Trên tầng cao nhất cũng có bốn năm người từng thấy Lâm Ẩn ra oai hôm qua, ai cũng cúi đầu không dám nhìn thẳng vào anh.
“Cổ Nguyên, hai người kia là ai vậy?”
Thấy Cổ Nguyên sợ hãi trốn sau lưng mình, Cổ Y Nhân tỏ vẻ ngạc nhiên, em trai của cô ấy có thiên phú không tệ, còn là con cháu dòng chính của nhà họ Cổ, ở Côn Luân vẫn luôn coi trời bằng vung, ngoài một vài người trong thế hệ trẻ tuổi, những người khác đều không coi ra gì.
Dù đối mặt với Tiêu Huyền và Chung Minh, Cổ Nguyên cũng sẽ không giống như bây giờ, chẳng lẽ hai người trẻ tuổi kia là nhân vật lợi hại nào đó à? Cô ấy lập tức nhớ đến Kỷ Yên Nhiên nói cụ ông nhà họ Kỷ muốn gả mình cho một người bên ngoài, chẳng lẽ là một trong hai người trẻ tuổi trước mắt? Nghĩ vậy, Cổ Y Nhân trực tiếp đứng lên hỏi Lâm Ẩn và Bùi Thanh Y: “Trong hai người ai là Lâm Ẩn?”
“Là tôi, có gì không?”
Lâm Ẩn nhìn người phụ nữ trước mắt, lạnh nhạt nói.
“Trông cũng đâu có gì ghê gớm!”
, Cổ Y Nhân quan sát Lâm Ẩn, bĩu môi nói.
“Láo xược!”
Bùi Thanh Y tiến lên một bước, quát to.
Bây giờ Lâm Ẩn chính là thần trong cảm nhận của hắn ta, sao có thể để người khác xem thường anh được.
“Sao hả, anh muốn ra mặt thay anh ta à?”
Cổ Y Nhân khinh thường nhìn thoáng qua Bùi Thanh Y, hơi thở và thực lực của Bùi Thanh Y chắc chỉ tầm cỡ cô ấy thôi, hơn nữa rõ ràng Bùi Thanh Y còn lớn hơn cô ấy hai tuổi, còn Lâm Ẩn, cô ấy không hề nhìn ra chút khí thế của cao thủ nào trên người anh, không biết vì sao cụ ông nhà họ Kỷ muốn Yên Nhiên lấy một người như thế nữa.
Chung Minh đứng bên cạnh tươi cười không nói gì.
Mấy người trẻ tuổi của các gia tộc lớn xảy ra mâu thuẫn với Lâm Ẩn là chuyện gã muốn nhìn thấy.
“Anh là người muốn cưới chị tôi à?”
Lúc này cậu cả nhà họ Kỷ - Kỷ Vũ mới hiểu ra người đàn ông trước mặt là người sắp cưới chị gái Kỷ Yên Nhiên của cậu ta trong lời đồn, mà Cổ Y Nhân và chị qua lại thân thiết, khi nãy là trút giận thay cho chị! Kỷ Vũ tức giận hùng hổ đi tới trước mặt Lâm Ẩn, hung ác nhìn chằm chằm vào anh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lâm Ẩn, tôi cho anh biết, chỉ anh Tiêu Huyền có thể cưới chị tôi thôi, anh hoàn toàn không có tư cách”
“Cưới chị cậu?”
Lâm Ẩn nhíu mày, thấy hơi khó hiểu.
Hôm qua anh đã thẳng thừng từ chối cụ ông nhà họ Kỷ rồi, không biết những tin đồn này từ đâu ra nữa.
“Ha hả!”
Kỷ Vũ khinh thường hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: “Cả Côn Luân ai không biết chị tôi và anh Tiêu Huyền là thanh mai trúc mã, hơn nữa anh Tiêu Huyền vẫn luôn theo đuổi chị tôi, bây giờ anh muốn chen chân vào cưới chị tôi á, đừng tưởng thuyết phục được cụ ông là xong, Kỷ Vũ tôi không đồng ý”
“Cái gì, người này muốn cưới Kỷ Yên Nhiên ư!”
Tin tức này như một quả bom rơi xuống mặt hồ, khiến mọi người đều giật mình.
Ít nhất có hai phần ba đàn ông trong tầng cao nhất của lầu các giận dữ nhìn chằm chằm Lâm Ẩn, Kỷ Yên Nhiên là cô gái trong lòng vô số cậu chủ ở Côn Luân, chỉ vì được Tiêu Huyền theo đuổi mới khiến những người khác đành chùn bước thôi, dù thế bọn họ cũng cho rằng chỉ có thân phận của Tiêu Huyền mới xứng với Kỷ Yên Nhiên.
Mà bây giờ có một chàng trai không rõ lại lịch muốn chặn ngang, hơn nữa còn đã được cụ ông nhà họ Kỷ đồng ý.
“Nếu Tiêu Huyền biết được tin này chắc chắn sẽ tức chết”
“Chậc chậc, lát nữa Tiêu Huyền sẽ đến đây, đến lúc đó có trò hay để xem rồi”
Mọi người bàn tán sôi nổi, nhìn Lâm Ẩn với ánh mắt vui sướng khi người gặp họa.
Chỉ có Cổ Nguyên cười nhạt với lời bàn tán bên cạnh, những người này không hiểu rõ sức mạnh của Lâm Ẩn, ngay cả Tiêu Hổ cũng bị anh chém chết với một kiếm, huống hồ là một Tiêu Huyền.
“Lâm Ẩn…”
Cổ Y Nhân còn muốn nói gì nữa, Cổ Nguyên đã vội vàng kéo cô ấy sang một bên, nhỏ giọng nói: “Chị, chị nói ít thôi”
Theo Cổ Nguyên thấy Lâm Ẩn cũng không phải người tốt lành gì, anh ta sợ Lâm Ẩn nóng tính lên sẽ đánh chết chị của mình.
“Sao em lại sợ anh ta thế?”
Cổ Y Nhân nghi ngờ hỏi Cổ Nguyên.
Cô ấy cứ cảm thấy Cổ Nguyên có gì đó giấu mình.
“Tiêu Hổ là bị Lâm Ẩn giết”
Cổ Nguyên nhìn một vòng, thấy mọi người đều đang chú ý đến Lâm Ẩn mới nhỏ giọng nói: “Hơn nữa ngay cả một kiếm của Lâm Ẩn, Tiêu Hổ cũng không đỡ được”
“Cái gì!”
Cổ Y Nhân ngạc nhiên la lên, cực kỳ khó tin.
Cô ấy cũng biết tin Tiêu Hổ đã chết, trưởng bối trong gia tộc còn tưởng là người của hai nhà khác ra tay, không ngờ là Lâm Ẩn làm.
“Em chắc chứ?”
Cổ Y Nhân nhỏ giọng hỏi.
“Em tận mắt nhìn thấy mà”
, nhớ đến cảnh Lâm Ẩn chém chết Tiêu Hổ bằng một kiếm, Cổ Nguyên vẫn còn thấy sợ hãi.
“Kỷ Vũ bình tĩnh, bình tĩnh.
Đây là quyết định của trưởng bối gia tộc các cậu, cậu phản đối cũng vô dụng thôi”
Chung Minh đứng bên cạnh giả vờ nói.
“Ha hả!”
Kỷ Vũ quả nhiên giận quá hóa cười, nhìn Lâm Ẩn nói: “Tôi cho anh biết, chuyện này dù cụ ông có đồng ý rồi cũng vô dụng, anh Tiêu Huyền và chị tôi sắp đến rồi, hôm nay tôi rất muốn xem anh thoát khỏi anh Tiêu Huyền thế nào”
Nói xong, Kỷ Vũ cười lạnh nhìn Lâm Ẩn, một người bình thường cũng mơ mộng hão huyền muốn cưới chị cậu ta á.
Lâm Ẩn lạnh nhạt lắng nghe, bây giờ anh đã hiểu vì sao Chung Minh mời mình đến đây rồi, đây là muốn mượn anh đối phó với nhà họ Tiêu và nhà họ Kỷ mà.
Nhưng không biết đây là ý của Chung Minh hay là của nhà họ Chung.
‘Ha hả, nếu nhà họ Chung đối xử thật lòng với Thẩm Xuyến, mình nể mặt Thẩm Xuyến, có thể giải quyết nhà họ Tiêu giúp bọn họ, dù sao nhà họ Tiêu vốn có thù oán với mình, nhưng bây giờ lại dám gài bẫy mình như vậy, chẳng lẽ cho rằng Lâm Ẩn này không biết giết người à?’ Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng ồn ào.
“Tiêu Huyền và Kỷ Yên Nhiên đến, có trò hay để xem rồi”
Âm thanh dưới lầu truyền đến tầng cao nhất, tất cả mọi người đều nhìn Lâm Ẩn với ánh mắt châm chọc, Tiêu Huyền tới, tên quê mùa này chết chắc rồi.
Mọi người thấy một đôi trai xinh gái đẹp hiên ngang bước lên tầng cao nhất dưới ánh nhìn chằm chú của vô số người, nam cao lớn anh tuấn, rất có khí thế, nữ cũng có vẻ ngoài vượt trội, nghiêng nước nghiêng thành.
Chính là Tiêu Huyền và Kỷ Yên Nhiên.