Chảng Rể Ma Giới

Chương 592: Chương 592: Công chúa Sirens




Sirens! Lời của thổ nguyên tố khiến Trần Duệ nhớ tới một sinh vật ở thế giới cũ. Đúng vậy, chính là Sirens, không phải "mỹ nhân ngư".

Mỹ nhân ngư xinh đẹp thiện lương trong câu truyện cổ Andersen vốn là Sirens trong thần thoại Hy Lạp nhưng mà Sirens trong thần thoại Hy Lạp cũng không phải sinh vật thiện lương gì. Trông qua thì điểu thân nữ yêu này cũng có nhiều điểm tương tự, chúng thường dùng giọng hát mỹ diệu dụ hoặc những con thuyền đụng phải đá ngầm mà chìm xuống, để bọn chúng có thể ăn thịt hết thuyền viên. Truyện cổ về ba chị em Sirens và anh hùng Odysseus cũng khá là nổi tiếng nhưng mà thần thoại cuối cùng vẫn chỉ là thần thoại, ký ức vẫn mãi là ký ức. "Mỹ nhân ngư" trước mắt này mới chân chính là Sirens hắn phải đối mặt.

Sirens ở trên mặt đất không thể linh hoạt và nhanh nhẹn như trong biển, liều mạng muốn nhảy trở lại bên trong đại dương. Nhưng mà trên đảo này có một loại hấp lực kỳ dị, thân thể chúng tự dưng nặng gấp mấy lần, hầu như không cách nào nhúc nhích, thậm chí ngay cả không khí cũng không kịp thở. Trần Duệ thì bất kể là phi hành hay đi lại, đều không cảm thấy bất thường chút nào, từ đó có thể thấy được trình độ khống chế sức mạnh của Moore.

"Thiên phú giả mà ngươi muốn tìm, là ở chỗ đó."

Trần Duệ nhìn theo hướng Moore chỉ nhìn lại, ở đó có một Sirens. Sirens này có một mái tóc đen nhánh hơi cong lên, mái tóc ướt nhẹp buông xuống ở trước ngực. Da thịt nàng mơ hồ tỏa ra một loại ánh sáng, tựa như một viên ngọc hoàn mỹ, từ phía này chỉ có thể nhìn thấy non nửa gò má của nàng nhưng như vậy vẫn tạo nên cảm giác kinh diễm.

Sirens đó vẫn đang cất tiếng hát. Tiếng ca của nàng có một loại sức mạnh, giảm đi đau đớn của đồng bạn gần đó.

Moore vẫy tay, mặt đất giống như có ma pháp truyền tống, đem nữ nhân Sirens kia tới trước mặt. Nếu như chỉ xem nửa người trên thì có thể nói Sirens vô cùng mỹ lệ, so ra cũng không hề thua kém bộ tộc Aspen Maude đẹp nhất ma giới. Mà Sirens này không thể nghi ngờ là xuất chúng nhất, tướng mạo xinh đẹp tuyệt luân, khí chất thanh thuần diễm lệ, đặc biệt là đôi mắt màu vàng óng, cứ giống như tiếng ca vậy, không cần làm ra vẻ mà vẫn tràn đầy mê hoặc. Chỉ là hiện tại ánh mắt kia đang lộ ra địch ý mãnh liệt.

"Chắc là nữ vương hoặc công chúa của Sirens đây mà." Moore nhìn thấy tinh thạch màu vàng tại mi tâm Sirens này, liền nhắc nhở một câu. Tinh thạch của Sirens bình thường đều là màu đỏ.

Lúc này, đám điểu thân nữ yêu còn sót lại giữa bầu trời nhìn thấy nữ vương bị kẻ địch đánh bại thì đều rít gào lao xuống. Đang đến gần hòn đảo, chúng lập tức hứng chịu ảnh hưởng trọng lực của hòn đảo, dồn dập rơi xuống đất. Đám còn lại thấy thế không dám tới gần, chỉ đứng xa xa rít gào, hoặc là phun ra chấy nhầy, nhưng dưới tác dụng của trọng lực thì tất cả đều hoàn toàn vô dụng.

Đám điểu thân nữ yêu không chịu rời đi, cẩn thận bay quanh trên không trung, không ngừng cất lên tiếng rít gào khó chịu, tùy thời tiến công xuống.

"Nơi này giao cho ngươi, ta đi xử lý đám điểu thân nữ yêu kia." Thân thể Moore dần dần nổi lên. Xung quanh cơ thể, từng luồng cát đá dày đặc bao quanh xoay tròn. Chỉ thấy thổ nguyên tố quân vương giơ hai tay lên trời, gió cát xoay xung quanh kia nhất thời biến thành vòi rồng cuồng bạo. Cả bầu trời đều bị bão cát màu vàng bao phủ, chuẩn xác mà nói thì cả vùng biển bị một trận bão cát siêu cấp quét tới.

Đầy trời bụi mù hầu như che lại toàn bộ tầm mắt. Bên trong bụi cát đầy trời, vô số cát sỏi do thổ nguyên tố chi lực tinh thuần ngưng tụ lên, đã trở thành vũ khí trí mạng nhất.

Đám điểu thân nữ yêu bị bão cát tấn công căn bản là không có cách nào duy trì cân bằng, chứ đừng nói là công kích hay chạy trốn. Dưới uy lực khủng bố đó, trong nháy mắt chúng đã mất mạng. Đám Sirens và Trần Duệ ở phía dưới chỉ có thể mơ hồ nghe được tiếng thét gào thảm thiết của đám nữ yêu.

"Đừng giết các nàng!" Sirens xinh đẹp kia ngừng tiếng ca, dưới tác dụng của trọng lực miễn cưỡng đứng dậy, kêu lên tiếng kêu thống khổ bằng ngôn ngữ ma giới.

Tiếng chim đỗ quyên kêu vào đầu mùa hè, như tiếng khóc đau lòng, ứa huyết.

Thanh âm này như đỗ quyên đề huyết (tiếng chim Đỗ quyên kêu vào đầu hè như tiếng khóc đau lòng, ứa máu), thảm thiết cảm động vô cùng. Nhưng Trần Duệ đang mang Phệ Thần mặt nạ chỉ thản nhiên nhìn nàng một cái. Thực lực Sirens này chỉ là ma hoàng sơ đoạn, nhưng mà tiếng ca nàng phát ra lại có thể ảnh hưởng đến lực lượng tinh thần cấp ma đế. Thật là lợi hại, bộ tộc Sirens quả nhiên nắm giữ năng lực thiên phú siêu cường.

Sức mạnh của thổ nguyên tố quân vương cũng khiến Trần Duệ mở mang tầm mắt một phen. Đồng thời, hắn cũng nghĩ đến một chuyện, lúc trước tại Lô Bình trấn của Lam Dong lãnh địa, Pagliuca đại chiến ám nguyên tố quân vương Hegel, sau đó lại một mình chiến với đám ám nguyên tố quân vương, thủy nguyên tố quân vương cùng Huyết Sát đệ nhất tướng quân, cuối cùng mới thua trận trọng thương. Từ thực lực Moore mà nói, sức mạnh cấp độ tuy rằng cùng là đỉnh ma đế, nhưng một ít thủ đoạn cùng với lý giải sức mạnh đều đã vượt qua phạm trù đỉnh cao ma đế.

Bởi vậy có thể đoán ra, lúc trước ám nguyên tố quân vương vẫn chưa khôi phục sức mạnh chân chính, bằng không Pagliuca chỉ sợ đã rơi vào thế hạ phong. Thủy nguyên tố quân vương Blue Bobst thì rõ ràng bảo lưu thực lực, không có phát lực liều mạng. Nếu không, lần đó mà hắn toàn lực ngăn cản Pagliuca thì Trần Duệ rất có khả năng đã chết ở trong tay Hegel.

Cát bụi trên không trung dần tán đi, từng bộ thi thể huyết nhục mơ hồ rơi xuống. Không trung đã không còn một điểu thân nữ yêu nào, chỉ còn lại từng đám lông chim vần vũ trên bầu trời. Thổ nguyên tố quân vương ở trước mặt Trần Duệ trước giờ vẫn là đôn hậu nho nhã, đối mặt kẻ địch lại hiện rõ sự sát phạt quyết đoán, ngoại trừ mấy chục con nữ yêu trên mặt đất, toàn bộ mấy ngàn kia nữ yêu đều bỏ mạng.

Thấy cảnh này, điểu thân nữ yêu vương tức giận rít gào. Điểu thân nữ yêu mặc dù là sinh vật cực kỳ hung bạo, nhưng cũng không phải là là loại trí tuệ thấp kém, dưới sự giúp đỡ của Sirens mà vẫn thảm bại thì trong lòng thầm biết không phải đối thủ của người ta. Nữ yêu vương ra sức đập cánh bay lên, đánh về phía một Sirens gần nhất, răng nanh lộ ra, cắn một phát chuẩn xác vào cổ của Sirens đó.

Nữ yêu vương có thiên phú hấp huyết biến dị, có thể hút máu sinh vật phổ thông để khôi phục lực lượng, hơn nữa khi hút máu đồng loại còn có thể tiến hành bí pháp làm cho nàng tăng cường khả năng biến thân, dòng máu càng cường đại hiệu quả biến thân càng mạnh. Hiện tại chuyện nàng muốn làm chính là lợi dụng máu Sirens khôi phục sức mạnh đào tẩu, lần sau trở lại tìm cách báo thù.

Sirens đau đớn liều mạng giãy dụa, nhưng nữ yêu vương không có ý dừng lại. Vừa mới bắt đầu hút máu, một bóng người trong nháy mắt xuất hiện, tung ra một cước, đá nữ yêu vương bay ra. Sirens may mắn thoát khỏi cái chết không để ý cảnh xuân lộ ra trước mặt mà dùng tay bịt lại bốn lỗ máu trên cổ, trên khuôn mặt lộ vẻ hoảng sợ. Nhưng mà loại sợ hãi này phần lớn là sợ Trần Duệ.

Trần Duệ thấy nữ yêu vương còn dám làm dữ thì sát cơ đại thịnh, trên tay hắn tỏa ra hào quang nhàn nhạt, cách không chém tới. Nữ yêu vương cảm giác được nguy hiểm sau lưng, nhưng đã không còn kịp tránh, bị một đao chém trúng. Cánh bên trái bao gồm cả bả vai bị chém đứt, thê thảm thét lên một tiếng.

"Chờ một chút! Không nên giết chết nàng!" Nữ nhân Sirens mỹ lệ cấp bậc ma hoàng liều mạng lao đến ngăn cản Trần Duệ.

Trần Duệ chỉ vào nữ yêu vương đang muốn đánh vào một Sirens khác: "Ả suýt chút nữa thì giết chết đồng loại của ngươi. Ngươi lại còn đi cầu xin cho ả ta!"

Sirens lạnh lùng nói: "Kẻ nàng giết chết chẳng qua chỉ là một đồng bạn của ta nhưng thứ ngươi giết chết, là toàn bộ chúng ta."

Trần Duệ cũng không ngăn cản nữ yêu vương, bởi vì thổ nguyên tố quân vương đã xuất hiện trước mặt nữ yêu vương. Nữ yêu vương đang nhào tới trước lập tức bị cố định trên không trung, thân thể nhanh chóng cứng ngắc, nửa người dưới đã dần hóa đá.

"Không!" Sirens kinh hãi biến sắc, kêu thảm thiết: "Tha cho nàng!"

Tiếng kêu thảm thiết khẩn cầu của Sirens cũng không hề có bất kỳ tác dụng gì đối với Moore. Thổ nguyên tố nhân đều có đặc điểm là không dễ dàng trêu chọc kẻ địch, nhưng tuyệt đối không phải thiện nam tín nữ. Một khi đối địch thì chính là không chút dung tình, dùng thủ đoạn lôi đình đả kích, không để lại hậu hoạn.

Một lát sau, vẻ mặt dữ tợn của nữ yêu vương hoàn toàn đọng lại, không chỉ có nữ yêu vương. Tất cả điểu thân nữ yêu trên mặt đất đều đã biến thành tượng đá. Thổ nguyên tố quân vương vung tay lên, hết thảy tượng đá đồng thời vỡ vụn ra.

Mắt thấy cảnh này, đám Sirens phẫn nộ. Trần Duệ nhìn thấy sự thù hận trong đôi mắt màu vàng mỹ lệ của công chúa Sirens, liền cười lạnh: "Tại sao muốn buông tha các ả? Các ả... Không, các ngươi lúc giết chết lữ khách, biến hài cốt thành tiêu chí khoe khoang thì các ngươi có nghĩ đến chuyện thả cho bọn họ một con đường sống hay không?"

Công chúa Sirens không trả lời. Nhìn đám Sirens chung quanh, có không ít đuôi cá của Sirens đã bắt đầu biến hóa, một tầng hơi nước xuất hiện bên ngoài, mơ hồ có hình dạng chân người. Trạng thái như thế này đối với Sirens mà nói không phải là chuyện tốt. Sirens không có cách nào ở trên mặt đất trong thời gian dài, đặc biệt là ở trên đảo có nồng độ thổ nguyên tố cao như thế này. Một khi đến cực hạn, Sirens sẽ vì cạn kiệt thủy nguyên tố mà tử vong.

Đôi mắt công chúa Sirens lộ ra vẻ quyết tuyệt, một giọng hát êm tai bắt đầu ngâm sướng một giai điệu lạ lùng. Giai điệu này bi tráng thê lương, đám Sirens còn lại cũng bắt đầu hợp xướng, Trần Duệ có Phệ Thần mặt nạ bảo vệ, không bị ảo giác ảnh hưởng, nhưng cảm giác bi thương này vẫn thâm nhập vào sâu trong lòng, khiến Trần Duệ nhớ đến bài ca ngày xưa Athena từng hát tại trấn Lô Bình (Isildur chi ca).

Đúng lúc này, hòn đảo nhỏ cũng bắt đầu phát sinh biến dị. Đất đai chính giữa chậm rãi lún xuống, bốn phía dâng lên cao, đồng thời trên mặt đất phun ra một lượng lớn nước biển. Hòn đảo lúc này giống như một cái bể nước. Nguy hiểm của một đám Sirens lập tức được giảm bớt, chỉ có điều bởi vì trọng lực, nhất thời không cách nào hoạt động bình thường.

Thanh âm của thổ nguyên tố quân vương vang lên: "Sirens ăn chay, không phải loài khát máu tàn nhẫn như điểu thân nữ yêu, nhưng Sirens là đồng lõa của đám điểu thân nữ yêu kia. Ta chỉ cảm thấy kỳ quái chính là, Sirens làm bạn với điểu thân nữ yêu chủ yếu là vì khí tức của loài đó có thể đè nén bệnh lam ban, không có thứ gì có thể thay thế được việc này sao? Chúng ta cũng không muốn tận diệt Sirens các ngươi, bằng không các ngươi đã sớm chết hết, tại sao còn muốn xướng Đoạn Hồn chi ca? Ta phải nhắc nhở các ngươi một điều, Đoạn Hồn chi ca không hề có chút hiệu quả nào với chúng ta hết."

Đoạn Hồn chi ca là một thủ đoạn ngọc đá cùng tan (ý là chết chùm ý), có thể phát động cường lực nguyền rủa. Nhưng mà nguyền rủa như thế không hề có chút ảnh hưởng tới thuần nguyên tố thể của thổ nguyên tố quân vương. Mà trên người Trần Duệ thì lại có truyền thừa của ngụy thần cấp cường giả (Moore là cho là như vậy), lực lượng linh hồn sâu không lường được, vậy nên cũng sẽ không chịu ảnh hưởng.

Trần Duệ tiếp lời nói: "Điểu thân nữ yêu chủ động tập kích chúng ta, chết ở trong tay chúng ta chỉ có thể nói là đáng đời. Chúng ta cũng không muốn tuyệt diệt Sirens. Chúng ta có thể bỏ qua tội đồng lõa của các ngươi, thậm chí có thể trợ giúp các ngươi chữa trị bệnh lam ban."

"Không muốn tuyệt diệt Sirens?" Sirens mỹ lệ khinh bỉ nhìn Trần Duệ một chút "Như vậy các ngươi muốn cái gì? Muốn bắt Sirens làm nữ nô? Hay là cần Siren chi tâm?"

Câu nói này khiến Trần Duệ nhíu mày. Nước biển đã xuất hiện khiến Sirens thoát khỏi nguy cơ chết cạn, nhưng vẫn Đoạn Hồn chi ca cũng không hề dừng lại mà tiếp tục vang lên. Một luồng khí thế bi tráng quyết tử tràn ngập trên hòn đảo nhỏ, càng ngày càng càng dày đặc.

Vừa lúc đó, xa xa vọng lại một tiếng ca trầm thấp mà tao nhã, khí thế của Đoạn Hồn chi ca dưới tác động của tiếng hát này thì dần dần tiêu mất không còn hình bóng. Khuôn mặt công chúa Sirens lộ ra thần sắc khác thường, nàng nhìn thấy ở đây đã có thêm một bóng người.

Đây là một nữ nhân cực kỳ xinh đẹp, khoác một bộ trường bào khêu gợi, nửa người dưới là một đôi chân thon dài, không phải đuôi cá. Cô gái này tính tướng mạo thì phải nói là giống Sirens kia như đúc, mái tóc màu đen, con ngươi màu vàng óng, mi tâm cũng có một khỏa tinh thạch màu vàng, chỉ là khí chất thì tuyệt đối khác hẳn. Cả người nàng ta tràn đầy mị lực thành thục mê người, còn vẻ đẹp của Sirens mỹ lệ kia thì vẫn chỉ là một trái táo xanh ngây ngô.

"Elena xin ra mắt hai vị cường giả." Sirens này tên là Elena, thực lực đã đạt đến ma đế trung đoạn. Nàng vừa đến đã hành lễ với Trần Duệ và thổ nguyên tố quân vương.

Moore và Trần Duệ liếc mắt nhìn nhau, mở miệng nói: “Nữ vương Sirens điện hạ, xin chào, ta là Moore, vị này chính là bằng hữu của ta, Trần Duệ."

"Khí tức nguyên tố tinh thuần như thế, trước giờ ta chỉ từng thấy qua ở trên người Blue Bobst điện hạ. Moore... điện hạ, ta có nên tôn xưng như vậy với một vị nguyên tố quân vương hay không?" Elena là kẻ từng trải, nhãn lực hiển nhiên rất uyên bác, lại thêm vào tác phẩm trên hòn đảo kinh người này thì nàng đã nhanh chóng đoán ra lai lịch của Moore.

Moore gật gù, nói rằng: "Ta đáp ứng ước hẹn Blue Bobst, đi tới hải vực Thủy Nguyên Tố Nhân, ven đường gặp phải tập kích của Sirens và điểu thân nữ yêu. Kết quả... Ngươi cũng thấy đấy, điểu thân nữ yêu đã bị hủy diệt toàn bộ, Sirens vẫn còn sống."

Elena chứng thực thân phận đối thủ trước mặt, quả nhiên là một trong lục đại nguyên tố quân vương, cũng là cường giả giống thủy nguyên tố quân vương Blue Bobst, tuyệt không thể địch lại được. Trong lòng thất kinh, nàng lại tiếp tục thi lễ: "Cảm tạ quân vương điện hạ nhân từ, xin tha thứ Sirens vô tri mạo phạm... Ta muốn hỏi chính là, muốn trả giá ra sao có thể đạt được sự khoan dung của điện hạ?"

Moore ném gánh nặng cho Trần Duệ: "Bằng hữu của ta cần Sirens trợ giúp một ít. Nếu như có thể thỏa mãn yêu cầu của hắn, như vậy tất cả Sirens có thể bình yên rời đi."

Hiện nay, Trần Duệ đứng trên vị thế người chiến thắng, tự nhiên không cần quanh co lòng vòng, chỉ tay về hướng Sirens trẻ tuổi mà xinh đẹp kia: "Ta muốn nàng."

Sắc mặt Elena nhất thời chìm xuống: "Helen là con gái của ta, cũng là người thừa kế bộ tộc Sirens. Và cho dù nàng chỉ là một Sirens phổ thông, ta cũng sẽ không tiếp nhận loại uy hiếp này. Lấy kiến thức quân vương điện hạ, hẳn phải biết truyền thống của Sirens, ta thừa nhận không phải là đối thủ của hai người, nhưng vũ lực áp chế chỉ có thể cho ngài và bằng hữu của ngài thu lấy thi thể của bộ tộc Sirens mà thôi”

Thổ nguyên tố quân vương nhàn nhạt hỏi thêm một câu: "Ta chỉ hỏi một câu, ngươi có sẵn sàng tiếp nhận hậu quả diệt tộc của Sirens hay không?"

"Bộ tộc Sirens đã có nguy hiểm diệt tuyệt rồi!" Helen lạnh lùng chen vào một câu "Từ lúc các ngươi giết chết điểu thân nữ yêu."

"Chỉ là vì bệnh lam ban thì ta thấy không đến nỗi như vậy" Moore nhíu nhíu mày "Còn nếu có những nguyên nhân khác thì ta và bằng hữu của ta có thể giúp bộ tộc Sirens."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.