Chàng Rể Chiến Thần

Chương 825: Chương 825: Chương 775




“Chủ tịch…”

Lạc Khải đang định giải thích đã bị Dương Chấn nói chen vào: “Tôi biết rồi, đừng nhiều lời nữa. Mau tới công trường đi, tôi đi với ông!”

Trên đường đi, Lạc Khải trầm giọng nói: “Chuyện này chắc chắn có vấn đề. Sự cố mới xảy ra năm phút, phóng viên của đài truyền hình đã chạy tới, rất không bình thường”.

“Trừ phi, phóng viên đã biết tin công trường xảy ra sự cố từ trước”.

Dương Chấn hơi híp mắt hỏi: “Dự án Thành Cửu Châu có uy hiếp đến lợi ích của ai không? Hoặc là dạo gần đây tập đoàn Nhạn Chấn có đắc tội với ai không?”

Lạc Khải suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu: “Thành Cửu Châu được xây ở ngoại ô. Nếu không có dự án này, mảnh đất kia đã bị bỏ hoang, không đáng một đồng”.

“Vậy nên dự án Thành Cửu Châu chỉ đem lại lợi ích khổng lồ cho mảnh đấy kia và khu vực xung quanh, không thể uy hiếp tới lợi ích của người khác được”.

“Chúng ta cũng không đắc tội với ai. Hiện giờ không có mấy ai dám ngáng chân dự án Thành Cửu Châu”.

Dương Chấn nheo mắt nói: “Vậy thì chỉ có thể là tôi đắc tội ai đó rồi”.

Lạc Khải sững sờ há hốc mồm nhưng lại không biết nên nói gì, cuối cùng chỉ có thể im lặng.

“Bây giờ mau điều tra toàn bộ thông tin về hai công nhân ngã chết kia, gần đây đã tiếp xúc với ai, trạng thái tinh thần có gì bất thường không, sức khỏe thế nào”.

Dương Chấn dặn dò Lạc Khải. Chuyện đã xảy ra, còn có khả năng rất lớn là có người cố ý gây chuyện, đương nhiên phải điều tra rõ ràng.

Lạc Khải vội vàng gọi người đi điều tra.

Hai người vẫn chưa tới công trường Lạc Khải đã nhận được điện thoại, biết được một vài manh mối.

“Hai người đã chết là công nhân mới được đốc công tuyển vào. Trùng hợp nhất là hai bọn họ đều không mua bảo hiểm”.

“Kỳ lạ nhất là hôm nay đốc công đó không tới công trường, cũng không liên lạc được”.

“Còn tình trạng sức khỏe của họ, dạo gần đây có tiếp xúc với ai không thì tạm thời chưa rõ”.

“Nhưng lại nghe ngóng được trạng thái tinh thần của họ. Có công nhân nói dạo gần đây hai người gặp nạn kia có vẻ có tâm sự, thái độ làm việc rất tiêu cực. Chỉ là đốc công không quan tâm, các công nhân khác cũng không dám nói gì”.

Lạc Khải kể lại toàn bộ cho Dương Chấn nghe.

“Xem ra chuyện này thực sự không phải ngoài ý muốn mà là âm mưu nhằm vào chúng ta”.

Dương Chấn gần như có thể chắc chắn, lạnh giọng nói: “Điều tra tiếp về gia đình người gặp nạn liệu có ai mắc bệnh nặng không”.

“Ngoài ra, chặn sóng liên lạc ở công trường cho tôi!”

Chuyện xảy ra chưa đầy năm phút đã có phóng viên chạy tới, rõ ràng rất bất thường.

Nếu thực sự là lỗi của tập đoàn Nhạn Chấn, Dương Chấn sẽ không giấu diếm công chúng. Nhưng nếu là âm mưu, anh cũng không cho phép bất cứ ai sỉ nhục tập đoàn Nhạn Chấn.

“Vâng!”, Lạc Khải vội đáp.

Lúc trước Châu Ngọc Thúy thuê người tông chết Tần Đại Dũng đã chọn người có con gái bị bệnh máu trắng không có tiền chữa trị nên mới không còn cách nào khác.

Dương Chấn nhớ tới chuyện này nên mới bảo Lạc Khải thăm dò tình cảnh của công nhân gặp nạn.

Hiệu suất của Lạc Khải rất nhanh, chưa đầy mười phút đã nhận được điện thoại.

“Chủ tịch, gia cảnh của hai người kia không có gì bất thường, chỉ là gia đình bình thường, bố mẹ và con cái đều ở quê, vợ theo chồng ra ngoài làm công”.

Lạc Khải thất vọng nói.

Lúc này, hai người đã tới công trường Thành Cửu Châu.

Dương Chấn biết Lạc Khải rất áy náy, vỗ vai ông ta nói: “Đừng mặt ủ mày chau nữa, chuyện này không liên quan đến ông. Rất có khả năng là vì tôi mới gặp phải phiền phức này”.

“Hiện giờ điều chúng ta cần làm là phải trấn an người nhà họ, gánh chịu những trách nhiệm phải gánh, phối hợp điều tra với cảnh sát”.

“Tạm dừng thi công ở công trường đi!”

Lạc Khải khiếp sợ hỏi: “Nếu bây giờ tạm dừng thi công sẽ bị tổn thất rất lớn”.

“Trong công trường có rất nhiều công nhân làm thời vụ. Sau này sẽ rất khó tìm được nhiều công nhân như thế”.

“Rõ ràng đang có người cố ý hãm hại chúng ta. Làm vậy chẳng phải là đúng ý kẻ ác sao?”

“Có thể công chúng cũng sẽ cho rằng chúng ta chột dạ nên mới tạm dừng thi công”.

Dương Chấn lạnh lùng nói: “Ông nghĩ chúng ta không tạm dừng, chính phủ sẽ cho chúng ta thi công tiếp à?”

Nghe vậy, sắc mặt Lạc Khải trở nên cứng đờ. Ông ta biết Dương Chấn nói đúng.

Dù sao chết người mà vẫn chưa điều tra rõ ràng, chắc chắn công trường sẽ bị cưỡng chế dừng thi công.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.