Lời của Thánh hoàng Cơ Nghiêu vừa nói ra, nhất thời vô số cường giả cái thế đều kinh hô vang dội.
Ngay trong nháy mắt này, trong chúng cường giả thượng cổ yêu tộc vẫn chưa hề động, Thánh Ưng đại vương vung tay lên, chỉ về phía Cổ Thần, quát lớn:
- Tru sát Cổ Thần, vô luận như thế nào cũng phải đoạt Chiến Thần Lệnh qua đây!
Cùng thời khắc này, đệ nhất cường giả cổ vu tộc Thiên Mục Đại Vu cũng bắt ra hai đạo tinh quang trong mắt, quát lớn:
- Đoạt lại thánh vật bản tộc, tuyệt đối không thể Chiến Thần Lệnh lạc vào trong tay ngoại tộc.
Trong sát na, cường giả cái thế yêu tộc, cổ vu tộc đều đuổi theo Cổ Thần, nhất là những cường giả cái thế, tốc độ nhanh chóng tới cực điểm, tuy rằng lúc này không thể thuấn di, thế nhưng trong nháy mắt cường giả cái thế cũng có thể phi độn được ba bốn nghìn trượng, hầu như tương đương với tốc độ thuấn di.
Thậm chí ngay cả cường giả Phật môn và Đạo môn, Ma môn, chư tử thế gia và các vu sĩ thượng cổ khác đều đình chỉ chiến đấu, toàn bộ đều đuổi theo Cổ Thần.
Cũng không biết những cường giả thượng cổ này người nào muốn bảo vệ tính mệnh của Cổ Thần, chạy tới cứu hắn, có thể toàn bộ đều là đến truy sát hắn, cướp đoạt Chiến Thần Lệnh cũng nói không chừng.
Bị nhiều cường giả thượng cổ truy sát như vậy, trong lòng Cổ Thần không thể nào bình tĩnh, không nghĩ tới tin tức về Chiến Thần Lệnh bại lộ, dĩ nhiên là kết quả như vậy, khiến trong lòng Cổ Thần giận dữ.
Vừa quay đầu lại, Cổ thần lập tức nhìn thấy hia người Thánh Ưng đại vương và Thiên Mục đại vu xa xa vượt lên đầu, đuổi về phía chính mình, nhóm thứ hai chính là Kim Thai tôn giả và Ngọc Dương Tử.
Cổ Thần cả giận nói:
- Thánh Ưng đại vương, ngươi đã nói yêu tộc và ta triệt tiêu ân oán, lão cẩu ngươi dám lật lọng, trước kia ta có thể xông vào Thiên đình giết chết Kim Bằng Vương, ngày khác ta cũng có thể xông vào Thiên đình chém chết lão cẩu ngươi.
- Hắc hắc hắc hắc… Nhóc con, ngươi không đợi được ngày đó rồi, ngày hôm nay ngươi phải chết.
Thánh Ưng đại vương không một chút để ý, cười lạnh một tiếng, độn tốc đuổi theo không hề giảm đi.
- Còn có lão cẩu ngươi!
Cổ Thần xoay chuyển ánh mắt, rơi vào trên người Thiên Mục đại vu, quát lớn:
- Nếu không có ta, cổ vu tộc đã sớm bị diệt trong tay vu ma vương Đồ Độc ,ta là Chiến thần cổ vu tộc, ngươi bất quá là đại vu của Thiên Vu bộ lạc mà thôi, hôm nay ngươi ỷ vào tu vi bản thân mạnh hơn ta, liền không để lão tử vào mắt, một ngày nào đó, ta sẽ để cho ngươi biết, ruồng bỏ Chiến thần là sẽ là kết quả gì… Tất cả vu sĩ thượng cổ, các ngươi đều sẽ nhìn thấy, lửa giận Chiến thần bốc cháy lên, sẽ đốt hết mọi thứ, Chiến thần nghiêm phạt một ngày nào đó sẽ phủ xuống.
Chừng hơn một nửa vu sĩ thượng cổ đều dừng độn tốc lại, hiển nhiên trong lòng bọn họ vẫn coi Cổ Thần là Chiến thần.
Bất quá đại bộ phận những người này đều là cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ, số lượng chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong rất ít, về phần cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ chỉ có ba người.
Những người còn lại bao gồm cả Thiên Mục đại vu, tổng cộng hơn ba mươi cường giả cái thế cổ vu tộc đều đuổi theo Cổ Thần.
Thiên Mục đại vu lạnh lùng nói:
- Chiến thần cổ vu tộc chúng ta sao có thể để cho tu sĩ nhân tộc ngươi đảm đương? Hôm nay ta sẽ diệt ngươi, đoạt lại thánh vật bản tộc, Chiến thần của bản tộc, bản vu sẽ một lần nữa lựa chọn, ngươi --- tìm chết cho bản vu!
- Ha ha ha ha…
Cổ Thần cười ha hả, quát lớn:
- Chỉ bằng đám lão cẩu các ngươi cũng có thể giết ta?
Nói xong xoay chuyển ánh mắt, rơi vào trên người Ngọc Dương Tử, lớn tiếng nói:
- Ta là chưởng giáo chí tôn Hư Thiên Tông tiền nhiệm, truyền nhân duy nhất của Thái Hư Cung sau khi bị Thánh đình hủy diệt, ngươi --- vì sao cũng đuổi theo ta?
Ngọc Dương Tử vóc người thấp bé, nói:
- Bản đạo dẫn theo các tu sĩ đạo gia tới cứu ngươi, trong chúng ta không hề thiếu là tu sĩ thượng cổ Hư Thiên Tông, là sư tổ của ngươi, Cổ Thần, ngươi không cần chạy trốn, bần đảo sẽ bảo vệ ngươi an toàn.
- Cổ Thần, ta là chưởng giáo chí tôn Hư Thiên Tông đời thứ bốn mươi sáu Hư Tương Trần, ta lấy liệt tổ liệt tông Hư gia thề, tuyệt đối không hại ngươi.
Bên cạnh Ngọc Dương Tử, một vị đạo dĩ trung niên tuổi chừng hơn bốn mươi quát lớn, nhìn qua người này so với Hư Nam Thiên có chút giống nhau.
- Chúng ta đều là tu sĩ Hư Thiên Tông, ngươi đã là chưởng giáo chi tôn tiền nhiệm của bản giáo, chúng ta tuyệt đối sẽ không để ngươi bị yêu ma tà đạo công kích, sẽ bảo vệ ngươi an toàn.
Phía sau Hư Tương Trần, hơn mười vị tu sĩ cùng kêu lên nói.
Xem ra, Đạo gia tựa hồ là đến cứu giúp.
Cổ Thần cười cười, nói:
- Các vị sư tổ thực có lòng tốt, Cổ Thần xin tâm lĩnh, địch nhiều thế cô, sẽ không phiền phức các vị sư tổ nữa, chỉ bằng vào đám lão cẩu này còn không đuổi kịp được ta, ha ha ha ha, muốn chết thì cứ tới đây đi.
Cổ Thần đột nhiên cười ha ha, thân ảnh chợt lóe không thấy.
Hắn đã phi độn tới sát biên giới Ngũ Hành đại trận, trực tiếp nhảy vào trong trận.
Ngũ Hành đại trận chính là kỳ trận thượng cổ cho dù cái thế cường giả Hợp Đạo kỳ cũng có thể vây khốn, Cổ Thần đối với Ngũ Hành đại trận đã tìm hiểu thấu triệt, có thể tự do ra vào, tiến vào trong Ngũ Hành đại trận, Cổ Thần căn bản không hề sợ hãi những vị cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ này.
- Không tốt, hắn đã tiến vào trong Ngũ Hành đại trận!
Thánh Ưng đại vương hét lớn một tiếng, thân ảnh đuổi tới chỗ Cổ Thần vừa biến mất lập tức dừng lại.
Cường giả thượng cổ, tự nhiên biết chỗ sâu nhất trong Tây Hải có một Ngũ Hành đại trận, hầu như bao phủ trong phạm vi phương viên mấy vạn dặm.
Thánh Ưng đại vương đối với trận pháp hiển nhiên không hiểu biết bao nhiêu, đối với Ngũ Hành đại trận phi thường kiêng kỵ, đứng ở bên ngoài Ngũ Hành đại trận không dám tiếp tục tiến lên.
- Ghê tởm! Hắn dĩ nhiên tình nguyện chết bên trong Ngũ Hành đại trận cũng không trả lại Chiến Thần Lệnh cho bản vu, thực sự là chết tiệt!
Thiên Mục Đại Vu cũng dừng lại bên ngoài Ngũ Hành đại trận, nhìn phía trước nơi Cổ Thần biến mất, tâm tình vô cùng xấu.
Thiên Mục Đại Vu cũng không tinh thông trận pháp, đối với Cổ Thần nhảy vào trong Ngũ Hành đại trận không hề có biện pháp.
- Ha ha… Ngươi chỉ là một tên yêu man, sao có thể biết được bản lĩnh tu sĩ tộc ta? Luận tạo nghệ trận pháp, vẫn là tu sĩ tộc ta mạnh nhất, tâm tư Cổ Thần tinh tế, định liệu trước hắn tiến vào Ngũ Hành đại trận không phải là muốn chết như vậy, mà là cầu sinh, các ngươi vây ở chỗ này chờ đợi, hắn đã sớm từ chỗ rời trận rời đi thật xa.
Ngọc Dương Tử rất nhanh liền chạy tới bên ngoài Ngũ Hành đại trận, khẽ cười một tiếng nói.
Kim Thai tông giả hầu như cùng với Ngọc Dương Tử đồng thời chạy tới bên ngoài Ngũ Hành đại trận, nói:
- Tu sĩ Phật môn ta không ít người tinh thông trận pháp, a di đà phật, tuy rằng Ngũ Hành đại trận rất lợi hại, nhưng cũng không phải không thể tiến vào, tu sĩ Phật môn nào nguyện ý tiến vào Ngũ Hành đại trận, đánh chết Cổ Thần?
Chương 26: Tiến vào đại trận (hạ).
- Đệ tử đối với trận pháp có nghiên cứu, nguyện ý tiến vào trong Ngũ Hành đại trận, đánh chết Cổ Thần.
Một người lớn tiếng nói.
Kim Thai tôn giả theo tiếng nhìn lại, đã thấy người xung phong, dĩ nhiên chính là Độ Thiện đại sư vừa mới vượt qua lôi kiếp đệ cửu trọng, tuy rằng vừa mới bước vào Hợp Đạo sơ kỳ, thế nhưng khí tức dâng trào trên người Độ Thiện đại sư lại không hề thua kém so với Thánh hoàng Cơ Nghiêu, có thể thấy được thực lực thâm hậu, trong những cường giả cái thế thoát khốn ra ngoài tuyệt đối xếp trong một số ít cường giả gần sát với tầng cấp lĩnh tụ.
Nguyên bản Độ Thiện đại sư đối với trận pháp có nghiên cứu nhất định, sau đó tại Hắc Đế mộ trủng bị Thủy Chi Đại Trận gây khó khăn, càng dồn thêm tinh lực nghiên cứu đối với Ngũ Hành đại trận.
Thiên Thiền tự truyền thừa từ thời đại thái cổ, đối với các loại trận pháp đều có ghi chép, giờ khắc này Độ Thiện đại sư tìm hiểu đối với Ngũ Hành đại trận, tạo nghệ đã vô cùng cao thâm rồi.
Kim Thai tôn giả gật đầu, đối với thực lực của Độ Thiện đại sư phi thường thỏa mãn, có hắn đánh chết Cổ Thần, hầu như nắm chắc.
Thánh Ưng đại vương thấy vậy, nói:
- Tu sĩ yêu tộc ta có ai tinh thông đối với trận pháp, nguyện ý tiến vào Ngũ Hành đại trận đánh chết Cổ Thần, cướp đoạt Chiến Thần Lệnh? Vô luận thành hay bại, bản vương nhất định ban thưởng.
Chỉ thấy một đại hán da ngăm đen bước tới trước mặt Thánh Ưng đại vương, nói:
- Tiểu vương nguyện đi.
Thánh Ưng đại vương liếc mắt nhìn người nọ, nói:
- Hắc Lân đại vương nguyện ý đi, tất nhiên mã đáo thành công, dễ như trở bàn tay, Cổ Thần chết chắc rồi.
Hắc Lân đại vương kia cười ha ha, nói:
- Nhất định giết Cổ Thần, đoạt Chiến Thần Lệnh vào tay.
Nói xong, Hắc Lân đại vương chợt lóe tiến vào, biến mất trong Ngũ Hành đại trận.
Thiên Mục Đại Vu nhìn thoáng qua chúng vu sĩ thượng cổ bên cạnh hắn, bất quá những vu sĩ thượng cổ này tựa hồ không có nghiên cứu gì đối với Ngũ Hành đại trận, đều không dám lấy tính mệnh của chính mình ra để đặt cược, tiến vào trong Ngũ Hành đại trận tìm kiếm.
Ngũ Hành đại trận tại thời kỳ thượng cổ hung danh đỉnh đỉnh, cho dù là chư tử đại tiên Hợp Đạo thành công cũng có thể vây khốn, nếu không phải là tu sĩ có nghiên cứu sâu đối với trận pháp, tiến vào trong Ngũ Hành đại trận chính là muốn chết.
Thiên Mục Đại Vu thở dài một tiếng, không ai nguyện ý đi, hắn cũng không thể bắt ép tiến vào, bởi vì chính hắn cũng biết, để một người không am hiểu trận pháp tiến vào trong Ngũ Hành đại trận, ngay cả tự bảo vệ chính mình còn là vấn đề rất lớn, càng đừng nói là đánh chết Cổ Thần, đoạt lại Chiến Thần Lệnh.
Thiên Mục Đại Vu không nói được một lời, sắc mặt âm trầm, tuy rằng không có cường giả cổ vu tộc nào nguyện ý tiến vào trong Ngũ Hành đại trận, nhưng Thiên Mục đại vu cũng không rời khỏi, hắn chờ đợi ở nơi này, đợi tin tức cuối cùng về Cổ Thần, nếu như Cổ Thần bỏ mình, Chiến Thần Lệnh bị đoạt đi, chỉ cần rời khỏi Ngũ Hành đại trận hắn sẽ lập tức xuất thủ tranh đoạt, dùng hết mọi biện pháp đoạt Chiến Thần Lệnh trở về.
Cổ Thần vừa đi, cuộc chiến giữa Thánh đình và long tộc rất nhanh liền kết thúc, thấy các thế lực yêu tộc, cổ vu tộc, Ma môn, chư tử thế gia, Đạo gia… Đều đuổi theo phía sau Cổ Thần, Thánh đình và long tộc tự nhiên không rớt lại phía sau.
- Tính mệnh của nghịch tặc này thực đúng là ngoan cường, dĩ nhiên để hắn chạy thoát!
Thánh hoàng Cơ Nghiêu dừng bước bên ngoài Ngũ Hành đại trận, thanh âm tràn ngập phẫn hận.
Một vị cường giả thượng cổ Cơ gia bổ xung nói:
- Trong Ngũ Hành đại trận từng bước từng bước đều có sát khí, Cổ Thần bất quá chỉ có tu vi Giá Vụ hậu kỳ, tiến vào Ngũ Hành đại trận kiên trì không được thời gian nửa khắc chung, hầu như hẳn phải chết không cần nghi ngờ.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu khẳng định nói:
- Không, hắn không chết được, nhất định sẽ sống.
Thời điểm tại Hắc Đế mộ trủng, bị Thủy Chi Đại Trận vây khốn, Thánh Hoàng đã từng kiến thức qua tạo nghệ trận pháp của Cổ Thần, tự nhiên cũng biết Cổ Thần tiến vào trong Ngũ Hành đại trận không phải là tự sát, mà là vì muốn tránh thoát mọi người.
- Làm sao bây giờ? Cổ Thần dĩ nhiên trốn vào trong Ngũ Hành đại trận, đây chính là trận pháp lợi hại nhất thời thượng cổ, cho dù là chư tử đại tiên cũng có thể bị vây khốn, bên trong Ngũ Hành đại trận chúng ta căn bản không giúp được cái gì.
Một vị cường giả thượng cổ long tộc chạy tới bên ngoài Ngũ Hành đại trận, kinh hô.
Ngô Tinh nói:
- Chỗ lợi hại nhất của Cổ Thần lão đệ chính là tạo nghệ trận pháp, Long Anh trưởng lão, ta đối với vị lão đệ này có lòng tin tuyệt đối, bên trong Ngũ Hành đại trận, cho dù tất cả các cường giả cái thế đuổi vào đi nữa cũng không thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Vị cường giả cái thế long tộc tên gọi Long Anh cả kinh nói:
- Cổ Thần chỉ có niên kỷ như vậy đã bước vào Độ Hư, vậy mà đối với trận pháp cũng có tạo nghệ cao thâm như vậy?
Chính vào lúc này, một đạo bóng đen trực tiếp từ trong đám tu sĩ ma môn nhoáng lên, tiến vào trong Ngũ Hành đại trận.
Ngữ khí Long Anh biến đổi, nói:
- Không tốt, đó là ma tu Long Dương đạo nhân của Âm Dương Tông, có người nói tạo nghệ về mặt trận pháp của người này gần lịch đại tông chủ Âm Dương Tông nhất, đối với Âm Dương Trận Đồ đã tìm hiểu tới trình độ cực kỳ khắc sâu, chỉ sợ đối với Ngũ Hành đại trận cũng cực kỳ thấu triệt, Long Dương đạo trận đuổi vào Ngũ Hành đại trận, tình huống không ổn.
Đại trưởng lão Long Nguyên nhướng mày, nói:
- Long Dương trưởng lão tự hào là trận pháp đệ nhị, hôm nay tông chủ Âm Dương Tông đã tiến vào vũ trụ phàm gian, chỉ sợ Cổ Hoang tiên giới, luận về tạo nghệ trận pháp không có bất cứ kẻ nào so sánh được với hắn, Ngũ Hành đại trận cũng không nhất định làm khó được hắn.
Ngao Chiến sờ sờ chòm râu dê, nói:
- Huống hố, tu vi của Long Dương đạo nhân cũng không thấp, so với cường giả cái thế mới bước vào Hợp Đạo kỳ còn lợi hại hơn không ít, ta và hắn từng giao thủ một lần, đánh tròn ba ngày ba đêm, cuối cùng thua một chiêu dưới tay Long Dương đạo nhân.
Mọi người đều kinh hãi, thực lực của Ngao Chiến trong các cường giả thượng cổ long tộc gần ba người Long Nguyên, Long Anh, Long Dạ nhất, trong số các cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ được coi như tồn tại thượng tầng, ngay cả hắn cũng thua Long Dương Đạo Nhân một chiêu, có thể thấy được thực lực của Long Dương đạo nhân đích xác cường đại.
Ngô Tinh trấn định nói:
- Ta tin tưởng Cổ Thần lão đệ nhất định có thể gặp dữ hóa lành, lúc hắn rời đi từng truyền âm cho ta, hắn có trăm phần trăm nắm chắc chạy trốn thành công, chúng ta đi thôi, lưu lại chỗ này cũng không có tác dụng.
Long Nguyên đại trưởng lão gật đầu nói:
- Cho dù Cổ Thần có nguy hiểm, nhưng ở trong Ngũ Hành đại trận chúng ta cũng không quản được, đi thôi!
Rất nhanh, long tộc liền rời khỏi nơi này.
Đợi khi rời khỏi được mười vạn dặm, năm vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ Ngô Tinh, Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến, Ngao Chân bí mật rời khỏi đội ngũ cường giả long tộc.