Chiến Thần điện không có Chiến Thần khiến cho Cổ vu tộc như rắn mất đầu, cửu đại bộ lạc hình thành nên Vu sư hội nghị lấy Thiên Vu, Dương Vu và
Hoả Vu dẫn đầu, hình thành ba thế lực ai cũng không phục ai.
Chiến Thần điện mặc dù còn có một thánh nữ, nhưng lại không có uy vọng như
Chiến Thần, không thể áp chế được cửu đại bộ lạc. Ngàn năm qua, nội bộ
Cổ vu tộc thường xuyên nội chiến, ngay cả thị tộc cũng sinh ra chiến
tranh, thậm chí còn có hai lần phát sinh hai đại bộ lạc đại chiến.
Ngàn năm trước, Cổ vu tộc đối mặt với sự giáp công của Yêu tộc và Nhân tộc
đã tổn thất thảm trọng, không chỉ Chiến Thần vẫn lạc, ngay cả Độ Hư
cường giả mười người thì mất hết chín, người còn sống sót cũng bị thương nặng rồi lần lượt vẫn lạc. Từ 200 năm trước, vị Độ Hư cường giả cuối
cùng của Cổ vu tộc cũng đã ngã xuống, từ đó Cổ vu tộc đã không còn một
vị cường giả Độ Hư nào nữa. Nếu không phải Nhân Yêu hai tộc đều chưa hồi phục nguyên khí thì có lẽ Cổ vu tộc từ sớm đã đại hoạ lâm đầu rồi.
Bởi vì Chiến Thần lệnh là thuần dương chí bảo, là tín vật của lịch đại
Chiến Thần, chỉ có tu sĩ tu luyện dương hệ bí phấp mới có thể trở thành
Chiến Thần, cũng vì vậy cho nên lịch đại Chiến Thần đều xuất hiện trong
ba bộ lạc lớn nhất là Dương Thiên và Hoả.
Tỷ như Chiến Thần Xi
chính là người của Dương Vu bộ lạc, Chiến Thần Hình là Thiên Vu bộ lạc,
và Chiến Thần Viêm là Hoả Vu bộ lạc.
Chiến Thần sinh ra ở bộ lạc
nào thì trước khi CHiến Thần đó vẫn lạc thì bộ lạc đó luôn an ổn ngồi ở
vị trí thứ nhất, có thể thu được tối đa tài nguyên.
Thượng cổ
thời đại, Chiến Thần đều là đời đời truyền thừa, trong lúc tại vị, Chiến Thần cũng sẽ thu vài tên đệ tử, đến cuối cùng sẽ đem Chiến Thần vị
truyền lại cho đệ tử có thực lực mạnh nhất, có công lao đối với Cổ vu
tộc lớn nhất. Và với quy củ rất nghiêm ngặt như vậy, cho nên Chiến Thần
đời tiếp theo xuất hiện từ bộ lạc nào không ai có thể quyết định trước
được.
Thế nhưng hiện tại Cổ vu tộc đã ngàn năm không có Chiến
Thần, vì lợi ích mà các đại thị tộc phân tranh không ngừng. Cổ vu tộc từ tu sĩ cho tới người thường đều mong mỏi có được vị Chiến Thần mới xuất
hiện nhất thống Cổ vu tộc kết thúc phân tranh nội bộ.
Thiên Vu, Dương Vu, Hoả Vu tam đại bộ lạc tất nhiên đều muốn Chiến Thần đời tiếp theo phải là người trong bộ lạc mình!
Do Chiến Thần của Cổ vu tộc còn chưa có cho nên ba bộ lạc này tranh đấu rất gay gắt.
Sáu đại bộ lạc còn lại cũng phân chia đứng theo các bên khác nhau.
Địa VU và Thổ Vu đồng mạch truyền thừa đều đứng bên Thiên Vu bộ lạc.
Âm Dương bất hoà, THuỷ Hoả bất dung cho nên Âm Vu và Dương Vu, Thuỷ Vu và Hoả Vu xưa nay đều đứng ở thế đối lập.
Vì vậy, Thuỷ Vu và Kim Vu ủng hộ Dương Vu. Âm Vu và Mộc Vu ủng hộ Hoả Vu.
Hình thành nên ba cổ thế lực cực đại, các thị tộc bên dưới cũng phân tranh liên tục.
Chiến Thần thánh nữ tuy rằng biểu hiện chính là đại biểu cho Chiến Thần điện nhưng cũng vô lực cải biến sự phân tranh này.
Từ Xích Thuỷ hà tiến vào khu vực của Cổ vu tộc, đầu tiên là gặp Kim Vu bộ
lạc. Tu sĩ của Kim Vu bộ lạc tu luyện là kim hệ pháp quyết, công kích
rất mạnh, mỗi lần cùng Nhân Yêu lưỡng tộc tranh đấu đều là bộ lạc đi
tiên phong.
Cổ Thần cũng không có trực tiếp tiến vào Kim Vu bộ
lạc mà kiếm một toà núi hoang gần đó để nguyên thần xuất khiếu đi đến
các thôn xóm nhỏ điều tra tình hình.
Cổ Thần muốn tìm hiểu bộ dáng và thói quen của người Cổ vu tộc.
Nguyên thần của Cổ Thần xuất khiếu Mệnh Tuyền tu sĩ cũng rất khó phát hiện.
Tuy nói Cổ vu tộc chỗ nào cũng có vu sĩ nhưng nơi này chỉ là một cái
thôn xóm nhỏ, không ai có thể phát hiện được nguyên thần của Cổ Thần!
Đây là một thôn trang dài hơn một dặm, rộng khoảng mấy trăm trượng, trong
thôn có khoảng ba trăm cái nhà, nhân khẩu tầm khoảng một ngàn.
Kiến trúc nhà ở đây so với ở trung thổ rất khác biệt, tất cả vật liệu đều từ gỗ dựng lên, mỗi căn nhà đều cao ít nhất là ba trượng.
Bên ngoài căn nhà treo đầy các loại xương cốt dã thú, mãnh thú. mãnh thú càng lợi hại thì chứng minh thực lực của chủ nhà càng mạnh, địa vị càng cao.
Vòng quanh thôn có một hàng cây cổ thụ cao tới mười trượng đem toàn bộ thôn
trang bao lại. Nam hoang vu cương rất nhiều dã thú và mãnh thú, cho nên
Cổ vu tộc dựng hàng rào như vậy để ngăn trở một ít mãnh thú công kích.
Ở giữa thôn có một con đường lớn nối thẳng từ đầu thôn tới cuối thôn.
Trong thôn chỉ có một cái kiến trúc được xây hoàn toàn bằng đá cao khoảng năm trượng, cánh cửa cũng cao đến ba trượng.
Lúc này đã là chạng vạng tối, những nam dân trong thôn ra ngoài săn bắt
cũng đang trở về, trong tay mỗi người đều là một ít thi thể dã thú, cũng có không ít mãnh thú.
Nam tử phụ trách việc săn bắn ở ngoài, lưu lại trong thôn thấy họ trở về đều đi ra nghênh đón.
Cổ Thần cẩn thận quan sát đám Cổ vu tộc tộc thôn dân này, phát hiện tướng
mạo của họ không khác gì mấy so với nhân tộc, chỉ là cao hơn một chút
thôi. Trung bình cũng cao khoảng hai thước hai đến hai thước ba, cao lớn thì tầm hai thước bốn hai thước năm, thân hình rất cao to rất giống một toà tháp sắt.
Cổ Thần hồi tưởng lại bộ dáng của Chiến Thần Xi
cũng cao chừng ba thước, ở trong Cổ vu tộc cũng tính là rất cao, người
như vậy cả ngàn năm cũng khó có một.
Người Cổ vu tộc Cổ Thần cũng chỉ mới thấy qua Chiến Thần Xi và Chiến Thần Hình. Chiến Thần Hình thấp hơn Chiến Thần Xi nhiều, chỉ có hai thước ba, trong Cổ vu tộc cũng chỉ
được xem là bình thường.
Có thể thấy được, chiều cao và thực lực cũng không phải luôn tỉ lệ thuận.
Cổ Thần hôm nay đã 30 tuổi, năm hắn 18 tuổi đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh,
sau đó tướng mạo của hắn liền không phát sinh biến hoá gì nữa cho nên
lúc này cũng chỉ cao một thước tám. Chiều cao này ở trong nhân tộc cũng
đã tính là tương đối rồi, thế nhưng ở trong Cổ vu tộc thì ngay cả tiêu
chuẩn của người trưởng thành thấp nhất cũng không đạt được.
Ngay
cả nữ tử của Cổ vu tộc thấp nhất cũng đã hơn một thước bảy, đại đa số
đều tầm một thước tám đến một thước chín, thậm chí có người còn hơn hai
thước.
Cổ Thần lẳng lặng cẩn thận quan sát.
Mấy nam tử vừa từ bên ngoài trở về liền đi tới trung tâm thôn đem thu hoạch thả xuống dưới đất.
- Đi mời Vu ra đi!
Một nam nhân có vẻ giống thủ lĩnh nói.
Một nam tử đứng bên cạnh liền nhanh chóng hướng phía cuối thôn chạy đi. Tới trước cửa căn nhà đá liền cung kính nói:
- Vu, những nam nhân đi săn bắn bên ngoài đã về, thỉnh người đi ra phân phối!
- Ừm!
Một thanh âm già nua từ trong truyền đến.
Rồi sau đó một người từ bên trong căn nhà đá đó đi ra, người này mặc hắc
bào, trong tay là một quải trượng, bộ dáng trông rất già nua.
- Hữm?
Cổ Thần nhíu mày, người được gọi là Vu này thân cao không tới hai thước,
chỉ vào khoảng một thước chín. Trong nhân tộc thì chiều cao này đã rất
khác biệt rồi, nhưng ở trong Cổ vu tộc lại rất thấp.
Tên Vu này có tu vi Thần Hải cảnh Dẫn Hồn sơ kỳ. Cổ Thần đảo mắt qua liền nhìn ra.
Dẫn Hồn kỳ tu sĩ so với thực lực của Cổ Thần thì cách xa cả vạn dặm cho nên nguyên thần của Cổ Thần đứng bên cạnh hắn cũng không phát hiện.
Thân thể tên Vu này trông khá yếu ớt tựa hồ như chỉ cần một cơn gió thổi qua liền có thể bọ thổi bay. Thế nhưng bước chân của hắn lại rất vững vàng, chậm rãi bước từng đi tới trung tâm thôn, tốc độ vậy mà so với tên nam
tử trưởng thành cao hơn hai thước đằng sau còn nhanh hơn một chút.
- Xem ra Cổ vu tộc không phải tất cả tu sĩ đều có khí lực cường đại!
Cổ Thần nhìn tên Vu này thầm nói.
Tên Vu kia đi tới chỗ trung tâm thôn thì mọi người dù gia trẻ lớn bé gì
cũng đều rất cung kính khom người với hắn. QUa đó có thể thấy được địa
vị của Vu trong thôn rất cao.
Dưới sự chủ trì của Vu, căn cứ vào
xuất lực của thôn dân và đối với cống hiến của từng người với thôn, rất
nhanh đã phân phối xong đám thi thể dã thú và mãnh thú dưới đất cho hơn
hai trăm hộ dân ở đây. Sau đó hắn liền trở lại trong căn nhà đá kia.
Cổ Thần yên lặng nhìn tất cả những chuyện này, liền biết được một ít tin
tức cơ bản, hắn biết Cổ vu tộc cùng với nhân tộc có một số chỗ rất khác
nhau.
Cổ vu tộc chính là cộng đồng sinh hoạt, không hề phân biệt
giàu nghèo, mọi người cùng ở một chỗ thì cùng nhau lao động, thu được
thức ăn thì cộng đồng chia nhau, tuy rằng là tuỳ theo cống hiến mà phân
chia nhưng nếu là người trong thôn thì dù một điểm khí lực không ra cũng sẽ được phân một phần.
Mà nhân tộc thì lại lấy gia đình làm chính.
Đối với Cổ vu tộc thường nhân, Cổ Thần không mấy lưu tâm, người khiến hắn
có chút để ý chính là tên Vu kia. Ở trong thôn trang này Cổ Thần đã biết một việc chính là Vu đối với Cổ vu tộc thường dân có địa vị rất cao.
Đồng thời cũng không phải tất cả Cổ vu tộc tu sĩ đều có thân thể cường tráng và thiện chiến, giống như tên Vu này, Cổ Thần thấy lực lượng thân thể
của hắn rất yếu, thậm chí so với thân thể của đạo gia tu sĩ cũng không
bằng.
Chân nhan đan chỉ có thể cải biến diện mạo, nhưng chiều cao lại không thể cải biến quá nhiều, tối đa cũng chỉ có thể thay đổi
khoảng mười cm. Các thanh niên nam nữ của Cổ vu tộc đa số đều cao hơn
hai thước, cho dù Cổ Thần có biến ảo tướng mạo thì với chiều cao của hắn cũng rất dễ gây chú ý.
Nhưng hiện giờ đã có tên Vu phía trước làm ví dụ nên Cổ Thần đã có chủ ý.
Nguyên thần trở lại trong cơ thể, Cổ Thần nhanh chóng biến hoá tướng mạo thành cao một thước chín, mặc hắc bào, tướng mạo so với tên Vu kia khá tương
tự.
Những gì tên Vu kia lúc nãy mang trên người Cổ Thần đều rõ
ràng ghi tạc trong lòng. Cổ Thần vào trong núi tìm một cây quải trượng
không khác biệt mấy so với cây quải trượng của Vu rồi lấy một thanh phi
kiếm nhét vào bên trong làm pháo bảo. Từ bên ngoài nhìn vào không thể
phát hiện được vấn đề gì.
Làm xong mọi thứ, Cổ Thần đem quải trượng ném ra rồi bước lên nhanh chóng phi độn đi.
Cổ Thần vừa mới biến mất thì ngay chỗ này liền có một bóng đen xuất hiện
ra. Người này toàn thân bọc trong hắc bào, trên mặt có một tấm hắc sa,
vóc người rất lả lướt, hiển nhiên là một vưu vật nữ tử.
Cổ Thần
bay về phía năm hơn mười dặm lại thấy một cái thôn trang. Nguyên thần
lần thứ hai xuất khiếu, đi tới thôn trang đó thăm dò, cái thôn này so
với cái thôn trước còn nhỏ hơn một chút, trong thôn chỉ có khoảng năm
sáu trăm người, ở cuối thôn cũng có một căn nhà đá.
Nguyên thần
của Cổ Thần tiến vào căn nhà đá này thăm dò thì thấy tên Vu của thôn này chỉ có tu vi Trúc Thai kỳ, thân cao không dủ hai thước, so với tên Vu ở thôn trước còn thấp hơn một chút. Đồng dạng cũng là thân thể khô gầy.
Nguyên thần của Cổ Thần lại tiếp tục đi tới các thôn xóm dọc theo XÍch Thuỷ
hà, gần thì vài dặm, xa thì hơn mười dặm là có một cái thôn trang, các
thôn này độ lớn nhỏ khác nhau nhiều, có thôn chỉ có mấy trăm người, có
thôn lại tới mấy ngàn người.
Thế nhưng trong tất cả các thôn này
Vu đều là thân thể khô gầy, không có một ai có thân thể lực lượng giống
như Chiến Thần Xi hay CHiến Thần Hình. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com
Thân thể của Cổ Thần ngồi trong một toà núi hoang, nguyên thần thì đi thăm
dò khắp nơi, chỉ cần thân thể bình an thì nguyên thần cũng có thể đi
thăm dò hơn một tháng. Nhưng nguyên thần rời khỏi thân thể, thân thể
không được không chế sẽ rất nguy hiểm, nếu thân thể không ở một nơi
tuyệt đối an toàn, thì tu sĩ Nguyên Thần kỳ không ai dám rời khỏi thân
thể quá xa.
Thân thể của Cổ Thần đang ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp, trên thân thể còn bày thêm cấm chế, tuy rằng không phải 100% bình an nhưng nguyên thần Cổ Thần rời khỏi trong phạm vi mấy vạn dặm cũng
không có vấn đề gì, nếu thân thể gặp phải công kích thì nguyên thần cũng rất nhanh có thể trở về.
Nguyên thần của Cổ Thần mỗi khi đi qua
một cái thôn trang liền đi vào trong căn nhà đá nhìn một chút rồi rất
nhanh rời đi. Trên đường thăm dò Cổ Thần phát hiện khá nhiều thôn trang, có thôn chỉ mấy trăm người, có thôn thì ngàn người, có thôn mấy ngàn
thậm chí lên tới trên vạn người. Và thực lực của Vu trong thôn cũng rất
khác biệt.
Trong thôn trang vài trăm người thì Vu chỉ có tu vi Trúc Thai kỳ.
Thôn có trên ngàn người và dưới vạn người thì Vu có tu vi Dẫn Hồn kỳ.
Còn thôn có trên vạn người thì Vu có tu vi Bồi Nguyên kỳ.
Các Vu này thực lực không đồng đều nhung có một chỗ tương đồng chính là
thân hình của chúng đều thấp nhỏ hơn so với các nam tử Cổ vu tộc bình
thường. Lực lượng thân thể cũng rất yếu.
Càng xâm nhập vào sâu
trong vu cương, các thôn xóm của Cổ vu tộc càng lớn, nguyên thần Cổ Thần đi thăm dò khoảng mấy nghìn dặm thì ngay cả thôn xóm mấy vạn người tới
trên mười vạn người cũng đã thấy vài cái. Thôn có nhiều người như vậy
nên phạm vi cũng rộng lớn, ít nhất cũng trên mười dặm, bên ngoài các
thôn này đều có các bức tường đá cao ngất, trong khá giống một toà thành nhỏ.
Những thôn xóm có trên mấy van người thì Vu đều có thực lừ
Kim Đan kỳ, đồng thời đại bộ phận người trong thôn cũng đều tu luyện
luyện thể thuật, không ít người có tu vi Hậu Thiên tám chín tầng, thậm
chí còn có Tiên Thiên cảnh, có thể ngự khí phi hành. Bất quá, một thôn
trang chỉ có một Vu là những người thân thể nhỏ yếu nhưng pháp lực cường đại. Ngược lại những tu sĩ tu luyện luyện thể thuật thực lực cũng không mấy cường đại, ngay cả Tiên Thiên cảnh cũng rất hiếm thấy chứ đừng nói
tới Thần Hải cảnh.
Tu sĩ luyện thể đều có thân thể cường tráng, giống như một khối sắt hình người!
Tại trong một thôn trang hơn mười vạn dân, Cổ Thần thấy có một Vu tu vi
Mệnh Tuyền cảnh Linh Anh Kỳ. Nguyên thần của Cổ Thần vào trong thôn, tên Vu kia giống như có cảm ứng hướng chỗ Cổ Thần đứng nhìn lại. Tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh thực lực đã rất mạnh, nếu nguyên thần ở gần quá rất có thể
bị phát hiện.
VÌ tránh phiền phúc, nguyên thần Cổ Thần không có tiếp tục dừng lại lâu mà lên đường trờ về thân thể.
Vu của Cổ vu tộc cũng không có cường đại như trong nhận thức của Nhân tộc. Nhân tộc cho rằng Vu sĩ đều là thân thể mạnh mẽ, chiến thiên phạt địa,
công kích mạnh mẽ, nhưng Cổ Thần thấy qua mấy trăm tên Vu đều là thân
thể lực lượng nhỏ yếu, pháp lực cường đại. Vu sĩ như vậy đơn đả độc đấu
coi như lợi hại, nhưng nếu quần chiến thì với thân thể quá yếu như vậy
rất dễ chết, không thích hợp cho những cuộc chinh phạt đại chiến.
Cổ Thần nghi hoặc không hiểu vì sao trong Cổ vu tộc, tu sĩ luyện thể cũng
không mạnh, mà ngược lại những tu sĩ luyện hồn mới có thực lực mạnh hơn.
Cách lúc Chiến Thần sơn mở ra còn có một năm thời gian, Cổ Thần dự định đi
xâm nhập vào trong một thôn trang nhỏ cùng sinh hoạt với Cổ vu tộc một
thời gian, may ra mới có thể hiểu được.
Ở trong núi một đêm, ngày hôm sau Cổ Thần bước lên pháp trượng tiếp tục phi độn về phía nam. Cổ
Thần biến thành Vu sĩ cùng bộ dáng với tên Vu hắn đã gặp ở thôn trang
đầu tiên cho nên phải rời khỏi này xa một chút để khỏi phải đụng người
quen của tên Vu kia.