Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1116: Chương 1116: Tinh hạch Băng Tinh




“Không ngờ vẫn còn sống”.

Người Lâm Ẩn run lên nhìn con quái vật trong trụ băng, theo bản năng lùi lại một bước.

“Tiểu bối không cần ngạc nhiên, mặc dù ta bị người trên đỉnh đầu phong ấn hơn hai nghìn năm, nhưng với thực lực của lão muốn tiêu diệt ta thì không dễ dàng đâu”.

Quái vật nở nụ cười, lạnh lùng nói.

“Ông là ai, người trên đỉnh đầu ông là ai? Vì sao lại phong ấn ông ở nơi này?”

Lâm Ẩn hơi nhíu mày hỏi liên tục ba câu hỏi, anh có thể nhìn ra có lẽ quái vật bên ngoài đều đã chết, chỉ có con quái vật trước mặt là chưa chết, nhưng bị phong ấn hai nghìn năm, trạng thái cũng không được tốt lắm, hoàn toàn không thể rời khỏi phạm vi của trụ băng.

“Ngươi không phải đời sau của lão à?”

Quái vật khó hiểu hỏi, sau đó lại nói tiếp: “Ta không phải người của hành tinh này, ngươi có thể gọi ta là Nguyên Ma, vừa mới đến hành tinh này đã gặp người tự xưng là Từ Phúc, xảy ra một trận đại chiến với lão, kết quả thuộc hạ của ta bị lão đông chết hết, còn ta cũng bị phong ấn ở đây”.

“Chỉ cần ngươi chịu thả ta ra ngoài, trong tay ta có báu vật ngoại vực đếm không xuể, ta nhìn ra trình độ luyện thể của ngươi rất cao, chỉ cần ngươi thả ta ra khỏi trụ Băng Tinh này, ta có thể cho ngươi Long Huyết Đan trên người coi như thù lao, Long Huyết Đan là đan dược luyện thể mạnh nhất ở ngoại vực của ta, chỉ cần ngươi dùng Long Huyết Đan, thân thể ngươi sẽ được máu rồng rèn luyện một lượt, đột phá thêm lần nữa, người mạnh nhất trên hành tinh này cũng chỉ là Thần Thông cảnh, cũng chính là Thiên Tiên cảnh trong miệng các ngươi. Chỉ cần ngươi sử dụng Long Huyết Đan, chắc chắn sẽ có năng lực có thể đấu với Thiên Tiên.

Nguyên Ma chân thành nói, ngay cả Lâm Ẩn cũng thấy hơi động lòng.

Anh từng thấy Long Huyết Đan được nhắc đến trong sách vở Sơn Hải Thiên Tiên để lại, ở Thiên Hoang giới thật sự có một loại thánh dược luyện thể gọi là Luyện Thể Đan, cực kỳ hiếm có. Vì Long Huyết Đan cần lấy máu rồng làm vật dẫn, phối hợp với mấy chục loại dược liệu đắt giá mới có thể luyện thành được. Giao Long trưởng thành vốn dĩ đã là tồn tại có thể đấu với đỉnh cao Thiên Tiên, chưa nói đến việc Giao Long có thực lực mạnh mẽ, vì ở Thiên Hoang giới cũng chẳng có bao nhiêu Giao Long. Vả lại trong dòng tộc Giao Long cũng có cao thủ đỉnh cao Thiên Tiên, ai dám ra tay với Giao Long đây chứ.

Triêu Thiên cung cũng là thế lực đứng đầu Thiên Hoang giới, nhưng trong môn phái không hề có Long Huyết Đan.

“Cứu tiền bối ra ngoài cũng không thành vấn đề, nhưng lúc đấu với luồng không khí lạnh kia, tôi đã tốn rất nhiều chân nguyên, e rằng hơi lực bất tòng tâm”, Lâm Ẩn nghiêm túc nói: “Không bằng tiền bối đưa Long Huyết Đan ra trước đi, sau khi thực lực tăng lên rồi cứu tiền bối ra ngoài cũng không muộn”.

“Tiểu bối, ngươi đang làm khó ta ư? Nếu ta có thể đưa đồ ra khỏi trụ băng này thì còn cần ngươi giúp đỡ à?”, Nguyên Ma cố nén cơn giận trong lòng nói.

Hai nghìn năm nay, Lâm Ẩn là người đầu tiên tiến vào nơi này, nếu lần này không thể lừa Lâm Ẩn mở phong ấn giúp lão, thì không biết phải đợi đến lúc nào mới có người khác đến nữa.

“Vậy tôi cũng chịu thua thôi tiền bối”, Lâm Ẩn hờ hững đáp.

Người khác tộc chắc chắn có mưu tính khác, hơn nữa quái vật tự xưng là Nguyên Ma trước mắt còn khá giống Huyết Tộc, nếu thả ra, sao anh có thể đấu được với một Thiên Tiên chứ.

“Tiểu bối, ngươi đang đùa ta à?”

Giọng điệu của Nguyên Ma trở nên nặng nề.

“Đúng thế”.

Lâm Ẩn lạnh lùng nói.

Nói xong cũng không để ý đến Nguyên Ma nữa, giẫm nhẹ chân xuống đất, lập tức xuất hiện trên đỉnh của trụ Băng Tinh.

Lúc này Lâm Ẩn mới nhìn rõ không khí lạnh này không phải phát ra từ trên người Từ Phúc, mà là từ hạt châu trắng như tuyết trước mặt lão.

“Tinh hạch Huyền Tinh!”

Lâm Ẩn ngạc nhiên thốt lên.

Chẳng trách nơi này lại lạnh đến thế, không ngờ vì có một tinh hạch ở đây, tinh hạch Huyền Tinh chính là một nguyên liệu tuyệt thế, trên mấy trăm hành tinh mới có cơ hội xuất hiện một tinh hạch. Mặc dù tinh hạch không phải cốt lõi của một hành tinh, nhưng nếu người xưa đã gọi nó là tinh hạch thì chắc chắn nó rất quý giá, có thể nói là thứ quý giá nhất trên một hành tinh.

Lâm Ẩn không ngờ tinh hạch của hành tinh xanh lại nằm trong tay Từ Phúc, bây giờ còn nằm ngay trước mặt anh.

Trong mắt Lâm Ẩn rực lửa, dù anh là một người bình tĩnh thì lúc này cũng thầm thấy mừng như điên.

Vì sao Địa Tiên lại khó thăng lên Thiên Tiên, là vì Thiên Tiên phải hình thành lĩnh vực của riêng mình, mà Địa Tiên muốn thăng lên Thiên Tiên cần có nguyên liệu tuyệt thế có thể gánh cả lĩnh vực đó.

Biết bao nhiêu năm tháng trôi qua, nguyên liệu có thể gánh cả lĩnh vực trên hành tinh xanh ngày càng ít, chỉ có một vài gia tộc ít ỏi nắm giữ nguyên liệu có thể gánh cả lĩnh vực mà thôi.

Dù là kiếm tiên Thu Thủy tài giỏi đến thế cũng bị kẹt lại ở đỉnh cao Địa Tiên, kiếm tiên Thu Thủy có sức chiến đấu vô song, có thể đấu với Thiên Tiên, nhưng cũng không thể thăng lên Thiên Tiên.

Trước đây Lâm Ẩn cũng thấy nghi hoặc rằng mình có thể thăng lên Thiên Tiên không, nhưng bây giờ nghi hoặc đó đã không còn nữa rồi. Nói đến nguyên liệu, thứ gì có thể sánh với tinh hạch Huyền Tinh chứ, một khi anh đạt đến đỉnh cao Địa Tiên, triệt để luyện hóa tinh hạch Huyền Tinh, lĩnh vực của anh chắc chắn sẽ là lĩnh vực đứng đầu, dù có đối mặt với cao thủ như Thanh Trích Tiên, anh cũng tự tin rằng mình có thể đấu một trận.

Lâm Ẩn thu hồi tầm mắt, mới phát hiện trước thi thể của Từ Phúc có một hàng chữ nhỏ và một túi Càn Khôn.

“Nhân Tộc ta giết hết người của Ma Tộc, sau khi phát hiện tung tích của Ma Tộc, ta điều tra suốt trăm năm, phát hiện rất nhiều thế lực ở cả phương Đông và phương Tây có quan hệ với Ma Tộc, lúc ta muốn tiếp tục điều tra đã có Ma Tộc và cao thủ Nhân Tộc ra tay với ta, bất đắc dĩ chỉ có thể trốn vào trong Bồng Lai, nhờ sự giúp đỡ của trận pháp, phong ấn tất cả Ma Tộc đuổi theo, Ma Tộc xuất hiện, chắc chắn có âm mưu lớn gì đó…”

Nhìn thấy chữ viết Từ Phúc để lại, Lâm Ẩn không khỏi cảm thấy kính nể.

Anh duỗi tay cầm lấy tinh hạch Huyền Tinh, truyền Chân Nguyên vào trong tinh hạch, chẳng biết từ lúc nào, từng luồng không khí lạnh màu đen chảy ra từ trong hạt châu, thấm vào trong người anh.

Nguyên khí xung quanh anh lập tức ngưng tụ, giọt mưa màu đen rơi xuống từ trên không trung, không khí lạnh đủ để đóng băng hồn phách chậm rãi lan tràn, nhiệt độ xung quanh dần thấp hơn, ngay cả hư không cũng nhanh chóng đóng băng, nguồn sức mạnh này có thể đóng băng cả Thiên Tiên.

“A! Tên ranh kia, mau dừng tay!”

Nguyên Ma la lớn.

Nếu không vì hai nghìn năm trước Từ Phúc bị thương quá nặng, không có cơ hội tiếp tục sử dụng tinh hạch giết chết lão, lão cũng không kéo dài hơi tàn đến tận nay. Bây giờ Lâm Ẩn truyền chân nguyên vào trong tinh hạch, coi như đang hoàn thành chuyện Từ Phúc vẫn chưa làm xong.

Dù Lâm Ẩn không có tu vi cao thâm như Từ Phúc, nhưng nếu cứ thế mãi, lão cũng khó thoát khỏi cái chết.

Lâm Ẩn không thèm để tâm đến Nguyên Ma mà ngồi xếp bằng trên trụ Băng Tinh.

Sau khi anh truyền chân nguyên vào, bên trên tinh hạch Huyền Tinh cũng chậm rãi truyền về một nguồn năng lượng, nguồn năng lượng này cực kỳ tinh khiết, dù Lâm Ẩn đã đạt đến cảnh giới Địa Tiên cũng cảm nhận được chân nguyên đang nhanh chóng tăng lên trong người như đang ngồi tên lửa.

Theo Lâm Ẩn vận chuyển chân nguyên trong người, từng luồng nguyên khí thiên địa như những luồng sáng trắng tập trung lại từ bốn phương tám hướng. Nguyên khí thiên địa ở nơi này còn dày đặc hơn trong bí cảnh Bồng Lai rất nhiều, gấp thế giới thường mấy chục lần, mỗi lần Lâm Ẩn hít thở đều kéo theo tiếng vang như tiếng sấm nổ, tựa như cá voi uống nước, nuốt vào vô số nguyên khí thiên địa.

Lâm Ẩn cầm tinh hạch tiến vào trạng thái ngồi thiền, còn Nguyên Ma trong trụ băng thì thỉnh thoảng hét thảm một tiếng.

- -------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.