“Ồ? Hóa ra là chủ tịch Tưởng của tập đoàn Hải Dương đến rồi à, chẳng phải lần trước bảo phải lấy cho bằng được nhưng kết quả lại bị tập đoàn Latinh đoạt mất dự án khu Khoa - Kỹ đấy sao?”
“Cũng khó nói ấy chứ, ai biết chừng lần này chủ tịch Tưởng có tài chính hẳn hoi rồi muốn cắn trả ngược lại thì sao.”
“Đùa gì vậy, lần này là dự án quảng trường thương mại rất lớn trong khu Khoa - Kỹ đấy, quy mô còn lớn hơn lần trước nữa. Lần trước Tưởng Kỳ đã không đủ tiền, bây giờ sao sánh được với tập đoàn Latinh?”
Bên trong phòng tiếp khách nghị luận sôi nổi, sắc mặt Tưởng Kỳ vô cùng khó khoi, sa sầm hẳn xuống.
Lần trước chuyện này đã sốt sình sịch khuấy động cả giới kinh doanh tỉnh Đông Hải, ông ta bị mất mặt ngay tại chỗ, đả động đến uy tín của ông cùng tập đoàn Hải Dương rất nhiều.
Bây giờ mấy nhân vật ất ơ nào đó cũng dám nhảy ra châm biếm ông, tất nhiên những người này đều là chó săn của tập đoàn Latinh.
“Sếp Lâm, chuyện lần trước tôi làm không tốt, đã để tập đoàn mất thể diện.” Tưởng Kỳ cúi đầu nói, mặt đỏ lên, để sếp Lâm tận mắt thấy tình hình hiện tại, trong lòng ông ta thật sự xấu hổ.
Dù sao tập đoàn Hải Dương là tài sản của sếp Lâm, ông ta đang giúp sếp Lâm quản lý gia sản, kết quả lại tạo thành tai tiếng như vậy, trong lòng xấu hổ không tài nào tưởng tượng được.
Lâm Ẩn vẫn thản nhiên như thường, vỗ vai Tưởng Kỳ.
“Chuyện đã qua đừng nhắc lại nữa. Lần này phải làm cho tốt.”
“Vâng, sếp Lâm.” Tưởng Kỳ nghiêm mặt gật đầu.
Ngay lúc này, người trong phòng tiếp khách cũng đã ngồi vào ghế, đoàn đội thương mại đến đấu thầu cũng chễm chệ trong phòng bao của mình.
Mười mấy phòng bao đều có cửa sổ thủy tinh tính chất đặc biệt có thể nhìn thấu bên ngoài, quan sát được tình hình.
Một người phụ nữ trung niên rất có khí chất đi lên đài cao trải thảm đỏ làm người dẫn chương trình, cầm một xấp giấy tờ ở trong tay, mặt hướng đến các chỗ ngồi, cầm micro giơ cao, nói rất nghiêm túc: “Các đại biểu chủ hộ gần khu Khoa - Kỹ, tất cả các tài phiệt tham dự hạng mục đầu tư quan trọng lần này đều đến cả, mọi người có thể tự ra giá và giao lưu với nhau.”
Nói xong, người dẫn chương trình nữ nghiêm mặt nhìn mọi người, không nói thêm nhiều lời.
Lần đấu thầu này theo phong cách tư nhân dân gian.
Kế hoạch của khu Khoa Kỹ là dự án tập đoàn Latinh tung ra, lần trước thu mua được quyền khai phá mấy toàn cao tầng cũ, bây giờ lại tổ chức đấu thầu cho các chủ hộ tòa nhà cũ chung quanh đấy đến đây, để họ tiến hành thu mua.
Ở chỗ ngồi nào cũng là các nhà tài phiệt chủ các hộ nhà vùng lân cận khu Khoa - Kỹ ấy, trong tay nắm giữa rất nhiều quyền khai phá và đất đai.
Tất nhiên chỉ dựa vào tài lực của bọn họ thì không tài nào khai phá được, nhưng có thể hợp tác với các tài phiệt có dự định khai thác dự án này, tất nhiên như thế sẽ được hưởng lợi nhuận cao hơn.
“Sếp Lâm, đây là kế hoạch của tôi, lần này tôi bày ra một dự án thành Thế Giới, nó ở gần bên khu Khoa - Kỹ của tập đoàn Latinh, dự định cạnh tranh nhau.” Tưởng Kỳ nói rất nghiêm túc, còn đưa sang một tập văn kiện.
Lâm Ẩn âm thầm nhận lấy tập văn kiện, nâng tách trà sứ trắng lên uống, đọc văn bản trong tay.
Đây là một bản kế hoạch dự án chuẩn mực, Tưởng Kỳ tự mình làm lấy, thời đại học ông ta học chính là chuyên ngành này, lại lăn lộn nhiều năm trong giới kinh doanh, nên khi viết kế hoạch vô cùng mạch lạc, điểm này cũng là tài năng của ông ta.
Kế hoạch của Tưởng Kỳ là thành lập một khu phức hợp thành Thế Giới, đồng thời phục vụ cho công nghiệp giải trí cùng hàng hóa xuất nhập cảng, cạnh tranh trên sàn với khu Khoa - Kỹ của tập đoàn Latinh.
Lâm Ẩn đặt chén trà xuống, nói rất hờ hững: “Bảng kế hoạch này rất tốt, có thể thực thi theo phương án này.”
“Cảm ơn sếp Lâm.” Tưởng Kỳ trịnh trọng gật đầu, nhận được lời khen của sếp Lâm, trong lòng ông ta vô cùng thoải mái, dù sao sếp Lâm bỏ tiền bỏ quyền ra, bình thường không quan tâm bất cứ chuyện gì, nên vào lúc thích hợp phải chứng minh trình độ của mình cho sếp Lâm thấy.
“Nhưng có một chỗ không ổn lắm, dự án ông đặt ra rất hạn hẹp, nếu đã làm thì phải làm cho lớn.” Lâm Ẩn nói rất thản nhiên: “Mở rộng quy mô ra gấp ba, nhất định phải lớn hơn khu Khoa - Kỹ của tập đoàn Latinh.”
“Mở rộng gấp ba?” Vẻ mặt Tưởng Kỳ lộ vẻ khiếp sợ, dự án này của ông ta cũng đã tính là rất lớn rồi, ước chừng tiền vốn bỏ ra khai phá phải hơn ba tỷ, rồi lại sử dụng mạng lưới giao thiệp cùng tài nguyên để triệu tập các tập đoàn công ty mọi ngành nghề chuyển vào đấy.
Không ngờ rằng sếp Lâm lại cảm thấy còn quá nhỏ, mở rộng quy mô ra gấp ba lần, vậy đây chính là dự án có vốn gốc là hơn mười tỷ đấy! Đồ sộ đến mức nào chứ?
“Vâng! Sếp Lâm, chuyện này không thành vấn đề, trở về tôi sẽ làm lại từ đầu.” Tưởng Kỳ nói với giọng điệu kích động, có sếp Lâm làm chỗ dựa ở phía sau, tập đoàn Latinh là cái thá gì.
Lâm Ẩn khẽ gật đầu: “Được rồi, lần đấu giá này ông cứ yên tâm ra giá đi.”
Hai người đang nói, các đại biểu chủ hộ ngồi trong phòng khách đã không chờ được nữa, ai nấy đều trưng vẻ nôn nóng ra.
“Các vị, tập đoàn Khánh Lương chúng tôi có trong tay ba tòa nhà quảng trường thương vụ, năm quyền sử dụng khai phá khu dân cư ở cạnh khu Khoa - Kỹ. Những thứ này đều là tài nguyên hợp pháp, tất cả chủ hộ đã bàn bạc xong xuôi với chúng tôi, cũng giao toàn quyền cho tập đoàn Khánh Lương chúng tôi ra giá và làm đại biểu.” Một người đàn ông trung niên mặc vest đứng lên nói rất nghiêm trang.
Tập đoàn Khánh Lương cũng là công ty đất đai số một số hai ở tỉnh Đông Hải, lần này dự định bắt một tay với tập đoàn Hải Dương hoặc tập đoàn Latinh, tất nhiên nhà kinh doanh luôn đặt lợi ích lên hàng đầu, ai vung nhiều tiền hơn, nhiều lợi ích hơn thì theo bên đó thôi.
“Tổng giám đốc Triệu của tập đoàn Khánh Lương đúng không? Tập đoàn Latinh chúng tôi đã có phương án từ sớm rồi, ban đầu ra giá cơ bản là hai tỷ, tổng kế hoạch dự tính rơi vào khoảng năm tỷ, sau khi khu Khoa - Kỹ được dựng thành, tất cả tài nguyên từ đường đi lẫn nhà của đều do tập đoàn Latinh chúng tôi phụ trách. Những chủ hộ tự nguyện như các ông không cần phải gánh chịu bất kỳ nguy cơ nào.”
Cô gái tóc vàng vừa nãy châm chọc Tưởng Kỳ kia đứng ở trên lan can lầu hai, trong tay nâng một ly rượu đỏ, vẻ mặt rất tự tin mà nói.
“Cô Lena đúng là hào phóng, dự định đầu tư năm tỷ! Không hổ là đại biểu của tập đoàn Latinh! Tài lực hùng hậu quá đi mất!” Người ngồi đối diện ca tụng.
Lời nói này vừa nói ra, mọi người đều đưa mắt nhìn sang phòng bao của tập đoàn Hải Dương trên tầng, ánh mắt đang mong đợi.
Bởi vì khắp giới kinh doanh tỉnh Đông Hải này, không có bất kỳ một tập đoàn nào dám cạnh tranh với tập đoàn Latinh, chỉ có tập đoàn Hải Dương là đối thủ duy nhất mà thôi.
“Sếp Lâm, xử lý thế nào đây?” Tưởng Kỳ ra vẻ nghi ngờ mà hỏi.
Tập đoàn Latinh đúng là có tiền tài dồi dào, vừa nói là đã hô ra kế hoạch đầu tư năm tỷ, đòn phủ đầu này mạnh quá. Đây là hợp đồng phải ký giấy trắng mực đen, chứ không phải là mấy lời nói suông tùy tiện đâu.
“Ông cứ báo giá gấp đôi cô ta là được.” Lâm Ẩn nói rất thản nhiên.
Không như hàng hóa có lúc sẽ lỗ lời khác nhau, quyền khai phá các dự án lớn chỉ cần đi đúng bước, thì có ra sao cũng không lỗ được, thậm chí là kiếm lời một khoản kếch xù.
Quan trọng là nhất định phải giáng một đòn cho tập đoàn Latinh ngang ngược kiêu căng này, nếu không tập đoàn Hải Dương sẽ bị mất uy tín, sau này khỏi phải lăn lộn trong giới kinh doanh nữa.
“Cô Lena, dự án của tập đoàn Latinh các cô đúng là quá hạn hẹp. Tập đoàn Hải Dương chúng tôi dự định đầu tư một dự án mười tỷ. Còn lại các chủ hộ không cần phải lo lắng nhiều, chỉ cần để ý đúng hạn đến lấy tiền là được.” Tưởng Kỳ đi ra khỏi phòng bao, nói rất khí phách, rồi nhìn sang cô gái tóc vàng với ánh mắt lạnh lùng.