Chàng Rể Chiến Thần

Chương 1039: Chương 1039: Chương 789




Ngô Thiên Hữu mỉm cười: “Hạ Hà, anh nghĩ có thể đã em hiểu lầm gì rồi. Đúng là anh nói muốn mời em ăn cơm nhưng chưa từng nói muốn mời bạn trai em ăn cơm, càng không có khả năng xin lỗi anh ta”.

“Người anh em này, rất xin lỗi tối nay là buổi gặp mặt của đoàn phim chúng tôi. Anh cũng thấy rồi đấy, bạn của tôi không chào đón anh”.

“Hơn nữa, đây là tiệm ăn nhà họ Trần, không phải ai cũng có tư cách ăn ở đây đâu. Chỉ mỗi tiền đặt phòng VIP này thôi đã tốn hai trăm nghìn rồi đấy”.

“Nếu anh thật sự muốn ăn cơm ở đây thì đợi sau khi chúng tôi ăn uống xong sẽ bảo Hạ Hà gói thức ăn thừa đem về cho anh, xem như nể mặt Hạ Hà cho anh có lộc ăn”.

“Ha ha ha ha…”

Nghe được lời này của Ngô Thiên Hữu, mọi người cùng cười ồ lên.

Ngoài Dương Chấn và Hạ Hà ra những người còn lại đều đang cười to.

Nhìn đám người đang cười ngả nghiêng kia Dương Chấn bỗng thấy buồn cười.

Những người này đều là diễn viên của đoàn phim, nếu bọn họ biết chủ tịch của công ty giải trí Ngôi Sao chính là Dương Chấn, bọn họ còn cười được nữa không?

“Ngô Thiên Hữu anh quá đáng lắm!”

Hạ Hà giận run người.

Có thể khiến một cô gái hiền lành tức giận thành bộ dạng này, có thể tưởng tượng được Hạ Hà giận đến mức nào.

“Hạ Hà, cô cũng đừng trách anh Thiên Hữu nói chuyện khó nghe, vì sự thật là vậy mà!”

Người phụ nữ ngồi bên cạnh Ngô Thiên Hữu cười ha ha nói: “Làm người phải tự biết mình, chúng ta đều là diễn viên của bộ phim mới, tuy bây giờ vẫn chưa nổi tiếng lắm nhưng đợi sau khi bộ phim này được công chiếu, thì độ hot của chúng sẽ tăng vọt”.

“Độ hot tăng vọt có nghĩa là tiền cát-xê tăng vọt. Dù gì cô cũng là đồng nghiệp trong đoàn phim chúng ta, nếu có tìm bạn trai cũng phải tìm người tử tế một chút chứ?”

Một cô gái khác cũng hùa theo: “Đúng đấy, ví dụ người đàn ông như anh Thiên Hữu đây, không chỉ có tài diễn xuất mà còn có gia thế hùng hậu”.

“Anh chàng bên cạnh cô là hàng gì thế? Cả người cộng lại sợ chưa được một nghìn nữa đúng không?”

“Tiệm ăn nhà họ Trần là nhà hàng đứng đầu Yến Đô, người bình thường hoàn toàn không có tư cách vào đây. Anh Thiên Hữu đồng ý để chúng ăn xong sẽ cho cô gói thức ăn thừa mang về cho bạn trai cô, đây cũng là coi trọng anh ta đấy, cô biết không?”

Đám diễn viên trong phòng lần lượt chế giễu Dương Chấn.

“Câm miệng!”

Rốt cuộc Hạ Hà cũng nổi nóng, quát một tiếng.

Lập tức cả căn phòng im lặng như tờ. Không ai ngờ Hạ Hà sẽ nổi giận như vậy.

Bởi vì Hạ Hà là diễn viên mới, hơn nữa còn không phải là diễn viên được đào tạo bài bản, nhưng lại được làm nữ phụ trong đoàn phim. Bây giờ phim này nổi tiếng là nhờ Hạ Hà.

Mọi người ở đây ai cũng biết rõ việc này nhưng chẳng ai muốn thừa nhận.

Mấy tháng này, Hạ Hà luôn là một chú cừu nhỏ, tuy là nữ phụ nhưng chẳng có mấy ai xem trọng cô ta.

Về phần Hạ Hà, cô ta vẫn luôn đóng vai chú cừu nhỏ nhẫn nhục chịu đựng, chưa bao giờ tức giận với ai.

“Ngô Thiên Hữu anh đúng là đồ đê tiện, vô liêm sỉ!”

Hạ Hà căm tức đỏ mắt quát Ngô Thiên Hữu: “Rõ ràng là anh nói muốn mời bạn trai tôi ăn cơm, còn nói anh biết sai rồi, muốn xin lỗi bạn trai tôi”.

“Nhưng không ngờ anh lại là kẻ đê hèn như vậy. Tôi nói cho anh biết dù đời này tôi không kết hôn cũng không bao giờ để mắt đến anh!”

Sau khi Hạ Hà nổi nóng với Ngô Thiên Hữu xong, lại tức giận đùng đùng liếc mắt nhìn những người khác trong phòng: “Còn các người nữa, những ngày sống trong đoàn phim, tôi luôn nghe theo các người, nhưng chưa từng nhận được chút chân thành nào từ các người”.

“Các người thật sự nghĩ rằng người thành thật rất dễ bắt nạt sao? Tôi không dễ bắt nạt đâu, mà chỉ là không muốn so đo với các người mà thôi!”

“Hôm nay sẵn ở đây tôi nói luôn, sau này chớ dại mà bắt nạt tôi, nếu không tôi sẽ không bỏ qua đâu!”

“Tốt nhất các người hãy trù ẻo tôi đừng bao giờ nổi tiếng được đi!”

Nói xong Hạ Hà nắm tay Dương Chấn: “Dương Chấn, chúng ta đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.