Ads
Mặc cho tần suất bên
trong hoa kính co rút mãnh liệt, để cho nhịp điệu ngón tay của mình bên trong
nàng trong chốc lát chậm, trong chốc lát mau, trong chốc lát sâu, trong chốc
lát cạn......
“Ách a...... A......
Không......”
Dưới sự yêu thương chiều
chuộng đầy ôn nhu và bá đạo của Xích Nhĩ Đa , Dạ Thủy Linh chỉ cảm thấy một
luồng khí nóng kì lạ khác thường ngưng tụ dưới hạ thân, không giống với những
cảm giác ngày thường khi hắn dùng ngón tay thâm nhập......
Mặc cho nhịp điệu của hắn
càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mãnh liệt thẳng lưng chuyển luật động, xoay
tròn, thân hình mềm mại không ngừng lay động trước trước sau sau, đôi ngực
trắng muốt cũng rung rung theo nhịp điệu.
“ Ôi...... Linh
nhi......”
Thiên a , nàng cũng cảm
giác được .
Nam nhân ở phía sau một
cái nhấn mạnh toàn xâm nhập xỏ xuyên qua hạ thân, nàng cảm nhận được cơn lốc
xoáy đang cuốn nàng bay đến trận cao trào mãnh liệt.
“ Ngô a...... Nhĩ
Đa......” Nam nhân mà đời này nàng yêu nhất .
Khắp gian phòng vì nam nữ
hoan ái mà tỏa ra mùi hương thơm lạ lùng, nghe dưới thân chỉ có thanh âm ái
muội chỉ khi nam nữ giao hoan mới có , Dạ Thủy Linh mặt đỏ đến mức không thể đỏ
hơn.
Nhìn dáng vẻ mất hồn mê
mẩn vì kích tình kia của Dạ Thủy Linh , Xích Nhĩ Đa bắt đầu dùng sức
thẳng lưng, mỗi một lần đều đâm thật sâu vào bên trong hoa kính của nàng, để hạ
thân của hắn không ngừng va chạm vào cặp mông trắng của nàng.
Thân thể kịch liệt run
run,”Không...... A a nha......” Cao trào của nàng đã đến , nhưng lại đến thật
lớn và lại mãnh liệt như vậy .
Hoa huyệt non mềm đã bị
hắn chạy nước rút một cách cuồng dã mãnh liệt không cách nào không chế được,
một trận run rẩy mãnh liệt cuồng bạo, trong nháy mắt như những mảnh băng vỡ
tung trong cơ thể Dạ Thủy Linh......
“ Ôi a...... Ưm......”
Mãnh liệt vui thích không
ngừng ở trong cơ thể nàng chảy xuôi, chậm chạp không chịu tán đi......
Tiếp theo, Xích Nhĩ Đa
lại sử dụng đủ mọi tư thế kích tình , giữ chặt lấy nàng,trêu chọc nàng. Quần
áo, chăn nệm hoàn toàn bị dính ẩm ướt dịch giao hoan của cả hai người.
Xuân dược ở trong cơ thể
nàng sau mỗi lần hoan ái mê man, khi tỉnh dậy lại như bị lên men mãnh liệt hơn
trước,bức nàng lần thứ hai đối mặt dục hỏa trong cơ thể , toàn bộ buổi chiều
nàng đã nhớ không rõ chính mình ở dưới thân Xích Nhĩ Đa đạt đến cao trào bao
nhiêu lần.
Chỉ biết là vào lần cuối
cùng , thể lực nàng cuối cùng không thể chịu đựng nổi, tinh bì lực tẫn ngất
đi......
Tác dụng của xuân dược
trong lúc này cuối cùng cũng đã thối lui, Xích Nhĩ Đa mệt mỏi xoay người
một cái ,ngã người về phía sau tựa vào trên gối mềm, điều hòa hơi thở, đại
chưởng yêu thương phủ lên da thịt bóng loáng của nữ nhân xụi lơ ở trong lòng
hắn .
“ Nàng thật sự là một cô
nương biết tra tấn người khác.” Nhìn bộ dáng nàng nặng nề ngủ , Xích Nhĩ Đa
thỏa mãn nở nụ cười.
***
Mãi cho đến gần canh ba,
Dạ Thủy Linh mới từ từ tỉnh lại.
Nàng ưm một tiếng, mày
liễu hơi nhíu,”Thân thể...... Thật nặng a......” Đã xảy ra chuyện gì?
Thẳng đến khi nàng xốc
chăn bông lên , liền nhớ tới vì sao thân thể lại trở nên nặng nề đau nhức như
thế.
Căn cứ chính xác theo
những dấu vết cùng Xích Nhĩ Đa hoan ái , những vết hôn thật to nho nhỏ xanh tím
che kín khắp toàn thân......
Lúc này, một thanh âm nhẹ
nhàng trong trẻo vang lên, kéo nàng ra khỏi dòng hồi tưởng.
Người nói chuyện đúng là
Thúy nhi,”A? Chủ tử, người tỉnh rồi?”Nàng cao hứng phấn chấn chạy tới nâng Thủy
Linh lên.
“ Ôi...... Ừm.” Nàng đơn
giản trả lời, cũng đem chăn bông kéo, không muốn để cho Thúy nhi thấy bộ dáng
sau cơn hoan ái của nàng như thế này.
Tuy rằng nàng đã rất cẩn
thận nhưng vẫn là bị Thúy nhi nhìn thấy dấu vết trên người nàng , khuôn mặt nhỏ
nhắn của Thúy nhi cũng đỏ lên, cười trộm nói:” Chủ tử, người cũng đừng che
nữa!” Sự thật chứng minh nàng muốn che cũng che không được.
“ Thúy nhi! Ngươi dám
giễu cợt ta!” Tuy rằng xấu hổ, nhưng vẫn cố hét lên.
“ Thúy nhi làm sao dám!”
Nói thì như thế , nhưng miệng nàng vẫn là nhịn không được nhếch lên, “Muội nghe
nói, may mà có Vương Thượng đuổi tới kịp lúc, nếu không chủ nhân đã bị Cách
Tang Vương ......” Nói đến chuyện này, ngay cả Thúy nhi cũng không nhịn được
kinh hoàng ,rùng mình một cái.
Cách Tang Vương kia thật
sự là rất đáng giận , dám ngạo mạn chạm vào Dạ phi nương nương của các nàng , thật
sự là chết rất đáng!
Thúy nhi không nhịn được
tận đáy lòng thầm mắng, may mắn mà chủ tử của nàng bình an trở về......