Chàng Rể Chiến Thần

Chương 590: Chương 590: Ván bài giá trên trời




Câu lạc bộ Hoàng Kim đã hoạt động ở Yên Đô nhiều năm như vậy, nhưng chưa từng có ai tới gây sự, thậm chí ngay cả Yên Đô Bát Môn cũng không dám hỏi chuyện ở đây.

Giờ một chàng trai tầm 27 28 tuổi lại ra tay trước mặt mọi người.

“Tôi chơi cùng mấy người!”

Dương Chấn lạnh nhạt nói.

Lúc nãy anh đã chú ý, bàn này ngoài tên mới bị anh ném ra, thì tất cả đều cùng một phe.

Dám bắt tay trong phòng bài câu lạc bộ Hoàng Kim, nhất định không phải người ngoài, điều này chứng tỏ bọn họ đều là người ở đây.

“Ranh con, cậu tới đây gây sự đúng không?”

Một người đàn ông đầu trọc ngồi đối diện Dương Chấn híp mắt hỏi.

“Đúng thì sao? Mà không đúng thì sao?”

Dương Chấn cười khẩy, ném một tấm thẻ ra ngay, rồi căn dặn nhân viên bên cạnh: “Cậu đổi cho tôi 300 tỷ tiền chip.”

Dứt lời, mọi người xung quanh đều ngây dại.

Ở Yên Đô, rất nhiều người nắm giữ 300 tỷ, nhưng người có thể tùy ý lấy ra thế này thì rất ít.

Dù gì về cơ bản, người nắm giữ nhiều tiền như vậy cũng lấy đi đầu tư, dù giá trị bản thân tới 3.

0 tỷ, cũng chưa chắc có thể lấy ra 300 tỷ tiền mặt.

Nhân viên nhanh chóng cầm một đống chip và máy pos tới đây, Dương Chấn quẹt thẻ trước mặt mọi người.

Lúc tiếng thông báo quẹt thẻ thành công vang lên, mấy người đó đã hoàn toàn thay đổi ánh nhìn về Dương Chấn.

“Cậu muốn chơi thế nào?”

Đầu trọc ngồi đối diện Dương Chấn cười híp mắt hỏi.

“Rất đơn giản, chúng ta sẽ so to nhỏ, có thể cược thêm, đặt cược sau khi không xem bài, nếu đã xem rồi phải cược ít nhất là gấp đôi, mở bài cũng vậy, thế nào?” Dương Chấn nói.

“Được, tùy cậu.”

Tên đầu trọc búng tay, người chia bài bắt đầu xáo bài, chia bài.

Dương Chấn luôn ngồi vững như núi, rất nhanh người chia bài đã chia bài xong.

Tính cả Dương Chấn thì ván bài này có tổng cộng bốn người.

Ba người kia đã bắt đầu xem bài, còn Dương Chấn không hề xem bài, đã tiện tay ném ra mấy chip: “30 tỷ!”

Mọi người lại chấn động trước khí thế của Dương Chấn.

Vừa bắt đầu so to nhỏ đã cược 30 tỷ, hơn nữa còn không xem bài.

Theo quy tắc mới nói lúc nãy, ba người còn lại đều đã xem bài, nếu muốn tiếp tục, mỗi người phải cược ít nhất là 60 tỷ.

Nhất thời vẻ mặt ba người đều hơi do dự.

“60 tỷ!”

“60 tỷ!”

“60 tỷ!”

Ba người liếc nhìn nhau, rồi lần lượt đặt cược.

Mới đầu ba người có hơi do dự, nhưng nỗi lo này nhanh chóng biến mất.

Dù gì ba người cũng cùng một phe, còn Dương Chấn chỉ có một mình, chỉ cần anh thua, thì ai trong số họ thắng cũng như nhau.

Nhưng số tiền cho một lượt đặt cược đã lên tới 210 tỷ.

Nhất thời bàn bài mấy người Dương Chấn bị vây quanh lớp trong lớp ngoài, tất cả người chơi đều trở nên phấn khích.

Đã lâu rồi bọn họ không chứng kiến ván bài cược lớn như vậy.

“60 tỷ!”

Ba người vừa đặt cược, thì Dương Chấn lại ném ra 60 tỷ.

Lần này, sắc mặt ba người cùng bàn đều trở nên cực kỳ nghiêm túc.

Nếu bọn họ vẫn muốn tiếp tục, thì phải cược ít nhất là 120 tỷ.

Ba người là 360 tỷ, số tiền này đã vượt quá giới hạn câu lạc bộ Hoàng Kim đưa ra rồi.

“Tôi bỏ bài!”

Một người trong số đó bỏ bài ngay.

Hai người còn lại liếc nhìn nhau, rồi một người lên tiếng: “Tôi cũng bỏ!”

Như vậy, nếu gộp 60 tỷ mà mỗi người đặt cược lúc trước là 180 tỷ, thì trong tay người còn lại vẫn còn hạn mức là 120 tỷ.

Dương Chấn mới đặt cược 60 tỷ, dù anh ta đã xem bài, cũng chỉ đặt cược 120 tỷ.

Hạn mức mà câu lạc bộ Hoàng Kim đưa ra là 300 tỷ, nếu gộp 180 tỷ đã cược lúc trước, thì ông chỉ cần bỏ thêm 120 tỷ là có thể mở bài.

“Mở bài!”

Người cuối cùng không hề do dự, dứt khoát đẩy hết chip còn lại về phía trước.

Nhìn chip nằm chi chít trên bàn bài, mấy người chơi đó cảm thấy mình bắt đầu thở dồn dập.

Là 390 tỷ đấy!

Chỉ qua hai lượt đặt cược mà số tiền đã tăng lên rất nhiều.

“K cơ!”

Người cuối cùng bắt đầu mở bài, là một lá K cơ.

“Không ngờ lại là K!”

“Chàng trai này thua chắc rồi!”

“Nếu cậu ta muốn thắng, trừ phi có thể lấy được lá A hoặc Joker.”

Mọi người đã kích động đến mức nói năng lộn xộn rồi, gần như đã nhìn thấy kết cục.

Tên đầu trọc nở nụ cười chế giễu: “Ranh con, tôi rất mong đợi, 210 tỷ còn lại của cậu có thể duy trì trong bao lâu?”

Anh ta gần như đã nắm chắc phần thắng, nên nói xong, anh ta định ôm hết chip về phía mình.

“Bốp!”

Nhưng một giây sau, tay anh ta nhất thời cứng đờ trên bàn bài, nhìn chằm chằm lá bài Dương Chấn đã mở ra.

“Trời ơi! Không ngờ là lá Joker!”

“Không ngờ cậu ta thắng rồi!”

“Xác suất nhỏ như vậy mà cậu ta cũng có thể gặp được?”

Đại sảnh nhất thời trở nên sôi sục, mấy người chơi đều kích động nói.

Sắc mặt ba người chơi cùng bàn đều cực kỳ khó coi.

Bản thân bọn họ là cao thủ chơi bài, hơn nữa người chia bài cũng là người của họ.

Muốn thắng tiền từ tay bọn họ, hầu như chẳng có hy vọng.

Nhưng Dương Chấn thật sự thắng rồi.

Chỉ một ván đã thắng 300 tỷ của họ.

“Mấy người còn muốn chơi tiếp không?”

Dương Chấn vừa thu chip về, vừa cười híp mắt hỏi.

Ba người liếc nhìn nhau, ánh mắt đều nghiêm nghị, bọn họ đã thua 300 tỷ rồi, bọn họ chỉ có một phần rất nhỏ trong số tiền này, còn lại đều do câu lạc bộ Hoàng Kim tài trợ.

Giờ bọn họ đã thua 300 tỷ rồi, cũng khó mà giải thích với câu lạc bộ Hoàng Kim.

Đúng lúc này, một thanh niên mặc đồ nhân viên, vội vàng đi tới trước mặt tên đầu trọc, rồi nói nhỏ vào tai anh ta mấy câu, lúc này anh ta mới yên tâm, trên mặt cũng xuất hiện nụ cười.

“Chúng tôi chơi tiếp!”

Anh ta cười nói.

Rõ ràng anh ta đã nhận được gợi ý, bảo anh ta chơi tiếp từ câu lạc bộ Hoàng Kim.

Người tinh tường đều nhìn ra, ba người này cùng một phe, nhưng Dương Chấn lại giống như chẳng biết gì, chỉ lặng lẽ ngồi ở đó.

Rất nhanh, người chia bài đã phát bài, vẫn là bốn người bọn họ.

Lần này, Dương Chấn vẫn không xem bài.

“150 tỷ!”

Dương Chấn tiện tay ném ra một chồng chip lớn.

Mọi người đã kinh ngạc đến chết lặng trước hành động của Dương Chấn rồi.

Ba người kia đã nhận được gợi ý từ câu lạc bộ Hoàng Kim, tất nhiên sẽ không còn gánh nặng tâm lý nào.

“300 tỷ!”

“300 tỷ!”

“300 tỷ!”

Ba người lần lượt xem bài rồi đặt cược.

“300 tỷ!” Dương Chấn tiếp tục đặt thêm 300 tỷ.

“600 tỷ!”

Mấy người tên đầu trọc chưa từng chơi lớn như vậy, nhưng có câu lạc bộ Hoàng Kim làm chỗ dựa, tất nhiên bọn họ sẽ không luống cuống, nên cả ba đều đặt 600 tỷ.

Chỉ qua hai lượt đặt cược, số tiền đã lên tới 3150 tỷ.

Mấy người vây xem chưa từng chứng kiến vụ cá cược nào lớn như vậy? Ai cũng bắt đầu thở dồn dập, như thể bọn họ mới là người chơi.

Còn Dương Chấn, anh vẫn luôn bình tĩnh, chẳng hề có chút áp lực.

Ban đầu anh đổi 300 tỷ, lúc nãy lại thắng thêm 300 tỷ, ván này anh đã cược 450 tỷ, nếu muốn chơi tiếp, thì ít nhất anh phải đặt cược 300 tỷ.

“Cậu đổi thêm cho tôi 3000 tỷ tiền chip nữa đi!”

Dương Chấn căn dặn nhân viên đứng bên cạnh.

Bùm!

Cả đại sảnh đều trở nên sôi sục.

Ba người cùng bàn cũng hoàn toàn hóa đá.

Nếu nói, Dương Chấn có thể tiện tay lấy ra 300 tỷ, thì bọn họ vẫn có thể chấp nhận, nhưng nếu anh thật sự có thể lấy ra 3000 tỷ, đủ để cho thấy, anh không hề đơn giản.

Trong cả Yên Đô, mấy ai có thể tiện tay lấy ra 3000 tỷ tiền mặt?

Theo cách chơi này Dương Chấn, muốn thắng 3000 tỷ của anh, thì ba người cùng bàn phải cược ít nhất là 6000 tỷ.

“Ting! Quẹt thẻ thành công!”

Lúc quẹt thẻ 3000 tỷ thành công, mọi người đều trợn tròn mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.