**********
“Cậu chủ, cậu đánh hay tôi đánh?”
Khi nhìn thấy đám côn trùng dày đặc đang bao vây, Lý Đức Hùng hỏi.
Trần Hoàng Thiên giật mình.
Anh biết Lý Đức Hùng rất lợi hại, nhưng cũng không biết Lý Đức Hùng lợi hại tới mức nào.
Nhưng theo lời nói vừa rồi của Lý Đức Hùng thì có thể xác định được là người này có khả năng đánh lại được
Adam. “Tôi thử trước đã.
Trần Hoàng Thiên muốn tự mình đâm Adam, ném ra câu nói đó rồi lập tức nhảy lên, huy động chân khí trong cơ thể.
Chỉ một lát sau.
Những con côn trùng màu đen đang bao vây dày đặc đã bị chân khí được thả ra từ cơ thể Trần Hoàng Thiên bao phú.
Sau đó.
Hai tay Trần Hoàng Thiên và vò.
Hàng trăm hàng ngàn vạn con côn trùng đều bị anh vò lại thành một khối cầu lớn màu đen.
Ngay sau đó!
Trần Hoàng Thiên đã đánh tiếp một cú đấm.
Âm!
Đám côn trùng dày đặc, bị đánh một cú, nổ thành bụi. Cũng ngay lúc đó đầu của Adam bay tới, miệng há to, nhìn dữ tợn lại rất đáng sợ, bay tới cắn Trần Hoàng Thiên. “Kiếm tới!”
Trần Hoàng Thiên giơ tay, tụ khí thành kiếm, chém thẳng tới đầu của Adam.
Keng!
Cảm giác như chém vào sắt thép, vang lên một tiếng giòn giã, với ảnh hưởng của phản lực, đầu của Adam bị đánh ngược lại, Trần Hoàng Thiên cũng buộc phải lui về sau một bước.
Sau đó.
Lập tức nhìn thấy trên đầu của Adam, có một dòng máu đen trượt xuống lông mày rồi thuận thế chảy dài xuống. “Chuyện này.”
Yamazaki Ken kinh ngạc đến ngày người!
Ông ta không thể tin nổi nói: “Thầy Adam, Hàn Bình Minh và Tây Bắc Vương liên thủ cũng không phải là đối thủ của thầy, thằng nhóc này vốn không phải là đối thủ của Hàn Bình Minh đối thủ, sao thầy lại bị chém tới chảy máu, chuyện này thật phi lý mà?” “Tôi quá bất cẩn.” Adam lạnh nhạt nói.
Ông ta cũng không thể nói, lúc đó Hàn Bình Minh đã bị đâm trọng thương, Tây Bắc Vương lúc đánh với Hàn Bình Minh cũng bị một quyền của ông ta đánh bị thương. Lúc đó, Adam thắng cũng không vẻ vang gì, cũng không phải đánh bại được Hàn Bình Minh và Tây Bắc Vương khi hai người đó đang ở trạng thái bình thường mà
Lúc đó, ông ta về đã tung tin đồn ra ngoài là Hàn Bình Minh và Tây Bắc Vương đều không phải đối thủ của ông ta.
Mà lúc đó lại có bảo đưa tin, Hàn Bình Minh bị thương ở Đông Quan, Tây Bắc Vương trúng thuật Giáng Đầu, còn Adam thì trúng đạn đạo.
Vì lẽ đó, mọi người đều nghĩ là Adam đánh bại Hàn Bình Minh và Tây Bắc Vương, vì cứu Hàn Bình Minh và Tây Bắc Vương mới phải dùng đạn đạo đánh Adam.
Vì thế, danh tiếng của Adam trong giới võ đạo quốc tế dần vang xa.
Hàn Bình Minh luôn chỉ muốn lấy được mấy bản Chân Võ Tu Luyện Quyết, không để ý mấy chuyện đó làm gì. Tây Bắc Vương trúng thuật Giảng Đầu, cũng không có khả năng chú ý chuyện này, chiến tích Adam đánh bại Hàn Bình Minh và Tây Bắc Vương càng truyền càng nhiều người tin.
Đây cũng là nguyên nhân mà có sự giúp đỡ của Adam,
Yamazaki Ken không hề sợ hãi gì.
Ai ngờ được.
Ông ta lại bị Trần Hoàng Thiên chém tới chảy máu. Đương nhiên.
Trần Hoàng Thiên dùng hết nhân sâm từ Hàn Quốc mang về, đã từ Thần Cảnh tầng thứ tứ thăng cấp tới tầng thứ năm rồi.
Nếu như chỉ là Thần cảnh tầng thứ tư thì thật sự không phải đối thủ của Adam. “Chém!”
Trần Hoàng Thiên cũng không phí lời, cầm kiếm xông tới chém giết. Cảm nhận được uy thế của kiếm này, sắc mặt Adam đột nhiên thay đổi, lập tức điều khiển đầu mình trở về trên cổ.
Khi mà kiếm của Trần Hoàng Thiên chém xuống, hai tay ông ta đột nhiên để thành hình chữ thập, kẹp kiếm ở giữa hai tay. “Ha!”
Trần Hoàng Thiên hét lên một tiếng, hai tay đột nhiên dùng lực.
Thanh kiếm sắt bén lập tức bổ xuống tiếp từ chỗ bị hai tay của Adam chặn lại.
Keng!
Chém tiếp xuống đầu của Adam.
Lưỡi kiếm lún sâu vào mấy centimet. Máu tươi lập tức theo đó chảy xuống. “A! Đáng chết! Tiến lên! Tiến lên hết đi!”
Lần thứ hai Adam dùng hai tay tạo thành thế chữ thập, kẹp chặt lưỡi kiếm sắt, vội vàng kêu lớn. Bảy, tám người bạn của ông ta lập tức cùng tiến lên đánh.
Soạt! Soạt! Soạt
Một loạt đầu đều bay thẳng tới chỗ của Trần Hoàng
Thiên.
Có độc trùng, có đầu quỷ, có bùa chú... “Không được!”
Trần Hoàng Thiên biến sắt, đang định nhảy ra.
Đầu của Adam đột nhiên bay ra, lướt tới chỗ của Trần Hoàng Thiên.
Âm!
Chỉ trong một chiều.
Trần Hoàng Thiên bay ngược ra ngoài. Khi rơi xuống đất vẫn lảo đảo lui lại mấy bước, phun ra một ngụm máu. “Ha ha!”
Yamazaki Ken cười như điên nói: “Thẩm Thiên Sang, ông dựa vào cháu ngoại trai của ông. Bây giờ cậu ta đã bị thương rồi, ông thất bại, thất bại thảm hại. Ông chờ chết đi, ha ha ha!”
Hắn cười nhìn rất dữ tợn.
Cho rằng chỗ dựa của Thẩm Thiên Sang là Trần Hoàng Thiên.
Bây giờ, Trần Hoàng Thiên bị thương rồi, cảm thấy Thẩm Thiên Sang mất đi chỗ dựa.
Chỉ cần giết hết Thẩm Thiên Sang và Trần Hoàng
Thiên. Nam Dương vẫn là địa bàn của Hiệp hội Thiên Minh.
Hơn nữa, bọn họ thiên minh biết, còn có thể mượn Adam nhân mã. Đặt xuống càng nhiều thiên minh sẽ địa bàn! “Cậu chủ, cậu có sao không?”
Lý Đức Hùng hỏi dò. “Không sao.”
Trần Hoàng Thiên lắc đầu, nói: “Vết thương nhẹ thôi mà, không cần lo lắng.
Lý Đức Hùng vừa định nói gì đó.
Yamazaki Ken đã lớn tiếng: “Thầy Adam, thầy mau chóng kết hợp với bạn bè của thầy giết sạch bọn họ đi, tôi sẽ lập tức chuyển mười tỷ đô cho mấy người.
Ông ta vừa nói xong.
Adam lập tức nói: “Mọi người đối phó với mấy người khác đi, thằng nhóc này giao lại cho tôi.” “Vâng!”
Ngay trong khoảnh khắc đó.
Adam và tám người bạn đều là những Giáng Đầu Sư, bọn họ dồn dập sử dụng thuật Tame Head để tấn công.
Tiếp theo!
Đầu của Adam bay thẳng tới chỗ của Trần Hoàng
Thiên thêm lần nữa.
Những Giáng Đầu sự khác đều dùng thuật Giáng Đầu để đối phó với người của Phật Gia Đường. “Hừ!”
Lúc này, Lý Đức Hùng bật ra một tiếng đầy tức giận, nói: “Thật sự coi chúng ta là vật trang trí à. Không để cho các người nhìn rõ một chút, các người vẫn còn không biết được sự lợi hại của bọn này!”
Nói xong thì Lý Đức Hùng tung ra một cú đấm rất mạnh mẽ.
Trong chớp mắt.
Hình ảnh một cú đấm xuất hiện, kéo theo đó là một ngọn lửa nóng bay thẳng tới chỗ đầu của Adam.
Tả hữu sứ, bốn đại hộ pháp, tám đại trưởng lão, mười hai kỵ sĩ, cũng nhanh chóng tiếp chiêu mấy người bạn của Adam.
Adam bị áp lực từ hình ảnh cú đấm này của Lý Đức Hùng dọa sợ, tròng mắt gần như lọt ra ngoài, cảm giác nguy hiểm trước nay chưa từng có đột nhiên bao phủ cả người, muốn điều khiển đầu trở lại trên cổ nhưng không kip.
Âm!
Cú đấm đánh thẳng vào đầu Adam.
Như tảng đá đập lên trứng gà. Chớp mắt đã khiến cho đầu của Adam bị đập nát.
Tiếp theo sau!
Thân thể của Adam từ cổ trở xuống đã ngã xuống đất một cái rầm, co rút mấy lần rồi không còn nhúc nhích nữa. Ông ta đã chết thật rồi.
Lần này thật sự khiến Yamazaki Ken trừng đến lòi mắt ếch.
Trần Hoàng Thiên cũng kinh ngạc đến trợn mắt há mồm. Lý Đức Hùng này quá lợi hại rồi nha!
Một cú đấm đánh bể nát cái đầu cũng như đá tảng của Adam.
Sức mạnh này, ít nhất cũng phải đạt tới Thần Cảnh tầng thứ tám rồi.
Chẳng trách có thể làm tới vị trí quản lý của Phật Gia Đường, có thể bảo vệ quốc gia. Sức mạnh này thật sự đáng nể
Trần Hoàng Thiên không thể không cảm thán.
Sau đó.
Anh lại bị khả năng của tả hữu sứ làm giật mình thêm lần nữa.
Những người này, mọi người đều mạnh mẽ, đặc biệt là tả hữu sử, đối phó với mấy người bạn của Adam đều chỉ đánh mỗi lần một cú đấm.
Tâm người bạn của Adam nhanh chóng bị giết sạch! Phù phù! Phù phù! Phù phù
Yamazaki Ken và đảm thuộc hạ mấy trăm người của ông ta đều ngồi bệt xuống đất. “Cậu chủ, xử lý sao đây?” Tả sứ hỏi.
Trần Hoàng Thiên lạnh lùng lên tiếng: “Giết “Vâng! hết.
Mà ngay lúc này, Tây Bắc Vương vốn trúng thuật Tame Head đau đến chết đi sống lại.
Đột nhiên l
Cả người đều khỏe khắn hẳn. “Kì lạ, sao lại không có cảm giác gì nữa?”
Tây Bắc Vương rất ngạc nhiên, trong lòng nghĩ tới: “Chẳng lẽ... Adam bị giết rồi?” Nghĩ như vậy, Tây Bắc Vương lập tức ra lệnh: “Lập tức điều tra chuyện này! Là ai đã giết Adam? Phải đi cảm ơn người ta l
Đêm đó.
Tin tức Adam chết đã gây náo động giới võ đạo quốc khiến mọi người bàn tán sôi nổi.
Nhưng không ai biết do ai làm. Một đêm đó.
Toàn bộ người của Đảng Thanh Xã Nam Dương ở Myanmar đều bị giết sạch.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Trần Hiếu Sinh tới được tới Kim Đỉnh ở Nga Mi “Vị thí chủ lớn tuổi này, ông tới thật sớm
Có một vị ni cô nhỏ tuổi chắp tay cúi đầu chào. Trần Hiếu Sinh cười nói: “Sư cô, tôi tới để quyền tiền, dự định quyền tặng ba trăm tỷ để làm mấy tượng phật vàng, có thể dẫn tôi tới gặp chưởng môn của các vị được không?”
Ni cô nhỏ tuổi vừa nghe vậy thì lập tức dùng tay ra hiệu mời: “Thí chủ, mời đi theo tôi.”