Chân Tiên

Chương 71: Q.1 - Chương 71: Thiên Ma Chân Thể, thôn phệ lẫn nhau.






Vạn Hữu Tiều và Vạn Hữu Căn chỉ tương đương với hai Liễu Xuyên, tuy rằng Cổ Thần vô cùng chật vật, nhưng luôn luôn tránh né được công kích.

Cổ Thần rõ ràng cảm giác được, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể, các đường kinh mạch để chịu đựng được chân khí Tiên Thiên càng lúc càng vận chuyển kịch liệt, đang phát sinh biến hóa vi diệu, bình cảnh Tiên Thiên tầng thứ bốn càng lúc càng trở nên yếu đuối.

Đột nhiên…

Chân khí Tiên Thiên trong cơ thể đột nhiên vận chuyển thư sướng, giống như một ngọn núi lớn vẫn luôn đè nặng trên lưng đột nhiên biến mất, mười phần thông thuận.

Chân khí Tiên Thiên lưu động trong kinh mạch, tiến vào trong lục phủ ngũ tạng, giống như Trường Giang, Hoàng Hà chảy vào biển, trong nháy mắt trở nên thông thuận không gì sánh được.

Cổ Thần vui vẻ, chân khí Tiên Thiên trong cơ thể dâng trào, rốt cuộc đột phá bình cảnh tầng thứ bốn, bước vào Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm.

Vận Hữu Căn, Vạn Hữu Tiều thất kinh, vừa thấy Cổ Thần có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn, cư nhiên trong chiến đấu xuất hiện dấu hiệu đột phá bình cảnh tiến vào Tiên Thiên tầng thứ năm.

Bước vào Tiên Thiên tầng thứ năm, tốc độ của Cổ Thần lại đề cao một cấp độ, càng thêm nhanh nhẹn, đối mặt với hai người Vạn Hữu Căn, Vạn Hữu Tiều liên thủ công kích, không còn cảm giác chật vật, đơn giản né tránh qua.

Bình cảnh tầng thứ bốn bị phá, Cổ Thần không muốn tiếp tục dây dưa nhiều với hai người, thi triển Thiên Cương Thối Thể đại pháp cường hóa thân thể và lực lượng, đối mặt với một xoa Vạn Hữu Căn đâm tới, không hề né tránh, kiếm cương Thanh Ly Kiếm lóe lên, đồng thời đâm tới.

Hai đạo cương mang va chạm với nhau, trong nháy mắt sóng khí cuồn cuộn khuếch tán bốn phía, trong sát na, mũi kiếm và mũi xoa va chạm cùng một chỗ.

Đinh một tiếng nổ vang, Vạn Hữu Căn giống như bị trúng đòn nghiêm trọng, quang mang tam tiêm xoa ảm đạm, thân thể Vạn Hữu Căn nhất thời bị đánh văng đi mấy trượng, hai chân Cổ Thần dậm mạnh, thân thể giống như thiểm điện, lao về phía thân thể Vạn Hữu Căn bị đánh văng đi.

Một tiếng nổ vang, cự phủ chém tới, chỗ Cổ Thần vừa đứng bị Vạn Hữu Tiều chém ra một hố to, uy lực tuy rằng kinh người, thế nhưng đều rơi vào khoảng không.

Cổ Thần trong nháy mắt đuổi theo Vạn Hữu Căn, kiếm cương trên Thanh Ly Kiếm lại bùng phát, kiếm cương bổ xuống, biểu tình Vạn Hữu Căn vừa kinh ngạc lại tràn ngập hỗn loạn kinh khủng, thế nào cũng không thể tiếp thụ được, sao hắn có thể bị Cổ Thần dùng một kiếm đánh bay?

Hắn có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, mà Cổ Thần tuy rằng mới đột phá tu vi, nhưng cũng chỉ là Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm.

Nhìn kiếm cương chém xuống cực nhanh, Vạn Hữu Căn vừa có giáo huấn, không dám đón đỡ, hai chân liên tục đạp trên mặt đất mấy bước, thân ảnh chợt lóe, tránh thoát được một kiếm của Cổ Thần.

Cổ Thần mỉm cười, tay trái ném đi, một đạo trường tác bay ra, hướng về phía Vạn Hữu Căn.

Trường tác đón gió biến lớn, dài tới mấy trượng, chính là Tù Linh Tác, trong nháy mắt quấn mấy vòng quanh Vạn Hữu Căn.

Vạn Hữu Căn chém Tam Tiêm Xoa vào Tù Linh Tác, nhưng Tù Linh Tác mềm mại dẻo dai vô cùng, Tam Tiêm Xoa chỉ đẩy được vài vòng Tù Linh Tác ra xa, nhưng những vòng còn lại tiếp tục trói chặt Vạn Hữu Căn.

Vạn Hữu Căn sợ hãi, lớn tiếng hô lên:

- Tù Linh Tác thượng phẩm?

Tù Linh Tác trói chặt Vạn Hữu Căn, trong nháy mắt trói buộc chân khí Tiên Thiên của hắn, tu vi trực tiếp giảm xuống Hậu Thiên cảnh, Tù Linh Tác trói hắn mấy vòng, khiến hành động của Vạn Hữu Căn không tiện, thẳng tắp nằm dưới đất.

Vặn Hữu Căn lớn tiếng kêu lên:

- Hữu Tiều, cứu ta…

- Hữu Căn…

Vạn Hữu Tiều gấp giọng hô, hoàn toàn không nghĩ tới, trên người Cổ Thần dĩ nhiên có pháp khí thượng phẩm Tù Linh Tác, phải biết rằng, bình thường Tù Linh Tác lưu thông trên thịt rường đều là pháp khí hạ phẩm, đồng thời là tồn tại là một trong những pháp khí hạ phẩm vô hạn tiếp cận trung phẩm.

Một pháp khí thượng phẩm Tù Linh Tác, đây chính là tồn tại vô hạn tiếp cận pháp khí cực phẩm, so với pháp khí thượng phẩm bình thường còn lợi hại hơn nhiều lắm, tuy rằng Tù Linh Tác không có lực công kích gì, còn không bằng cả Thanh Ly Kiếm, thế nhưng bắt giữ địch lại có hiệu quả không tưởng tượng nổi, hiển nhiên Thanh Ly Kiếm không thể sánh bằng.

Mặc kệ Cổ Thần sử dụng Thanh Ly Kiếm phát sinh uy lực bao nhiêu, cho dù Vạn Hữu Căn chịu một chút thương tổn, nhưng chung quy vẫn chống đỡ được, nhưng Tù Linh Tác vừa ra, hắn không dám ngăn lại, chỉ có thể trốn tránh thật xa mới không bị Tù Linh Tác trói chặt.

Tình thế cấp bách, Vạn Hữu Căn nào nghĩ đến Cổ Thần tung ra Tù Linh Tác chính là pháp khí thượng phẩm, nhất thời bị trói chặt.

- Tiểu tử Cổ gia, ngươi muốn chết…

Vạn Hữu Tiều cả giận nói, lập tức hét lớn:

- Thiên Ma Chân Thể…

Theo một tiếng rống to của Vạn Hữu Tiều, đột nhiên từ thân thể hắn tuôn ra hắc khí, không ngừng cuồn cuộn, hắc khí quanh thân thể hắn không ngừng biến lớn, tiếng xèo xèo sát sát vang lên liên tục, nhất thời Vạn Hữu Tiều trở nên mông lung không rõ ràng.

- Tiểu tử Cổ gia, ngươi chết chắc rồi, ha ha… Thiên Ma Chân Thể vừa ra, không ăn thịt ngươi, không uống máu ngươi sẽ không bỏ qua, ngươi sẽ bị tươi sống giết chết, ngươi sẽ nhìn thân thể ngươi từng ngụm từng ngụm bị cắn xé, ngươi sẽ phát sinh gầm rú thê thảm nhất, ngươi sẽ lồng lộn trong sợ hãi, ngươi sẽ tự xé thân thể thành từng mảnh nhỏ mà chết…

Thấy Vạn Hữu Tiều đã sử dụng Thiên Ma Chân Thể, Vạn Hữu Căn năm trên mặt đất hưng phấn cười nói.

- Thật không?

Cổ Thần ngưng tụ ánh mắt, Thanh Ly Kiếm biến mất không thấy, trong tay nhiều hơn một lá cờ mày đen, một hạt châu xích sắc, lập tức, một chiếc nhẫn đỏ tươi xuất hiện tại ngón tay trỏ, nói:

- Thiên Ma Chân Thể sao? Công pháp rác rưởi mà thôi, coi như Thiên Ma Thánh Thể trước mặt ta cũng chỉ có một đường chết.

Thiên Ma Thánh Thể, công pháp ma đạo thượng thừa cường hóa thân thể, không dưới Thiên Cương Thối Thể đại pháp của Cổ Thần, Thiên Ma Chân Thể bất quá là công pháp mô phỏng theo Thiên Ma Thánh Thể, chỉ là công pháp trung thừa mà thôi.

- Tiểu tử cuồng vọng, ngươi sẽ lập tức được kiến thức uy lực của Thiên Ma Chân Thể, ngươi chờ chết đi…

Một thanh âm cuồng bạo từ trong màn hắc khí cuồn cuộn phát ra, giống như tiếng sấm nổ vang trời.

Chính là thanh âm của Vạn Hữu Tiều, nhưng so với lúc trước vang dội hơn nhiều lắm, Cổ Thần nhìn lại, bóng người trong hắc khí đã biến thành cao hai trượng, thô to như thùng nước.

Vạn Hữu Căn lập tức hưng phấn gào lên:

- Hữu Tiều, nhanh… Mau giết tiểu tử kia, nhanh cứu ta.

Vù…

Một cơn gió thổi qua, hắc khí bên ngoài cơ thể Vạn Hữu Tiều tiêu tán, để lộ bản thể bên trong.

Con ngươi Cổ Thần co rụt lại, thân thể Vạn Hữu Tiều ngoại trừ hai chân đạp dưới đất, vị trí bốn chi và cái đầu không sai biệt, những chỗ khác đã hoàn toàn không thể dùng “người” để hình dung.

Thân thể cao tới hai trượng, trên người xuất hiện rất nhiều lân phiến như áo giáp, đầu như nồi đất, không có một sợi tóc, tất cả đều là những chiếc gai châm thô to như ngón tay, giống như vô số cương trùy.

Cái miệng của hắn nhô ra phía trước, gọi là cái thùng máu lớn cũng không quá đáng, môi không che chắn được những cái răng sắc nhọn, đan xen giao kẽ với nhau.

Hai tay đã biến thành móng vuốt thật dài, đen kịt sáng bóng, dài tới vài thước.

Đây… Quả thực chính là một con quái vật.

Trên người Vạn Hữu Tiều Cổ Thần cảm thụ được khí tức nguy hiểm mãnh liệt còn mạnh hơn so với hắc tuyến giao, đã vô hạn tiếp cận lực lượng Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, đây mới chính là lực lượng cực mạnh chân chính dưới Tiên Thiên cảnh hậu kỳ.

- Tiểu tử Cổ gia, ngươi cảm thấy sợ hãi sao?

Vạn Hữu Tiều bước một bước trước mặt Cổ Thần, cái bồn máu há ra hỏi.

Cổ Thần mỉm cười, nói:

- Không, ngươi còn chưa xứng.

- Hử?

Vạn Hữu Tiều giận dữ, quát lớn:

- Chịu chết đi, tiểu tử hỗn trướng…

Hắc quan hai móng chợt lóe, đạo đạo cương khí quay xung quanh, hai chân Vạn Hữu Tiều dậm mạnh, nhất thời đất rung núi chuyển, thân thể hắn giống như thiểm điện đánh về phía Cổ Thần.

Tuy rằng thân thể biến lớn hơn, nhưng tốc độ không hề giảm, so với trước khi biến thân nhanh hơn nhiều.

- Chết đi, tiểu tử Cổ gia.

Vạn Hữu Căn trên mặt đất hưng phấn quát.

Khóe miệng Cổ Thần nhếch lên, lộ ra một tia coi thường, Tử Vong Chi Kỳ ném xuống trước mặt, tức thì biến lớn cao một trượng, Hủy Diệt Chi Châu cũng rời khỏi tay, giống như viên hỏa cầu xích sắc, lơ lửng phía sau Tử Vong Chi Kỳ.

Đồng thời, chân khí Tiên Thiên của Cổ Thần tuôn ra, dồn vào Sát Lục Chi Giới, Sát Lục Chi Giới bùng phát hồng quang, huyết hống trong giới lưu động, giống như máu, một đạo hồng quang bắn ra, dung nhập vào Hủy Diệt Chi Châu.

Lập tức, quang mang Hủy Diệt Chi Châu đại thịnh, một dạo hỏa diễm hư huyễn cao hơn trượng lập tức sản sinh, ba đạo xích mang từ trong Hủy Diệt Chi Châu bắn ra, chiếu vào Tử Vong Chi Kỳ.

Vù…

Dẫn hồn hoa trên Tử Vong Chi Kỳ đột nhiên rõ ràng hơn, giống như sinh mạng sống, chín đạo cương khí màu đen đồng thời bùng phát lao về phía Vạn Hữu Tiều.

Trong nháy mắt, một cỗ cảm giác nguy cơ khủng khiếp bao phủ Vạn Hữu Tiều, hắn sợ hãi rống lớn:

- Không… Đây là cái gì?

Tốc độ chín đạo cương khí nhanh tới cực hạn, trong sát na phóng tới trước mặt Vạn Hữu Tiều, hắn không thể né tránh được, hai tay đẩy về phía trước, vô số hắc khí tuôn ra, hình thành một đạo cương tráo Tiên Thiên.

Đồng thời, quang mang toàn thân Vạn Hưu Tiều đại thịnh, lân giáp trên người đều sáng lên, đạo đạo cương mang lưu động, hình thành một tầng phòng ngự…

Nhìn chín đạo cương khí màu đen, sắc mặt Vạn Hữu Căn biến đổi, kinh hãi lớn tiếng nói:

- Là ngươi… Là ngươi giết Liễu Xuyên?

- Các ngươi biết được quá muộn rồi…

Cổ Thần cười nhạt một tiếng.

Trong chớp mắt, chín đạo cương khí màu đen bắn vào cương tráo Tiên Thiên của Vạn Hữu Tiều, mỗi một đạo cương khí màu đen đều tương đương với một kích toàn lực của cao thủ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, Vạn Hữu Căn làm cách nào ngăn cản được.

Phốc một tiếng, cương tráo Tiên Thiên trong nháy mắt bị đánh trúng nát bấy, thế đi của chín đạo cương khí màu đen không giảm, tiếp tục công kích vào vòng phòng ngự thứ hai bên ngoài thân thể Vạn Hữu Tiều.

Lân giáp toàn thân hắn cực kỳ cứng rắn, lại trải qua chân khí Tiên Thiên cường hóa, pháp khí trung phẩm bình thường không thể đả thương…

Thế nhưng, một kích này của Cổ Thần chính là do Tử Vong Chi Giới, Hủy Diệt Chi Châu, Tử Vong Chi Kỳ, ba pháp khí thượng phẩm liên hợp phát ra, vô hạn tiếp cận một kích toàn lực của tu sĩ Thần Hải cảnh.

Lân giáp trên người Vạn Hữu Tiều hầu như chỉ chặn được trong thời gian chớp mắt, chín lỗ máu lập tức xuất hiện, hắn tru lên một tiếng thê thảm, chín vòi máu tươi vọt ra.

Trước Tam Tuyệt đại trận, Thiên Ma Chân Thể của Vạn Hữu Tiều không kham nổi một kích.

Bất quá, tình huống của Vạn Hữu Triều so với Liễu Xuyên tốt hơn nhiều lắm, chín lỗ máu chỉ có năm lỗ xuyên thủng thân thể hắn, còn có bốn đạo cương khí sau khi xuyên thủng phòng ngự, uy lực giảm đi, chỉ lưu lại bốn vết thương rất nhẹ.

Bốn vị trí này đều là chỗ trí mạng.

Vì vậy, Vạn Hữu Tiều và Liễu Xuyên khác nhau, Liễu Xuyên bị chín đạo cương khí bắn trúng, trong nháy mắt liền mất mạng, mà Vạn Hữu Tiều chỉ bị thương rất nặng.

- A… Máu, ta muốn máu, ta muốn thịt…

Vạn Hữu Tiều rống một tiếng to hơn, đau đớn trên người khiến hai mắt hắn đỏ bừng, hắn cảm nhận được sinh mệnh trôi qua, hắn nhu cầu cấp bách cần bổ xung cái gì đó… Trong mắt hắn chỉ có dục vọng, không có nửa điểm cảm tình…

Đối với Cổ Thần phía trước, Vạn Hữu Tiều cảm thấy sợ hãi, lập tức, ánh mắt huyết hồng rơi vào Vạn Hữu Căn nằm trên mặt đất.

Xẹt…

Ánh mắt Vạn Hữu Tiều bừng sáng, giống như thợ săn phát hiện con mồi, thân thể tung nhẹ, liền nhảy vồ về phía Vạn Hữu Căn.

- Không… Hữu Tiều, là ta, ta là Hữu… A….

Vạn Hữu Căn còn chưa nói xong liền phát ra tiếng kêu gào đau đớn thê thảm, một chân của hắn đã bị cái bồn máu của Vạn Hữu Tiều mở rộng cắn đứt.

Cái miệng rộng của Vạn Hữu Tiều tiếp tục di chuyển lên cao, rất nhanh, ngay cả xương cốt dây lưng cũng bị hắn cắn đứt nuốt vào bụng.

Ánh mắt Vạn Hữu Tiều càng sáng lên:

- Máu… Thịt…

Lại một ngụm, cắn đứt một chân còn lại của Vạn Hữu Căn.

Cổ Thần lạnh lùng nhìn một màn trước mắt, ký ức kiếp trước giống như sóng triều trào lên, thời điểm Vạn gia huyết tảy Cổ gia, Vạn gia cũng có người bị thương, lúc đó chính là dùng loại phương pháp này ăn tươi không ít thân thể người Cổ gia để trị liệu thương thế.

Cổ Thần phất tay lên, thu lại Tù Linh Tác, hai chân Vạn Hữu Căn đã mất, hắn và Vạn Hữu Tiều đối với Cổ Thần mà nói, đều là chim trong lồng, tùy tiện bọn họ thôn phệ như thế nào cũng được.

- A… Thiên Ma Chân Thể…

Tù Linh Tác trên người Vạn Hữu Căn vừa mất, sau khi phát ra tiếng hét thảm, cũng rống lên một tiếng to hơn, trong nháy mắt hắc khí bao phủ, thân thể bắt đầu biến hóa, rất nhanh, cũng giống như Vạn Hữu Tiều, chỉ là không có hai chân.

Rắc rắc… Vạn Hữu Tiều ăn được hai đùi, thương thế trên người đã tốt hơn không ít, vừa vặn cắn đứt một tay Vạn Hữu Căn.

Đau đớn kịch liệt khiến Vạn Hữu Căn một lần nữa thét gào, trong mắt hắn chỉ còn lại quang mang huyết hồng, quát:

- Máu… Thịt…

Sau đó, giương cái bồn máu lớn, một ngụm cắt đứt cánh tay Vạn Hữu Tiều.

Hai quái vật lăn lộn với nhau, liên tục cắn xé nhau, ăn tươi thân thể đối phương, bộ vị trên người cả hai đều càng lúc càng ít đi, thế nhưng, thương thế lại càng lúc càng nặng hơn…

Rốt cuộc vẫn là Vạn Hữu Tiều giành thắng lợi, hắn trước tiên ăn mất hai đùi, một cánh tay Vạn Hữu Căn, sau khi cắn đứt một cánh tay còn lại của Vạn Hữu CĂn, sau đó bắt đầu cắn tới cổ Vạn Hữu Căn, liên tục hút máu, thẳng cho tới khi thân thể Vạn Hữu Căn hoàn toàn không nhúc nhích mới thôi.

Vạn Hữu Tiều cũng phải trả giá bằng hai cánh tay.

Bất quá, sau khi hấp thu toàn bộ máu huyết Vạn Hữu Căn, trên mặt Vặn Hữu Tiều đã có chút cảm giác thỏa mãn, phát ra một tiếng thở dài thư sướng, thương thế trên người hắn đã khôi phục trở lại, hai cánh tay có thể bằng mắt thường thấy được, một lần nữa dài ra…

Hắn từ cận kề cái chết sống sót trở lại, trong mắt tràn đầy hưng phấn, mừng rỡ như điên, hoàn toàn quên đi, bên cạnh còn có đại địch Cổ Thần.

Cổ Thần tự nhiên không để hắn khôi phục hoàn toàn như cũ, tiếp tục đại chiến một hồi, chân khí Tiên Thiên bắt đầu khởi động, quang mang Sát Lục Chi Giới bùng lên, trải qua Hủy Diệt Chi Châu và Tử Vong Chi Kỳ, một đạo hồng quang hóa thành ba đạo xích mang, ba đạo xích mang hóa thành chín đạo cương khí màu đen, nhắm thẳng Vạn Hữu Tiều.

Vạn Hữu Tiều chỉ cảm giác thấy nguy cơ bao phủ, nhưng đã muộn, tốc độ của chín đạo cương khí màu đen nhanh tới cực điểm, kích trên người Vạn Hữu Tiều, nhất thời, chín lỗ máu lập tức xuất hiện, chín vòi máu tươi lập tức phun ra.

Tuy rằng Vạn Hữu Tiều vẫn đang trong trạng thái Thiên Ma Chân Thể, thế nhưng không có chân khí Tiên Thiên phòng ngự, hắn đã dồn toàn bộ chân khí Tiên Thiên còn lại tới hai cánh tay, để thúc đẩy tốc độ hai cánh tay khôi phục nhanh hơn.

Chín đạo cương khí màu đen không có bất cứ ngăn cản nào, bắn xuyên qua thân thể Vạn Hữu Tiều.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.