Chân Tình

Chương 11: Chương 11: Ready, Bae?




Chương 10.1: Ready, bae?

Tối nay, Y Ngai chọn đi xe mui trần, với tốc độ vừa phải, những cơn gió thổi qua khiến mái tóc cô bồng bềnh trông đẹp diệu kì. Đối với Y Ngai, việc phải giết người, nhận nhiệm vụ của tổ chức là chuyện đương nhiên nhưng đối với loại nhiệm vụ mang tính “nghệ thuật” như này thì cô chưa từng trải qua.

Thời gian trôi qua khi xe của cô từ vùng ngoại ô đã hoà dần vào con đường nhộn nhịp của Hong Kong. Những loại nhạc, những người xung quanh đang mua bán đồ, những cặp tình nhân đang dắt tay nhau đi dạo, còn những người đang đắm chìm trong vẻ đẹp của con phố. Càng vào sâu trong thành phố, những dãy trung tâm, cửa hàng thời thượng, nhà hàng, khách sạn lại xuất hiện càng ngày càng nhiều. Cho đến khi đi qua một quán Bar tên Mê Hoặc thì trên khuôn mặt vốn đang lạnh lùng của Y Ngai xuất hiện một nụ cười khiến người ta không khỏi cảm thấy rét run. Thế nhưng chẳng ai biết rằng nụ cười đó chỉ xuất phát khi trong đầu cô hiện ra một kế hoạch...

Ngày hôm sau, Y Ngai lại tiếp tục làm việc bình thường ở công ty, mọi việc có phần nhẹ nhàng hơn vì hôm nay sếp tổng Thiếu Phong của cô trở về. Hôm nay là ngày cô được phát lương nên cô quyết định sẽ dùng số tiền đáng thương của mình vào việc chuẩn bị cho ngày mai. Tuy rằng cô có cả cửa hàng quần áo các loại mà tổ chức chuẩn bị cho cô để dễ dàng hoá trang cho việc ám sát nhưng mua sắm vẫn là niềm vui của cô.

- Trung tâm mua sắm ION

Đối với mỗi người dân HongKong, việc mua sắm là một phần trong chính cuộc sông hằng ngày của họ. Nhất là sau giờ tan sở nên lúc Y Ngai đến khu ION đã có vô số người đi qua đi lại ở mỗi cửa hàng, tạo nên sự tấp nập, vui vẻ.

Hôm nay, cô quyết định vào cửa hàng Versace. Tuy rằng đây không phải là cửa hàng cô yêu thích nhất nhưng hôm qua, khi đang rảnh rỗi, cô đã nhìn thấy một bộ váy không thể phù hợp hơn để cô mặc ngày mai.

Cũng như các cửa hàng cao cấp khác, nhân viên ở đây cũng lựa chọn việc đánh giá khí chất, bề ngoài của khách hàng để ứng xử phù hợp với khách hàng nên khi thấy Y Ngai mặc bộ quần áo công sở bình thường thì cũng chỉ tiếp đãi hời hợt với cô. Thực sự đối với việc đấy, Y Ngai cũng đã quen rồi nên chỉ mong muốn có thể nhanh chóng mua bộ váy và đi ra. Thế nhưng, cô cứ ước gì thì lại nhận được điều trái ngược lại.

Khi chạm được một bàn tay vào bộ lễ phục thì có một giọng nói chanh chua phát lên: “ Cô kia, bỏ cái tay xuống, bộ váy đó đã được Bạch Nhiên tôi chọn thì đừng có hòng mà để bàn tay nghèo nàn của cô đụng chạm.” Bạch Nhiên- Công chúa của Bạch thị- Em gái cưng của Bạch thiếu gia Bạch Hiển- một trong những người đàn ông vàng của HongKong lên tiếng.

Thực sự đối với loại việc bị hạ nhục như thế này, Y Ngai cũng là lần đầu tiên chứng kiến thực sự. Bình thường, cô mới chỉ đọc qua trong truyện tình huống cẩu huyết giống này nên cô cảm thấy thấy rất thú vị. Nhưng xét thấy thời gian không còn nhiều nên cô đành phải cáo lui trước.

“ Tiểu thư, tôi không biết cô là Bạch Nhiên hay Bạch Lan gì đó nhưng mà bộ váy này đã được tôi chọn trước, mong cô chọn bộ khác.” Y Ngai nhẫn nại hạ thấp mình xuống, nói chuyện với “công chúa“.

Nhưng tiếc rằng, có một người nào đó vẫn không chịu yếu thế, liền hô to: “ Anh trai, anh đến đây xem người phụ nữ nghèo nàn này bắt nạt em gái anh này.”

Người đàn ông vừa bước vào cửa hàng nghe thấy tiếng gọi của cô gái liền cau mày, bước nhanh tới đây. Anh cũng có vẻ đoán được tình hình, liền nói với Y Ngai:“ Tiểu thư, xin lỗi vì làm phiền cô, nhưng em gái tôi đã thích chiếc váy này, cô có thể lựa chọn bộ khác không?”

“Chỉ bằng anh? Xin lỗi, đây là chiếc váy tôi lấy cho phu nhân tương lai của lão đại Tần Vũ, Bạch Hiển anh tuy cũng thuộc cả Hắc- Bạch nhưng chắc là cũng không bằng bang chủ bang Mị Huyết- Tần Vũ đâu nhỉ? Cho nên nếu khôn ngoan hãy bảo cô em gái của anh ngoan ngoãn một chút đi. Tôi tốt bụng nói cho anh thêm cái này: Lão đại của Mị Huyết rất cưng chiều phu nhân, không thì đã không đưa cho cô ấy thẻ đen vô hạn này đúng không?” Y Ngai nói, còn vẫy vẫy cái thẻ trên tay. Đúng thế, kế hoạch của cô chính là lợi dụng “hào quang” của Tần Vũ mà thực hiện nhiệm vụ lần này.

Bạch Hiển nghe xong liền giật mình. Cái gì mà phu nhân tương lai, lão đại Mị Huyết anh không chỉ biết mà còn có mối quan hệ thân thiết, anh còn quen biết rất tốt với Cận Thế, Lam Duệ và Hàn Vũ nữa cơ nhưng vì sao mà anh không nghe được tin tức này. Nhưng nhìn thấy chiếc thẻ đen hiếm kia làm anh buộc phải tin tưởng và chấp nhận.

“ Vậy xin lỗi cô, tôi và em gái khác sẽ sang chỗ khác” Bạch Hiển làm bộ ăn năn nói.

“ Tốt thôi, à còn nữa, phu nhân tương lai của tôi rất mong muốn được gặp mặt lão đại của Thiên Diệp tại Huyền Vũ ngày mai. Chào anh” Y Ngai nói xong liền lấy bộ váy và cầm đi thanh toán.

“ Ơ kìa anh...., tại sao anh lại để cô ta cầm bộ váy ấy đi chứ, anh biết rằng bộ đấy hiếm lắm cơ mà, em đã chờ đợi lâu lắm rồi đấy.” Bạch Nhiên nũng nịu, không cam chịu nói.

“ Có nhiều lúc, chúng ta phải biết cam chịu, đi thôi.” Bạch Hiển lôi kéo em gái ra khỏi cửa

hàng, trong đầu vẫn luôn suy nghĩ đến lời của cô gái kia, thầm quyết định ngày mai phải đi đến gặp phu nhân tương lai một phen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.