Chân Tình Tương Ủng

Chương 5: Chương 5




CHƯƠNG 5

Ta cùng La Dận chấm dứt quan hệ hoang đường kia, cuối cùng ngay cả bằng hữu cũng không thể làm. Ta tựa hồ trở về với cuộc sống bình thường, sau đó mới phát hiện, kỳ thật về phương diện kia bản thân cũng không có nhu cầu quá mãnh liệt, cho dù hai tháng không bính cũng không có cảm giác khó chịu.

 

Trư Tiểu Ngải ngay từ đầu đã mờ mịt, hắn không biết ta cùng La Dận tại sao đột nhiên trở thành bạn thân, rồi lại đột nhiên ngay cả gặp mặt cũng không chào tựa như người xa lạ. Hắn khuyên ta không nên đối huynh đệ có cừu hận, ta cũng chỉ cười cười, ta cùng La Dận trước giờ chưa từng là huynh đệ.

Lên lớp 11, ta cùng La Dận không còn ngồi chung bàn nữa, lão sư xếp lên phía trước, có người nói với ta đó là do La Dận yêu cầu như vậy, ta cũng không để ý tới. Như vậy cũng tốt, chúng ta không cần tiếp tục ngồi với nhau mà xấu hổ.

Lớp 11 ta cũng khac, tinh lực đều dồn vào việc học, ngoài ý muốn xếp thứ tám trong lớp. Lão ba nói ta rốt cuộc cũng thông suốt, cư nhiên dẫn ta đi mua di động. Phần thưởng như vậy làm ta quyết định về sau càng thêm phấn đấu. Khẩn trương ôn bài làm ta có nhiều cảm giác phong phú, Trư Tiểu Ngải ở phía sau đùa giỡn bạn gái, làm cho ta không thể không bội phục con trư này. Ngẫu nhiên quay lại thấy bọn họ liếc mắt đưa tình, trong lòng cũng mơ hồ có chút hâm mộ.

7 tháng 7 là ngày thi vào trường cao đẳng, nắng hè chói chang làm cho tâm tình người ta thêm phiền toái, thường thường khao khát khí hậu khoan khoái hợp lòng người ở phía nam, ta liền nghĩ ra chủ ý, quyết định phải vào nam nghỉ hè.

Thời gian chờ công bố điểm thi, ta hoàn toàn không có cảm giác khẩn trương, ngược lại cảm thấy như vừa giải quyết xong một sự kiện, thoải mái tự tại. Trư Tiểu Ngải cùng bạn gái chia tay, không rõ nguyên nhân. Hắn khí thế nói, nữ nhân như quần áo, mặc chán liền đổi thôi!

Lão ba tìm cho ta một số tư liệu du lịch, từ khi ta học hành tấn tới liền bỏ tiền so với trước kia sảng khoái hơn nhiều. Chín trại câu, lệ giang, tây song hãy nạp, QUế Lâm, Lư Sơn, mỗi địa phương đều đầy sức hấp dẫn, ta thật sự không biết bỏ cái nào. Cuối cùng đành phải dùng phương thức truyền thống, bốc thăm được Quế Lâm, vì vậy ta chuẩn bị tốt hết thảy cho một chuyến ngao du thiên hạ.

Trước khi đi một ngỳa, di động mặc danh kỳ diệu rung lên, dãy số kia vẫn còn trong trí nhớ, bởi vì đã quá mức quen thuộc, cho nên sao có thể quên.

“Có rảnh không?”

Ta nhìn tới túi đồ, ngần ngừ một chút rồi nói “Có.”

Hai phút sau hắn mới nói “Đi ra đi, có việc.”

“Chuyện gì?”

“Đi ra mới nói cho ngươi.”

“Gặp ở đâu?”

“Quảng trường thời đại, ba giờ, muộn ta giết cả nhà ngươi!”

“Ba giờ!” Ta không khỏi nhảy dựng lên, quả thực là nói giỡn, hiện tại đã là hai giờ năm mươi, ta có chạy cũng không tới kịp a! Vì tính mạng già trẻ một nhà ta quyết định anh dũng thử một lần.

Muộn, đây là tất nhiên.

“Mẹ nó, ngươi cư nhiên để a đợi đến 40 phút!” La Dận vừa thấy mặt ta là mắng, hắn hôm nay mặc áo sơ mi ngắn tay, màu vàng nhạt, nhìn qua cũng thấy giá cao.

“Lão Đại a, ngươi cũng không ngẩm thử xem ta ở chỗ nào na, lại còn muốn thần tốc.” Ta thề vừa gia khỏi cửa liền lập tức gọi xe đi, nửa giây cũng không trì hoãn.

La Dận cười, xem như hắn tha cho cái mạng nhỏ của ta, tiính tính toán toán, chúng ta cũng đã hai năm không nói chuyện. Hắn có lẽ không biết, hai năm kia ta vẫn nhớ đến hắn, ánh mắt vẫn luôn bị hắn hấp dẫn. Ta can đảm mở miệng hỏi, “Ngươi nói có việc gì gấp? Còn muốn đòi mạng.”

Hăn ha ha cười, tuy rằng tóc đã nhuộm đen nhưng lại vẫn có chút vàng. “Cũng không có việc gì gấp, đột nhiên muốn cùng ngươi ôn chuyện, ôn lại tình cũ, đi khách sạn không?”

Ta nao nao, có một số việc quả nhiên không thể quên được. “Thao, hiện tại mới muốn giải thích soa?” Ta có chút bất mãn, “Đi, vì cái gì không đi!”

“A ──” La Dận bĩu môi nói, “Hai năm mà vẫn còn nhớ, thật nhỏ mọn! Đi thôi di thôi, phiền chết!”

Chúng ta cũng không phải lần đầu tiên, vì thế không chút xa lạ cùng hắn trên giường lăn qua lăn lại. Chúng ta hôn môi, vuốt ve tinh khí của nhau. Ta phát giác xa nhau lâu như vậy, ta ẫn nhớ rõ hương vị trên người hắn, cảm giác thật tốt.

“Vào đi.” Hắn đột nhiên nói.

“A?” Động tác tay của ta liền đình chỉ.

“Cho ngươi tiến vào, ngu ngốc!” Hắn gõ lên ót ta một cái, sau đoa mở đùi ra.

Đau quá, không phải nằm mơ.

Ta thực khẩn trương, một ngón tay thăm dò đi vào, thật chặt, thực khó khăn. Đang không biết phải làm sao, hắn chỉ huy ta đi vào nhà tắm cầm chai sữa tắm ra, ta lấy ra một chút xoa lên, lền này quả thực nhẹ nhàng tiến vào, sau đó là hai ngón.

“Cũng không sai biệt lắm, mau vào.” Vẻ mặt hắn như là nhẫn nại, lại giống như hưởng thụ.

Ta đổ sữa tắm lên tiểu huynh đệ của mình, sau đó để ở huyệt khẩu, chậm rãi đi vào.

“Gia Đình.”

“Ân?” Ta thật cẩn thận luận động, dù nội tâm hưng phấn nhưng cũng sợ làm hắn bị thương.

“Ngươi có biết chúng ta rất giông tình nhân yêu đương vụng trộm không?”

“Giống a, một là gian phu, một là *** phụ.” Ta vui cười, đĩnh thân tiến vào thân thể hắn.

Tay hắn gắt gao bám lấy cánh tay ta, mặt mày rối rắm thành một khối, cắn môi dưới, phản ứng của hắn làm ta cảm động. Tựa hồ phát hiện ta dại ra, hắn thả lòng ẻ mặt, ôm cổ ta, cổ vũ mà hôn lên môi ta.

Ta có chút cảm động, tim đập cuồng loạn, hắn chỉ cần hôn như vậy đã khiến ta trầm mê. Ta biết mình đối hắn thật sâu khát vọng, mùi của hắn, mái tóc hắn, thân thể hắn, không có chỗ nào không xuất hiện trong mộng của ta mỗi đêm. Ta thích hắn, nhớ nhung hắn vô điều kiện.

Hắn hô hấp dần trở nên dồn dập, ta một bên ôn nhu hôn môi hắn, mọt bên không ngừng trừu tống, phó thác thân mình cho *** nguyên thuỷ. Nhẹ nhàng nâng cao đùi hắn, càng thêm xâm phạm thân thể hắn, thanh âm mê người quanh quẩn trong phòng, ta có thể cảm thấy nhiệt độ cơ thể cả hai tăng vọt, chậm rãi phòng thích.

Sung sướng qua đi, ta cùng hắn đắp chăn nói chuyện, cảm giác giống hai người con trai ──

“Đau?” Ta lo lắng hỏi.

Hắn không chút do dự “Ân” một tiếng, làm cho ta có chút đả kích.

“Thật xin lỗi. . . . . . “

“Thôi đi, không cần ngươi làm người tốt.”

Tuy rằng hắn đã quen nói lời độc ác, nhưng thế này cũng là đả kích quá lớn, “La Dận, cái kia. . . . . . “

“Cái gì?”

“Nghĩ tới hắn sao?”

“Ân?”

“Khi cùng ta, ngươi có nhớ tới hắn không? Cái người đi xe màu trắng có rèm che ấy.”

“Ngươi a. . . . . . Không có.”

“Thật sự?”

“Chẳng lẽ ngươi muốn ta đáp có?”

“Không, đương nhiên không. . . . . . “

“Gia Đình, ngươi thi vào cao đẳng thế nào?”

“Bình thường, không tốt cũng không tệ, hắn có thểvào đại học.”

“Thật tốt. . . . . .”

“Làm sao vậy? Nói giống như sắp xong đời vậy.”

“Quả thật. Ta a, có thể không đỗ.”

“Sợ cái gì, mẹ ngươi không phải làm ở bộ giáo dục sao? Việc này cũng dễ dàng thôi!”

« Ân, mẹ ta nhất định sẽ tìm được trường cho ta ! »

« Thực ra ngươi không vào được đại học cũng không sao. »

« Nói đùa, ngươi nuôi ta chắc ? »

« Hì hì, đúng a, chỉ cần ngươi không chê ta. »

« Dám lăng nhăng ta sẽ bỏ ngươi. »

« Thao, ngươi tiểu *** phụ này ! »

« Ha ha ha ha a —— Gia Đình…… »

« Ân ? »

« Lên đại học có kết giao bạn gái không ? »

« Không biết, có lẽ là có. »

« Ngươi mà tìm được, ta cũng phải thử xem. »

« Được, nhưng không được thử nghiệm trên giường đâu đấy. »

« Mẹ nó, đầu óc dơ bẩn ! »

« Ngươi không phải cũng thế sao ? Ít tỏ ra trong sạch đi. »

« Hừ —— cãi nhau nãy giờ, khát nước chết được, đi lấy nước cho ta nhanh lên. »

« Ngươi không có chân sao ? »

« Ngươi thử nằm dưới xem, động được mới lạ ! »

« Đây không phải là đang khen ta mạnh chứ ? »

« Chó má, ít nói nhiều, nhanh đi đi ! »

Ta nhảy xuống giường, không để ý bản thân đang ở trần, lấy chen thuỷ tinh rót nước cho hắn.

« Gia Đình. . . . .  . »

Thanh âm hắn ôn nhu từ phía sau truyền đến.

« Ân ? » Ta nhẹ giọng đáp, im lặng che giấu sự sợ hãi trong lòng.

« Ta. . . . . . . .Ngày mai đi Anh quốc. . . . . »

Loảng xoảng ————

Chén thuỷ tinh rơi xuống, nước bắn tung toé lên người ta, nhưng đầu ta hiện giờ đã hoàn toàn trống rỗng. Khi ta nhìn về phía La Dận, cũng chỉ thấy mái tóc khô vàng che đi khuôn mặt với biểu tình cứng nhắc. . . . .

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.