“Cái gì?”.
Trên mặt bốn vị cao thủ Thần cảnh Trương Cửu Thần đều lộ vẻ kinh hãi, Yagyu Muneyoshi chỉ là một kẻ sắp chết, còn có thể làm gì chứ?
“Để tôi giải quyết con quái vật này cho!”, Yagyu Muneyoshi cười thản nhiên, thanh kiếm Thiên Tùng Vân đột nhiên lao vút ra khỏi vỏ, lão phi thân theo kiếm, mở miệng quát lên.
“Cậu Lâm, đây là một môn tuyệt học khác của phái Ise ‘thuật Hợp Kiếm’, chú trọng người và kiếm hợp nhất, người là kiếm, kiếm là người, xin cậu Lâm chỉ điểm!”.
Cơ thể Yagyu Muneyoshi dần dần biến mất rồi hợp thành một thể với kiếm Thiên Tùng Vân. Sức mạnh của trời đất trong bán kính vài dặm tụ về phía thanh kiếm Thiên Tùng Vân, sức mạnh của trời đất trong phạm vi vài dặm cuồn cuộn tới cỡ nào, vĩnh viễn không phải người bình thường có thể khống chế, ngay cả thần kiếm Thiên Tùng Vân cũng phát ra từng tiếng kêu than.
“Đi!”.
Trong hư không truyền đến tiếng quát của Yagyu Muneyoshi.
Trong không trung cuồn cuộn nguyên khí trời đất mênh mông, theo tiếng quát khẽ này, tựa như tìm được nghe một tiếng xúc tác, nó đột nhiên lao về phía người sói đang cuồng bạo đi cùng Claude.
Luồng nguyên khí trời đất cuồn cuộn này vượt xa tưởng tượng của mọi người.
Không khí cũng vì nó mà chấn động, cơn mưa như thác cũng bị cuốn lấy hóa thành vô số cơn gió bão, cùng lao về phía người sói.
“Ông chỉ là một kẻ sắp chết!”.
Người sói thỉnh thoảng thở ra khí màu trắng, toàn bộ cơ thế nhanh chóng lớn lên, cơ thể vốn ba mét đột nhiên tăng lên cao năm mét, tay chân cho cũng biến thành chân sói.
“Tôi cũng muốn xem cậu giết tôi như thế nào!”.
Người sói rít gào một tiếng, con ngươi đỏ lồng lên, lúc này gã đã không còn quan tâm tới bất cứ thứ gì, mà đột nhiên nhào tới luồng nguyên khí trời đất cuồn cuộn kia.
“Galdan về đây!”, Claude ở bên cạnh hô lớn, nhưng lại vô ích. Một khi người sói đã tiến vào trạng thái cuồng bạo, lý trí chỉ còn lại một chút ít, mà chỉ hành động theo bản năng.
“Đáng chết, lúc ấy không nên mang theo đồ ngu xuẩn này tới đây!”.
Lúc này, khí chất quý tộc trên người Claude đã không còn sót lại chút gì, rõ ràng chỉ cần mấy người cùng nhau phòng thủ chống đỡ một đòn cuối cùng kia của Yagyu Muneyoshi là được rồi, không ngờ Galdan lại xông lên.
“Ông Yagyu, một quyền này của tôi cũng xin ông chỉ giáo!”.
Lâm Ẩn thở dài một tiếng, đột nhiên đánh ra một quyền.
Trong phút chốc, cùng với một tiếng rồng gầm, chân nguyên to lớn vô biên điên cuồng tuôn ra từ trong cơ thể anh, ánh sáng trắng vô tận chiến sáng trời đất. Lúc này, tu vi của Lâm Ẩn đã lên tới mức đỉnh cao, cả người hóa thành một luồng sao băng màu trắng, đột nhiên phóng về phía Trương Cửu Thần.
“Trường Sinh Tử giúp tôi!”.
Xung quanh cơ thể Trương Cửu Thần lóe lên tia sét, nhưng thân thể lại đột nhiên lui lại phía sau. Một quyền này của Lâm Ẩn chỉ nhìn thôi cũng biết không dễ đối phó như vậy. Lúc này nếu bị Lâm Ẩn đánh trọng thương, đợt khi bắt được Lâm Ẩn, lão cũng chẳng được lợi lộc gì.
Ánh mắt Trường Sinh Tử cũng rất nghiêm nghị, lão ta cũng không ngờ Lâm Ẩn và Yagyu Muneyoshi vừa mới trải qua một trận đại chiến lại có thể bộc phát thực lực mạnh mẽ như vậy. Uy lực của một quyền này còn mạnh hơn uy lực Lâm Ẩn và Yagyu Muneyoshi bộc phát trong trận đại chiến vừa rồi hai phần.
Đến cả lấy thực lực của lão ta, lão ta cũng không dám đảm bảo có thể tiếp được mà không hao tổn gì.
“Trương Cửu Thần đừng nương tay, nếu còn giữ lại nữa, hôm nay không thể bắt được Lâm Ẩn đâu!”, Trường Sinh Tử nhìn Trương Cửu Thần nhìn đang không ngừng lùi lại, quát khẽ.
Nếu lúc này Trương Cửu Thần còn muốn kiếm chác chỗ tốt, hôm nay không thể bắt được Lâm Ẩn.
“Tôi đương nhiên biết vậy!”.
Ánh mắt Trương Cửu Thần lóe lên, tia sét quanh cơ thể bỗng lóe sáng.
“Ầm ầm ầm!”.
Một tia sét màu tím lớn bằng thân cây từ trên trời giáng xuống, uy lực của một đòn này khí thế rất mạnh, hơn xa so với khi Lâm Ẩn giết chết ông lão nhà Bách Lý, tựa như đã đến gần một đòn toàn lực của cao thủ tầm trung trong Thần cảnh.
“Thái Cực chưởng!”.
Trường Sinh Tử quát lên một tiếng, cơ thể chủ động lao về phía Lâm Ẩn, một luồng Tiên Thiên Thái Cực Bát Quái Đồ dần dần xuất hiện phía trước lão ta.
Lúc này, ánh mắt của Trường Sinh Tử nghiêm nghị, không ngờ lão ta lại dùng Tiên Thiên Bát Quái này để chống lại một quyền của Lâm Ẩn.
Thái Cực Bát Quái Đồ của Trường Sinh Tử vừa đánh ra, trong không trung truyền đến một tiếng hừ lạnh. Chưởng Thái Cực Bát Quái Đồ này của Trường Sinh Tử và kiếm khí Bát Quái của Yagyu Muneyoshi đều có hiệu quả tuyệt diệu như nhau, đều là tuyệt học phòng ngự vô thượng.
“Hồ đồ ngu xuẩn!”.
Lâm Ẩn hừ lạnh một tiếng, sao băng trắng bỗng đụng phải Tiên Thiên Thái Cực Bát Quái Đồ.
“Uỳnh uỳnh uỳnh!”.
Sao băng trắng và Thái Cực Bát Quái Đồ va chạm vào nhau, lập tức phát ra âm thanh như tiếng sấm sét, tựa như vô số khẩu pháo đồng thời nổ súng, khí trắng trên đỉnh núi đều bị chấn động thổi đi rất xa.
“Phụt!”.
Ánh mắt Trường Sinh Tử lộ ra vẻ kinh hãi, miệng phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể trên không trung lui lại mấy chục mét mới đứng vững được.
Trước đây, lão ta đã giao đấu với cao thủ Thần cảnh, nhờ có Thái Cực Bát Quái Đồ để phòng thân, nên dường như là bất bại. Cho dù lần trước đánh một trận với Yagyu Muneyoshi, Thái Cực Bát Quái Đồ của lão ta cũng không bị phá.
Nhưng hôm nay, Thái Cực Bát Quái Đồ lão ta luôn lấy làm tự hào lại bị một quyền của Lâm Ẩn đánh bại.
Mà sau khi sao băng trắng đánh bại Thái Cực Bát Quái Đồ, thế đi vẫn không giảm, chỉ là ánh sáng trắng nhạt hơn vài phần, va chạm với tia sét màu tím lấp lánh.
Chỉ nghe “uỳnh” một tiếng, sao băng trắng trực tiếp bay ngược ra ngoài, tia sét màu tím cũng biến mất luôn trong không trung.
“Phụt!”.
Trương Cửu Thần kêu lên một tiếng, cơ thể chấn động, ánh mắt không che giấu được sự kinh hãi.
Trong một đòn vừa rồi, chân nguyên của lão rõ ràng không bằng Lâm Ẩn, nên đã trúng chiêu.
Vừa rồi một đòn kia của Lâm Ẩn đã bị Thái Cực Bát Quái của Trường Sinh Tử hóa giải sáu phần sức mạnh, nhưng không ngờ lão vẫn không phải là đối thủ. Trên người Lâm Ẩn này chắc chắn có bí mật lớn, nếu không tuyệt đối không thể ở tuổi này đã có thực lực mạnh như vậy.
Mà bên kia.
Một kiếm không thể đỡ được của Yagyu Muneyoshi đã chém cả người Gadan thành hai nửa, mà thi thể của Yagyu Muneyoshi cũng từ trên không trung chậm rãi rơi xuống đất.
Kiếm Thiên Tùng Vân than khóc một tiếng, thân kiếm chở thi thể của Yagyu Muneyoshi, chậm rãi đáp xuống từ trên không trung, từ từ đặt thi thể của lão xuống mặt đất, thân kiếm không ngừng quay xung quang thi thể của lão.
“Sao có thể!”.
Claude trợn to hai mắt nhìn,vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi. Phải biết rằng Galdan sau khi cuồng bạo cho dù là sức phòng ngự hay tấn công đều tăng lên gấp đôi, nhưng không ngờ lại bị một kiếm của Yagyu Muneyoshi chém chết.
“Ông Yagyu Muneyoshi hãy yên nghỉ!”.
Lâm Ẩn trên không trung thở dài một tiếng, ánh sáng trắng tan đi, cơ thể chậm rãi hiện lên, nhìn thi thể Yagyu Muneyoshi, ánh mắt đầy vẻ thương tiếc.
Yagyu Muneyoshi thật sự là kỳ tài tuyệt thế, nếu sinh ra ở trong bí cảnh, có thể vào hàng Địa Tiên.
Hơn nữa một kiếm cuối cùng của Yagyu Muneyoshi anh cũng không chắc có thể tiếp được, chỉ là tung ra một kiếm này lão cũng phải chết không thể nghi ngờ. Yagyu Muneyoshi đánh cùng anh một trận, chỉ vì đột phá cực hạn, nên dùng một kiếm này lại không hay lắm.
Mọi người xem cuộc chiến đều lặng đi, vốn tưởng rằng Lâm Ẩn và Yagyu Muneyoshi sau khi đánh một trận thì đã khó mà thoát kiếp nạn, ai ngờ chẳng những Lâm Ẩn bộc phát sức mạnh cực lớn, một đón đánh bị thương hai vị cao thủ Thần cảnh.
Hơn nữa trước khi chết, Yagyu Muneyoshi còn chém chết một cao thủ Thần cảnh phương Tây.
Hôm nay, có hai vị Thần cảnh chết, tin tức này truyền ra, cả thế giới lặng đi.