Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 205: Chương 205: Tiểu đội Hắc Ưng




Đợi khi Tiêu Trang đi rồi, Vương Hồng Lăng mới thở phào nhẹ nhõm, xua tay ra hiệu A Lục và A Thất thả khẩu súng hàng thật trong tay xuống.

Vẻ mặt của cô ta nhìn Lâm Ẩn cực kỳ thân thiết, rồi lại nghiêm túc nói: "Lâm Ẩn, bây giờ anh đã biết chưa? Tiêu Trang muốn xử anh lắm rồi, nếu đêm nay tôi không đến tìm anh, anh biết mình sẽ gặp hậu quả gì không?"

Vương Hồng Lăng cũng không ngờ, tối hôm nay Tiêu Trang lại tự mình dẫn người tìm đến gây sự với Lâm Ẩn, thật là, nếu cô ta không đủ sức bảo vệ thì không biết Lâm Ẩn đã rơi vào kết cục gì rồi!

"Tiêu Trang còn chưa làm gì tôi cả." Lâm Ẩn nói rất hờ hững.

"Anh!" Vương Hồng Lăng giận đến mức không biết nói gì, cô ta cảm thấy Lâm Ẩn đúng là một tên đầu gỗ, ngay cả tình hình thế nào cũng không nhìn rõ được.

"Tôi mặc xác anh, bây giờ anh phải đi theo tôi mau!" Vương Hồng Lăng nói rất nghiêm túc: "Trừ toi ra, ai cũng không thể bảo vệ được anh cả. Tiêu Trang tìm anh gây sự như kẻ điên vậy, nếu anh rơi vào tay anh ta thì sẽ mất mạng thật đấy!"

"Tôi bảo A Lục và A Thất tìm đến một đội tinh anh để họ bảo vệ anh, tuyệt đối đáng tin hơn nhiều so với đám đàn em của Thẩm Tam." Vương Hồng Lăng nghiêm mặt bảo.

Không phải cô ta coi thường Thẩm Tam, mà là trong mắt cô ta, Lâm Ẩn đi xin Thẩm Tam trợ giúp, Thẩm Tam cùng lắm là phái một đám tay đấm đến bảo vệ anh, sao có tâm bằng mình được? Cô ta mời toàn là những sát thủ mạnh mẽ chuyên nghiệp từ nước ngoài về.

Hơn nữa cô ta cũng biết tập đoàn xuyên quốc gia như Latinh có thế lực vũ trang ngầm lớn mạnh đến mức nào, hoàn toàn không phải thứ mà một đội vệ sĩ bình thường đối phó được.

Lâm Ẩn chỉ cười khẽ rồi bảo: "Tôi tự có sắp xếp riêng, chuyện này cô đừng nhúng tay vào nữa."

"Tối nay tôi còn có việc, không thể tiếp chuyện với cô nữa."

Nói xong, Lâm Ẩn xoay người rời đi, anh đến bên chiếc Rolls-Royce Phantom đang đỗ ở ven đường, Thẩm Tam ngồi ở vị trí chủ lái cho quay đầu xe rồi rời đi.

Vương Hồng Lăng lo lắng không thôi, nhìn chằm chằm vào Lâm Ẩn lên xe rời đi, còn muốn khuyên bảo Lâm Ẩn đôi lời nữa, nhưng lại không biết nên nói gì.

Cô ta thật sự không thể hiểu nổi, dù cô ta có nói thế nào, Lâm Ẩn vẫn không nghe lọt lấy nửa lời khuyên.

"Tại sao anh ta vẫn bình chân như vại đến vậy?" Vương Hồng Lăng tự hỏi với sự khó hiểu không thôi, trong lòng cô ta vô cùng tò mò, chuyện đã đến nước này rồi, đối mặt với trả thù khủng bố của Tiêu Trang, sao Lâm Ẩn vẫn bày ra dáng vẻ ung dung thế kia, trên mặt còn chẳng có lấy một tia kinh hoàng.

"Ầy!" Vương Hồng Lăng thở dài một tiếng, nhìn sang A Lục rồi nghiêm mặt lại bảo: "A Lục, bây giờ anh với A Thất dẫn một nhóm đến Nam Thành, lúc nào cũng phải để ý đến hướng đi của Thẩm Tam, nhất định phải tìm ra Lâm Ẩn và bảo vệ anh ấy."

"Chuyện này... Cô chủ, làm thế không ổn lắm thì phải?" A Lục lộ vẻ do dự mà nói: "Nam Thành là sào huyệt của Thẩm Tam Gia. Bên người Thẩm Tam cũng có cao thủ, chúng tôi theo dõi gã chắc chắn sẽ bị phát hiện, chuyện này rất kiêng kị..."

A Lục cũng rất bất đắc dĩ, một khi dính vào chuyện liên quan đến Lâm Ẩn, hành vi của cô chủ lại trở nên vô cùng thiếu lý trí.

Thẩm Tam Gia là ông trùm thế giới ngầm ở tỉnh Đông Hải, đám người dưới tay hắn và A Thất đều là sát thủ người nước ngoài, một thế lực ngầm ngoại lai đi theo dõi ông trùm bản địa, thế này chẳng phải là đang gây sự à?

Nghe thế, Vương Hồng Lăng khẽ nhíu mày lại, suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy các anh theo dõi Tiêu Trang đi, anh ta có hành động gì thì lập tức báo cho tôi biết!"

A Lục lộ vẻ do dự, đưa tay lau mồ hôi trên trán.

"Cô chủ, tôi cảm thấy ân oán giữa Tiêu Trang và Lâm Ẩn cô không cần nhúng tay vào đâu, chuyện của Lâm Ẩn có dính đến tranh đấu giữa tập đoàn Hải Dương và tập đoàn Latinh đấy." A Lục nghiêm túc nói, giọng điệu cũng rất trịnh trọng: "Hơn nữa, cô hao tâm tổn sức đến thế Lâm Ẩn cũng không thấy cảm kích đâu."

"Đúng vậy đấy, cô chủ, lúc trước cô bảo chúng tôi điều tra, bây giờ bên người Tiêu Trang đã có thêm một đám cao thủ nước ngoài, năng lực phản trinh sát vô cùng mạnh, lúc trước chúng tôi theo dõi đã bị phát hiện đấy." A Thất lên tiếng.

Trong mắt bọn họ, dù là Thẩm Tam Gia chỗ dựa của Lâm Ẩn, hay là Tiêu Trang của tập đoàn Latinh, người của cả hai phe này đều không phải dạng ngồi không. Chí ít cao thủ trong bóng tối của cả hai thế lực đều không phải thứ bọn họ có thể dễ dàng giải quyết.

"Phát hiện thì sao?" Vương Hồng Lăng vẫn quả quyết nói, giọng điệu rất hung hăng: "Cứ làm theo lời tôi, phải theo dõi Tiêu Trang! Cùng lắm thì bị mất mặt thôi!"

Dù sao cô ta cũng đã hạ quyết tâm, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải bảo vệ an nguy cho Lâm Ẩn, cho dù phải đối đầu trực tiếp với tập đoàn Latinh cũng không sao cả.

"Vâng! Chúng tôi lập tức dẫn người đi làm ngay." A Lục gật đầu cung kính, cô chủ đã hoàn toàn bị Lâm Ẩn làm lú lẫn rồi, hai người bọn họ chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh.

Chẳng mấy chốc, A Lục và A Thất đã triệu tập đủ người, dẫn đội đi đến tập đoàn Latinh bắt đầu theo dõi.

Ở bên kia, Thẩm Tam lái xe đến Đông Thành.

Lâm Ẩn ngồi ghế sau, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

Anh bảo Thẩm Tam đến đây là đinh đêm nay sẽ tự mình ra tay, diệt trừ vây cánh của tập đoàn Latinh.

Tin tình báo anh cậy được từ miệng đám nước ngoài bắn lén mình cho biết người quản việc chính sau lưng tập đoàn Latinh ở tỉnh Đông Hải tên là Chris, là một người nước M, gần đây ông ta mới điều từ nước ngoài đến một nhóm cao thủ, lúc này mới bắt đầu tiến hành thủ đoạn trả thù.

Bây giờ muốn đánh đổ tập đoàn Latinh, đầu tiên phải giải quyết thế lực ngầm của bọn chúng.

Lâm Ẩn trầm ngâm một lát rồi mới nói: "Thẩm Tam, tin tình báo tôi bảo anh thu xếp xác định xem là thật hay giả, giờ kết quả thế nào rồi?"

Thẩm Tam vừa lái xe vừa trả lời rất nghiêm túc: "Anh Lân, vừa nãy em đã cho người đi thăm dò, cũng nhận được tin tức rồi. Hai tên nước ngoài kia không nói dối, người của tập đoàn Latinh quả thật ẩn náu ở bến cảng Đông Hải."

Lâm Ẩn nói: "Nói cặn kẽ hơn đi."

"Dựa theo lời của hai tên nước ngoài anh bắt được, bọn chúng là người của công ty bảo vệ chuyên nghiệp của tập đoàn Latinh ở nước M, lần này có tổng cộng hơn ba mươi người theo Chris đến Long Quốc trước, biệt danh là tiểu đội Hắc Ưng." Thẩm Tam nói chậm rãi: "Tiểu đội Hắc Ưng này vô cùng phức tạp, người trong đó đều xuất thân từ cục tình báo quốc gia ở nước M, tố chất chuyên ngành vô cùng tốt."

"Mỗi người trong tiểu đội Hắc Ưng đều tinh thông cận chiến và các loại súng ống, đồng thời trình độ trinh sát, phản trinh sát, ám sát, đột kích, chống khủng bố đều xếp hàng đầu quốc tế." Vẻ mặt Thẩm Tam tỏ ra hơi lo lắng mà nói: "Dù dưới tay em có nhiều người, nhưng muốn đối đầu trực diện để tiêu diệt đám người kia thì thật sự rất khó."

Sau khi Thẩm Tam lấy được tình báo trong miệng của hai tên nước ngoài kia, trong lòng cũng thấy kinh hoàng không thôi.

Tuy gã đã lăn lộn nhiều năm rồi, nhưng chưa từng gặp phải đối thủ nào đáng gờm như thế, mẹ nó, đây chính là thanh đao sắc trong tay chính phủ nước M đấy.

Phải biết là đám người tiểu đội Hắc Ưng này đã từng là tinh anh chuyên chống các phần tử khủng bố ở nước M, bây giờ bọn chúng lại quay sang làm khủng bố, vậy chắc chắn thủ đoạn sẽ hung tàn đến mức người bình thường khó tưởng tượng được.

Đối thủ tập đoàn Latinh này có thế lực vũ trang mạnh mẽ đến vậy, đúng là khiến Thẩm Tam ăn ngủ không yên, nếu như không phải có anh Lâm làm chỗ dựa ở sau lưng, gã hoàn toàn không có tự tin đối đầu với chúng.

"Tiểu đội Hắc Ưng?" Lâm Ẩn khẽ nhíu mày lại: "Có chắc đám người này ẩn náu ở cảng Đông không?"

"Vâng, em đã bảo Lưu Quân đích thân thăm dò rồi, quả thật có một nhóm người nước ngoài khá khả nghi hay ở lại kho hàng lớn ở cảng Đông, hơn nữa chỗ đó còn là kho vũ khí kho vũ khí, súng đạn gì đều có cả." Thẩm Tam nói rất nghiêm túc: "Lần này bọn chúng đã ám sát bằng súng, thì em nghi là lần sau chúng sẽ điên đến mức dùng bom để kết liễu chúng ta."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.