm cười nói:

- Đến ta xuất thủ rồi.

Đang khi nói chuyện, chương phải vừa đẩy, dòng xoáy hỗn độn Bàn Cổ vũ trụ trong sát na nổ bắn mạnh mẽ về phía trước.

Trong nháy mắt, một cỗ lực lượng vô cùng kinh khủng bạo phát.

Tất cả Sinh Mệnh Luân Bàn bốn phía xung quanh Cổ Thần trong nháy mắt này đều bị lực lượng phản chấn chấn nát bấy, tan thành hư vô.

Trong sát na, Bàn Cổ vũ trụ xuất hiện ngay trước mặt Hồng, oanh kích thẳng vào người Hồng.

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, máu tươi vô tận tưới đỏ hư không hỗn độn, thân thể của Hồng chí ít bị một kích này oanh lui hàng nghìn tỉ dặm, máu tươi hóa thành sông lớn, trải dài vô tận trong hư không hỗn độn.

Hồng thất bại, đồng thời còn bị thương nặng.

Một người nắm giữ quy tắc sinh mệnh cũng bị thương, điều này hoàn toàn không phù hợp đạo lý, không phù hợp quy tắc.

Xác thực là không phù hợp quy tắc, bởi vì Cổ Thần đã đánh vỡ được giới hạn của quy tắc sinh mệnh.

Xa xa, Quân dùng hai tay che miệng, hầu như muốn kêu thành tiếng sợ hãi, lực lượng Cổ Thần vừa mới bạo phát đã hoàn toàn vượt qua thường thức của hắn, hầu như đã đạt tới độ cao chỉ có thể ngước nhìn.

Về phần Hồng rõ ràng bị thua, tuy rằng Quân có chút không đành lòng, nhưng cũng không có ba động gì quá lớn, dù sao trong lòng Quân, Cổ Thần so với vị phụ thân Hồng kia còn thân thiết hơn nhiều.

Nếu như Cổ Thần bị thua, Quân cũng không thể sống được, vì vậy Cổ Thần thắng lợi chính là mong đợi của Quân.

Hồng bị thương nặng, trong nháy mắt bị đẩy lui hàng nghìn tỉ dặm, phun máu tươi, kéo dài thành con sông vô cùng vô tận, thế nhưng ngoại trừ thời điểm trúng chiêu, Hồng kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết ngắn ngủi, lập tức đình chỉ tiếng kêu, vết thương trên thân thể hắn lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, cấp tốc khép lại, chờ khi thân thể của Hồng bật lui mấy nghìn tỉ dặm, đã khôi phục lại như ban đầu.

- Cổ Thần, ngươi dĩ nhiên có thể tổn thương được ta? Thực sự là ngoài ý muốn của ta, bất quá ta đã hoàn toàn nắm giữ được quy tắc sinh mệnh, đã không có khả năng chết đi, trừ phi vũ trụ hủy diệt, tất cả mọi người trong thiên hạ đều chết, bằng không ngươi không giết chết được ta, ta là vinh sinh bất diệt, vĩnh hằng bất bại, cho dù ngươi có lực lượng cường đại hơn nữa cũng không thể làm gì được ta, ngươi không nắm giữ quy tắc sinh mệnh, sớm muộn cũng có một ngày ngươi ngã xuống trong dòng chảy thời gian, hóa thành một đống bạch cốt, mà ta vĩnh hằng bất hủ, ha ha ha ha…

Hồng điên cuồng cười ha hả, đang khi nói chuyện, thân thể chợt lóe, muốn chạy trốn.

- Đi được sao?

Cổ Thần hét lớn một tiếng, dưới chân vừa nhấc, mấy nghìn tỉ dặm chỉ trong một bước, vọt tới trước mặt Hồng, dòng xoáy hỗn độn Bàn Cổ vũ trụ lại đánh về phía Hồng.

Thân thể vừa mới định đào tẩu của Hồng nhất thời bị trói buộc giữa hư không, trói buộc thời không hợp nhất không có bất cứ kẻ nào có thể thoát được, cho dù là Hồng cũng không có khả năng.

Trong sát na, Bàn Cổ vũ trụ đã oanh kích trên người Hồng.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết lại vang lên, trên người Hồng xuất hiện vô số vết thương, máu tươi chảy ròng ròng, thân thể bật lui một lần nữa.

Cổ Thần bước một bước, thân thể theo sát ngay bên cạnh Hồng, Bàn Cổ vũ trụ liên tục oanh kích ra, tiến hành diệt sát đối với Hồng.

Tuy rằng Hồng đánh không chết, thế nhưng lại bị công kích không ngừng nghỉ của Cổ Thần tạo thành người máu, máu tươi chảy ròng ròng, trải dài hư không vô tận, tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên không ngừng, bị thống khổ dằn vặt vô tận.

- A… Cổ Thần, ngươi không thể đánh chết được ta, sinh mệnh của ta cùng với vũ trụ bản nguyên hoàn toàn dung hợp một chỗ, trừ phi ngươi có thể hủy diệt toàn bộ vũ trụ, bằng không ta sẽ không chết được, ngươi đang làm chuyện vô ích, a… Ta là vĩnh sinh bất tử, môt kỷ nguyên sau, ngươi sẽ mai táng hoàng thổ, mà ta vĩnh hằng bất hủ, ta mới là người thắng cuối cùng…

Hồng một mặt kêu thảm thiết, một mặt rống to hơn.

Cổ Thần liên tục xuất kích đánh Hồng bạo lui liên tiếp, kêu thảm thiết không ngừng, thế nhưng đích xác đúng như lời Hồng đã nói, sinh mệnh của hắn đã hoàn toàn hợp nhất với vũ trụ bản nguyên, giống như một chỉnh thể, vô luận Cổ Thần công kích đối với Hồng như thế nào, bản mạng của Hồng cũng sẽ không bị tổn thương, thương thế bên ngoài cơ thể chỉ cần công kích của Cổ Thần dừng lại sẽ tùy thời khôi phục như ban đầu.

Quy tắc sinh mệnh không hổ là một trong hai loại quy tắc vũ trụ huyền ảo nhất, chí cao nhất, tuy rằng lực lượng không bằng thời không hợp nhất, thế nhưng cũng huyền diệu không gì sánh được, hoàn toàn là bất tử chi thân.

- Hừ! Hiện tại ta không giết được ngươi, ngươi cho rằng sau này ta không giết được ngươi hay sao? Hiện tại trước trấn áp ngươi, chờ khi ta phá hủy toàn bộ vũ trụ bản nguyên, sẽ tới thu thập ngươi, Bàn Cổ vũ trụ --- Trấn Áp!

Cổ Thần hét lớn, bàn tay vừa lột, một dòng xoáy hỗn độn trong sát na bành trướng khổng lồ, không còn là công kích, mà chính giữa xuất hiện một lồng giam khong gian, trong sát na đã hoàn toàn giam cầm Hồng vào trong đó.

Không gian lao tù kia chính là do quy tắc không gian biến thành, đồng thời còn dung hợp với lực lượng quy tắc thời gian, ba nghìn đại đạo vô thượng, hàng nghìn hàng vạn đại đạo vô cùng, tất cả lực lượng quy tắc đều quay bên ngoài không gian lao tù, hình thành một dòng xoáy cực lớn, liên tục diễn hóa chuyển động, trấn áp Hồng bên trong Bàn Cổ vũ trụ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.