Dẫn hồn hoa là hoa tử vong, sinh trưởng tại cấm khu tử vong, ngoại trừ một vài thứ có độc tính đặc thù như dẫn hồn hoa, còn lại sinh vật cấp thấp không thể sinh sống được.
Chích hổ sinh sống trong lòng đất nơi có hỏa diễm dung nham, như vậy nhất định nằm tại một ngọn núi lửa mở miệng, thế nhưng trong phạm vi mấy ngàn dặm này cũng không thấy có núi lửa nào mở miệng cả.
Trong lòng Cổ Thần thực ra biết một ít địa phương có dẫn hồn hoa và chích hổ, bất quá kiếp trước khi Cổ Thần tiến nhập Đông Hoang đã là tu sĩ cao giai có tu vi Mệnh Tuyền cảnh, cũng đã mấy trăm tuổi rồi.
Nói cách khác, những địa phương hắn biết đến phải sau hơn một trăm năm nữa mới xuất hiện, còn hiện tại không biết đã có hay chưa.
Cho dù có xuất hiện, những địa phương này đối với tu vi hiện tại của Cổ Thần chẳng khác nào là cấm địa.
Cổ Thần biết, cách nơi này hơn hai mươi vạn dặm về phía đông bắc có một ngọn núi lửa, trong đó có chích hổ sinh sống, thế nhưng khoảng cách hơn hai mươi vạn dặm, cho dù Cổ Thần sử dụng Tật Vũ Phi Phong tăng tốc, tốc độ ngự khí cũng chỉ gần bằng tu sĩ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, một ngày có thể phi hành hơn ba nghìn dặm.
Hơn hai mươi vạn dặm, chỉ ngự khí phi hành không cũng phải mất thời gian gần hai tháng, lúc này cách tông tộc tỷ thí chỉ còn hơn bốn tháng, nếu không có gì ngoài ý muốn. Cổ Thần bay tới, đoạt được nội đan chích hổ, khó khăn lắm mới chạy về Cổ gia kịp lúc tông tộc tỷ thí.
Thế nhưng sao không có chuyện ngoài ý muốn cho được? Càng ở sâu trong Đông Hoang, thực lực yêu thú càng cường đại, tiến vào hơn mười vạn dặm trong Đông Hoang đã là nơi yêu thú Thần Hải cảnh Trúc Thai Kỳ thường xuyên lui tới rồi.
Tại địa bàn yêu thú Trúc Thai kỳ, còn muốn bay thêm hơn mười vạn dặm? Thế nào có khả năng không bị yêu thú tập kích? Đối mặt với yêu thú Thần Hải cảnh Trúc Thai Kỳ, Cổ Thần có cơ hội chạy thoát hay không còn khó nói.
Huống chi, xâm nhập vào sâu hơn hai mươi vạn dặm, rất có thể gặp phải yêu thú Dẫn Hồn Kỳ, loại tồn tại có thể dễ dàng miểu sát Cổ Thần.
Như vậy chích hổ ngoài hai mươi vạn dặm kia, dù Cổ Thần có muốn cũng không dám nghĩ tới.
Cổ Thần nhớ lại trong ký ức kiếp trước có một gốc dẫn hồn hoa, hiện tại thật ra lại có thể lấy được, tại địa phương cách nơi này hơn chín vạn dặm về phía đông, có một khu vực hơn trăm dặm vuông là Tử Vong sơn mạch, trong đó có một tử cốc rộng hơn mười dặm vuông gọi là Khô Hồn Cốc, trong cốc không có lấy một ngọn cỏ nào, kiếp trước Cổ Thần cũng phát hiện được một gốc dẫn hồn hoa tại nơi này.
Gốc dẫn hồn hoa kia cũng do Cổ Thần hái, hiện tại thời gian so với kiếp trước thấy dẫn hồn hoa còn sớm hơn trăm năm, không biết dẫn hồn hoa đã mọc hay chưa.
Tiến sâu vào Đông Hoang hơn chín vạn dặm, xác xuất gặp phải yêu thú Thần Hải Cảnh chỉ có một phần nghìn, nếu không phải vận xui tới cực điểm, rất khó gặp.
Không đụng phải yêu thú Thần Hải cảnh, có Tật Vũ Phi Phong, chỉ cần dẫn hồn hoa kia đã mọc, rất có hi vọng hái tới tay.
Nhớ tới đây, trong đầu Cổ Thần liền sản sinh ý niệm đi hái gốc dẫn hồn hoa kia, chuyện tự tìm tử lộ ví dụ như chích hổ ngoài hai mươi vạn dặm kia hắn sẽ không bao giờ đi làm, thế nhưng chỉ cần có hi vọng, hắn tuyệt sẽ không buông tha.
Nơi này cách Khô Hồn Cốc chỉ trên dưới chín vạn dặm, Cổ Thần ngự khí phi hành một tháng mới có thể tới, nếu mỗi ngày toàn lực phi hành, trong vòng một tháng tới nơi là hoàn toàn có thể.
Cùng với việc tiếp tục tìm kiếm không địa chi, thà rằng chọn lấy một tiêu điểm, hi vọng sẽ lớn hơn một chút.
Từ đó, Cổ Thần vẫn bay về phía đông, không hề tìm kiếm vô vị, một đường thẳng hướng Khô Hồn Cốc.
Cổ Thần cũng không toàn lực phi hành, mỗi ngày chỉ phi hành trên dưới hai ngàn dặm liền dừng lại tu luyện.
Vừa uống nguyên linh đan, vừa hấp thu linh thạch, mỗi ngày chân khí Tiên Thiên của Cổ Thần đều tăng trưởng, tốc độ vô cùng nhanh, chiếu theo tốc độ như này, chỉ một tháng sau đột phá Tiên Thiên cảnh tầng hai cũng không thành vấn đề.
Chuyến này tuy nói khó gặp được yêu thú Thần Hải cảnh, nhưng chín vạn dặm trong Đông Hoang, cũng là nơi yêu thú Tiên Thiên cảnh hậu kỳ hay lui tới, nếu có thể đột phá Tiên Thiên cảnh tầng hai trên đường đi, việc hái dẫn hồn hoa cũng an toàn hơn một chút.
Cổ Thần mỗi ngày phi hành đều tương đối cẩn thận, nếu phía trước gặp phải nơi yêu thú thường lui tới đều kịp thời tránh ra, vạn bất đắc dĩ cũng không muốn động thủ với yêu thú.
Cứ như vậy tiếp tục phi hành một tháng, Cổ Thần đã tiến vào Đông Hoang được hơn sáu vạn dặm, trong một tháng này hắn gặp phải yêu thú mười lần, chém giết sáu lần với yêu thú Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, còn yêu thú Tiên Thiên cảnh trung kỳ, Cổ Thần liền dùng Tật Vũ Phi Phong bỏ chạy mất dạng, còn lại một đường bình yên.
Phi hành thêm nửa tháng nữa, khoảng cách tới Khô Hồn Cốc còn không tới vạn dặm. tu vi Cổ Thần rốt cuộc đã đột phá tới Tiên Thiên cảnh tầng hai, tính ra Cổ Thần mất thời gian gần hai tháng để đột phá từ Tiên Thiên cảnh tầng một tới tầng hai.
Bước vào Tiên Thiên cảnh tầng hai, chuyến đi Khô Hồn Cốc này cũng có thêm một phần hi vọng.
Bước vào Tiên Thiên cảnh tầng hai, Cổ Thần tìm một vị trí hẻo lánh, mất thời gian ba ngày mới củng cố vững chắc được tu vi, lúc này mới đứng dậy đi về phía Khô Hồn Cốc.
Bốn ngày sau, Cổ Thần tiến vào Tử Vong sơn mạch.
Tử Vong sơn mạch trải rộng trong phương viên mấy trăm dặm, càng đi vào dải đất trung tâm, thực vật sinh trưởng càng ít, đến phương viên hơn mười dặm thuộc Khô Hồn Cốc, chỉ có một ít thực vật có tính kháng độc cực mạnh mới có thể sinh trưởng, toàn bộ đều là núi trọc, không một bóng cây nào.
So với toàn bộ Đông Hoang đều là rừng rậm xanh tốt, Tử Vong sơn mạch có vẻ rất khác biệt, dường như đỉnh đầu một gã hói tóc, đột nhiên xuất hiện một khối không đồng nhất.
Tiến vào Tử Vong sơn mạch, Cổ Thần hạ xuống mặt đất, không tiếp tục phi hành.
Tử Vong sơn mạch thoạt nhìn như trụi lũi, nhưng cũng không phải không có yêu thú sinh tồn, trực tiếp ngự khí bay vào Tử Vong sơn mạch, muốn yêu thú không thấy cũng khó.
Nếu chỉ đi ngang qua, có thể trực tiếp phi hành, không có yêu cầm, yêu thú Tiên Thiên Cảnh vẫn chưa thể phi hành, yêu thú dưới mặt đất thấy được cũng chỉ có thể mở mất nhìn.
Nhưng muốn đi vào Khô Hồn Cốc mà nói, không thể không chút kiêng nể mà phi hành được, hấp dẫn yêu thú khu vực phụ cận tới Khô Hồn Cốc, đối với Cổ Thần hoàn toàn không có lợi.
Vào Tử Vong sơn mạch, chỉ còn cách Khô Hồn Cốc chừng trăm dặm, Cổ Thần dọc theo đường đi cẩn thận tránh khỏi gặp một ít yêu thú, một lúc lâu sau đã tới bên ngoài Khô Hồn Cốc.
Tới Khô Hồn Cốc, không còn thấy bóng dáng bất kể cây cỏ nào, hoàn toàn không có.
Cổ Thần thấy thể liền mừng rỡ, điều này nói rõ, trong cốc khẳng định có dẫn hồn hoa.
Duy trì cảnh giác cao độ, Cổ Thần tiến vào Khô Hồn Cốc, ở nơi này khi hít thở không khí chung quanh sẽ có cảm giác đầu choáng mắt hoa, từ xa hơn mười dặm, dẫn hồn hoa đã gây cho Cổ Thần cảm giác này.
Tiểu Bạch ngồi trên đầu vai hắn cũng rất bất an.
Cổ Thần lấy ra khổ diệp liên, tháo xuống hai phiến lá, ngậm một phiến trong miệng, nhất thời trong lòng nhẹ nhàng khoan khoái, cảm giác đầu choáng mất hoa nhất thời biến mất.
Khổ diệp liên chính là khắc tinh của dẫn hồn hoa, có khổ diệp liên Cổ Thần không còn phải sợ với chất độc của dẫn hồn hoa, bằng không hắn cũng đừng mơ tưởng tiến vào bên trong Khô Hồn Cốc.
Đưa phiến lá khô diệp liên còn lại cho Tiểu Bạch ăn vào, Cổ Thần tiếp tục đi tới.
Trong Khô Hồn Cốc không một ngọn cỏ, thoạt nhìn ngoại trừ dẫn hồn hoa cũng không còn sinh mệnh nào khác.
Nhưng nếu nghĩ như vậy thì quá sai lầm rồi.
Kiếp trước Cổ Thần từng tới nơi này, biết trong Khô Hồn Cốc ngoại trừ dẫn hồn hoa còn có một yêu thú cường đại, chính là Độc Ly Giao, khi trước Cổ Thần nhìn thấy Độc Ly Giao thì nó cũng vừa mọc ra sừng thứ hai, hóa cánh thành rồng, tu vi cũng đạt tới Thần Hải cảnh.
Lúc này vẫn còn sớm hơn trăm năm, Độc Ly Giao tự nhiên còn chưa hóa rồng, nếu đã hóa rồng, Cổ Thần căn bản sẽ không tới đây làm gì cho phí công, sau khi Độc Ly Giao hóa rồng, tu vi sẽ bước vào Thần Hải cảnh, Cổ Thần tự nhiên không đi tìm chết.
Thọ mệnh họ giao rất dài, có thể đạt tới ngàn năm, còn hơn trăm năm nữa mới hóa rồng, tu vi hẳn không có biến hóa lớn. Cổ Thần phỏng chừng hiện tại Độc Ly Giao có tu vi tại trên dưới Tiên Thiên cảnh tầng tám.
Không bao lâu sau, Cổ Thần đã tiến vào Khô Hồn Cốc, trong cốc có một sơn động tối tăm, dẫn hồn hoa đang nằm trong sơn động này.
Tự nhiên, con Độc Ly Giao kia đã sớm ở trong động.
Lấy tu vi Cổ Thần, tùy tiện vào sơn động, nguy hiểm đến cực điểm.
Tại ngoài sơn động hơn ba mươi trượng, Cổ Thần liền dừng cước bộ, lẳng lặng nhìn sơn động phía trước, nghiêng tai lắng nghe một hồi, không có nửa điểm thanh âm.
Độc Ly Giao kia không biết đang ở trong động tĩnh tu hay đã chạy ra ngoài rồi.
Tay vừa nhấc, một tấm thái ất phù liền xuất hiện trong tay Cổ Thần, lập tức, thái ất phù bay ra, hướng thẳng tới cửa sơn động phía trước.
Oanh...
Thái ất phù hóa thành một đạo lôi quang, nổ ngay tại cửa động, vang lên một tiếng lớn.
Rống...
Từ bên trong truyền ra một tiếng rống giận, trong sát na, một đạo bóng đen từ trong động lao vọt ra.
Cổ Thần lập tức phóng ra phi kiếm, bay lên giữa không trung.
Bóng đen vừa lao ra khỏi động, lập tức hiện ra thân thể, là một yêu thú thân dài chừng mười trượng, trên đầu dựng thẳng một sừng, người đầy lân giáp, dưới đuôi trơn tuột như rắn, chính là Độc Ly Giao mà Cổ Thần đã gặp tại kiếp trước.
Con ngươi co rụt lại, Cổ Thần đề cao cảnh giác, Độc Ly Giao này dĩ nhiên đã có tu vi Tiên Thiên tầng chín, điều này khiến Cổ Thần có chút ngoài dự liệu.
Giao này dĩ nhiên dừng tại Tiên Thiên cảnh tầng chín tới một trăm năm.
Giao tuy không phải rồng nhưng đã có một chút bản lĩnh của rồng, ví như ở cảnh giới Tiên Thiên, giao đã có thể bay, mặc dù nó không phải là yêu cầm.
Hai mắt Độc Ly Giao nhìn Cổ Thần, giương đầu rồi gầm mạnh lên giận dữ, hiển nhiên nó đang rất tức giận với Cổ Thần.
Cổ Thần sử dụng Thiên Cương Thối Thể đại pháp, cường hóa thân thể lên tới trạng thái mạnh nhất, thôi động chân khí Tiên Thiên, sử dụng Tật Vũ Phi Phong có thể phát huy hiệu quả lớn nhất, tùy thời chuẩn bị né tránh công kích của Độc Ly Giao.
Làm tốt tất cả công tác chuẩn bị, Cổ Thần vẫy tay về phía Độc Ly Giao, lại oanh ra một tấm liệt hỏa phù, hóa thành một đoàn hỏa diễm, nháy mắt đốt tới trên đầu Độc Ly Giao.
Phù...
Độc Ly Giao hướng liệt hỏa phù thổi một hơi, hỏa diễm của liệt hỏa phù nhất thời tất ngóm, Độc Ly Giao không chút tổn thương.
Liệt hỏa phù bị Độc Ly Giao dễ dàng hóa giải, Cổ Thần cũng không thấy ngoài ý muốn, hoàn toàn trong dự liệu.
Một tu sĩ nhân loại nhỏ bé dám khiêu khích giao long cường đại...
Bốn trảo Độc Ly Giao dẫm mạnh xuống đất, mặt đất nhất thời chấn động, chính vào lúc này Độc Ly Giao đã phóng lên cao, đánh tới Cổ Thần.
-Chi...
Tiểu Bạch kêu lên một tiếng sợ hãi.
Tu vi Độc Ly Giao còn lợi hại hơn gấp chục lần Cổ Thương Hải, khí thế cũng mạnh hơn Cổ Thương Hải chục lần, một chưởng của Cổ Thương Hải chỉ thiếu chút đã nghiền nát Tiểu Bạch thành thịt vụn, lúc này Độc Ly Giao phát uy, Tiểu Bạch không sợ sao được.
Cổ Thần mặc dù kinh hãi nhưng cũng không sợ, biểu hiện của Độc Ly Giao đều nằm trong dự liệu của hắn, sớm đã làm tốt công tác chuẩn bị, Độc Ly Giao khẽ động, Cổ Thần lập tức đạp phi kiếm hóa thành một đạo cầu vồng tránh về phía xa.
Độc Ly Giao lập tức đuổi theo, thoáng cái đã đuổi theo Cổ Thần còn cách trăm trượng.
Thân thể Cổ Thần cường hóa tới trạng thái cực mạnh, Tật Vũ Phi Phong cũng đạt được hiệu quả tăng tốc lớn nhất, đủ có thể so với tốc độ của tu sĩ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ.
Độc Ly Giao tuy là yêu thú Tiên Thiên cảnh đỉnh phong, tốc độ phi hành không dưới Cổ Thần, nhưng nếu muốn trong thời gian ngắn đuổi kịp Cổ Thần là không thể.
Đuổi được hơn ngàn trượng, thấy khoảng cách không được thu hẹp, Độc Ly Giao liền dừng truy kích, quay lại đường cũ.
Cổ Thần nào để nó lùi bước, mỗi thời khắc đều chú ý động tĩnh của Độc Ly Giao, thấy nó dừng lại, lập tức vung tay, một đạo thái ất phù lại đánh qua.
Một tiếng lôi âm bùng nổ, thái ất phù hóa thành một đạo lôi quang, đánh tới trên người Độc Ly Giao, lân giáp trên người Độc Ly Giao rất cứng rắn, không phải chịu chút thương tổn nào.
Thế nhưng, lửa giận của Độc Ly Giao lại bùng lên, tiếp tục đuổi theo hướng Cổ Thần, còn phía Cổ Thần, sau khi phóng ra thái ất phù đã sớm trốn mất dạng, đuổi thêm mấy trăm trượng, thấy khoảng cách vẫn không đổi, Độc Ly Giao lại mất đi hứng thú truy kích.
Vẫn đúng lúc này, Cổ Thần lại tặng cho Độc Ly Giao một đạo phù, thành công chọc giận nó, khiến nó tiếp tục đuổi theo hướng Cổ Thần.
Cứ như vậy...
Độc Ly Giao bị Cổ Thần dẫn tới cách ngày càng xa sơn động, càng ngày càng xa...
Không bao lâu sau, Độc Ly Giao đã đuổi theo Cổ Thần được hơn mười dặm, ra tới tận bên ngoài Khô Hồn Cốc.
Vừa mới bắt đầu, Độc Ly Giao đuổi một chút lại dừng, tuy rằng tốc độ nhanh hơn Cổ Thần một chút, nhưng đuổi mấy lần cũng không thể thu hẹp khoảng cách.
Sau liên tục bị Cổ Thần dùng phù chú đã khiến Độc Ly Giao thực sự nổi giận, không còn chút ý định dừng lại nào, hung quang trong mắt bùng phát, thề không đuổi được Cổ Thần, xé hắn thành từng mảnh nhỏ, Độc Ly Giao sẽ không bỏ qua.
Tốc độ của Cổ Thần so với Độc Ly Giao vẫn chậm hơn một chút, dần dần bị Độc Ly Giao đuổi tới gần.
Mất thấy Độc Ly Giao đuổi ngày càng gần, Cổ Thần lại tuyệt không thấy bối rối, vẫn duy trì tốc độ, tiếp tục phi hành về phía trước.
Đuổi theo ra ngoài Khô Hồn Cốc, Độc Ly Giao đã rút ngắn được phân nửa khoảng cách ban đầu, Cổ Thần vẫn phi hành về phía trước, có điều trong tay đã xuất hiện thêm một tấm hàng linh phù.
Cổ Thần liều mạng chạy ra ngoài Tử Vong sơn mạch, cách ngày càng xa Khô Hồn Cốc, đồng dạng Độc Ly Giao đuổi theo phía sau cũng ngày càng xa Khô Hồn Cốc.
Sau khi chạy ra khỏi Khô Hồn Cốc, Cổ Thần tiếp tục chạy thêm hơn mười dặm, rốt cục đã bị Độc Ly Giao đuổi tới. Độc Ly Giao gào lên một tiếng, bắn ra một ngụm khói độc về phía Cổ Thần, chỉ nhìn làn khói đen ngòm cũng biết bên trong có hàm chứa kịch độc.
Khói độc tới cực nhanh, mắt thấy sắp phủ kín Cổ Thần.
Đột nhiên...
Trong tay Cổ Thần chợt lóe thanh quang, nháy mắt nhập vào toàn thân, tu vi của Cổ Thần tăng mạnh, từ Tiên Thiên cảnh tầng hai nhất thời biến thành Tiên Thiên cảnh tầng sáu.
Tu vi Tiên Thiên cảnh, phát huy tốt nhất hiệu quả hàng linh phù hạ phẩm.
Vù...
Tốc độ Cổ Thần nhất thời tăng nhanh.
Tiên Thiên cảnh tầng sáu, thêm Tật Vũ Phi Phong tăng tốc, tốc độ sẽ đạt tới trình độ gì?
Nếu có tu sĩ cao minh nhìn thấy chắc chắn sẽ thất kinh, một tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng sáu, tốc độ phi hành dĩ nhiên có thể sánh ngang với tu sĩ Thần Hải cảnh Trúc Thai Kỳ.
So với tốc độ phi hành của Độc Ly Giao cũng phải nhanh hơn gấp đôi không chừng. Cổ Thần dễ dàng tránh thoát khỏi làn khói độc, thân thể rẽ về phía bên trái, Cổ Thần đột nhiên thay đổi phương hướng, vượt qua Độc Ly Giao, dĩ nhiên bay ngược vào trong Khô Hồn Cốc.
Độc Ly Giao sững sốt, không nghĩ tới Cổ Thần đột nhiên quay lại phương hướng ban đầu, chờ nó kịp phản ứng lại, Cổ Thần đã chạy xa mấy trăm trượng rồi.
Thấy Cổ Thần nhắm hướng Khô Hồn Cốc bay đi, Độc Ly Giao nhất thời gầm lên giận dữ, lấy tốc độ nhanh nhất đuổi theo Cổ Thần.