Đối với vũ trụ phàm gian hạo hãn vô biên vô hạn, Tử Vân Tinh chỉ là một hạt bụi nhỏ nhất, Hằng Hà tinh hệ ngay cả cái rắm cũng không phải.
Thấy Cổ Thần trầm mặc không nói, Vân Phi Ưng lại mở miệng:
- Lão tổ tông nhà ta đã vượt qua hơn mười vạn tuế nguyệt, địa phương từng đi qua so với ta không chỉ nhiều hơn gấp trăm lần, không chỉ có Hằng Hà tinh hệ, những tinh hệ phụ cận như Ngân Hà tinh hệ, Lạc Vân tinh hệ đều đã từng du lịch qua, đồng thời lần xa nhất còn đến Thiên Lan chủ tinh.
Thiên Lan chủ tinh chính là một khỏa tinh cầu sinh mệnh so với Hằng Hà Tinh còn lớn hơn gấp mười lần, trong Thiên Lan chủ tinh có không ít cường giả ngũ hành thoát thai kiếp, Thiên Lan tinh hai chúng ta bởi vì khỏa tinh cầu này mà có cái tên Thiên Lan.
Kiến thức của lão tổ tông so với ta mạnh hơn gấp trăm lần, nếu như đạo hữu muốn biết tin tức về Hồng và Thiên đế, có thể chờ thương thế của lão tổ tông ta tốt một chút, sau đó hỏi lại, có thể người sẽ biết.
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Được rồi, đa tạ đạo hữu đã cho biết, mời trở về đi!
Vân Phi Ưng đứng dậy, nói:
- Tại hạ cáo từ, Cổ Thần đạo hữu có phân phó gì, cứ việc mở miệng, bên ngoài có người luôn luôn túc trực nghe theo đạo hữu sai phái.
Vân Phi Ưng cáo từ rời đi, Cổ Thần bắt đầu ngồi trong phòng tĩnh tu, phát hiện ngoài dự liệu chính mình dĩ nhiên thu được không ít tín ngưỡng lực, đây không phải là tín ngưỡng lực của tiên giới Cổ Hoang, lúc Cổ Thần tới vũ trụ phàm gia, bởi vì cách xa hai giới, tín ngưỡng lực tại tiến giới Cổ Hoang đã sớm bị cắt đứt kết nối.
Cổ Thần tỉ mỉ xem xét lượng tín ngưỡng lực này, trước khi đánh chết Lý Cương, Triệu Giang Hà, Tề Thiên Hành còn chưa có, hiện tại đột nhiên xuất hiện, lẽ nào đánh chết ba vị chư tử đại tiên lại hấp thu tín ngưỡng lực của bọn họ?
Cổ Thần tỉ mỉ giảng giải tình huống chiến đấu với ba người một lượt, trong lòng càng thêm khẳng định chắc chắn.
Tu sĩ sau khi hợp đạo thành công sẽ bắt đầu truyền bá đạo của mình, tín đồ tín ngưỡng đạo càng nhiều, đạo của chư tử đại tiên càng thêm cường đại.
Trên Tử Vân Tinh, tuy rằng hai phần ba tu sĩ, phàm nhân thổ địa đều tín ngưỡng Vân Tử Vân Khoát Thiên, thế nhưng chư tử đại tiên ba nhà Triệu, Tề, Lý đều có địa bàn riêng của chính mình, tu sĩ, phàm nhân trong lãnh địa tín ngưỡng khẳng định đều là chư tử đại tiên ba nhà.
Vì vậy, trên người ba ngươi Lý Cương, Triệu Giang Hà, Tề Thiên Hành có tín ngưỡng lực tuyệt không kỳ quái.
Chỉ là Cổ Thần đánh chết ba người, dĩ nhiên chiếm được tín ngưỡng lực, như vậy khiến Cổ Thần có chút điểm mới mẻ, tại tiên giới Cổ Hoang chưa từng có chuyện như thế này, giết chết đối phương còn có thể cướp đoạt được tín ngưỡng lực của đối phương, điều này cơ hồ không có khả năng.
Nhớ lại tình huống chiến đấu với ba người, Cổ Thần lại nhớ ba người đều đã nói hắn là ma đầu tới từ Vạn Giới, không biết Vạn Giới là địa phương nào?
Vân Phi Ưng mới chỉ có tu vi Hợp Đạo sơ kỳ, đối với vũ trụ phàm gian có rất ít hiểu biết, Vân Khoát Thiên lại là lão quái vật Hợp Đạo hậu kỳ, sống hơn mười vạn năm, những địa phương đi qua khẳng định rất nhiều, ngay cả Thiên Lan chủ tinh cũng đã từng tới, hiểu biết so với Vân Phi Ưng không phải cùng một đẳng cấp, dù sao đi nữa cũng phải nói chuyện với Vân Khoát Thiên một lần, vấn đề Vạn Giới gì đó, Cổ Thần không quá mức nóng lòng nhất thời, tất cả chờ Vân Khoát Thiên hồi phục rồi nói.
Chiến đấu với ba vị chư tử đại tiên, Cổ Thần đã tiêu hao không ít tiên lực, nướng một ít thịt đại địa nguyên xà, khôi phục tiên lực, Cổ Thần lại bắt đầu cảm ngộ bàn chi đại đạo, tranh thủ sớm ngày hiểu được bàn chi đại đạo, cùng với bản thân hợp hai làm một, đạt tới cảnh giới Hợp Đạo trung kỳ, trở thành chư tử đại tiên chân chính.
Không bước vào Hợp Đạo trung kỳ, bản nguyên ngũ hành trong cơ thể dung hợp với trình độ nhất định tựa hồ đã đạt tới điểm giới hạn, không thể tiếp tục luyện hóa, dung hợp thêm nữa.
Vì vậy, mặc kệ là thực lực hay tu vi, nếu muốn tiến thêm một bước, nhất định phải hợp đạo trước mới được.
Một đêm yên tĩnh.
Ngày hôm sau, Vân Khoát Thiên tới cửa bái phỏng, dẫn theo chín vị gia chủ, mười vị thái thượng trưởng lão, nói lời cảm tạ đối với Cổ Thần.
Xem ra hiệu quả trị liệu thương thế của sinh mệnh chi tâm phi thường tốt, chỉ trong một đêm đã giúp Vân Khoát Thiên hồi phục bảy tám phần, tuy rằng cách thương thế hoàn toàn khôi phục còn một chút khoảng cách, thế nhưng cuối cùng đã coi như hành động như thường, cũng có thể đại chiến một hồi.
Vân Khoát Thiên là một lão giả tuổi chừng lục tuần, chào hỏi cảm ơn xong, hắn để chín vị gia chủ, mười vị thái thượng trưởng lão lui ra ngoài, phân phó bọn họ thu thập tàn cục ba nhà Lý, Triệu, Tề, bản thân thì ở lại, tiếp tục nói chuyện với Cổ Thần.
Đợi khi mọi người đều đã lui ra, Vân Khoát Thiên nói:
- Nghe Phi Ưng nói, Cổ Thần đạo hữu tới từ tiên giới, muốn biết tình huống tại vũ trụ phàm gian?
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Thỉnh đạo hữu chỉ điểm.
Trên mặt Vân Khoát Thiên hơi lộ thần sắc kinh ngạc, nói:
- Chỉ điểm không dám nhận, đạo hữu là tiên sĩ tới từ tiên giới, có thể nghe ta nói, cảm giác vinh hạnh sâu sắc, Hồng như lời đạo hữu ta chưa từng nghe nói qua, chỉ là Thiên đế, thời điểm ta tới Thiên Lan Tinh từng có nghe nói một chút dấu vết mơ hồ, không biết đối với đạo hữu có tác dụng hay không?
Nhãn thần Cổ Thần sáng ngời, vừa mới tới vũ trụ phàm gia đã có thể biết được tin tức về Thiên đế, điều này khiến hắn thỏa mãn rất nhiều, nói:
- Đạo hữu mời nói.
Vân Khoát Thiên nói:
- Thời kỳ ta còn thiếu niên tại Tử Vân Tinh nghĩ Tử Vân Tinh rất lớn, sau lại biết về Hằng Hà tinh hệ, đi ra ngoài lịch lãm một phen, biết Tử Vân Tinh bất quá là một hạt bụi, Hằng Hà tinh hệ mới là lớn, chờ sau đó có một ngày tới Thiên Lan chủ tinh mới biết được, Hằng Hà tinh hệ cũng chỉ là hạt bụi, Thiên Lan tinh hải mới là rộng lớn chân chính.
Bất quá, ta ở trên Thiên Lan Tinh từng nghe nói qua, Thiên Lan tinh hải trong vũ trụ cũng chỉ là hạt bụi, trong vũ trụ tinh không, tinh hải giống như Thiên Lan tinh hải tựa như Hằng Hà tinh hệ trong Thiên Lan tinh hải, nhiều không đếm nổi, có một cỗ thế lực xưng là Thiên Cung, là bá chủ toàn bộ tinh không.
Chủ nhân của Thiên Cung mệnh danh Thiên đế, quản lý toàn bộ vũ trụ phàm gian, vô số tinh hải, Thiên Lan tinh hải bất quá là một địa phương nho nhỏ dưới Thiên Cung, đệ nhất thế lực Thiên Lan tinh hải mệnh danh Thiên Lan Thánh điện chính là một phân điện của Thiên Cung, trong vô số tinh hải toàn bộ vũ trụ tinh không đều có một phân điện của Thiên Cung, trong mỗi một phân điện đều có cường giả Thiên Kiếm bí cảnh tồn tại, đối với Hằng Hà tinh hệ mà nói, cường giả ngũ hành một kiếp đã là tinh hệ chi chủ, thế nhưng đối với Thiên Cung mà nói, cường giả ngũ hành một kiếp chỉ là điều kiện thấp nhất để được phép tiến vào Thiên Cung.
Đệ nhất thế lực Thiên Lan tinh hải Thiên Lan Thánh điện, cường giả ngũ hành thoát thai kiếp nhiều như mây, thế nhưng Thiên Lan Thánh điện chỉ là một phân điện của Thiên Cung tại vô số tinh hải khác nhau, những phân điện giống như Thiên Lan Thánh điện, dưới Thiên Cung hầu như không thể đếm hết.
Mà Thiên Cung càng tụ tập chí cường giả tại vô số tinh hải khác nhau, Thiên đế thân là Thiên Cung chi chủ, hầu như chủ nhân toàn bộ vũ trụ phàm gian, thực lực cực mạnh, thế lực khổng lồ, bằng vào lực lượng của Cổ Thần hiện tại căn bản không thể chống lại được.
Tuy rằng trong lòng Cổ Thần đã sớm biết, đánh chết Kim Ô là một chuyện vô cùng khó khăn, thế nhưng sau khi nghe lời Vân Khoát Thiên nói, khó khăn trong lòng Cổ Thần lại thẳng tắp đề cao mấy đẳng cấp.
Thiên đế còn như vậy huống chi là Hồng so với Thiên đế càng cường đại hơn, càng thần long thấy đầu không thấy đuôi, chỉ sợ là nhân vật đứng sau màn, Thiên đế là theo Hồng cùng nhau phản bội Côn Ngô Tiên Đế, quan hệ giữa hai người hẳn là rất mật thiết.
Trong lòng Cổ Thần nghĩ lại, chẳng lẽ Hồng mới là chủ nhân chân chính phía sau Thiên Cung?
Suy đoán chung quy là suy đoán, nhưng Hồng và Thiên đế khẳng định có liên hệ, nếu như đã biết được hạ lạc của Thiên đế, như vậy chỉ cần tìm được Thiên đế thì coi như cách Hồng không còn xa.
Tìm được hai người không khó, vấn đề lớn nhất là thực lực để đánh chết hai người.
Mấy trăm năm qua, Cổ Thần tại tiên giới Cổ Hoang vẫn luôn duy trì tư thái thiên hạ vô địch, giờ này khắc này, trong lòng Cổ Thần đã xuất hiện tâm niệm cấp bách đề cao thực lực, tu vi.
Cổ Thần nói:
- Hiện tại Thiên Lan tinh hải đối với ta mà nói đã là địa phương rộng lớn vô cùng, Thiên đế cách ta quá mức xa xôi, tạm thời bỏ sang một bên, Vân đạo hữu, Lý Cương nói ta là ma đầu tới từ Vạn Giới, cái này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Trên mặt Vân Khoát Thiên lộ ra một mảnh kinh khủng, nói:
- Đây là thế lực mà chỉ có cường giả Thiên Kiếp bí cảnh mới có thể tiếp xúc tới được, sau khi tu sĩ đạt tới cấp độ Thiên Kiếm bí cảnh, có thể dựa vào đạo của bản thân để sáng tạo ra một thế giới hoàn chỉnh.
Cường giả Thiên Kiếp bí cảnh chia thành hai trận doanh, một ít cường giả Thiên Kiếp bí cảnh thuận theo cổ thần Thiên, Địa, sáng tạo thế giới gọi là “Thiên”, cũng là Chư Thiên, một ít cường giả Thiên Kiếp bí cảnh không bái Thiên, Địa, tự lập một thế giới, sáng tạo một thế giới, gọi là Giới, cũng là Vạn Giới.
Chư Thiên thần phục Thiên Địa, Vạn Giới lấy ta độc tôn, hai đại trận doanh nước lửa không dung, thế lực Chư Thiên lấy Thiên Cung dẫn đầu, thuận theo cổ thần Thiên Địa, chiếm vị trí chủ đạo khắp vũ trụ phàm gian, là chính thống, mà thế lực Vạn Giới thì bị Thiên Địa áp chế, bị vây trong thế yếu, Thiên Địa muốn tiêu diệt Vạn Giới, bình thường tại những địa phương bí mật không thể thấy ánh sáng, bị cường giả Thiên Kiếp bí cảnh Chư Thiên xưng là ma đầu.
Chư tử đại tiên hợp đạo thành công có thể hình thành vực của chính bản thân mình, là một thế giới thu nhỏ chính bản thân làm chủ tể.
Mà cường giả Thiên Kiếp bí cảnh càng có thể chuyển hóa vực thành một thế giới hoàn chỉnh chân chính, bằng với việc sáng tạo ra một thế giới hoàn toàn mới.
Có thể sáng tạo ra một thế giới hoàn toàn mới, cường giả Thiên Kiếp bí cảnh đối với thế giới mà bọn họ sáng tạo ra, bọn họ chính là thần sáng thế, bọn họ chính là thiên địa, bọn họ chính là chủ tể duy nhất.
Thế nhưng, lúc này bắt đầu xuất hiện vấn đề.
Trong vũ trụ mang mang, hàng tỉ sinh linh, lấy thiên địa vi tôn.
Cho dù là cường giả Thiên Kiếp bí cảnh có thể sáng tạo được một thế giới hoàn toàn mới, thế nhưng vẫn không thể thoát khỏi phạm vi thiên địa vũ trụ.
Vì vậy mới có cái gọi là người thuận lòng người thì hưng, nghịch lòng trời ắt vong!
Mặc kệ tu vi của tu sĩ đạt tới loại cảnh giới nào cũng không có khả năng vượt qua được thiên địa.
Tiên giới Cổ Hoang, vũ trụ phàm gian, đây mới là vũ trụ bản nguyên, thế giới bản nguyên.
Thế giới cường giả Thiên Kiếp bí cảnh sáng tạo ra theo tu vi bản thân càng cao diện tích thế giới càng lớn, nhưng hoàn toàn không thể so sánh với vũ trụ bản nguyên, thế giới bản nguyên, chỉ bất quá là một cái khe nhỏ, hoặc có lẽ chỉ là một cái khe hơi lớn một chút trong vũ trụ bản nguyên, trong thế giới bản nguyên.
Cường giả Thiên Kiếp bí cảnh đã đạt tới cảnh giới sáng thế chi chủ, thế nhưng thế giới bọn họ sáng tạo ra vẫn phải phụ thuộc vào vũ trụ bản nguyên, thế giới bản nguyên, không thể tồn tại một cách độc lập, vẫn phải chịu thiên đạo ước thúc.
Cường giả Thiên Kiếp bí cảnh sáng tạo ra thế giới, bên trong cũng có sinh linh vạn vật, cũng có thể tu luyện, tu vi đạt tới trình độ nhất định cũng có thể tìm hiểu pháp tắc, đạt tới Độ Hư cảnh, thậm chí càng cao hơn.
Chỉ bất quá pháp tắc bọn họ tìm hiểu được chỉ là pháp tắc thế giới đang ở, cũng chính là pháp tắc mà cường giả Thiên Kiếp bí cảnh lĩnh ngộ được, mà pháp tắc cường giả Thiên Kiếp bí cảnh lĩnh ngộ được lại đến từ pháp tắc thiên địa khi tìm hiểu bản nguyên.
Vì vậy, xét đến cùng, cho dù cường giả Thiên Kiếp bí cảnh sáng tạo thế giới mới cũng không thể vượt qua được thế giới bản nguyên, vũ trụ bản nguyên, trừ phi tự bản thân cường giả Thiên Kiếp bí cảnh siêu thoát thiên địa.
Điều này hiển nhiên không có khả năng, cho dù cường đại như Hồng, Côn Ngô Tiên Đế cũng chỉ có thể chống lại được Thiên Địa, căn bản chưa nói tới siêu việt, siêu thoát.
Cũng giống như lòng người biến đổi, đạo tâm của tu sĩ theo tu vi tăng trưởng cũng chậm rãi biến hóa.
Ngoại trừ Cổ Thần, từ lúc bước vào Độ Hư bí cảnh đã xác định đạo tâm “phá đạo” rất rõ ràng, tất cả các tu sĩ khác, tại lúc lĩnh ngộ pháp tắc, bước vào Độ Hư bí cảnh đều thành tâm thành lý bái phục thiên địa, cầu tương hơp với thiên địa, lĩnh ngộ pháp tắc thiên địa.
Thế nhưng, theo tu vi của tu sĩ càng ngày càng cao, trở thành chư tử đại tiên hợp đạo thành công, đã có đạo của riêng bản thân, tuy rằng đạo của bản thân vẫn xuất phát từ đại đạo thiên địa, thế nhưng chung quy đã là phương diện chủ tể một thế giới mới.
Từ giờ khắc này trở đi, quan hệ giữa tu sĩ và thiên địa bắt đầu xảy ra biến hóa.
Trước đây tu sĩ bái nhập thiên địa, tín ngưỡng thiên địa mới có thể thu được lực lượng pháp tắc thiên địa.
Thế nhưng từ sau khi trở thành chư tử đại tiên, chư tử đại tiên lại bắt đầu truyền bá đạo của bản thân, giúp các tu sĩ khác, con người cùng tín ngưỡng hắn, bái nhập hắn, khi đó đạo của chư tử đại tiên mới càng trở nên cường đại hơn.
Từ một góc độ nào đó mà nói, chư tử đại tiên, tại khu vực “đạo” của bản thân, hắn chính là thiên địa, chính là chúa tể.
Kể từ đó, tu sĩ tới cảnh giới chư tử đại tiên, quan hệ giữa bản thân và thiên địa đã không còn là tín ngưỡng, là pháp nhập, mà dần dần biến thành quan hệ cạnh tranh lợi ích.