Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 451: Chương 451: Ếch ngồi đáy giếng




“Cô Anna, Lâm Ẩn có thể qua ải của cục tình báo quân sự hoàng gia hay không vẫn chưa nói chắc được”, Federer nghiêm mặt nói.

“Tuy tôi biết năng lực của Lâm Ẩn sâu hiểm khó dò, sau khi Hades đi theo cậu ta thì sức chiến đấu đột nhiên mạnh hơn nhiều, đã vượt xa tôi rồi”, Federer phân tích: “Nhưng với năng lực của Hades cũng chỉ có cấp bậc giữa C và B trong cục tình báo quân sự hoàng gia thôi”.

“Người của cục tình báo quân sự Cảng Thành kia là sát thủ cấp thế giới, là kẻ mạnh từng có các biệt danh khiến người khác nghe đã sợ mất mật như Nụ Hôn Tử Vong, Kẻ Phán Xử Vong Linh ở thế giới ngầm ”.

Federer là bại tướng dưới tay Lâm Ẩn, lần trước khiêu khích anh ở toà nhà quốc tế Thuỷ Tinh, cuối cùng lại bị Hades dạy dỗ một trận.

Hắn ta chịu thua Lâm Ẩn, nhưng cũng không tin anh có thể đối đầu trực tiếp với cục tình báo quân sự hoàng gia.

Dù sao đó cũng là lưỡi dao của đất nước mặt trời không bao giờ lặn, đơn vị đặc biệt vô cùng cao cấp tốn sức lực của cả quốc gia để bồi dưỡng ra, làm gì dễ đối phó như vậy được?

Federer tự suy đoán, với thực lực của hắn ta thì nhiều nhất chỉ là tổ trưởng trong cục tình báo quân sự hoàng gia thôi.

“Tôi từng nghe nói cục tình báo quân sự Cảng Thành có một sát thủ thiên tài trấn giữ”, Anna chậm rãi nói: “Nhưng tôi không cảm thấy sát thủ cấp thế giới kia có thể đấu lại Lâm Ẩn”.

“Lúc đó, sau khi Lâm Ẩn biết tôi là người của gia tộc Cromir thì khí thế vẫn rất mạnh mẽ, không giống đang giả vờ lắm”, Anna nghiêm túc nói.

“Theo tôi thấy, có lẽ Lâm Ẩn còn có át chủ bài khác mạnh hơn mới đúng”.

Federer có vẻ chần chừ, chậm rãi nói: “Cô Anna, đó chỉ là Lâm Ẩn thuận miệng nói ra thôi, trên thế giới này người kiêu ngạo tự kiêu rất nhiều. Nói không chừng Lâm Ẩn chỉ cho rằng mình là cậu chủ nhà giàu ở thủ đô, có thể không biết trời cao đất rộng xem thường gia tộc Cromir”.

Lâm Ẩn thật sự có bối cảnh không nhỏ.

Nhưng còn chưa tới mức được cô Anna xem trọng như thế.

Dù sao cô Anna cũng là người thừa kế hàng đầu của gia tộc Cromir, thế lực có trong tay to lớn đến không thể tưởng tượng nổi.

Chỉ lần này cô Anna đến Cảng Thành thôi đã có một cao thủ cấp cao được lão Tước gia phái đến âm thầm đi theo, bảo vệ sự an toàn của cô Anna bất cứ lúc nào.

Cũng dựa vào cao thủ cấp cao này, cô Anna mới có thể dễ dàng lấy được tin tức tuyệt mật của cục tình báo quân sự hoàng gia.

Cho nên trong mắt Federer, cô Anna tốn sức lấy được tin tức để giúp Lâm Ẩn như thế thật sự không đáng.

Nếu thật muốn trở mặt đấu một trận ở Long Quốc, Lâm Ẩn chưa chắc có thể là đối thủ của cô Anna.

Anna hơi cong môi nở nụ cười tự tin: “Cứ đợi kết quả chiến đấu của Lâm Ẩn và cục tình báo quân sự đi, xem thử cuối cùng là anh nhìn chuẩn, hay là tôi nhìn chuẩn”.

….

Trong khách sạn quốc tế Vịnh Biển.

Lâm Ẩn dẫn nhóm người Diệp Hắc đi thang máy đến tầng lầu có căn hộ xa hoa của Chloe.

Mấy vệ sĩ vẻ mặt nghiêm túc đang đứng trong hành lang dài trải thảm đỏ.

“Bô lô ba la?”.

Nhóm người Lâm Ẩn đi vào, đám vệ sĩ nước ngoài đều lạnh lùng nhìn sang, mở miệng nói một tràng tiếng nước ngoài.

Lâm Ẩn bình tĩnh đưa mắt ra hiệu.

Vèo!

Mấy thanh niên bên cạnh Diệp Hắc lập tức xông về phía trước nhanh như một tia chớp.

Bịch bịch bịch.

Chỉ trong nháy mắt.

Đám vệ sĩ nước ngoài khoẻ mạnh đều như mấy con chó chết ngã xuống đất không dậy nổi.

Mấy người Diệp Hắc dẫn theo đều là tinh anh còn sót lại của Hắc Long Vệ năm đó, thuộc loại cao thủ lánh đời tài nghệ xuất sắc.

Đánh ngã mấy vệ sĩ tầm thường thế này thật sự còn đơn giản hơn uống nước ăn cơm nữa.

Reng reng!

Tầng lầu đột nhiên vang lên tiếng chuông cảnh báo.

Lâm Ẩn nhíu mày, xông lên đá bay cửa lớn có khoá sắt.

Ầm một tiếng.

Cửa sắt bay lên rồi rơi xuống đất, trong căn phòng rộng lớn có một ông lão bước ra ngoài, tóc hoa râm đang ngồi trên sofa, sau lưng ông ta là mấy thanh niên lạnh lùng choàng áo khoác đen đang đứng thẳng.

Chỉ trong nháy mắt.

Mấy người trong phòng đều nhìn về phía Lâm Ẩn với ánh mắt lạnh lùng sắc bén, bầu không khí trở nên lạnh như băng, một luồng sát khí khủng bố tự nhiên xuất hiện.

“Cậu? Cậu!”.

Chloe tỏ vẻ vừa ngạc nhiên vừa khó tin, từ sự tức giận ban đầu trở thành khiếp sợ.

Chàng trai trẻ xông đến với khuôn mặt lạnh lùng này khiến ông ta cảm thấy cực kỳ áp lực!

“Lâm Ẩn?”.

Chloe khó tin, trợn mắt há mồm nói ra cái tên này.

Trong phút chốc đầu óc Chloe trở nên trống rỗng, ông ta không ngờ Lâm Ẩn lại chủ động tìm đến cửa.

Sao Lâm Ẩn có thể biết căn cứ bí mật của cục tình báo quân sự hoàng gia chứ?

Hơn nữa sao lại biết bên mình chuẩn bị sắp xếp cho người đi chém đầu anh?

“Ông là Chloe? Cục trưởng thứ hai của cục tình báo quân sự hoàng gia của đất nước mặt trời không bao giờ lặn đúng không?”.

Lâm Ẩn khoanh tay đứng thẳng, vẻ mặt hờ hững nhìn Chloe.

Sau khi lấy được tài liệu tuyệt mật từ trong tay Anna thì anh đã biết được ông già nước ngoài này qua ảnh chụp rồi.

Theo tin tình báo, người này là người giữ liên lạc giữa Quý Trọng Sơn và đất nước mặt trời không bao giờ lặn, cũng là thủ lĩnh đặc vụ muốn đến ám sát mình.

Sắc mặt Chloe không ngừng thay đổi, u ám nói: “Sao cậu có thể tìm đến đây? Và sao lại biết thân phận của tôi?”.

Nói xong, Chloe nghi ngờ nhìn nhóm cấp dưới bên cạnh mình.

Sự xuất hiện của Lâm Ẩn khiến ông ta cực kỳ nghi ngờ trong cục tình báo quân sự có nội gián!

Nếu không sao Lâm Ẩn có thể tìm đến căn cứ bí mật một cách chính xác như vậy được.

Hai ngày trước ông ta mới bàn xong với Quý Trọng Sơn sau đó ra mệnh lệnh nội bộ, nhưng người của mình bên này vẫn chưa hành động thì Lâm Ẩn đã tìm đến cửa trước rồi?

Mấy đặc công trẻ tuổi của cục tình báo quân sự cũng cực kỳ hoảng sợ, tất cả đều nhìn chằm chằm Lâm Ẩn với ánh mắt khó tin.

Trong tay bọn họ đều có ảnh chụp của Lâm Ẩn, đang lên kế hoạch nên ám sát anh như thế nào.

Nhưng mục tiêu ám sát lại đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, xuất hiện trong căn cứ được giữ bí mật tuyệt đối thế này, thật sự quá đáng sợ!

“Ồ! Đúng là quá thú vị, cậu là tên rác rưởi Long Quốc Lâm Ẩn đó ư?”.

Jason cong môi châm chọc, tỏ vẻ khinh thường nhìn Lâm Ẩn.

“Nghe nói đánh giá cục trưởng Chloe cho cậu là kẻ mạnh cấp A? Ha hả”, Jason cười lạnh: “Nhìn tố chất thân thể này của cậu cũng chỉ là một con ma bệnh ốm yếu thôi mà?”.

“Tuy không biết cậu tìm đến đây bằng cách nào, nhưng cậu chết chắc rồi”, Jason không chút để ý nói: “Cũng rất tốt, đỡ tốn không ít thời gian đi tìm cậu. Đánh cậu thành con chó chết ngay tại đây luôn cho tiện”.

Thái độ của Jason khá kiêu ngạo, dùng ánh mắt nhìn con mồi nghiền ngẫm nhìn Lâm Ẩn.

Trong mắt hắn ta, người Long Quốc như Lâm Ẩn không có cách nào đánh thắng nhân vật có cấp bậc thiên tài thế giới ngầm phương Tây như mình được.

Tìm đến cửa, cũng chỉ là tìm đường chết mà thôi.

Lâm Ẩn cười lạnh một tiếng.

Đám nước ngoài ếch ngồi đáy giếng không biết trời cao đất rộng ở đây suy đoán thực lực của mình?

“Ếch ngồi đáy giếng”.

Lâm Ẩn lắc đầu, hờ hững nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.