Chân Tiên

Chương 23: Q.6 - Chương 23: Yếu.




Cửu khúc vân chi thảo phải trải qua chín ngàn năm, mới có thể trưởng thành, sau đó, chỉ có thể duy trì thêm một nghìn năm nữa, mới tu luyện được thành yêu, do đó, dự đoán được một gốc cây cửu khúc vân chi thảo phi thường khó khăn. Cần may mắn cực lớn, nếu không tìm tới mấy nghìn năm cũng tìm không được.

Trên đan phương của Ngộ Hư Đan có một điểm gợi ý về cửu khúc vân chi thảo, trong thực vật sinh linh có một loại yêu hoa gọi là phệ huyết hoa, thông qua hấp thu linh khí do cửu khúc vân chi thảo tản ra mà tu luyện, do đó, địa phương có cửu khúc vân chi thảo nhất định có phệ huyết hoa.

Nhìn chỗ này, trong lòng Cổ Thần vui vẻ, nhớ tới lần đầu bước vào Đông Hoang yêu vực, hắn liền đi tới Đồ Yêu Cốc, gặp được một cây phệ huyết hoa, còn thiếu chút nữa bỏ mạng trong miệng của nó.

Sau đó cây phệ huyết hoa bị tiêu diệt lại dẫn tới một vị phệ huyết hoa yêu Kim Đan kỳ truy sát, Cổ Thần bay lên cao, mới thoát khỏi. Ký ức hãy còn mới mẻ đối với Cổ Thần.

- Trong Đồ Yêu Cốc có phệ huyết hoa, không biết có cửu khúc vân chi thảo ở đó hay không?

Cổ Thần thầm nghĩ trong lòng, đem bộ dáng của cửu khúc vân chi thảo ghi nhớ thật kỹ, sau đó nhìn về phía phần giới thiệu của loại thanh thụ thảo.

Thanh thụ thảo dài chừng nửa thước, có ba lá, hai bên có răng cưa, ở trên có lông, là một loại linh thảo thoạt nhìn cực kỳ bình thường, thế nhưng thanh thụ thảo điều kiện sinh trưởng cực kỳ hà khắc, chỉ sinh trưởng ở gần thanh hoa thụ Hợp Đạo kỳ.

Cổ Thần nhìn nhướng mày, thầm mắng một tiếng hỗn đản, hiện tại toàn bộ Cổ Hoang thế giới, ba người Ngô Tinh, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư tu vi mạnh nhất, cũng chỉ có Hư Không kỳ. Cái thế cường giả Hợp Đạo kỳ chỉ tồn tại vào thời thượng cổ.

Hà huống thanh hoa thụ Hợp Đạo kỳ? Thanh hoa thụ nguyên bản chính là một loại tinh thần mộc, cực kỳ thưa thớt, cho dù vào thời thượng cổ, muốn tìm một tên thanh hoa thụ yêu tu Hợp Đạo kỳ cũng cực kỳ khó khăn, chứ đừng nói tới thời đại hiện nay.

Về huyết ô, âm dương, Cổ Thần rất là rõ ràng, hiện tại trên người hắn đều có hai loại linh thảo này. Thủy tham kia Cổ Thần cũng từng nghe thấy, cũng là một loại tiên thảo vô cùng hiếm có, chỉ sinh trưởng ở trong biển sâu.

Đem đan phương của Ngộ Hư Đan thu vào trong Càn Khôn Trạc, Cổ Thần thở dài một hơi, vô luận là vạn niên thủy tham, hay cửu khúc vân chi thảo cũng đều là tiên thảo trân quý ngàn năm khó gặp. Nhưng chỉ cần có hy vọng, Cổ Thần sẽ không nản lòng.

Thế nhưng thanh thụ thảo điều kiện sinh trưởng cũng quá hà khắc rồi, thanh hoa thụ Hợp Đạo kỳ, vô luận Cổ Thần nghĩ như thế nào cũng thấy vô cùng hư vô mờ ảo, thanh thụ thảo này là linh thảo hiếm có.

Cổ Thần ổn định tâm tình, không hề suy nghĩ tới dựa vào Ngộ Hư Đan mà tài liệu luyện chế quá mức khó tìm nữa. Vẫn nên thông qua nỗ lực của bản thân khắc khổ tu luyện thôi.

Trên thực tế, Tàng Khôn Sơn có đan phương của Ngộ Hư Đan vào một nghìn năm trăm năm trước, khi đó hắn mới có tu vi Đằng Vân trung kỳ, cũng từng thử tìm kiếm tài liệu luyện chế như vạn niên thủy tham, huyết ô, âm dương chi hắn đều tìm được, nhưng cửu khúc vân chi thảo và thanh thụ thảo thì tìm thế nào cũng không được.

Khi đó thực lực yêu tộc còn phi thường cường đại, tựu ngay cả thực vật sinh linh bộ tộc đều là cường giả như mây, Tàng Khôn Sơn cũng không dám đi Đồ Yêu Cốc trong Đông Hoang yêu vực tìm kiếm. Nhưng cho dù hắn có ở trong Đồ Yêu Cốc tìm được cửu khúc vân chi thảo, không có thanh thụ thảo cũng vô pháp luyện ra Ngộ Hư Đan.

Ngộ Hư Đan mặc dù tốt, nhưng tài liệu cần có thật sự là chuyện đùa, nếu như ở thời thượng cổ, những tài liệu này không chừng không quá khó khăn. Ngộ Hư Đan còn có đất dụng võ, chứ ở thời hiện đại này, thật sự có chút yếu.

Tàng Khôn Sơn tìm kiếm tài liệu luyện chế Ngộ Hư Đan không có kết quả, đem đan phương này ném vào bên trong Càn Khôn Trạc, sau đó tam tộc đại chiến bạo phát, Tàng Khôn Sơn bản thân bị trọng thương, thiếu chút nữa bị mất mạng, phải trốn vào trong sinh tử bí cảnh, thông qua hiệu quả gấp ba thọ nguyên, trải qua thời gian tu dưỡng, thương thế mới dần tốt lên. Đan phương Ngộ Hư Đan đã sớm bị Tàng Khôn Sơn quên mất.

Ngoại trừ đan phương của Ngộ Hư Đan, trong Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Sơn cũng không còn gì hấp dẫn ánh mắt của Cổ Thần nữa. Còn đồ vật gì có tác dụng, Cổ Thần đều thu vào trong Càn Khôn Trạc của mình, không có tác dụng thì trực tiếp ném vào trong thủy chi đại trận.

Sau đó, Cổ Thần tiếp tục đi về phía trước, tiếp tục thôi diễn thủy chi đại trận, đồng thời thử nghiệm hiệu quả thôi diễn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, bất tri bất giác, đã qua cả một ngày.

Cổ Thần thông qua thôi diễn cả ngày, thử nghiệm, đối với thủy chi đại trận đã tìm hiểu càng lúc càng sâu sắc. Có thể trực tiếp trong thủy chi đại trận liên tục đi lên bốn năm trăm trượng đều không có vấn đề gì. Cứ tiếp tục như vậy, không cần tới một ngày nữa, Cổ Thần liền có thể đem toàn bộ thủy chi đại trận hoàn chỉnh thôi diễn ra, có thể tự do xuyên qua đại trận này rồi.

Thủy chi đại trận này, cũng không biết phạm vi lớn bao nhiêu, sau khi Cổ Thần tiến nhập bên trong, ngoại trừ lúc đầu nhìn thấy Ngô Tinh và Ma Đằng Vương, sau lại ở bên trong hành tẩu, gặp thêm Tàng Khôn Sơn, thì những tu sĩ còn lại, một người cũng không đụng độ.

Cổ Thần trầm mê trong thôi diễn trận pháp, ngược lại cũng không cảm thấy cô đơn, trong nháy mắt, đã đến chạng vạng ngày thứ hai, hắn trải qua hai ngày một đêm liên tục thôi diễn, thử nghiệm, đến lúc này rốt cuộc đem toàn bộ trận pháp của thủy chi đại trận hoàn chỉnh thôi diễn ra.

Cổ Thần tâm tình đại hỉ, lập tức hướng về phía trước đi, thủy chi đại trận đã nhốt không được hắn, nếu hắn có thể tự do xuyên qua thủy chi đại trận, những người khác không nói, Ngô Tinh nhất định phải tìm được, cứu ra.

Toàn bộ thủy chi đại trận, phương viên đại khái vạn trượng, cùng thổ chi đại trận và hỏa chi đại trận lớn không kém. Thế nhưng bên trong mê trận trùng trùng, tu sĩ rơi vào trong đó, không gian ảo cảnh hầu như vô cùng vô tận, không hiểu trận pháp rất khó phá trận.

Ở bên trong phạm vi trận pháp, không gian đều bị trói buộc, không thể phi độn, không thể thuấn di, tu sĩ chỉ có thể dựa vào hai chân mà đi.

Cổ Thần ở trong thủy chi đại trận hành tẩu, cũng không phải là không ngừng đi thẳng về phía trước, mà là dựa theo trận thế để đi. Do đó tốc độ cũng không tính là nhanh, nếu muốn ở đây tìm kiếm, e là phải mất vài ngày.

Hiện tại không có phương pháp tốc độ nhanh hơn, Cổ Thần cũng chỉ đành từ từ tìm kiếm như vậy.

Cổ Thần không ngừng đi lại, chỉ mới đi qua hơn nghìn trượng, rốt cuộc thấy được vị tu sĩ thứ tư từ khi tiến nhập thủy chi đại trận.

Đây là một vị tu sĩ long tộc Minh Khiếu Kỳ, y phục trên người có chút rách nát, khóe môi nhếch lên một vết máu. Hắn có thể tồn tại ở bên trong này hai ngày, vận khí xác thực rất khá rồi.

Ngô Tinh là đại thống lĩnh long tộc, Kim Long tộc là Ngô Tinh tìm tới, nếu đã gặp phải, Cổ Thần cũng không có ý niệm bỏ rơi hắn trong đầu. Hà huống Cổ Thần sử dụng Nghịch Mệnh Hóa Long quyết cũng là hóa thân thành kim long, đối với tu sĩ Kim Long tộc mơ hồ có chút cảm giác thân thiết.

Cổ Thần đi tới phía sau vị tu sĩ long tộc Minh Khiếu Kỳ này, nói:

- Đi theo ta!

Phía sau đột nhiên vang lên âm thanh, dọa cho tu sĩ này vừa động, hắn lập tức xoay người nhìn lại, liền thấy Cổ Thần. Biết Cổ Thần và long tộc đại thống lĩnh quan hệ không cạn, ánh mắt tên long tu này nhất thời tựa như người chết đuối vớ được cọng rơm, kích động nói:

- Tiền bối...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.