Thấy Cổ Thần không những không bị thương mà còn hóa giải được lôi điện, vẻ sợ hãi trên mặt nhân vật áo đen càng rõ ràng hơn, nhìn Cổ Thần như nhìn một tên quái vật.
Cổ Thần hủy lôi điện, nhưng vẫn không dám tỏ ra khinh địch, nhân vật áo đen này mặc dù chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh hậu tầng, nhưng Thần Lôi Ngự Kiếm chân quyết mà hắn đánh ra, lại có thực lực Trúc Thai hậu kỳ.
Có lẽ đối phương có bí quyết ẩn giấu tu vi đặc thù gì đó, có thể ẩn giấu tu vi ngay cả lúc chiến đấu, mặc dù dựa vào tử diễm băng viêm, Cổ Thần vẫn có thể đánh bại được tu sĩ Trúc Thai hậu kỳ, nhưng chắc chắn sẽ là một trận khổ chiến.
Cổ Thần thu tử diễm băng viêm và thanh ly kiếm lại, nhân vật áo đen thấy vậy, sắc mặt càng trở nên căng thẳng hơn, tay phải Cổ Thần giơ cao, sáu thanh đao kiếm màu trắng mang theo gân máu đột nhiên xuất hiện trong tay.
Cổ Thần không chế Chân khí tiên thiên, phân thành sáu phần, truyền nhập vào sáu thanh Huyết Văn Phi Đao, Huyết Văn Phi Đao nhất thời bạo trướng, mỗi một thanh dài chằng vài thước, quang mang chói mắt.
Cổ Thần nhìn nhân vật áo đen, cười nhẹ một tiếng, tay phải chỉ về phía hắn, sáu thanh Huyết Văn Phi Đao nhất thời bay ra, lao thẳng về phía nhân vật áo đen.
Tu sĩ điều khiển càng nhiều pháp khí, độ khó càng cao, tu sĩ bình thường cùng lắm chỉ có thể điều khiển hai món pháp khí, tu sĩ lợi hại thậm chí có thể điều khiển ba bốn món, nhưng một lúc điều khiển năm sáu món pháp khí, Cổ Thần là người đầu tiên hắn nhìn thấy.
Sáu thanh Huyết Văn Phi Đao là một bộ pháp khí, mặc dù có sáu thanh, nhưng cũng tương đương với một món pháp khí, đây chính là điểm lợi hại của bộ pháp khí này.
Mặc dù lực công kích của loại pháp khí thành bộ thấp hơn loại pháp khí đơn chiếc một chút, nhưng một lúc có từng ấy pháp khí bay đến, đúng là rất khó chống đỡ.
Huống hồ, bộ Huyết Văn Phi Đao này còn là pháp khí cực phẩm, công kích lực của mỗi một thanh phi đao đều tương đương với một món pháp khí thượng phẩm, công kích lực không hề thấp.
Sáu thanh Huyết Văn Phi Đao, hóa thành sáu đường ngân quang, chớp mắt đã gần đến chỗ nhân vật áo đen.
Cổ Thần coi nhân vật áo đen như một kẻ thù lớn, công kích lực của sáu thanh Huyết Văn Phi Đao đều được hắn phát huy đến cảnh giới cao nhất.
Nhìn sáu đường ngân quang, nhân vật áo đen không khỏi lộ vẻ sợ hãi, hắn không tiếp tục sử dụng thần kiếm ngự lôi chân quyết nữa, mà vung tay, một chiếc chuông vàng đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu, chiếc chuông nhanh chóng biến lớn, chụp nhân vật áo đen vào trong.
Keng keng keng keng keng keng...
Sáu thanh phi đao bắn lên chuông vàng, phát ra sáu âm thanh trong trẻo, chuông vàng hình như cũng đã có chỗ nứt, nhưng vẫn chặn được sáu thanh phi đao.
Chiếc chuông này là một món pháp khí phòng ngự thượng phẩm.
Sáu thanh phi kiếm đâm trượt mục tiêu, giảm tốc độ, hóa thành sáu đường ngân mang, quay trở tay Cổ Thần, ánh mắt Cổ Thần có chút kì dị, không hiểu tại sao nhân vật áo đen không tiến hành phản kích.
Chỉ thấy hắn giơ tay, rút vỏ kiếm, tra trường kiếm sáng bóng trong tay vào vỏ. Từ trong vỏ kiếm phát ra một đường điện quang, tít một tiếng, nhân vật áo đen lại rút kiếm.
Lúc này, trên thanh trường kiếm sáng bóng lấp loáng điện quang, chỉ cần nhìn cũng biết, uy lực cực đại.
Khoảnh khắc đó, Cổ Thần nhận ra đối phương chỉ có Tu vi Tiên Thiên cảnh tầng chín, Trúc Thai hậu kỳ lôi điện công kích là từ trong vỏ kiếm, căn bản không liên quan gì đến kiếm.
Biết được nội tình bên trong, Cổ Thần ha ha cười lớn, thu huyết văn phi đào vào trong Càn Khôn Trạc, thanh ly kiếm một lần nữa xuất hiện trong tay, Cổ Thần tiến lên trước vài bước, chém một nhát về phía nhân vật áo đen, đường kiếm cương dài hơn mười trượng chém vào hư không, kiếm cương lóe lên, bổ thẳng vào mặt đối phương.
Keng...
Một tiếng cực lớn, trên chiếc chuông vàng lập tức xuất hiện một vết nứt võ ràng.
Nhân vật áo đen thấy vậy, ánh mắt lộ rõ sự sợ hãi, trường kiếm trong tay lại chỉ lên trời, lại là một đường lôi điện nữa lóe sáng, một tiếng nổ lớn, hóa thành vô số đường lôi điện, lao về phía Cổ Thần.
Lôi điện công kích, tương đương với một đòn do Tu sĩ Trúc Thai hậu kỳ đánh ra.
Cổ Thần giơ tay trái đập thẳng vào mấy đường lôi điện, tử diễm băng viêm đột nhiên phóng ra, như pháp pháo chế, đóng băng lôi điện, sau đó thanh ly kiếm chém xuống, phá tan lôi điện thành hư vô.
Thấy lôi điện một lần nữa bị Cổ Thần phá hủy, vẻ sợ hãi trong mắt nhân vật áo đen gần như đã biến thành sự tuyệt vọng, hắn cứ tưởng có món pháp bảo hạn chế thời gian trong tay, việc giết Cổ Thần sẽ dễ như trở bàn tay.
Hắn không ngờ, thực lực Cổ Thần lại cường hãn như vậy? Một đòn thực lực Trúc Thai hậu kỳ cũng bị Cổ Thần ngăn lại.
Cổ Thần chém xong lôi điên, xoay người lao thẳng về phía nhân vật áo đen, tay trái đập mạnh, chuông vàng lập tức đóng băng, biến thành một chiếc chuông băng.
Sau đó, kiếm cương của Thanh Ly kiếm bạo trướng, chém mạnh một đường, bề mặt chuông vàng nhanh chóng xuất hiện những vết nứt như hình mai rùa, sau đó hóa thành từng mảng băng nhỏ, rụng lả tả xuống đất.
Thấy nhân vật áo đen bên trong chuông vàng vừa mới tra trường kiếm vào vỏ, Cổ Thần hét:
- Tiểu Bạch, phân thần...
Hai mắt Tiểu Bạch lóe lên một đường quang mang kì dị, nhân vật áo đen nhất thời ngây ra, khoảnh khắc đó, hắn vẫn chưa kịp rút kiếm, Cổ Thần vung tay trái, đập thẳng vào ngực đối phương.
Tử diễm băng viêm nhô ra, biến nhân vật áo đen thành một bức tượng băng.
Cổ Thần thu tay lại, lạnh lùng đứng nhìn nhân vật áo đen. Tước vỏ kiếm từ tay hắn, Cổ Thần truyền nhập một đường Chân khí tiên thiên vào trong thăm dò, nhất thời một cảm giác như điện giật truyền thẳng vào tim Cổ Thần.
Bên trong vỏ kiếm này tràn ngập sức mạnh lôi điện, chẳng trách chỉ cần tra vào một lúc, trường kiếm của nhân vật áo đen đã đầy lôi điện, uy lực đại tăng.
Đây là tu sĩ Thần Hải cảnh dồn năng lượng pháp lực bản thân vào trong dung khí, những tu sĩ khác chỉ cần dùng pháp khí đặt vào trong dung khí, là sẽ có thể phát huy được năng lực pháp khí bên trong.
Nhân vật áo đen chỉ có tu vi Tiên Thiên tầng chín, nói cách khác, có một tu sĩ Thần Hải cảnh, bỏ năng lượng pháp lực của mình vào trong vỏ kiếm, sau đó, đưa cho nhân vật áo đen để nhân vật áo đen dùng pháp khí cực phẩm lấy năng lượng pháp lực bên trong vỏ kiếm, công kích lực đánh ra tương đương với Tu vi Trúc Thai hậu kỳ.
Năng lượng pháp lực bên trong vỏ kiếm, đều là lôi điện, rõ ràng là pháp bảo của Ẩn Kiếm Phong, trường kiếm của nhân vật áo đen chỉ dùng năng lượng lôi điện trong đó là có thể phát ra công kích lực tương đương một Tu sĩ Trúc Thai hậu kỳ.
Vậy... tu sĩ truyền nhập lôi điện vào trong vỏ kiếm, chí ít cũng là tu sĩ Thần Hải cảnh Bồi Nguyên kỳ.
Lôi điện trong vỏ kiếm rất mạnh, chỉ có điều, không thể liên tục sử dụng, giữa mỗi lần sử dụng đều phải chờ một khoảng thời gian nên lúc nãy nhân vật áo đen mới tra lại kiếm vào vỏ.
- Có thể phát ra công kích lực tương đương một tu sĩ Trúc Thai hậu kỳ, chắc chắn là một món pháp bảo tốt.
Cổ Thần thu hết cả vỏ kiếm và pháp khí cực phẩm trường kiếm vào trong Càn Khôn Trạc.
Sau đó, Cổ Thần đập một cái bào ngực nhân vật áo đen, Hư Viêm Quyết vận chuyển, rất nhanh, tầng băng tuyết bên ngoài nhân vật áo đen dung hòa, hai tay Cổ Thần như điện, điểm liền mười mấy huyệt trên người hắn.
Băng tan hết, nhân vật áo đen dần tỉnh lại, thấy Cổ Thần đứng ngay trước mặt trong khi bản thân lại không thể động đậy, ánh mắt tràn ngập vẻ sợ hãi.
Cổ Thần lạnh lùng nói:
- Bảo người tự bỏ khăn bịt mặt ra thì ngươi lại cứ muốn ta phải đích thân động thủ, đúng là không biết tự trọng.
Nói đoạn Cổ Thần giáng cho hắn một cái bạt tai.
Chát...
Một tiếng đanh gọn, trên mặt nhân vật áo đen xuất hiện một vết đỏ ửng, tấm vải che trên mặt hắn bị Cổ Thần gỡ xuống, lộ ra dung mạo bên trong, là một lão giả khoảng chừng năm mươi tuổi.