Đó là tiếng của Lennon. Trần Duệ cũng thấy rõ diện mạo của người kia, quả nhiên là một bộ dáng mệt mỏi yếu ớt. Nếu không phải tối hôm qua trực tiếp đánh với hắn một trận, ai có thể nghĩ cái tên thuộc vương tộc được xưng là "Lười biếng" này vậy mà có được cái tốc độ hoàn toàn tương phản với tên gọi. Hơn nữa, không chỉ tốc độ là đáng sợ.
Thấy Lennon chậm rãi bước đến, trong lòng Trần Duệ không khỏi trở nên khẩn trương: phiền toái nhất là công năng truyền tống của 'Hắc Ám Ý Chí' còn hơn mười giờ nữa mới có thể khôi phục. Hắn cố ý rơi vào tay bọn đạo tặc chẳng qua cũng chỉ là kết hoãn binh, lẽ nào lại bị đối phương vạch trần?
Lennon chậm rãi quan sát Trần Duệ một lát, trong mắt trái sâu kín lóe lên một tia sáng kỳ lạ. Hắn hiếu kỳ hỏi thăm:
"Vị 'đại nhân' này, hình như chúng ta đã gặp qua ở đâu rồi phải không?"
Trần Duệ thầm khiếp sợ: hiện tại hắn đã mở ra đặc tính ẩn nặc, chẳng lẽ tên Lennon này có kỹ năng nghịch thiên có thể nhìn thấu ẩn nặc?
"Ồ! Ngươi không phải là vị kia ở Ám Nguyệt thành...à… là vị nào ấy nhỉ? Hình như chúng ta đã cùng nhau uống rượu."
Trần Duệ cố ý làm ra vẻ quen biết Lennon, rõ ràng là muốn lôi kéo làm quen.
Lennon ngẩn ra, tự nhiên lại cười rộ lên:
"Phải không, chẳng trách ta nhìn ngươi lại quen mắt như vậy. Lần này ngươi có mang loại rượu này tới không?"
Kulia bên cạnh có chút nôn nóng: nhân loại Trần Duệ này là yếu tố mấu chốt để lập công chuộc tội, đang muốn bắt lại tra hỏi hoặc là hành hạ đến chết. Thế mà vào đúng lúc này tên Lennon lại cố ý chạy ra lôi kéo làm quen cùng đối phương, không phải đang công khai phá đám sao?
Trần Duệ thuận nước đẩy thuyền, ra vẻ cố gắng lôi kéo tình cảm hỏi:
"Vị này, không phải ngươi đang ở Ám Nguyệt thành sao? Tại sao lại đến đây rồi?"
"Àh, là vị đại nhân Kulia này muốn đến đây bắt người. Ta nghe nói ở đây có mỹ nữ nên nhân tiện đi theo xem thôi..."
Lennon giải thích chuyện này giống như không liên quan đến mình, khi nói đến mỹ nữ lại lộ bộ dáng ra vẻ hứng thú:
"Có thể nói cho ta biết vị mỹ nữ kia đang ở đâu không?"
Đương nhiên Trần Duệ sẽ không nói thật:
"Nàng có chút việc gấp, sáng sớm đã quay về Ám Nguyệt thành rồi. Nếu ngươi muốn gặp nàng thì bây giờ có thể đi Ám Nguyệt tìm nàng. Đúng rồi, nếu chúng ta là người quen, ngươi có thể nói giúp vài lời, đừng bắt ta được không?"
“Thật đáng tiếc, ta còn muốn cùng nàng tìm hiểu nhau sâu hơn cơ đấy!"
Lennon tiếc nuối lắc đầu, rõ ràng lại bỏ qua câu nói phía sau của Trần Duệ.
Bên kia Kulia không kiên nhẫn nói:
"Nữ nhân kia bối cảnh không nhỏ, đừng có rước lấy phiền phức! Chúng ta đi nhanh!"
"Bối cảnh không nhỏ?"
Hai mắt Lennon sáng lên, rất không biết điều hỏi tới:
"Càng là người xuất thân từ danh môn ta lại càng hứng thú, đã lập gia đình hoặc quả phụ là tốt nhất. Có thể nói cho ta nàng tên gì không?"
Kulia không thể nhịn được nữa, đang muốn phát tác. Đột nhiên Lennon phát hiện ra cái gì, ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy một điểm đen đang nhanh chóng lao đến và to lên.
Là Khắc Cốt! Trong lòng Trần Duệ đột nhiên trầm xuống, cuối cùng không cách nào tiếp tục giữ được vẻ bình tình nữa. Thật quá đúng dịp, ngay lúc này tự nhiên Athena lại quay lại!
So sánh thực lực hai bên, phe mình tuyệt đối ở thế yếu, chỉ một mình Lennon đã có thể 'diệt sạch' cả bọn. Xem ra chỉ còn cách liều mạng thôi. Hy vọng duy nhất là phải bắt Kulia uy hiếp mới có thể có một đường sống. Chỉ là một thân thực lực của Kulia không phải để không, huống hồ còn có Lennon, mặc dù không phải là người của Hồng Ma đạo tặc đoàn nhưng không biết có để ý đến sống chết của Kulia không?
Lennon thấy vẻ mặt ngưng trọng của Trần Duệ, nhếch miệng cười:
"Bằng hữu của ta, hình như ngươi lừa ta!"
Rất nhanh, Kulia cũng phát hiện Athena trên không trung. Song Túc Phi Long vỗ cánh đáp xuống, bọn đạo tặc nhao nhao lộ vẻ kiêng kỵ, cung tiễn vốn nhằm vào Trần Duệ đều chuyển lên người Khắc Cốt. Athena thấy tình thế khẩn trương giữa sân, từ trên lưng của Song Túc Phi Long đang ở giữa không trung nhảy xuống, trong tay đã xuất hiện thêm một thanh cự kiếm!
Trong nháy mắt Athena tan biến giữa không trung, chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Trần Duệ, đại kiếm phách ngang, chắn trước người hắn:
"Trần Duệ, anh không sao chứ!"
Kỳ quái là, Lennon luôn luôn kêu gào muốn cùng mỹ nữ tìm hiểu nhưng mới nhìn Athena vài lần, vẻ mặt bỗng nhiên đọng lại.
Athena cũng thấy Lennon, buột miệng nói ra:
"Là ngươi!"
"Không phải ta!"
Bộ dáng lười nhác luôn ra vẻ tùy ý của Lennon lúc này lại có chút hoảng sợ, xoay người chạy mất:
"Mỹ nữ, em nhận sai người rồi! Hiện tại ta còn có việc, các bạn chậm rãi nói chuyện nhé..."
"Đứng lại!"
Athena kiếm chỉ Lennon, quát lớn:
"Lomond! Tên hỗn đản này! Vài năm không gặp, ngươi lại không có tiền đồ như vậy, chạy đi làm đạo tặc! Có gan ngươi đứng lại cho ta!"
Lomond? Là tên thật của gia hỏa này? Vốn Trần Duệ đang định chơi may rủi một lần (bắt Kulia làm con tin), tự nhiên lại có chuyện như thế này xảy ra. Trong lòng hắn đang rất kinh ngạc, nhưng vẫn tích tụ lực lượng, tùy thời phát động công kích!
'Lennon' bị Athena vạch trần, động tác đình trệ. Cuối cùng hắn xoay người lại, cười làm lành:
"Ôi chao! Ngươi xem trí nhớ của ta kìa! Thì ra là Athena! Vài năm không gặp, trở nên xinh đẹp hơn nhiều. Ta thật không nhận ra đó! Chỉ là, ta không có quan hệ với bọn đạo tạc này đâu, chỉ là.... chỉ là..."
"Athena, quả thật hắn không có quan hệ cùng đạo tặc đoàn. Hắn chỉ muốn đến tìm mỹ nữ giao lưu cùng tìm hiểu sâu một chút!"
Trần Duệ bồi một câu cố gắng bỏ đá xuống giếng.
"Hừ, thì ra ngươi còn có loại đức hạnh khốn nạn như vậy..."
Athena hừ lạnh nói:
"Nhất định ta sẽ nói cho Delia."
Trần Duệ vừa nghe cái tên Delia, chỉ cảm thấy có chút quen tai. Hắn bỗng nhiên nhớ đến lúc ở Rừng rậm Âm Vũ Athena có an bài cho hắn một 'đường lui', lập tức hiểu rõ mấy phần. Cái tên Lennon hoặc là Lomond, cùng Delia đều là người quen của Athena trước khi tới Ám Nguyệt.
"Trò khôi hài của các ngươi có thể dừng lại được chưa?"
Kulia cắt đứt hai người 'ôn chuyện cũ', lạnh lùng nhìn Lennon...
" Cuối cùng thì ngươi là Lennon hay là Lomond?"
"Chắc là... Đều đúng đó, bình thường mỗi lần đổi chỗ ta đều đổi một cái tên tương ứng."
Lennon nhún nhún vai, làm như không thấy hàn ý trong mắt Kulia. Kulia cũng không biết thực lực thực sự của Lennon, hừ lạnh nói:
"Không quản ngươi là ai, hiện tại lui ra đi. Nể mặt đội trưởng, chuyện vừa rồi ta không tính toán với ngươi! Nhân loại, biết điều thì theo ta đi, nếu không ta sẽ giết một nửa thợ mỏ ở đây!"
Lennon còn chưa mở miệng, toàn thân Athena bùng phát hỏa diễm, trong nháy mắt biến thành hình thái chiến đấu. Nàng lăng không bay lên, đại kiếm phủ đầu chém xuống rồi quát lớn:
"Đồ vô sỉ! Muốn mang Trần Duệ đi, trước tiên hãy hỏi kiếm trong tay ta!"
Kulia biết rõ lai lịch của Athena, cũng biết nàng mới thăng cấp cao giai ác ma không lâu nên không thèm để ý tới. Cùng lắm thì hắn cũng chỉ tốn chút sức, chỉ cần không làm tổn thương tính mệnh của nữ nhi của đế quốc đệ nhất tướng quân này, sau đó giết hoặc bắt nhân loại kia lại.
Nhưng khi đại kiếm của Athena mang theo tiếng rít ầm ầm đánh xuống thì sắc mặt Kulia bỗng thay đổi. Trong nháy mắt hắn phát động kỹ năng, cả người đã xuất hiện cách đó hơn mấy thước. Đại kiếm của Athena trảm lên trên mặt đất làm nó nhất thời run lên, hiện ra một đường vết nứt dài mấy thước, đá vụn bị một kích đáng sợ kia bắn tung tóe. Một tên Giác ma đứng gần nhất bị đá bụn bắt trúng, lập tức máu tươi trên lớp da thịt thô ráp bắn ra tung tóe.
Bị một kiếm này áp chế bọn đạo tặc không ai dám làm bậy. Kulia thấy thế âm thầm kinh hãi mắng to tình báo bên Ám Nguyệt không chính xác, nhất là cái tên chết tiệt nào xác định Athena mới vừa thăng cấp cao giai ác ma sơ đoạn! Với loại lực lượng này, ngay cả trong hàng ngũ cao giai ác ma trung đoạn cũng là tương đối mạnh rồi!
Trên thực tế, sau khi Athena dùng quả Ác Ma thì đã đạt tới cao giai ác ma trung đoạn. Sau đó nàng lại uống nguyên bộ vĩnh hằng hắc sắc dược tề, mặc dù bây giờ dược lực chưa có kích phát hết nhưng chỉ tính lực lượng thì cũng không phải cao giai ác ma trung đoạn có thể so sánh.
Kulia không dám chậm trễ, trong tay xuất hiện một thanh liêm đao dài. Hắn "hô" một tiếng bùng lên ma hỏa, bày thế đón địch.
Athena dễ dàng rút đại kiếm cắm trong mặt đất ra, lần nữa gào thét chém về phía Kulia. Kulia không có đón đỡ, lắc mình tránh né. Kiếm kỹ của Athena cực cao, cổ tay thuận thế xoay tròn, như tia chớp quét ngang.
Mặc dù chỉ là sống kiếm nhưng thế lớn lực mạnh, bị đánh trúng chỉ sợ cũng thịt đứt xương gãy.
Liêm đao của Kulia quét ngang, đỡ một chiêu này. 'Ông' một tiếng vang nặng nề truyền ra, thân thể hai người đồng thời lắc lư, vậy mà ngang sức.
Thanh âm này làm bọn đạo tặc cùng thợ mỏ ở gần đó cảm thấy tức ngực, vội vàng lui về sau che hai lỗ tai lại để tránh bị tai bay vạ gió. Trần Duệ cũng rất phối hợp che lỗ tai lùi lại. Nhưng dường như Lennon rất hứng thú với hắn, luôn theo sát không tha.
Athena cùng Kulia tiến hành kịch chiến, cát bay đá chạy, tiếng binh khí giao nhau không ngừng truyền đến, xung quanh toàn là những dấu vết tàn phá rất là khoa trương.
Lennon lộ vẻ tán thán, gật đầu nói:
"Lực lượng của Athena tăng lên thật nhanh! Ba năm trước mới chỉ là trung giai ác ma, hiện tại đã là cao giai trung đoạn. Chỉ là thực lực của nàng hình như vừa mới đạt được chưa lâu, vận dụng còn chưa thuần thục. Kulia cũng là cao giai ác ma đoạn, chắc là còn có át chủ bài. Ngươi nói, hai người họ ai sẽ thắng?"
Trần Duệ khẳng định tên gia hỏa này có năng lực đặc thù nào đó nên đang hoài nghi hắn và người mặc áo choàng tối qua có liên quan, liền lắc đầu nói:
"Động tác của bọn họ quá nhanh, ta không thấy rõ lắm... Chẳng qua, ta tin tưởng nhất định Athena sẽ thắng!"
" Quan hệ giữa ngươi và Athena hình như không tồi..."
Lennon đầy hứng thú đánh giá tên nhân loại này
"Ánh mắt của Athena rất cao, có thể trở thành của nàng đều là người không đơn giản. Tỷ như ta, hay là... ngươi vậy!”
Trần Duệ gật đầu lấy lệ, chỉ lo lắng nhìn Athena đang chiến đấu với Kulia.
Lennon liếc mắt nhìn bàn tay của hắn đang giấu trong áo, lấy ra một cái nhẫn nói:
"Cái này là một cái ma pháp trang bị ta tình cờ nhận được ở Levin trấn, coi như là lễ vật tặng cho ngươi. Lát nữa nhớ nói tốt cho ta mấy câu trước mặt Athena!"
Trần Duệ lộ vẻ vô cùng kinh ngạc, tiếp nhận cái nhẫn. Hắn thấy mặt trên có khảm một khỏa bảo thạch màu tím, còn có hoa văn kỳ dị khắc khắc lên, quả thực có thể cảm giác được một tia ma lực nhàn nhạt dao động.
" Một chút lòng thành, không đủ để bày tỏ sự tôn kính."
Lennon nhìn tay phải hắn đang nhận lấy chiếc nhẫn ma pháp, cười nói:
"Không đeo lên sao? Bằng hữu của ta?"
Trần Duệ tâm niệm khẽ động rồi đưa tay trái ra. Nhất thời ánh mắt Lennon rơi vào trên ngón áp út của hắn, ánh mắt chớp động, trán lại hơi nhăn lại. Trên ngón áp út thực sự có một cái nhẫn, chỉ là không phải là vương tộc chí bảo như trong tưởng tượng của hắn, mà là một cái nhẫn dùng để chiếu sáng rất bình thường.
Trần Duệ sớm có chuẩn bị. Hắn biết Lennon luôn có nghi ngờ, cố ý dùng chiếc nhẫn này để thăm dò, thực ra Hắc Ám ý chí đã sớm nằm trong thương khố rồi. Hắn lập tức đeo nhẫn lên ngón giữa, cười nói:
"Thật cảm ơn ngươi, không biết chiếc nhẫn ma pháp này có tác dụng đặc biệt gì?"
Lennon trong lòng đang không giải thích được, nghe đến vấn đề này, nhất thời lộ ra vẻ tươi cười thần bí rồi hạ giọng nói:
"Cái này là thứ tốt mà ta tốn rất nhiều khí lực mới có thể đoạt được, gọi là Kích Tình Chỉ Hoàn. Không những có thể tăng cảm giác kích tình khi sung sướng, quan trọng nhất là nó có thể tăng cường sự bền bỉ, chính là bảo vật cần thiết để thông đồng cùng đãng phụ!"
Trần Duệ nghe vậy sắc mặt vặn vẹo: Lennon lại ‘có lòng’ tặng loại… trang bị này!