Chân Tiên

Chương 16: Q.8 - Chương 16: Thông đạo tiên phàm




Chín chín tám mươi mốt đạo long tức tổ long thái cổ?

Cổ Thần nhìn về bốn phía, thầm nghĩ:

“Chẳng lẽ trận pháp này có chín chín tám mươi mốt dãy núi Tổ Long? Mỗi một dãy núi Tổ Long đều là do thi thể một tổ long thái cổ biên thái, chín chín tám mươi mốt đầu tổ long thái cổ chiều dài vạn dặm, người nào đủ sức làm danh tác bậc này? Có thể bày ra được đại trận như vậy?”

Trong lòng Cổ Thần chấn động, không thua gì so với thời điểm đến Phong Bạo Thâm Uyên, lấy chín chín tám mươi mốt đầu tổ long thái cổ để bày binh bố trận, lực lượng như vậy có thể nói kinh khủng, chỉ sợ không thua gì so với đại pháp lực của Côn Ngô Tiên Đế, nâng lên toàn bộ nước biển Phong Bạo Thâm Uyên.

Xích quang chợt lóe, Chiến Thần Lệnh xuất hiện trong tay Cổ Thần, quang mang bùng phát, thuần dương chi hỏa nóng bỏng bắn ra, dài tới nghìn trượng, hóa thành một thanh cự phủ hỏa diễm, mạnh mẽ chém thẳng về phía trước.

Long tức hừng hực thiếu đốt nhất thời phân chia sang hai bên, trong biển long tức xuất hiện một thông đạo.

Thông đạo này là do Cổ Thần lấy ý cảnh “bàn” phối hợp với thuần dương chi hỏa của Chiến Thần Lệnh chém ra, long tức hai bên bốc lên không ngừng nghỉ, nhưng không cách nào nhảy vào trong thông đạo này.

Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, liền bước vào trong thông đạo biển long tức, rất nhanh đã đi tới đầu cùng, thuần dương chi hỏa lại một lần nữa ngưng tụ thành cự phủ hỏa diễm, mang theo lực lượng ý cảnh “bàn”, một phủ cương hạ xuống, biển long tức nghìn trượng phía trước lại bị chém phân chia sang hai bên.

Cổ Thần đi về phía trước, liên tục chém ba lần như vậy, đi đủ ba nghìn trượng trong biển lửa long tức, rốt cuộc cũng nhìn thấy thân ảnh long hoàng.

Thứ đầu tiên nhìn thấy chính là một đầu rồng vô cùng to lớn, cao giống như cả một ngọn núi, nhìn qua ước chừng hơn năm trăm trượng, dài hơn tám trăm trượng.

Trong đầu Long hoàng có một cây xích sắt thô to lớn chừng mười trượng, xuyên ngang qua đầu, khiến đầu rồng bị kéo ép sát xuống dưới mặt đất, không thể nhúc nhích mảy may.

Sợi xích sắt này vô cùng quái dị, dưới biển lửa long tức dĩ nhiên là một mảnh sương trắng, lạnh lẽo vô cùng, trong người Long hoàng có huyết mạch tổ long, không sợ công kích biển lửa long tức, thế nhưng lại bị sợi xích sắt băng hàn này trói chặt dưới mặt đất, không hề có một chút sức phản kháng.

Long tức nơi này phai nhạt hơn rất nhiều, Cổ Thần có thể nhìn được khoảng cách mấy nghìn trượng, phát hiện mặt đất cách nghìn trượng lại có một sợi xích sắt hàn băng tỏa sương trắng xuyên thấu qua thân thể Long hoàng, khiến Long hoàng không thể nhúc nhích.

Chân thân của Long hoàng rất dài, mấy nghìn trượng cũng không nhìn thấy đầu cùng.

Thấy thân thể của Long hoàng bị xích sắt trói chặt dưới mặt đất, không thể nhúc nhích, có thể nghĩ, tuy rằng Long hoàng không bị mất mạng, thế nhưng vạn năm qua phải vượt qua như vậy, thực sự chịu đủ dằn vặt.

Thanh âm của Long hoang lại vang lên bên tai Cổ Thần:

- Người thanh niên, đừng chỉ lo nhìn ra, cẩn thận chính ngươi!

Theo thanh âm của Long hoàng vang lên, một cỗ khí tức băng lãnh tới cực điểm đột nhiên nảy lên trong lòng Cổ Thần.

Xung quanh đều là hỏa diễm long tức hừng hực thiêu đốt, cư nhiên cảm giác được một cỗ khí tức băng lãnh tới cực điểm, quả thực quỷ dị nói không nên lời.

Nhưng cảm giác của Cổ Thần đích xác không sai, ngay trong lúc ngạc nhiên, một sợi xích sắt hàn băng từ dưới lòng đất nổ bắn ra, lao thẳng về phía Cổ Thần, nhìn xu thế kia rõ ràng muốn xuyên thấu qua thân thể Cổ Thần, sau đó cũng giống như Long hoàng, bị trói chặt dướt mặt đất.

Thân thể Cổ Thần đột nhiên bạo lui, ô quang chợt lóe, một thanh Võng Lượng Tiên Phủ xuất hiện trong lòng bàn tay Cổ Thần.

Một phủ chém xuống.

Ầm! Phủ cương đen kịt chém phá hủ không, cắt rách màn trời, chém thẳng vào sợi xích sắt băng hàn tới cực điểm.

Đinh!

Kim thiết va chạm, bạo tạc kinh thiên, rung trời chuyển đất, biển gầm núi lở.

Cánh tay Cổ Thần tê rần, Võng Lượng Tiên Phủ trong tay thiếu chút nữa vuột tay bay đi, thân thể không tự chủ được bật lui về phía sau hơn mười bước.

Lấy tu vi của Cổ Thần, ngang dọc Cổ Hoang, không người địch nổi, cho dù là chư tử đại tiên thời đại thượng cổ phục sinh Cổ Thần cũng tự tin giết chết, thế nhưng dĩ nhiên bị một sợi xích sắt đẩy lui về phía sau hơn mười bước, trong mắt hoảng sợ.

Sợi xích sắt hàn băng kia cũng bị ngăn cản dừng lại trong chốc lát, sau đó lại hóa thành một đạo lưu quang, phóng cực nhanh về phía Cổ Thần.

- Dùng Chiến Thần Lệnh!

Thanh âm của Long Hoàng vang lên trong đầu Cổ Thần.

Cổ Thần lĩnh hội, đẩy mạnh về phía trước một chưởng, Chiến Thần Lệnh nổ bắn đi, đánh thẳng về phía sợi xích sắt bằng hàn công kích như thiểm điện.

Rắc rắc rắc rắc…

Thanh âm nghiền nát vang lên, Chiến Thần Lệnh và xích sắt băng hàn va chạm cùng một chỗ, sợi xích sắt băng hàng lập tức bị nghiền nát tầng tầng.

Chiến Thần Lệnh thuần dương thuần dương, có thể khắc chế tất cả mọi thứ âm nhu hàn lãnh, cũng có thể khắc chế được sợi xích sắt hàn băng.

Cổ Thần vui vẻ, Chiến Thần Lệnh dưới sự khống chế của hắn, lướt nhanh như thiểm điện, liên miên không dứt đánh thẳng về phía xích sắt băng hàng, rất nhanh sợi xích sắt băng hàn vươn trên mặt đất đều đã bị Chiến Thần Lệnh nghiền nát, lả tả rơi trên mặt đất, dung nhập vào trong đại địa.

Tuy rằng Long hoàng chỉ cách Cổ Thần vài thước, thế nhưng đầu bị xích sắt băng hàn trói chặt trên mặt đất, miệng không thể nói, chỉ có thể dùng hư không truyền âm:

- Tốt, ngươi dĩ nhiên có thể phát huy lực lượng của Chiến Thần Lệnh tới trình độ như vậy, Chiến thần cổ vu tộc vạn năm trước cũng không hơn được, người thanh niên, ngươi xưng hô như thế nào?

- Cổ Thần!

Long hoàng truyền âm nói:

- Tốt, Cổ Thần đạo hữu, chỉ cần ngươi dùng Chiến Thần Lệnh phá vỡ sợi xích sắt trên người ta, ta có thể thoát thân rồi, thực lực của ngươi hiện tại đã không hề thua kém so với ta, hung trận thái cổ này tuy rằng lợi hại nhưng lúc này đang thời điểm ngũ hành thiên kiếp phủ xuống, lực lượng cấm chế trong hung trận yếu đi nhiều, chúng ta rời khỏi trận pháp này không thành vấn đề.

Cổ Thần nói:

- Long hoàng các hạ, chờ chốc lát, Cổ mỗ sẽ phá những sợi xích sắt băng hàn, giúp các hạ thoát khốn.

Nói xong, Cổ Thần đánh mạnh một chưởng, Chiến Thần Lệnh hóa thành một đạo lưu quang màu đỏ, kích vào hai đầu sợi xích sắt băng hàn xuyên qua đầu Long hoàng, xích sắt bị Chiến Thần Lệnh đánh trúng lập tức gãy nát tầng tầng, đầu Long hoàng giãy dụa mãnh liệt, bài trừ câm chế xích sắt băng hàn, từ trên mặt đất nhô lên cao.

Cái đầu thật lớn giống như cả một ngọn núi, nhô lên cao trước mặt Cổ Thần, Long hoàng mở miệng nói:

- Ha ha ha ha, bản hoàng đã tròn một vạn năm chưa từng mở miệng nói chuyện rồi, Cổ Thần đạo hữu, ngươi trợ giúp Long mỗ thoát khốn, Long mỗ vô cùng cảm kích, nếu sau này có chỗ nào cần dùng tới Long mỗ, Long mỗ nhất định không từ chối.

Long hoàng tăng vọt hưng phấn, trong giọng nói hoàn toàn đã coi Cổ Thần là một tồn tại cùng một đẳng cấp so với hắn, đồng thời mang theo cảm tạ nồng đậm.

Cổ Thần nói:

- Long hoàng các hạ, ta tới cứu các hạ là bởi vì nguyên nhân đại ca Ngô Tinh của ta, nếu như các hạ muốn cảm ơn, vậy thì cảm tạ hắn đi.

Đang khi nói chuyện, Cổ Thần lại bước thêm nghìn trượng, sợi xích sắt trói buộc bộ phận cổ Long hoàng bị đánh tan, đầu Long hoàng càng ngẩng cao hơn.

- Ngô Tinh? Ha ha, xem ra tiểu tử kia thực sự ra hồn rồi, cuối cùng cũng không để ta thất vọng!

Long hoàng hài lòng cười ha hả.

Cổ Thần đi về phía trước rất nhanh, Chiến Thần Lệnh không ngừng đánh tan xích sắt băng hàn trói buộc trên người Long hoàng.

Thân thể Long hoàng dài tới hơn một vạn trượng, chừng khoảng cách trăm dặm, mỗi cách nghìn trượng lại có một sợi xích sắt băng hàn trói chặt xuống dưới mặt đất, đủ chặt đứt mười lăm sợi xích sắt mới đi tới bộ phận đuôi Long hoàng, nơi này đã là sợi xích sắt băng hàn cuối cùng.

Xích sắt băng hàn trói buộc trên người Long hoàng tổng cộng mười sáu sợi, nói cách khác, thân thể Long hoàng dài đủ một vạn sáu nghìn trượng.

Thân thể của Long hoang đã tự do toàn bộ, đầu theo chân Cổ Thần quay ngược tới tận vị trí đuôi của mình.

- Tròn một vạn năm trôi qua, tính toán thời gian vừa vặn tới thời điểm thông đạo tiên phàm đã mở rộng rồi.

Long hoàng thở dài một câu.

- Long hoàng các hạ, năm đó sao các hạ không thể tiến vào trong thông đạo tiên phàm, đi vào vũ trụ phàm gian?

Cái đầu thật lớn của Long hoàng lắc lắc, nói:

- Ta đã tiến vào thông đạo tiên phàm rồi!

Trong lòng Cổ Thần khẽ động linh quang, nói:

- Cái gì? Lẽ nào đây chính là thông đạo tiên phàm?

Long hoàng gật đầu, nói:

- Ta cứu chúng tu sĩ long tộc, xúc động tới trận pháp thái cổ này, chạy tới thông đạo tiên phàm thì thông đạo đã đóng lại, ngược lại bởi vì xúc động trận pháp, bị những sợi xích kia trói buộc.

Rắc…

Một sợi xích sắc băng hàn cuối cùng trên người Long hoàng đã bị Cổ Thần cắt đứt, triệt để khôi phục tự do.

Cổ Thần thu Chiến Thần Lệnh vào trong lòng, nói:

- Nơi này là thông đạo tiên phàm? Chúng ta rời đi như thế nào?

Thân thể Long hoàng biến đổi, hóa thành một trung niên nhân nhìn qua ước chừng bốn mươi tuổi, nói:

- Lão phu Long Đằng Hải, Cổ Thần đạo hữu, rời khỏi nơi này phi thường đơn giản, chỉ cần yên lặng chờ đợi, thông đạo tiên phàm mở ra là chúng ta có thể rời đi.

- Thông đạo tiên phàm mở ra?

Cổ Thần cả kinh nói:

- Chúng ta không phải đến vũ trụ phàm gian đấy chứ?

Long hoàng gật đầu, nói:

- Đúng vậy, từ nay về sau bước vào trường sinh đại đạo, bản thân có thọ nguyên vô tận.

Cổ Thần nhíu mày hỏi:

- Có biện pháp nào khác? Có thể trở về tiên giới Cổ Hoang?

Long hoàng lắc đầu, trả lời:

- Từ xưa tới nay,c hỉ có tiên nhập phàm gian, chưa bao giờ có phàm nhập tiên giới, đây là quy tắc thiên địa, thông đạo tiên phàm chỉ có một đường từ tiên giới nối thông phàm gian, tiến vào vũ trụ phàm gian, chỉ có thể về phía trước, không thể lui lại phía sau.

- Ta kháo!

Cổ Thần nhịn không được giậm chân chửi thề một câu, nói:

- Sao ngươi không nói sớm cho ta biết?

Vẻ mặt Long hoàng kinh ngạc nhìn Cổ Thần nói:

- Tiên độ phàm gian, đây là cơ hội vạn năm mới có một lần, tu sĩ tiên giới tiến vào vũ trụ phàm gian, thọ nguyên tăng trưởng trăm lần, trở nên dài lâu vô cùng, từ nay về sau bước trên con đường trường sinh, chẳng lẽ ngươi không muốn đi?

Cổ Thần cả giận nói:

- Thê tử của ta, thân nhân của ta, bằng hữu của ta… Tất cả tâm huyết của ta đều trong tiên giới Cổ Hoang, ta sao lại muốn đi vũ trụ phàm gian?

- Ai!

Long hoàng thở dài một câu, nói:

- Xem ra ngươi vẫn còn quá trẻ tuổi, nếu như ngươi vẫn ở tiên giới Cổ Hoang, sinh hoạt mấy nghìn năm, trên vạn năm, nhìn thấy sinh mệnh tốt đẹp héo tàn, tất cả hạnh phúc đều hóa thành hư ảo, lúc đó ngươi sẽ biết, tới vũ trụ phàm gian là một chuyện may mắn cỡ nào, chỉ có chư tử đại tiên hợp đạo thành công mới có thể thông qua được thông đạo tiên phàm, tiến vào vũ trụ phàm gian.

- Tu sĩ dưới chư tử đại tiên muốn đi cũng không đi được, ngươi rất may mắn, trên người có Chiến Thần Lệnh, có thể trợ giúp ngươi an toàn vượt qua thông đạo tiên phàm, ngươi quả thực là có đại vận tám người mới đụng được cơ hội này, tất cả tốt đẹp đối với ngươi hiện tại, một ngày nào đó sẽ theo thời gian trôi đi mà biến mất, Cổ Thần đạo hữu, có lẽ rất lâu sau này ngươi sẽ cảm ơn ta!

Cổ Thần giận dữ:

- Ta cảm tạ ngươi? Ta cảm tạ cái tám đời tổ tông nhà ngươi!

Theo câu mắng mỏ giận giữ của Cổ Thần, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện tinh không nhấp nháy, một cỗ lực lượng thôn phệ cường đại không gì sánh được xuất hiện, Cổ Thần và Long hoàng giống như hai hạt bụi bặm nhỏ bé nhất, trong sát na đã bị hút vào trong bầu trời tinh không.

- Phụ thân, sư tỷ, Ttiểu Bạch…

- Trường sinh đại đạo, ta tới!

Cổ Thần mang theo hai loại tâm tình hoàn toàn trái ngược nhau, bị một cỗ lực lượng thôn phệ không thể chống cự, di động tới tốc độ vượt qua tốc độ ánh sáng trong thông đạo tiên phàm.

Bầu trời tinh không vô hạn không ngừng phóng đại.

Nguyển bản bầu trời tinh không vô biên vô hạn, trong nháy mắt Cổ Thần và Long hoàng đã bị quấn vào một điểm sáng chói lòa trong bầu trời tinh không.

Cổ Thần thất kinh, tốc độ nhanh như vậy, trong sát na không biết đã vượt qua bao nhiêu ức dặm, cho dù điểm sáng phía trước là một hạt bụi bặm cũng có thể khiến dụng hắn phải phân thân thân toái cốt.

Thế nhưng, ngoài dự liệu của Cổ Thần.

Đủ qua thời gian vài ngày, Cổ Thần trong thông đạo tiên phàm lấy tốc độ vượt qua tốc độ ánh sáng, di động không biết bao nhiêu ức vạn dặm, điểm sáng phía trước đột nhiên mở tung, lúc này Cổ Thần mới phát hiện ra, trước mắt kia không phải là một điểm sáng, mà là vô số ức ức tinh quang.

Bởi vì lúc đầu khoảng cách quá xa, vô số ức ức tinh quang tỏng mắt hội tụ thành một chỉnh thể, thoạt nhìn giống như một điểm sáng.

Tốc độ đi tới vẫn như trước, không một chút giảm bớt.

Lại tiếp tục trôi qua thời gian vài ngày, Cổ Thần phát hiện, thông đạo tiên phàm lại chuyển ngoạt sang một điểm tinh quang lập lòe, lần này Cổ Thần đã có kinh nghiệm, biết điểm tinh quang phía trước không phải là một ngôi sao, rất có thể là vô số ngôi sao cực xa hội tụ thành một điểm, không hề kinh hãi.

Không ngoài dự liệu, vài ngày qua đi, tinh quang rộng mở phía trước biến thành một biển sao, vô biên vô hạn, rộng mở không bờ bến.

Di động vượt qua tốc độ ánh sáng, lại giằng co thêm một ngày một đêm, một điểm sáng phía trước không còn nữa, mà là vô số điểm tinh quang, sau đó lại đột nhiên biến thành vô số tinh cầu vô cùng to lớn.

Đối với Cổ Thần đã quen với những địa phương trong tiên giới Cổ Hoang mà nói, đột nhiên xuất hiện một viên cầu khổng lồ trong hư không khiến hắn cảm thấy chấn động cực độ.

Hình cầu trong mắt Cổ Thần càng lúc càng trở nên to lớn, cuối cùng hoàn toàn che mất tầm nhìn của hắn, phía trước biến thành một mảnh đại địa vuông vắn, nhìn không thấy giới hạn, không biết rộng bao nhiêu dặm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.