Chân Tiên

Chương 70: Q.6 - Chương 70: Vạn Niên Thủy Tham. (Thượng,hạ)






Một lần thuấn di Hạ Phi Viễn vượt qua bảy trăm dặm đường, đã là độn tốc cực hạn của Giá vụ kỳ cường giả rồi, nhưng trước mắt Cổ Thần vẫn quá chậm, chỉ một lần thuấn di, Cổ Thần đã rút ngắn khoảng cách hơn hai ngàn dặm rồi.

Mười hơi thở qua đi, Cổ Thần đã rút ngắn khoảng cách hơn hai vạn dặm.

Năm mươi hơi thở qua đi, Cổ Thần đã xuất hiện ngay sau lưng Hạ Phi Viễn.

Đồng dạng cũng là hại đạo quyền cường mười quyền hợp nhất của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền. Quyền thứ nhất đánh tan trung phẩm tiên bảo của Hạ Phi Viễn, quyền thứ hai liền diệt thể xác cùng nguyên thần của Hạ Phi Viễn. Chỉ sau hơn một trăm hơi thở, Tàng Khôn Huyền cùng ba vị Giá Vụ hậu kỳ cường giả của Chư Tử thế gia đều đã ngã xuống.

- Ngày xưa các ngươi truy sát ta, có từng nghĩ đến hậu quả ngày hôm nay

Cổ Thần liếc nhìn thi thể của Hạ Phi Viễn đánh ra thêm một quyền nữa.

- Mười một quyền hợp nhất.

Ầm.......

Cổ Thần đánh ra một đạo quyền cương, nghiền nát toàn bộ nước biển trong vòng một ngàn trượng, trong nháy mắt quyền cương đã đánh đến thi thể của Hạ Phi Viễn, Hạ Phi Viễn tu vi đã đạt đến Giá Vụ hậu kỳ đỉnh phong tuy bị mười đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền hợp thành một đạo đánh chết nhưng thi thể vẫn không hề bị phá hủy, nhưng giờ phút này thụ thêm một quyền lập tức hóa thành tro bụi biến mất vô ảnh vô tung.

Một đạo quyền cương này, so với hai đạo quyền cương Cổ Thần đánh ra vừa rồi còn cường đại hơn mấy thành.

Cổ Thần cười nói:

-Mười một quyền hợp nhất cuối cùng cũng đã thành thục.

Trong phương viên mười vạn dặm, không còn thấy tu sĩ xuất hiện, Cổ Thần lấy ra Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền.

- Ủa? Có ba động linh khí?

Đang muốn kiểm tra Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền, hai mắt Cổ Thần chợt sáng ngời, xoay người hai mắt liếc xuống một quả đồi nhỏ cách đó mấy chục trượng, từ trong đó truyền ra vài tia ba động linh khí.

- Có tiên thảo?

Cổ Thần nội tâm vui vẻ, thân thể lóe lên liền đã xuất hiện bên trên quả đồi, ba động linh khí truyền ra càng thêm cường liệt. Linh khí ba động truyền ra từ một cái khe nhỏ chiều dài ước chừng hai thước, chiều rộng ước chừng một tấc. Bên trong một mảnh đen kịt, mắt thường không nhìn thấy gì. Nhưng thân thể của Cổ Thần lại có thể rõ ràng cảm ứng được, sâu trong cái khe này chừng một trượng có một cây dược thảo cao chừng một xích lá giống như tiên thảo Ngạo Mạn Đầu.

Cổ Thần vung tay một cái, tiên lực cương khí hóa thành một bàn tay khổng lồ, đem khe hở đẩy qua hai bên, không gian bên trong lập tức hiện ra trước mắt Cổ Thần. Đây không phải vạn niên thủy tham, ngay cả thủy tham cũng không phải, mà là một cây cỏ, Cổ Thần chưa từng thấy qua loại dược thảo này.

Chỉ cần cây tiên thảo này đã có thể tồn tại hơn hai vạn năm dưới đáy biển cũng đã chứng minh phẩm cấp của nó. Đây nhất định là một cây tiên thảo cực kỳ trân quý. Theo phán đoán sơ bộ, cây tiên thảo này ước chừng đã sinh trưởng hơn hai vạn năm. Điều này khiến Cổ Thần vô cùng giật mình. Hiện tại tuy rằng không biết tên của nó, nhưng hắn có thể khẳng định cây tiên thảo này có giá trị tuyệt không dưới vạn năm thủy tham.

Cổ Thần xuất ra dược hạp, đem cây tiên thảo có lá hình răng cưa này thu vào bên trong, sau đó bỏ vào bên trong Càn Khôn Hạp. Đợi sau này biết rõ tác dụng của cây tiên thảo này rồi sẽ xử lý sau. Bên trong phương viên hơn mười vạn dặm đã không còn xuất hiện tu sĩ, hẳn là Thành Đình không phái thêm người tới nữa, Cổ Thần thu hồi thần thức tiếp tục kiếm tra Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền.

- Ba động linh lực thật mạnh.

Vừa xâm nhập vào không gian bên trong Càn Khôn Trạc, Cổ Thần lập tức bị hấp dẫn bởi một khối thuẫn bài phát ra quang mang lấp lánh. Kim quang lóe lên, tấm thuẫn bài kia lập tức được Cổ Thần lấy ra, hắn than thở:

- Linh khí ba động mạnh mẽ, chất liệu thượng hạng, cái thuẫn bài này chỉ sợ là tồn tại cao nhất bên trong thượng phẩm tiên bảo, kém một chút nữa là có thể so sánh cùng với Vô Thượng tiên bảo rồi. Nếu dùng cái thuẫn bài này phòng ngự, chỉ sợ là cho dù ta tu luyện "Phá Thiên Chỉ" đệ nhất trọng cảnh giới đạt đến đại thành cũng khó có thể phá hủy. Chỉ tiếc Tàng Khôn Huyền tự cao tự đại thượng phẩm tiên bảo phòng ngự tốt như vậy lại không dùng đến, cũng dám bằng hộ thể cương tráo tiếp ta một chỉ, thực là muốn chết.

- Kim cương tinh thiết thuẫn!

Cổ Thần thấy được danh tự của cái thượng phẩm tiên bạo phòng ngự này liền mỉm cười, đem tấm thuẫn bài này thu vào bên trong Càn Khôn Trạc của bản thân.

Thuần Dương Tiên lực một lần nữa tiến vào bên trong Càn Khôn Trạc. Bên trong còn có hai kiện hạ phẩm tiên bảo, cùng với một kiện trung phẩm tiên bảo, đều bị Cổ Thần lấy đi. Lấy xong tiên bảo, lực chú ý của Cổ Thần chuyển sang bí kíp "Ngũ Hành Phân Thần Ấn". Quyển thượng và quyển trung hắn đã có ở trong tay, chỉ thiếu quyển hạ nữa là đầy đủ. Quả nhiên quyển hạ của "Ngũ Hành Phân Thần Ấn" nằm ở bên trong Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền. Ngày sau luyện thành "Ngũ Hành Phân Thần Ấn", đồng thời đạt được lực lượng của năm đạo bổn nguyên, thông qua "Ngũ Hành Phân Thần Ấn" thi triển ra. Chắc chắn là một bí pháp công kích kinh thiên thịa, khiếp quỷ thần. So với trên tay cường giả Tàng gia, uy lực cường đại hơn trăm ngàn lần.

Ngoại trừ quyển hạ của "Ngũ Hành Phân Thân Ấn". còn có một bản bí điển "Tàng Thị Luyện Khí", cũng khiến Cổ Thần chú ý. Bên trong ghi lại một vài phương pháp tiên bảo...Sau thời đại Thượng Cổ Hoang tu chân tài nguyên trở nên khuyết thiếu, tài liệu luyện chế tiên bảo lại càng thêm khan hiếm. Bản "Tàng Thị Luyện Khí" này trong tay Tàng Khôn Huyền cũng không có phát huy nhiều tác dụng.

Tàng gia là hậu nhân của Chư Tử đại tiên Tàng, cũng là một chi Chư Tử thế gia, chỉ là về sau thành lập nên Đại Thằng Đế Đình cho nến mới phân tách ra, nhưng quan hệ cùng Chư Tử thế gia vẫn mười phần mật thiết.

"Tàng" vốn là thiên tài đệ nhất trong việc luyện khí, luyện đan. Ba bả bí điển "Tàng Thị Luyện Khí", "Tàng Thị Trân" cùng với "Tàng Thi Đan Kinh" đều là do Tàng để lại cho hậu nhân đời sau. Tàng Khôn Huyền, Tàng Khôn Phàm, Tàng Khôn Sơn ba người mỗi người giữ một bản không ngờ lại đều rơi vào trong tay Cổ Thần.

Tuy rằng trong Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền có “Tàng Thị Luyện Khí”, mà bản thân hắn, cũng là cao thủ luyện khí, thế nhưng, trong Càn Khôn Trạc cũng không có bao nhiêu pháp bảo, phổ thông pháp bảo không có tác dụng gì với Tàng Khôn Huyền, hiển nhiên là đều để lại cho hậu nhân của Tàng gia.

Ngoại trừ bí kíp và tiên bảo ra, những thứ còn lại đều là phù chú, phần lớn đều là linh phù cao cấp, đối với tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh thì có lực sát thương rất lớn, bất quá đối với Độ Hư cường giả thì đã hoàn toàn vô dụng rồi, Cổ Thần thu toàn bộ vào bên trong Càn Khôn Trạc của mình, bản thân mình không dùng được thì để lại cho người khác cũng không tệ.

Thẳng cho tới khi bên trong Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền đã trống rỗng thì Cổ Thần mới đình chỉ động tác, tiếp tục quay lại công việc tìm kiếm Vạn Niên Thủy Tham.

Ngày qua ngày…

Cổ Thần ở sâu dưới đáy Đông Hải, không ngừng tìm kiếm, nháy mắt đã qua hơn một tháng, phạm vi Cổ Thần tìm kiếm đã vượt qua hơn hai trăm vạn dặm, thời gian trôi qua, đã từ vùng biển có độ sâu hai vạn trượng đi tới vùng biển có độ sâu hơn một vạn trượng.

Chương 70: Vạn Niên Thủy Tham. (Trung)

Tìm kiếm tiên thảo dưới đáy biển không phải là chuyện dễ dàng gì, một tháng này, ngoại trừ gốc tiên thảo hơn hai vạn năm kia ra thì Cổ Thần hoàn toàn không phát hiện được bất cứ thứ gì khác.

Tới vùng biển sâu hơn một vạn trượng, tam nữ Hư Tử Uyên, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc cũng đã có thể chịu nổi áp lực của nước biển nơi này rồi.

Mi tâm Cổ Thần kim quang lóe lên, Như Ý Linh Lung Bảo Tháp xuất hiện , cửa tầng thứ ba mở ra, tam nữ lập tức đi ra ngoài.

- Sư đệ còn chưa tìm được sao?

Thấy Cổ Thần nhíu mày, Hư Tử Uyên hỏi.

Cổ Thần nhẹ gật đầu, nói:

- Vùng biển có độ sâu hơn hai vạn trượng, ta cơ bản là đã tìm qua một lần, còn lại chính là vùng biển sâu hơn một vạn trượng vô cùng rộng lớn này, ta cần sự trợ giúp của ba người.

Đại bộ phận Đông Hải, đều có độ sâu tầm một đến hai vạn trượng, chỉ có phạm vi hơn hai trăm dặm gần Phong Bạo Thâm Uyên mới có độ sâu hơn hai vạn trượng. Vùng biển sâu một vạn trượng này, cách bờ biển không quá một trăm vạn dặm. Vùng biển này cơ hồ có thể dùng từ “mênh mông” để hình dung. Đông, Tây, Nam, Bắc, đều kéo dài đến hai ngàn vạn dặm ,khoảng cách vô cùng lớn, lớn đến mức dường như là không có biên giới.

Nếu như chỉ có một mình Cổ Thần tìm kiếm, cho dù là một trăm năm cũng tìm không hết.

Mông Tiên Âm nói:

- Bốn người chúng ta cùng tìm kiếm một chỗ, so với một người nhanh hơn rất nhiều, có lẽ mất thời gian không bao lâu đã có thể tìm được Vạn Niên Thủy Tham rồi.

Tự Ngọc gật đầu nói:

- Chúng ta chia ra, phạm vi tìm kiếm sẽ rộng hơn!

Cổ Thần nói:

- Ba người đừng ly khai ta quá xa, ta sợ ba nàng gặp phải nguy hiểm, ba nàng mỗi người hãy lấy một kiện phòng ngự tiên bảo mang theo phòng thân, một khi gặp nguy hiểm, phải phát ra"Thủy Kiếm truyền âm" báo cho ta ngay tức khắc. Ba người không được rời xa ta quá ba vạn dặm, nếu gặp phải nguy hiểm, bằng vào phòng ngự tiên bảo cố ngăn cản trong một thời gian ngắn, sau mười hơi thở, ta sẽ lập tức tới ngay.

Nói xong, Cổ Thần xuất ra ba kiện tiên bảo: Thái Hư Tiên Đỉnh, Kim Cương Tinh Thiết Thuẫn, Ngũ Hành ấn. Thái Hư Tiên Đỉnh tuy chỉ là một đan đỉnh, nhưng dù sao cũng là một kiện vô thượng tiên bảo, chất liệu vô cùng chắc chắn. Thừa tư cách để có thể trở thành một kiện phòng ngự tiên bảo. Hư Tử Uyên là đan dược tông sư, tạo nghệ trên phương diện này còn đứng trên cả Cổ Thần, cho nên Thái Hư Tiên Đỉnh liền giao cho Hư Tử Uyên. Kim Cương Tinh Thiết Thuẫn là thượng phẩm phòng ngự tiên bảo, trong số tam nữ Mông Tiên Âm tu vị thấp nhất, hắn liền đưa kiện tiên bảo này cho nàng phòng thân. Ngũ Hành Ấn trên người Cổ Thần tổng cộng có hai kiện, một kiện là trung phẩm phòng ngự tiên bảo, một kiện là hạ phẩm phòng ngự tiên bảo, cái lấy ra đúng là trung phẩm phòng ngự tiên bảo, hắn liền giao cho Tự Ngọc.

Đợi tam nữ đem pháp lực lưu lại lạc ấn của mình bên trên tiên bảo, bốn người liền xếp thành hình số một nằm ngang, khoảng cách giữa mỗi người đều không quá vạn dặm, bắt đầu tìm kiếm. Hư Tử Uyên xếp ở vị trí bên phải thứ nhất, Tự Ngọc vị thứ hai, Cổ Thần vị thứ ba, Mông Tiên Âm vị trí tay trái thứ nhất. Hư Tử Uyên có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thể, cách Cổ Thần xa nhất, Tự Ngọc cùng Mông Tiên Âm chỉ cách hắn không đến một vạn trượng, nếu có nguy hiểm gì Cổ Thần chỉ cần mất ba đến bốn hơi thở đã có thể đến bên cạnh hai nàng.

Hơn nữa, bên trong nước biển, khoảng cách cảm ứng của Cổ Thần đạt đến mười vạn dặm, trong mười vạn này xuất hiện thứ gì hoặc người nào, hắn hoàn toàn có thể nắm rõ. Cũng không cần sợ tam nữ bị cường giả của Thánh Đình hoặc Yêu tộc phái đến đánh lén, chỉ sợ đám Hoang Thú dưới đáy biển, đột nhiên xuất hiện đả thương người.

Bốn người Cổ Thần song song tìm kiếm, đi tới đi lui dưới đáy biển, tốc độ so với một người Cổ Thần tăng lên rất nhiều. Chỉ là tiến độ tìm kiếm Vạn Niên Thủy Tham cũng không có gì khả quan.

Trong nháy mắt, một tháng trôi qua, hai tháng trôi qua, ba tháng trôi qua. Suốt ba tháng này, bốn người Cổ Thần không ngừng tìm kiếm dưới đáy biển, Hoang Thú cũng đã bị Cổ Thần chém giết vài đầu, những thứ tiên thảo khác đã tìm được hai gốc, nhưng Vạn Niên Thủy Tham vẫn chưa thấy bóng dáng tăm hơi đâu.

Thẳng cho đến một ngày trong tháng thứ ba, bên tai Cổ Thần chợt vang lên một tiếng “Ba”, chính là Thủy kiếm truyền âm do Mông Tiên Âm phát ra:

- Cổ Thần, Tử Uyên tỷ tỷ, Tự Ngọc tỷ tỷ, các người mau tới đây, dường như ta đã phát hiện ra Vạn Niên Thủy Tham rồi.

Cổ Thần chỉ mất thời gian bốn lần hô hấp đã tới bên cạnh Mông Tiên Âm,theo lời của Mông Tiên Âm, lập tức cảm ứng được linh khí ba động ở phía trước, quả nhiên là có tiên thảo. Phía trước Mông Tiên Âm là một quần thể san hô, cây cao nhất đạt đến hai, ba trượng mà thấp thì chỉ có vài xích(1 xích = 33.33cm), tràn lan về phía trước, có diện tích ước chừng một ngàn trượng. Phía trước Mông Tiên Âm hơn mười trượng, có một gốc san hô cực lớn, cao chừng hai trượng, bên cạnh nó mọc ra một gốc thực vật, lá rộng cỡ bằng đầu ngón tay, thân cây rất nhỏ, nhưng gốc vô cùng lớn, lộ ra một chút trên mặt đáy biển, dường như là được vật gì chống đỡ.

- Quả nhiên chính là Thủy Tham, bất quá có đạt được một vạn năm hay không, cần phải quan sát kỹ hơn.

Cổ Thần đại hỉ, , vung tay lên, gốc san hô lâp tức bị thổi bay, chỉ còn lại một gốc Thủy Tham ở phía trước.

San hô ở trong quốc gia của phàm nhân đều là thiên đại bảo bối, nếu đạt đến độ cao hai thước, liền có giá trị liên thành, san hô cao đến hai trượng, phàm nhân ngay cả nhìn cũng chưa bao giờ được nhìn qua, là vật báu vô giá. Nhưng đối với tu sĩ mà nói, san hô căn bản là không có tác dụng gì, trong mắt Cổ Thần, chỉ có gốc Thủy Tham kia. Cổ Thần đi đến bên cạnh gốc Thủy Tham, cẩn thận kiểm tra một hồi, sau đó vui vẻ nói:

- Tốt, gốc cây này đúng là Vạn Niên Thủy Tham, ít nhất cũng đã sinh trưởng được một vạn hai ngàn năm rồi, ha ha! Chính là một gốc Vạn Niên Thủy Tham đã vô cùng thành thục!

Nói xong lập tức xuất ra dược hạp, vội vã hái gốc Vạn Niên Thủy Tham đặt vào.

Vạn Niên Thủy Tham, từ bên ngoài nhìn vào, thân cây hết sức nhỏ, lá cây lưa thưa, nhưng bán kính của bộ rễ phía dưới thì không nhỏ một chút nào, dài chừng hai thước, giống như nhân hình, so với Cửu Khúc Vân Chi Thảo thể tích còn lớn hơn một phần, may mắn Cổ Thần đã sớm chuẩn bị trước, mang theo một cái dược hạp cỡ lớn, nếu như là phổ thông dược hạp, quả thực là không thể chứa nổi.

Vạn Niên Thủy Tham, Cửu Khúc Vân Chi Thảo, Huyết Ô, Âm Dương Chi, hai chủng tiên thảo hiếm thấy cùng hai chủng linh thảo cao cấp, Cổ Thần đều đã có trong tay, để luyện chế Ngộ Hư Đan, tài liệu duy nhất còn thiếu chính là linh thảo vô cùng hi hữu: Thanh Thụ Hoa

Thanh Thụ Thảo với tư cách là linh thảo hi hữu, so với Vạn Niên Thủy Tham cùng Cửu Khúc Vân Chi Thảo, hai chủng tiên thảo hiếm thấy này còn khó tìm hơn nhiều, chỉ có thể sinh trưởng bên cạnh Hợp Đạo Kỳ Thanh Hoa Thần Thụ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.