Thạch Hầu Vương trời sinh kim thân thiết cốt, trong tay cầm một cây gậy tiên bảo uy vũ vô cùng, tuy chỉ có tu vi Giá Vụ hậu kỳ, thế nhưng sức chiến đấu lại đủ để so sánh với siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, cùng Kim Bằng Vương liên thủ, nhất thời dĩ nhiên chiến ngang bằng với Độ Thiện đại sư.
Cổ Thần âm thầm may mắn, may mà trong thủy chi đại trận, đem Kim Bằng Vương cứu ra, chứ nếu giờ không có hắn, thực lực hai bên càng chênh lệch lớn, căn bản ngay cả lực lượng phản kháng cũng không có, chỉ còn đường chết.
Cường giả long tộc Giá Vụ trung kỳ Long Việt cùng phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ đối chiến, hai người đều bị thương, nhưng Long Việt thụ thương nghiêm trọng hơn, nên lúc giao đấu, Long Việt liền rơi vào hạ phong.
Thánh Tử Cơ Thần Không và Trịnh gia lão tổ Trịnh Diệc Hùng, hai người đều lấy mục tiêu là Cổ Thần, đều muốn nhanh chóng giết chết hắn.
Cổ Thần âm thầm nhíu mày, lúc đánh chết Tàng Khôn Phàm, hắn trúng một kích liều mạng của đối thương, bị thương nhẹ, Trịnh Diệc Hùng là cường giả Giá Vụ hậu kỳ đầu tiên xông ra Luân Hồi Điện, thực lực còn mạnh hơn Tàng Khôn Phàm.
Cho dù Cổ Thần chưa thụ thương đều không phải đối thủ của Trịnh Diệc Hùng, càng không nói hiện tại. Bên cạnh còn có Cơ Thần Không Đằng Vân hậu kỳ xuất thủ với hắn, càng là áp lực tăng mạnh.
Nhân tộc cường giả vừa động thủ, Cổ Thần cũng đã thi triển cổ tinh thần thần thông Ba đầu sáu tay.
Lúc này trong lăng mộ hắc đế, khắp nơi đều là Độ Hư cường giả chiến đấu, vô luận hướng nào cũng có một vị Độ Hư cường giả tới gần.
Bởi vì khí tràng bên trong nên không ai có thể sử dụng thuấn di thuật tại mộ lăng hắc đế/
Không thể sử dụng thuấn di thuật tránh né, đối mặt hai vị cường giả Trịnh Diệc Hùng và Cơ Thần Không giáp công, Cổ Thần chỉ đành liều mạng!
Sáu tay hợp lại, Cổ Thần lập tức thi triển Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, thực lực phát huy tới trạng thái tối cao.
Nếu một trận chiến này không thể tránh, như vậy...chỉ có huyết chiến tới cùng!
Chính vào lúc này, bên cạnh Cổ Thần đột nhiên nhô ra một thân cây thô tráng, cỡ thùng nước, tốc như thiểm điện, trong chớp mắt tiếp xúc, hướng Cơ Thần Không mạnh mẽ nhấc lên. Yêu tộc cường giả Ma Đằng Vương thấy mọi người đều đã xuất thủ, cũng không có nhàn rỗi. Bất quá, Ma Đằng Vương bản thân bị trọng thương, lại chỉ có tu vi Đằng Vân hậu kỳ, thực lực còn kém vài phần. Chúng nhân tộc cường giả chỉ co Cơ Thần Không không đến tu vi Giá Vụ kỳ, mục tiêu công kích của Ma Đằng Vương tự nhiên là Cơ Thần Không rồi. Tuy rằng Ma Đằng Vương chỉ là cường giả Đằng Vân hậu kỳ, thế nhưng thực vật sinh linh sống đã rất lâu, đồng thời thân cận đại địa, theo thời gian, tạo thành thực lực thâm hậu.
Do đó, mặc dù Ma Đằng Vương thụ thương, nhưng một thân thực lực cũng không yếu, Cơ Thần Không hướng Cổ Thần bổ tới chưởng cương, bị Ma Đằng Vương xuất thân cây, chặn lại, chỉ còn phải chuyên tâm đối phó một mình Trịnh Diệc Hùng công kích, áp lực giảm đi. Sáu tay đều xuất hiện, Cổ Thần quay về phía Trịnh Diệc Hùng, đồng thời oanh ra sáu Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương, sáu đạo quyền cương hợp nhất, uy lực long trời lở đất, khí thế dâng trào có uy thế như phá thiên liệt địa.
Trịnh Diệc Hùng khẽ nhíu mày, trong ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc đối với thực lực của Cổ Thần, hiển nhiên rất là khiếp sợ. Một tu sĩ chỉ mới bước vào Độ Hư Đằng Vân sơ kỳ, dĩ nhiên có thể phát huy thực lực như vậy, nếu hắn không phải là Độ Hư cường giả Giá Vụ hậu kỳ, nói không chừng thực sự bại trên tay Cổ Thần rồi.
Tiên lực cương khí hướng tứ phương bắn ra, sáu đạo bạo hưởng kinh thiên, vang vọng trong lăng mộ Hắc đế, quyền cương của Cổ Thần và Trịnh Diệc Hùng đồng thời va chạm.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền của Cổ Thần khí thế dâng trào, có một cổ khí thế không thể chèn ép, cuộn trào mãnh liệt về phía trước, tựa hồ không thể ngăn trở. Nhưng tu vi pháp lực của Trịnh Diệc Hùng vượt xa Cổ Thần. Tuy rằng quyền cương cũng không giống như quyền cương của Cổ Thần oanh ra lực lượng cường đại hơn bản thân vài lần, nhưng thắng ở cơ sơ lực lượng cường đại. Đằng Vân sơ kỳ và Giá Vụ hậu kỳ cách nhau tới năm cấp bậc, coi như là sử dụng Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, Cổ Thần thực lực bạo tăng cũng không thể bù đắp được cách biệt so với Trịnh Diệc Hùng.
Trong tiếng bạo hưởng, sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền quyền cương của Cổ Thần cùng quyền cương của Trịnh Diệc Hùng đồng thời nổ nát bấy, hóa thành hư vô.
Thân thể Trịnh Diệc Hùng bị lực phản chấn cường đại chấn tới rung chuyển, lui về phía sau nửa bước, mới ổn định được.
Mà Cổ Thần bị lực phản chấn cường đại kéo tới, cả người rung động, một trận đau nhức dưới chân, bước chân khẽ nhấc " đăng đăng đăng đăng đăng", liên tục lui về phía sau năm bước.
Cổ Thần có thương tích trong người, tuy rằng thực lực chưa giảm, thế nhưng lực chống đỡ của thân thể cũng suy giảm mạnh.
Nếu không thì thân thể Cổ Thần vốn dĩ cũng không kém Trịnh Diệc Hùng, cho dù lực lượng quyền cương kém chút, bị đẩy lui năm bước cũng không đến mức chấn tới nội tạng đau nhức.
Trịnh Diệc Hùng thấy Cổ Thần đỡ không được quyền cương công kích của hắn, nhất thời cười lạnh một tiếng nói:
- Cổ Thần, ngươi giết chư tử hậu nhân của Trịnh gia ta, hôm nay liền để ngươi chôn cùng Mộng Nam.
Đang khi nói chuyện, Trịnh Diệc Hùng vận chuyển tiên lực điên cuồng, một thân thực lực phát huy tới trạng thái đỉnh phong, hai thiết quyền nắm chặt. Trong lòng bàn tay truyền đến hai tiếng âm bạo thật lớn, lưỡng quyền oanh ra, hư không vỡ tan, quyền cương chưa đến, một cổ cương phong kịch liệt liền như bài sơn đảo hải vọt tới.
Trịnh gia truyền thừa từ thượng cổ chư tử "Trịnh", là một vị mãnh nhân, lực lớn vô cùg, sáng lập vô thượng tuyệt học Bạo Lực Chấn Thiên Quyết.
Trịnh cùng người đấu pháp không phải dựa vào lĩnh ngộ pháp tắc có bao nhiêu tinh thâm, mà là bằng một thân cự lực, lấy lực hàng lực, lấy liều mạng chống đỡ, đem đối thủ đánh chết tươi.
Trịnh Diệc Hùng đem pháp tắc lực sở hữu đều ngưng tụ trong quyền cương, đối với Cổ Thần phát sinh công kích mãnh liệt. Chính là phát huy ưu thế của Bạo Lực Chấn Thiên Quyết, lấy lực lượng thật lớn đem thân thể Cổ Thần chấn nát. Coi như là Độ Hư cường giả Giá Vụ hậu kỳ đã bị thiết quyền của Trịnh Diệc Hùng công kích, nhục thân cũng không chịu đựng được, không chống đỡ nổi vài lần liền bị chấn thành từng mảnh nhỏ.
Bạo Lực Chấn Thiên Quyết của Trịnh gia đối với nhục thân của tu sĩ bình thường, lực công kích phi thường kinh khủng. Bất quá, thực lực của Cổ Thần mạnh ở chỗ nhục thân, không chỉ tu luyện tới Nguyên Thần Dung Khiếu đại thành cảnh giới, càng là thuần dương chi thể, nếu là lúc bình thường, Trịnh Diệc Hùng sử dụng Bạo Lực Chấn Thiên Quyết căn bản khó có thể chấn thương hắn được. Thế nhưng Cổ Thần hiện tại nội tạng bị hao tổn, lại bị thiết quyền của Trịnh Diệc Hùng chấn động, ảnh hướng tới vết thương cũ, lúc này mới không đỡ nổi.
Trịnh Diệc Hùng tựa hồ nhìn ra tình trạng thân thể của Cổ Thần, một đôi thiết quyền mạnh mẽ đánh tới đối phương.
Cổ Thần sáu tay lần thứ hai kết Chiến Thần Diệt Tinh Quyền quyền ấn, nhất tề oanh ra.
Ầm ầm Ầm ầm Ầm ầm!
Tiếng vang kịch liệt, chấn tới ung tai nhức óc kẻ khác, Trịnh Diệc Hùng lại chỉ thối lui một bước nhỏ, còn Cổ Thần thương thế quá nặng, dưới chân thậm chí lùi lại tới tám chín bước.
Trong yết hầu càng có cảm giác ngòn ngọt, liền phun ra một ngụm máu tươi.
Cổ Thần bại dưới tay Trịnh Diệc Hùng, cường giả long, yêu nhị tộc dưới nhân tộc cường giả điên cuồng tấn công cũng liên tục bại lui.
Ma Đằng Vương và Long Việt nguyên bản đang bị thương, cùng Cơ Thần Không và phật môn tăng tu liều mạng đấu hai hiệp, cũng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể đồng thời bạo thối.
Chương 31: Thủy chi bản nguyên. (Hạ)
Ba người Ngô Tinh, Long Thương, Long Đào dưới Thánh Hoàng Cơ Nghiêu công kích, thương thế Ngô Tinh càng ngày càng nặng liên tục phun ra hai ngụm máu tươi, nhiễm đỏ cả bạch y, Long Thương bị Thánh Hoàng bắn trúng một chưởng, cũng là máu tươi điên cuồng phun ra, từ vết thương nhẹ biến thành trọng thương, phải thối lui về phía sau.
Trong chiến cuộc chỉ có Kim Bằng Vương và Thạch Hầu Vương liên thủ cộng chiến Độ Thiện đại sư còn chưa bị thua. Nhưng thực lực của Độ Thiện đại sư so với Kim Bằng Vương còn hơn một bậc, cho dù Kim Bằng Vương và Thạch Hầu Vương liên thủ cũng không thắng được hắn, dù chưa bị thua, nhưng tình thế cũng đã ở thế hạ phong.
Thấy đám ngươi Cổ Thần, Ngô Tinh, Long Thương dưới nhân tộc cường giả công kích đều không ngừng lui về phía sau, cũng theo xu thế của mọi người mà thối lui vào một góc.
Ba tu sĩ Minh Khiếu Kỳ trong chiến đấu của cường giả Độ Hư bí cảnh căn bản không dám xuất thủ, đã sớm lui vào sâu trong góc rồi.
Rất nhanh, Cổ Thần và tu sĩ long, yêu nhị tộc đều bị nhân tộc cường giả tới góc bên phải của lăng mộ Hắc đế, hai bên tường khắc đầy các loại tu chân bí pháp Hắc Thủy Đại Đế lưu lại. Bên kia là một tòa hàng băng đài, trên đó có một đạo u lam sắc quang mang, một chiếc ghế dựa lớn, có nhục thân của Hắc Thủy Đại Đế từ mười vạn năm trước đang ngồi.
Mọi người cùng chen chúc trong một góc, căn bản không thể triển khai thân thủ, chỉ đành liên thủ tạo ra một tiên lực cương tráo che chắn ở bên ngoài, phòng ngự nhân tộc cường giả tấn công.
Lúc này không đường thối lui, chúng tu sĩ bị ép vào trong góc tường, phòng ngự cương tráo vừa vỡ chính là lúc thân vong. Mỗi người đều sử xuất thực lực mạnh nhất, tử chiến đến cùng. Tuy rằng đại bộ phận đều đã bị thương, không phải người đối thủ của nhân tộc cường giả, nhưng nhất thời đối phương muốn công phá phòng ngự cương tráo cũng không dễ dàng.
Năm vị nhân tộc cường giả ở góc đối diện tạo thành một trận cương hình công kích, thấy nhất thời khó lòng công phá, Thánh Hoàng đành dừng lại.
Cho dù đưa bọn họ vây vào trong góc, cũng đều không chạy được, công phá phòng ngự cương tráo chỉ là vấn đề thời gian. Ánh mắt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu rơi vào trong lăng mộ Hắc đế, trên vũ khí tiên bảo, tu chân bí điển.
Đương nhiên, để cho Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hưng phấn nhất chính là đạo u lam sắc quang mang trên hàn băng đài phía sau thân thể Hắc Thủy Đại Đế.
Quang đoàn thâm lam tiếp cận ám tử chính là đạo pháp chi bản nguyên của một đời Hắc Thủy Đại Đế - thủy chi bản nguyên.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu mắt thấy trên thủy chi bản nguyên, lóe ra vẻ hưng phấn, nói:
- Đám yêu nghiệt này chạy không được nữa rồi, các ngươi tiếp tục tấn công, bổn hoàng qua lấy thủy chi bản nguyên.
Độ Thiện đại sư, Cơ Thần Không, Trịnh Diệc Hùng cùng với phật môn tăng tăng Giá Vụ trung kỳ tiếp tục liên thủ công kích phòng ngự cương tráo trong góc. Thân ảnh Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chợt lóe, vọt tới băng đài cao mười trượng kia.
Nắm ngón tay đánh ra một trạo, một đạo thủ chưởng do tiên lực cương khí ngưng tụ thành đánh thẳng vào thủy chi bản nguyên.
Cổ Thần và tu sĩ long, yêu nhị tộc bị nhốt ở trong góc, phiền muộn không thôi. Tuy rằng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đình chỉ công kích, nhưng có một có một Độ Thiện đại sư, liên tục bổ ra từng đạo chưởng ấn vào mọi người. Độ Thiện đại sư thi triển chưởng ấn là phật môn đệ nhất thần công Như Nguyên Thần chưởng. Chính là vô thượng tuyệt học do phật môn thuỷ tổ Nguyên từ thời thượng cổ truyền lại, uy lực vô cùng. Hơn nữa Cơ Thần Không Trịnh Diệc Hùng, phật môn tăng tu Giá Vụ kỳ liên tục công kích, đám người Cổ Thần muốn đột phá vòng vây rất là khó khăn.
Đang lúc đám người Cổ Thần đau khổ nghĩ đối sách thoát thân, một tiếng bạo hưởng kinh thiên đột nhiên từ trên hàn băng đài cao mười trượng truyền tới, toàn bộ lăng mộ Hắc đế đều rung chuyển.
Ngay thủ chương của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu dùng tiên lực cương khí ngưng tụ thành đánh trúng u lam sắc quang mang, trong nhục thân Hắc Thủy Đại Đế đột nhiên bộc phát ra một cổ lực lượng cường đại vô cùng. Tuy rằng vô hình vô tích, vô tung vô ảnh, nhưng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lại cảm giác được rất rõ ràng.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu có một loại ảo giác tựa hồ Hắc Thủy Đại Đế đã chết từ mười vạn năm trước, đột nhiên sống lại bổ ra một chưởng với hắn.
Một tiếng thét kinh hãi từ trong miệng Thánh Hoàng vang lên.
Thân ảnh Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tựa như tên rời cung, từ trên đài cao mười trượng bị chấn trở về, chật vật cực điểm, rơi xuống đất. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lui về phía sau hơn mười bước, mới ổn định được thân thể, trong ánh mắt tràn đầy khiếp sợ.
Biến hóa bất thình lình khiến tu sĩ đang ở trong lăng mộ đều hơi khiếp sợ. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu là hạng tu vi nào? Dĩ nhiên trong nháy mắt đã bị chấn trở về, cổ lực lượng vừa rồi đến tột cùng có bao nhiêu cường đại?
Cổ Thần nhìn nhục thân của Hắc Thủy Đại Đế đột nhiên trong mắt sáng ngời, cùng bức họa khác nhau chính là không có tấm hắc sắc ngọc bội có khắc bốn chữ "Hắc thủy thao thao".
Cổ Thần nhớ như vậy, trong đầu đột nhiên hiện lên một đạo linh quang, thầm nghĩ:
- Khối hắc sắc ngọc bội là vật tùy thân của Hắc Thủy Đại Đế, không biết sao lại đánh rơi. Nếu trên bức họa Hắc Thủy Đại Đế luôn mang theo hắc sắc ngọc bội, đồng thời, trên đó còn khắc hung danh một đời của hắn, bốn chữ "Hắc thủy thao thao", thì có thể thấy được hắc sắc ngọc bội đối với Hắc Thủy Đại Đế mà nói khẳng định là một kiện vật phẩm quan trọng. Nếu ta đem hắc sắc ngọc bội này trả lại cho Hắc Thủy Đại Đế, không biết có thể có kết quả gì hay không?
Nghĩ như thế, Cổ Thần càng lúc càng nghĩ, trong tay chính mình có khối hắc sắc ngọc bội khắc bốn chữ "Hắc thủy thao thao" này, là một kiện vô thượng pháp bảo, ở trong lăng mộ Hắc Đế tất nhiên là có tác dụng thập phần to lớn.
Cổ Thần rất muốn xuất ra khối hắc sắc ngọc bội kia, mang đến trên cổ Hắc Thủy Đại Đế thử một lần, thế nhưng hiện tại Độ Thiện đại sư, Trịnh Diệc Hùng, Cơ Thần Không, phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ, bốn người đứng thành hàng, liên miên không ngừng công kích lên phòng ngự cương tráo.
Đồng thời, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lại đứng một bên, lực chú ý toàn thân đều ở trên thân thể Hắc Thủy Đại Đế ở đài cao hàn băng. Nếu muốn lúc này đột phá công kích của nhân tộc cường giả, vọt tới thân thể Hắc Thủy Đại Đế sợ rằng không dễ dàng.
Có lẽ còn chưa để hắc sắc ngọc bội đặt lên thân thể Hắc Thủy Đại Đế, mạng cũng đã bị đám nhân tộc cường giả này giết chết giữa đường rồi.
Cổ Thần trong lòng thì thầm:
- Hiện tại ta cần chính là một cơ hội.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hai mắt khiếp sợ nhìn thân thể Hắc Thủy Đại Đế đang ngồi trên đài cao hàn băng, trong mắt lộ vẻ không thể tưởng tượng, nói:
- Không có khả năng, tuyệt đối không thể! Hắc Thủy Đại Đế ngay cả ngươi sinh tiền cái thế Cổ Hoang, thế nhưng ngươi sớm đã thành người chết, cả mười vạn năm rồi, ngươi chỉ bằng một khối thân thể không thể nào ngăn cản bổn hoàng được. Không có khả năng...
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu càng nói càng kích động, càng nói càng lớn tiếng, đến tối hậu hầu như là rống to hơn.
Hắc Thủy Đại Đế tựa hồ đã sớm dự đoán được có người bị thân thể của mình đẩy lùi, trong lòng khó chịu. Nên lúc này, huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế vang lên trong lăng mộ:
- Hậu bối tiểu tử, bản đế lưu lại vũ khí tiên bảo, tu chân bí pháp, đều đặt ở hai bên trái phải bức tường, các ngươi có thể thông qua tam quan thảo nghiệm mà bản đế thiết hạ. Đi tới bên trong lăng mộ, thì có tư cách đoạt được vũ khí tiên bảo, tu chân bí pháp bản đế lưu lại.