Khi Lâm Ần và Anna đưa cái tên chưa chết kia đến nơi ở của gia tộc Bright, thì trong một biệt thự bí ẩn ở Tường Vi Châu, đám tinh anh trong gia tộc Bright đang tập trung ở đây và thảo luận rất gay gắt.
"Derrick vừa truyền tin tới rằng cô cô cả của gia tộc Cromir đã dẫn theo hai vệ sĩ rời khỏi biệt thự của bọn họ. Derrick đang nghĩ cách bắt bọn họ lại mà không khiến gia tộc Cromir biết được”.
Một thành viên cấp cao của gia tộc Bright cúi đầu báo cáo.
Trong biệt thự, người ngồi trên cùng là một ông lão gần chín mươi tuổi. Tóc ông ta thưa thớt nhưng được chải gọn gàng, hàm miệng trắng bóng không thiếu một cái nào.
Ông ta ngồi yên trên ghế, mắt nhắm lại, không ai trong phòng dám ho he gì.
Ông ta là người nắm quyền trong gia tộc Bright, Bright Moore.
Bright Moore là một truyền kì trong gia tộc, ông ta còn nhỏ đã quản lý gia tộc Bright, ông ta đã đưa gia tộc Bright xuống dốc trở lại vị trí đỉnh cao.
Hơn nữa thực lực của của Moore rất mạnh, ông ta đã từng đánh nhau rất nhiều lần với lão Tước gia, những lần đó thắng có mà thua cũng có.
"Vớ vẩn! Nếu chúng ta để lộ vị trí vào lúc này thì mọi kế hoạch sẽ tan thành mây khói, thậm chí có thể khiến chúng ta rơi vào tình thế nguy hiểm nữa".
Moore từ từ mở mắt ra rồi nói.
Một người đàn ông trung niên ngồi ở bên cạnh Moore nhanh chóng nói: "Bố, Derrick đi ra ngoài cũng thu hoạch được một thông tin. Hôm qua chúng con đã nhận được tin tức rằng lão Tước gia đã mời một số cao thủ trong thế giới ngầm tới. Có thể là để đối phó với Thiên vương Cố".
"Hơn nữa con cũng đặc biệt bảo Jefferson và Derrick đi cùng nhau, để đảm bảo rằng không có gì sai sót".
Người đàn ông trung niên này là bố của Derrick, ông ta thấy Moore không hề tức giận thì cảm thấy nhẹ nhõm.
“Có Jefferson đi theo thì không sao rồi”, Moore gật đầu, ông ta không nói gì nữa.
Đúng lúc này có một người phương Đông trong phòng đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt vô cùng sắc bén: "Anna đi ra ngoài rồi, bên cạnh cô ta là tên nhóc phương Đông nào đó? Tôi đã nhận được tin tức từ biệt thự, gia tộc Bright hình như đã mời một người đàn ông thực lực vô cùng mạnh mẽ từ phương Đông tới".
Bố Derrick ngập ngừng nói: "Chuyện này...Hình như tôi nghe Derrick nói qua rồi, có một thanh niên phương đông đi cùng Anna".
“Thưa sứ giả, có vấn đề gì không?”, Moore nghi ngờ hỏi.
"Vậy thì đúng rồi. Người thanh niên đó là cao thủ phương Đông được gia tộc Cormir mời tới. Derrick có thể lành ít dữ nhiều rồi, ông Moore, chúng ta phải thay đổi vị trí thôi!", sứ giả do ngài Cố phái tới nói một cách trịnh trọng.
Người ở thế giới ngầm phương Tây có thể không rõ thực lực của Lâm Ẩn, nhưng gã ta đã nghe đến tên Lâm Ẩn từ lâu rồi, mặc dù ông Moore cũng là một cao thủ bảng Thiên, nhưng ông ta có thể không phải đối thủ của Lâm Ẩn.
"Ông đang làm to chuyện hả! Cho dù người phương Đông bên cạnh Anna là cao thủ, thì chẳng lẽ có thể đánh bại được Jefferson sao?".
Bố Derrick cau mày, ông ta có vẻ không hài lòng, bọn họ có hơn chục cao thủ bảng Thiên, cho dù gia tộc Cormir cùng nhau xông lên thì bọn họ cũng không sợ.
Khi bọn họ đang nói chuyện thì có một âm thanh lớn truyền tới từ xa, tiếng súng vang lên, sau đó thì lập tức trở nên yên lặng.
Lúc này một gã bảo vệ chạy đến nói: "Ông Moore, không ổn rồi. Có người giết tới đây rồi, anh em chúng tôi không ngăn cản được".
"Khốn kiếp! Ai to gan như vậy?".
Trước khi Moore và người đưa tin lên tiếng thì hai thành viên cấp cao của gia tộc Bright đã đứng dậy và hét lên giận dữ.
“Là cô Anna của gia tộc Cormir và một thanh niên phương Đông!”, gã bảo vệ hoảng sợ nói.
"Sao có thể như thế được?".
Bố Derrick hoàn toàn hoảng loạn, ông ta vừa mới nói rằng tên Phương Đông đó không phải là đối thủ của Jefferson, ông ta nghĩ rằng Derrick sẽ bắt được Anna và gã phương Đông đó.
Nhưng bây giờ lại đột nhiên nghe tin Anna dẫn theo tên phương Đông giết tới đây rồi, vậy con trai Derrick của ông ta không phải lành ít dữ nhiều rồi sao?
"Ông Moore, chỉ có ông mới có thể đánh bại được những người này!".
Sứ giả của Long phủ nghiêm nghị nói, nếu hôm nay Moore không thể ngăn cản Lâm Ẩn, thì bọn họ đều phải chết ở đây.
Moore chậm rãi đứng dậy và đi về phía cửa trước. Ngay cả Jefferson cũng không phải là đối thủ của cậu ta, vì thế ông ta chỉ có thể ra tay thôi.
Bright Moore dẫn đầu, các thành viên cấp cao khác của gia tộc Bright cũng đứng dậy vội vã đi theo Moore, trong mắt họ Moore chính là một vị thần, chỉ cần Moore ở đó thì một tên Long Quốc nhỏ bé có là cái thá gì?
…
Lúc này, ở cửa biệt thự bí ẩn, Lâm Ẩn lạnh lùng khoanh tay, anh thong thả quan sát đám thành viên đang sợ hãi của gia tộc Bright.
Hiện giờ có hàng chục người nằm la liệt dưới sân, tất cả đều đều là bảo vệ dũng mãnh có thể một chọi năm, nhiều người trong số họ còn trang bị súng ống, nhưng bọn họ không thể đấu lại được một ngón tay của Lâm Ẩn.
Lúc này vô số thành viên và bảo vệ của gia tộc Bright từ mọi hướng chạy tới, sau khi nhìn thấy trên sân la liệt xác chết thì tất cả đều căng thẳng nhìn Lâm Ẩn.
Bọn họ chĩa súng về phía Lâm m, chỉ cần Lâm Ẩn dám động đậy thì cả lũ sẽ xông tới.
"Lâm Ẩn!".
Đối mặt với áp lực mạnh mẽ tới từ hàng trăm người, Anna cảm thấy hơi lo lắng, hai vệ sĩ đã được cô ta cử đi thông báo cho lão Tước gia biết rồi, hiện giờ chỉ còn mình cô ta đi cùng Lâm Ẩn.
Lúc này trong lòng cô ta cảm thấy có chút hối hận, mặc dù biết Lâm Ẩn rất mạnh, nhưng lại không ngờ đối phương có nhiều súng ống như vậy. Ngay cả khi Lâm Ẩn có thể chống lại, nhưng cũng không thể bảo vệ cô ta an toàn được, nếu thế cô ta sẽ bị bắn cho tan tác.
"Lên!".
Một nhóm người lực lưỡng được trang bị vũ khí xông lên theo lệnh của thủ lĩnh.
Lâm Ẩn khinh thường cười, khoảng cách giữa người thường và cao thủ trên bảng Thiên vô cùng lớn, không thể quyết định vào số lượng người được
Đối mặt với bọn họ, Lâm Ẩn chỉ búng nhẹ ngón tay, một luồng khí bắn ra từ trong tay anh rồi tách thành vô số kiếm khí nhỏ, những luồng kiếm khí này lao thẳng về phía đám người kia.
Đây là những gì Lâm Ẩn đã học được từ các mảnh Kiếm Kinh.
"A a a a!".
Tiếng kêu la thảm thiết vang lên.
Khí thế của Lâm Ẩn quá mạnh mẽ, đám bảo vệ của gia tộc Bright đã bị cắt đứt tay chân gân mạch, bọn họ ngã xuống đất khóc lóc không ngừng.
Đám bảo vệ phía sau tình cờ chạy thoát được cũng toát mồ hôi hột, bọn họ không dám tiến lên nữa, vẻ mặt tràn ngập sợ hãi.
"Thủ lĩnh, phải làm sao đây?".
Những người xung quanh nhìn thấy cách ra tay ác độc của Lâm Ẩn thì trầm giọng hỏi.
“Bắn đi, tôi không tin cậu ta có thể chống đỡ được phát bắn liên tiếp của chúng!”, tên thủ lĩnh gầm lên.
Lâm Ẩn lắc đầu lạnh lùng nói: "Không biết sợ chết!".
Anh vốn không muốn giết những người này, nhưng do bọn họ chủ động lao tới, vậy đừng trách anh độc ác.
"Đòang đoàng đoàng!!".
Tiếng súng dữ dội vang lên, tia lửa bắn ra khắp nơi, mưa đạn bay ra như một cơn bão dữ dội, có ít nhất hàng chục khẩu súng máy bắn ra cùng một lúc.
Lâm Ẩn tiến lên một bước, ngón tay anh tạo thành lưỡi kiếm vung lên chém.