"Hỏi cậu đấy? Cậu là cái thá gì chứ?", Bùi Nguyên Phong tức giận, hắn ta hung hăng nhìn chằm chằm Lâm Ẩn.
"Cậu cả, Lâm Ẩn rõ ràng tới đây gây chuyện! Cậu ta làm gì có tư cách xen vào chuyện hôn nhân của Vô Tâm chứ?", Bùi Nguyên Phong tức giận nói với Lâm Hiên.
Lâm Hiên khẽ cau mày liếc nhìn Lâm Ẩn.
Khóe miệng hắn ta hiện lên nụ cười nhạt.
"Lâm Ẩn, Vô Tâm là cháu gái tôi. Cuộc hôn nhân giữa con bé và cậu cả Bùi do đại trưởng lão và hội trưởng lão quyết định. Chuyện này liên quan đến mối quan hệ giữa nhà họ Lâm và nhà họ Bùi!", Lâm Hiên trầm giọng nói.
"Cậu cho rằng chuyện này cần phải báo cho cậu sao? Cậu tưởng mình là ai hả?".
"Cậu cả Lâm Hiên nói đúng! Lâm Ẩn, cậu điên rồi đúng không? Đây là cuộc hôn nhân quan trọng giữa nhà họ Bùi và nhà họ Lâm. Một mình cậu đứng lên phản đối là được sao? Đúng là không biết tự lượng sức!", Bùi Nguyên Phong cũng chế giễu.
Theo Bùi Nguyên Phong thấy thìLâm Ẩn chỉ đang khoắc lác thôi! Đúng là buồn cười!
Cậu ba trong gia tộcbị Lâm Hiênđè đầu cưỡi cổ như Lâm Ẩn mà cũng dám xen vào cuộc hôn nhân giữa hắn ta và Lâm Vô Tâm ấy hả?Cậu ta có tư cách gì chứ?
Lâm Ẩn cười nhạt rồi nhìn Lâm Hiên nói: "Cho dù là đại trưởng lão hay hội trưởng lão thì cũng vậy. Bọn họ không được tự sắp xếp chuyện của Vô Tâm".
"Nếu cụ bà đã bảo tôi tới Ký Châu, thì tôi có quyền xử lý chuyện của nhà họ Lâm. Đây là Ký Châu, Lâm Vô Tâm là người nhà họ Lâm, hơn nữa cô ấy đã đến tìm tôi".
"Hôm nay tôi phải lấy lại công bằng cho cô ấy!".
Nói đến đây thì trong mắt Lâm Ẩn lóe lên tia sáng lạnh.
"Tưởng cậu cả Lâm Hiên thế nào ấy cơ? Không ngờ lại bán cháu gái trong nhà để để đạt được chức vị? Đúng là quá bỉ ổi!".
Sau câu nói sắc bén của Lâm Ẩn thì vẻ mặt Lâm Hiên thay đổi rõ rệt, hắn ta lạnh lùng nhìn Lâm Ẩn.
"Cậunói gì cơ? Bán cháu gái? Cậu nói bậy bạ gì thế!", Lâm Hiên tức giận mắng.
“Lâm Vô Tâm chỉ là con thứ của nhà họ Lâm. Con bé lấy được cậu cả nhà họ Bùi là may mắn của con bé rồi!”, Lâm Hiên trầm giọng nói: “Người chú như tôi đang hoạch định tương lai tốt đẹp cho cháu gái, đến lượt cậu xen miệng vào hả, lại còn nói tôi bỉ ổi nữa?".
"Cậu đừng có nói năng vớ vẩn ở đây! Chuyện này không đến lượt Lâm Ẩn cậu xen vào!".
Sắc mặt Bùi Nguyên Phong cũng tái xanh, hắn ta bị lời nói của Lâm Ẩnkhiến cho vô cùng khó chịu.
Hắn ta đường đường là cậu cả nhà họ Bùi, hắn ta muốn cưới con thứ của nhà họ Lâm, hiện giờ đang ngồi bàn bạc chuyện kết hôn cùng với cậu cả nhà họ Lâm thì lại bị Lâm Ẩn - một kẻ bất tài vô dụng nhảy vào chất vấn?
Lý lại nào thế chứ!
"Cậu muốn lấy lại công bằng gì chứ? Toàn nói vớ vẩn, đừng có mà bao đồng!", Bùi Nguyên Phong tức giận nhìn Lâm Ẩn, hắn ta nói: "Lâm Ẩn, có phải cậu định gây rối không? Muốn tới đây phá đám hả?".
"Hôm qua tôi không xử lý cậu và Triệu Thừa Kiền, thì hôm nay cậu lại đến phá đám chuyện của tôi sao? Cậu không biết tự lượng sức mình hả?",Bùi Nguyên Phong lạnh lùng hỏi.
Theo hắn ta thấy thì hôm qua Lâm Ẩnăn phải một vố đau ở tòa nhà Nguyên Phong, nên hôm nay mới cố ý tới đây gây rối.
Nhưng mà Lâm Ẩn đúng là có mắt như mù, cũng không nhìn thử xem Bùi Nguyên Phong đang nói chuyện với ai?
Đặc biệt Lâm Ẩn còn muốn dùng chuyện của Lâm Vô Tâm để gây rối nữa? Lâm Vô Tâm là chắt của đại trưởng lão, là cháu gái của cậu cả Lâm Hiên, Lâm Ẩn là người ngoài mà dám xen vào, đúng là tự mình rước nhục vào người.
“Bùi Nguyên Phong, có một điều anh nói đúng đó, tôi tới đây để phá hỏng chuyện của anh”,Lâm Ẩn mỉm cười nhìn Bùi Nguyên Phong: “Anh quên những gì tôi đã nói với anh trước khi rời đi vào hôm qua rồi sao?”.
Khi nhắc tới chuyện này thì Lâm Ẩn cười một tiếng, anh lạnh lùng nói: "Những gì Lâm Ẩn tôi đã nói thì chưa từng không làm được!".
Lúc này Bùi Nguyên Phong cảm nhận được luồng khí mạnh mẽ do Lâm Ẩn tỏa ra, hắn ta lập tức bị chấn động, cả người lạnh toát.
Lâm Ẩn đã từng nói hắn ta sẽ hối hận...
“Ha ha”,Bùi Nguyên Phong hừ lạnh, hắn ta thấy thật nực cười, có cao thủ như Lâm Hiên ở đây thì Lâm Ẩn có thể làm gì?
"Lâm Hiên, anh có thể cho tôi một lời giải thích không. Hôm nay tôi đến đây để bàn chuyện hôn nhân giữa tôi và Lâm Tâm,bỗng nhiên tên Lâm Ẩn này từ đâu chui ra gây rối,rốt cuộc nhà họ Lâm mấy người ai mới là người làm chủ đây?", Bùi Nguyên Phong trầm giọng nói.
Lâm Hiên hơi nheo mắt lại, trong mắt xuất hiện sát ý.
"Lâm Ẩn, cậu nói Vô Tâm tìm cậu, con bé không đồng ý với cuộc hôn nhân đúng không? Được rồi, vậy tôi sẽ hỏi Vô Tâm xem có ý gì! Nếu Vô Tâm đồng ý mà cậu lại tới gây rối, thì tôi sẽ xử lý mạnh tay đấy!”, Lâm Hiên chậm rãi nói, hắn ta nhìn Lâm Vô Tâm đang đứng sau Lâm Ẩn với vẻ mặt nghiêm khắc.
"Vô Tâm! Cháu tự nói xem, cháu có đồng ý kết hôn với cậu cả Bùi hay không?".
Giọng nói lạnh băng củaLâm Hiên khiến Lâm Vô Tâmtrở nên căng thẳng.
Lâm Hiên là cậu cả,có quyền thế vô cùng lớn trong nhà họ Lâm.
Khi Lâm Vô Tâm nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của Lâm Hiên thì trong lòng cô ta cảm thấy sợ hãi, cô ta không dám xâm phạm uy nghiêm của Lâm Hiên.
"Tự mình nghĩ cho kỹ vào, cháu có đồng ý với cuộc hôn nhân này không!".
Lâm Hiên liếc mắt một cái, hắn ta nghiêm mặt lạnh lùng hỏi.
Lâm Vô Tâm gần như không thể bình tĩnh được trước khí thế của Lâm Hiên, cô ta suýt chút nữa đã thỏa hiệp và đổi ý.
Nếu không phải Lâm Ẩn ngồi bên cạnh cho cô ta cảm giác an toàn, thì cô ta thật sự sẽ không có dũng khí để chống lại Lâm Hiên.
“Đừng sợ, cứ nói ra những gì trong lòng nghĩ đi”, Lâm Ẩn vỗ bờ vai run rẩy của Lâm Vô Tâm, anh ôn tồn nói.
Trong lòng Lâm Vô Tâm vô cùng kích động, gương mặt cô ta đỏ bừng, Lâm Vô Tâm cảm kích nhìn Lâm Ẩn.
Cảm giác an toàn như vậy khiến lòng cô ta rung động.
Lâm Vô Tâm lấy hết can đảm nói: "Chú cả, cháu không muốn kết hôn với Bùi Nguyên Phong, mong chú có thể tôn trọng ý kiến của cháu".
"Không biết phải trái!".
Lâm Hiên vô cùng tức giận, hắn ta đập tay lên bàn rồi mắng Lâm Vô Tâm.
Lâm Vô Tâm co người lại trong sợ hãi, cô ta rụt người đứng phía sau Lâm Ẩn.
"Lâm Hiên, anh dọa cô ấy làm gì? Lâm Vô Tâm không đồng ý hôn sự của cô ấy, anh định ép buộc cô ấy sao?", Lâm Ẩn nhìn Lâm Hiên rồi chậm rãi nói.
Vẻ mặt Lâm Hiên trầm xuống.
Hắn ta không ngờ rằng Lâm Vô Tâm lại dám làm trái ý mình. Con bé không nghe lời hắn ta mà lại nghe theo Lâm Ẩn? Đây không phải là đánh vào mặt hắn ta một phát ngay trước mặt Bùi Nguyên Phong sao?
Lâm Hiên là người có tính khống chế cao, hắn ta không thể tha thứ cho người khác phản đối uy nghiêm của mình được.
Không cần nghĩ cũng biết Lâm Vô Tâm đã chạm vào dây thần kinh nhạy cảm của hắn ta.
Đặc biệt hơn hắn ta còn bán Lâm Vô Tâm cho Bùi Nguyên Phong, để Bùi Nguyên Phong nhận được nhiều sự trợ giúp hơn trong hội trưởng lão nhà họ Bùi, đây là một phần trong kế hoạch của Lâm Hiên, hắn ta không để nó thất bại thế được.
“Nói năng vớ vẩn!”, Lâm Hiên lạnh lùng nói: “Lâm Vô Tâm, chú đã dọn sẵn đường cho cháu rồi, nhà họ Bùi cũng đã chuẩn bị quà đính hôn, cháu thay đổi ý định bất chợt như thế, cháu định khiến nhà họ Lâm mất mặt sao?".
"Còn cả Lâm Ẩn cậu nữa, cậu không có quyền can thiệp vào chuyện này. Tôi sẽ báo cáo những gì hai người đã làm với hội trưởng lão".
Lâm Ẩn lắc đầu nói: "Muốn báo cáo thì tùy anh. Thái độ của Lâm Vô Tâm rất rõ ràng. Cô ấy không muốn kết hôn với Bùi Nguyên Phong".
"Cuộc hôn nhân này bị hủy bỏ, nếu Bùi Nguyên Phong anh dám ép buộc con bé, thì đừng trách tôi ra tay tàn nhẫn".
"Vô Tâm, đi thôi".
Lâm Ẩn nói xong thì từ từ đứng dậy.
Lâm Hiên âm trầm nhìn chằm chằm Lâm Ẩn, như thể hắn ta bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay.
Còn Bùi Nguyên Phong nhìn người phụ nữ hắn ta thích nghe theo lời Lâm Ẩn thì đỏ bừng cả mặt, hắn ta vô cùng tức giận. Lâm Ẩn rõ ràng đang bắt nạt hắn ta, cậu ta dám cướp người phụ nữ của hắn ta? Thật sự vô cùng nhục nhã!
"Cậu có thể đi! Nhưng Lâm Vô Tâm phải ở lại!".
Bùi Nguyên Phong tức giận lao lên, hắn ta ngăn Lâm Vô Tâm lại.
Bộp!
Lâm Ẩn xoay người mạnh mẽ đá thẳng Bùi Nguyên Phong vào tường, vẻ mặt anh tràn đầy tức giận.
"Lâm Ẩn, cậu dám đánh tôi?".