Chảng Rể Ma Giới

Chương 29: Chương 29: Độc long tiều tụy!






Giải tích nhãn xuất hiện tình trạng không thể phán đoán chỉ có thể thuộc hai khả năng, thứ nhất là thực lực Joseph tương đương với hắn, thứ hai chính là thực lực tên này đã vượt qua hạn mức cao nhất mà Giải tích nhãn có thể phân tích. Rất hiển nhiển, Joseph thuộc về trường hợp thứ hai, hơn nữa, còn là thực lực ở trạng thái phổ thông biến thân.

Allen đằng đằng sát khí, nhưng ở trong mắt Trần Duệ, khuôn mặt đang mỉm cười của Joseph không thể nghi ngờ còn đáng sợ hơn rất nhiều.

“Hai vị đại nhân, hôm nay ta ra ngoài mua ít Minh linh thảo cho đại sư, cho nên mới đến của hàng ma pháp của Joseph đại nhân thử xem”. Trần Duệ tỉnh táo lại, lôi Aldaz ra làm bức bình phòng, thuận tiện còn ẩn ý với Allen kia, đây là cửa hàng của Joseph, tốt nhất là ngươi không nên vong động.

“Nguyên lại là phân phó của Aldaz đại sư” Joseph vẫn bảo trì y nguyên nụ cười, nhưng Trần Duệ lại cảm nhận được bên trong lộ ra khí tức cao ngạo cùng khinh thường “Không biết đại sư cần bao nhiêu?”

“Minh linh thảo ở đây thật là tốt, nhưng so với lời dặn của đại sư lại hơi đắt, tiền của ta lại không đủ, hay là về báo cáo với đại sư trước một tiếng thì hơn”

Trần Duệ cũng không ngại Allen. Bằng thực lực của hắn không đánh lại cũng có thể chạy trốn. Nhưng hai tên ác ma đứng sau Joseph thì lại không dễ dắt mũi như vậy, càng không phải bàn đến Joseph đứng bên cạnh. Chỉ có thể dùng kế, rời khỏi đây càng sớm càng tốt.

“Bởi vì nguồn cung cấp khan hiếm, thương phẩm gần đây lại liên tục tăng giá. Bất quá, đại sư lần trước khuất nhục Sandro, làm rạng rỡ mặt mũi Ám Nguyệt thành, ở đây ta có tổng cộng năm cây Minh linh thảo, coi như là lễ vật dâng lên đại sư. Thỉnh cầu ngươi chuyển giao cho đại sư, cũng gửi giúp ta lời thăm hỏi ân cần từ Alvin gia tộc. Sau này, bất cứ thứ gì đại sư cần, bổn điếm hết thảy dùng giá thấp nhất bán ra.”

Lần trước, khi Sandro muốn đưa Aldaz vào chỗ chết còn mượn danh của gia tộc Alvin, rõ ràng là cùng một giuộc. Hiện tại khi Sandro bại vong, Joseph lại lập tức mượn cơ hội giao hảo, ít nhất cũng có thể làm an lòng Aldaz. Vẫn là câu nói kia “Không có địch nhân vĩnh viễn mà chỉ có lợi ích vĩnh viễn”

Năm mươi cây Minh linh thảo giá cũng phải chừng một trăm hắc tinh tệ. Trần Duệ liền tạ ơn Joseph, nhận lấy Minh linh thảo cáo từ rời đi. Vừa ra tới của, Joseph bỗng nhiên mở miệng “Nhân loại, nghe nói ngươi cùng tiểu công chúa Athena là bằng hữu của nhau?”

Trần Duệ xoay người lại cười khổ nói “Ta nào có tư cách này chứ, chỉ có điều tiểu công chúa đối với việc ta là nhân loại mà có chút tò mò, vậy nên mới mang theo Athena tới dùng ta làm tiêu khiển mà thôi”

“Ta lại nghe nói Athena công nhiên thừa nhận ngươi là bằng hữu của nàng, chắc hẳn là tiểu công chúa rất xem trọng ngươi” Vẻ mặt Joseph vẫn đầy ý cười, tự tiếu phi tiếu “Đầu tháng sau, ta cùng tiểu công chúa tại sân thi đấu có một trận thi đấu hữu nghị, không biết ngươi có hứng thú đi xem không?”

“Thi đấu hữu nghị?” Trần Duệ chưa từng nghe Alice hay Athena nói qua điều này, liền thuận miệng ứng phó một câu “Đến lúc đó hẵng hay. Hai vị đại nhân, ta còn phải đi về báo cáo công tác cho đại sư”

Trần Duệ đi rồi, Allen mới cắn răng nói “Joseph, ngươi kiêng kị tên ám tinh linh kia làm gì. Ta không sợ. Vì cái gì không cho ta mang tên nhân loại hèn mọn này xé ra thành mảnh vụng?”

Joseph cười lạnh một tiếng, không biết là cười với Trần Duệ hay là Allen : “Trước mắt còn chưa tới lúc phải quyết liệt với Shia công chúa, cho nên càng không nên đắc tội với Aldaz. Nếu như ngươi thật sự muốn đối phó với tên nhân loại nhỏ bé kia, ta có một biện pháp, Ngươi hãy ra ngoài phao ra tin tức, nói tên nhân loại kia muốn thay mặt công chúa tham gia dự thi. Nếu như tên này cũng giống như Sandro mà chết dưới một trận thi đấu thể thao công bình, có là Aldaz đi nữa cũng không thể nói gì được”

Allen lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, nhe răng cười nói : “Ý kiến hay! Đến lúc đó ta lại gia nhập vào phe của ngươi, tự tay xử lý tên nhận loại yếu nhược này”

Joseph nhún nhún vai, làm như vẻ ta đã sớm đoán được như vậy : “Ngươi đã quyết định như vậy thì đợi trước trận đấu một ngày hãy thông báo ngoài tin tức đó, không cho các nàng thời gian chuẩn bị”

Trần Duệ trở lại phòng thí nghiệm, đem Minh linh thảo giao cho Aldaz. Aldaz nghe nói là lễ vật của Joseph, suy nghĩ một lát cũng không cự tuyệt. Trần Duệ cũng rõ Aldaz là người hiểu chuyện, khẳng định minh bạch dụng tâm của gia tộc Alin, cũng không nhiều lời mà trực tiếp trở về phòng nghỉ ngơi.

Có lẽ một phen giáo huấn cũng làm Alice hiểu ra, liên tiếp vài ngày đều không đến tìm Trần Duệ mà đòi khoảng nợ kể chuyện cố sự. Ngược lại Athena thỉnh thoảng lại đến nghe hắn kể Tam quốc chí, phòng thí nghiệm không ngừng truyền ra tiếng cười đùa vui vẻ của hai người.

Mấy ngày qua, Trần Duệ đi theo Sly dạo khắp Ám Nguyệt thành hòng tìm ra nơi phát ra linh khí, cũng quen thuộc đường lối nơi đây. Lại nói, lần trước giết gà dọa khỉ vẫn nảy sinh một chút phiền toái, cũng may có vị thợ rèn “Đoạn đầu” Jack trượng nghĩa, dùng nhân duyên rộng lớn ra mặt giải quyết vấn đề. Trần Duệ cũng vui vẻ mà tiếp nhận, đỡ bạo lộ thực lực của chính mình.

Thu hoạch mấy ngày nay cũng không nhiều như ngày đầu tiên, nhiều ít tăng được chút linh khí. Trước mắt, tổng trị linh khí mà hắn có đã tiếp cận con số 700. Tuy nhiên, muốn đạt tới yêu cầu kích hoạt Kho trữ vật cũng cần phải có thêm hơn 200 điểm linh khí, mà tạm thời lại khó có thể tìm ra nơi có linh khí, đành tiếp tục nhẫn nại vậy.

Dung nhập dần dần vào Ma giới, Trần Duệ cũng đã có cái nhìn mới đối với sự hung tàn đáng sợ từng nghe đồn về nơi đây.

Không thể phủ nhận, tại Ma giới cường giả vi tôn, mạnh được yếu thua đã là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Nhưng nhân giới cũng không khác gì vậy, có chăng là ở đó có thêm một tầng quy tắc hoa lệ che dấu đi mà thôi. Phần lớn Ma tộc đều có tướng mạo dữ tợn, cũng không thiếu hạng người xảo trá, hung tàn. Nhưng khi bóc trần đi lớp vỏ ngoài xinh đẹp, sự hắc ám tại nhân giới chưa chắc đã thua kém nơi này.

Cũng có thể nói, Ma giới cũng là một nhân giới thứ hai, chẳng qua ở đây càng tôn trọng lực lượng, mà tướng mạo cũng kỳ dị hơn nhân loại mà thôi.

Cũng giống như kiếp trước hắn nhìn thấy một câu trên inte, đại loại là “ Hắc Ám cũng là một loại Quang Minh, chỉ là độ sáng khác nhau mà thôi” (Hắc ám :bóng tối; Quang minh : ánh sáng)

Lại đến thời gian phải tới chỗ Pagdarius học chữ khắc long ngữ. Lần này không biết Athena có chuyện gì mà hai ngày liền không xuất hiện. Trần Duệ lấy cớ đi hái thuốc mà thuê một đầu tam giác tê, đi thẳng hướng Lam ba hồ.

Đến chỗ cũ tại Lam ba hồ, Trần Duệ sớm đã chuẩn bị kỹ để ứng phó chuyện mất trí nhớ của Độc long, lại còn mang theo tài liệu để nấu lẩu. Nhưng không ngờ là khi đến nơi lại không thấy Pagdarius đâu, chỉ còn lại một bàn cờ khô héo, các quân cờ bằng đá cũng tán loạn dưới mặt đất.

Trần Duệ lắp bắp kinh hãi, chẳng lẽ đã có chuyện gì xảy ra? Hiện tại, hắn với Pagdarius có thể nói là sinh tử tương liên, vạn nhất Độc long xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn cũng tuyệt không may mắn gì.

Ngay khi Trần Duệ vẫn đang tìm kiếm bóng dáng Pagradius quanh vùng Lam ba hồ, thì dưới hồ nước bỗng xuất hiện một cái xoáy nước, ngay sau đó một cái đầu cực lớn chậm rãi nổi lên. Cái đầu khổng lồ này màu nâu vàng, hình dạng phảng phất giống một loài khủng long ăn thịt, trên đầu có một cái sừng ngắn, hai bên mang tai lộ ra vẩy dài, hàm răng sắc bén, đồng tử màu vàng lợt chớp động quang mang đáng sợ, chằm chằm nhìn vào Trần Duệ.

Này… hình như là Pagdarius!

Lông mao toàn thân Trần Duệ dựng đứng cả lên, sợ tên Độc long đáng sợ vì mất trí nhớ nổi điên lên công kích hắn. Cực Quang Đạn đã xuất hiện trên tay, tùy thời có thể kích xạ.

“Trần Duệ chết tiệt!” Độc long kịp thời phun ra một câu làm Trần Duệ cũng yên tâm trở lại. Không tệ , tên đáng chết này vẫn còn nhớ đến hắn.

“Pagdarius, đổi lại hình thái đi, như vậy dễ bị phát hiện lắm!” Trần Duệ thở dài một hơi “Ta có việc muốn nói với ngươi”

Pagdarius như giận dữ hất mạnh đầu lên, một mảng lớn nước trong hồ dội thẳng tới Trần Duệ, đúng là có chủ tâm làm cho hắn tắm táp một phen. Trần Duệ phản ứng cũng cực nhanh, hai chân dụng lực, nhảy lùi ra sau liền sáu, bảy mét, vừa kịp tránh được.

“Ồ?” Thanh âm Độc long mang theo vài phần kinh ngạc, cũng không đợi Trần Duệ đắc ý, đột nhiên biến mất, khi xuất hiện thì đã ở trên không, một cước bổ xuống. Trần Duệ trốn tránh không kịp, giơ cánh tay định ngăn cản, một cước từ trên không bổ xuống kia bỗng nhiên thay đổi đến một góc độ không thể tưởng tượng nổi, đá về phía sau thắt lưng của hắn.

“Bành!” Trần Duệ bị một cỗ lực mạnh quét trúng mông, sau một hồi đằng vân giá vũ, hai mông thi triển ra một thức kinh điển bình sa lạc nhạn, rồi ngã sấp xuống vũng bùn.

“Pagdarius, ngươi lừa đảo!” Trần Duệ chỉ cảm thấy hai mông rát bỏng, cũng may là không có bị thương, đứng lên mắng to.

Nào biết Pagdarius như càng thêm giận dữ, xông lên túm chặt cổ áo hắn, cả giận nói “Ngươi rốt cục là xảy ra chuyện gì, thiếu chút nữa đã đem ta hại chết!”

“Ta sao lại đi hại ngươi? Chẳng phải thế cũng là hại chính mình hay sao?”

Độc long hừ lạnh một tiếng, buông hắn ra, Trần Duệ lúc này mới chú ý, nguyên lai khuôn mặt Độc long có màu nâu vàng nhưng giờ lại trở nên tái nhợt, cả người cũng tiều tụy đi nhiều.

“Ngươi làm sao vậy?”

“Đây phải là lời ta hỏi ngươi chứ?” Pagdarius thanh âm không chút tốt lành nói “Đại khái là buổi tối sau khi ngươi lấy đi nọc độc, cộng sinh khế ước bỗng nhiên sinh dị biến, điên cuồng mà cắn nuốt sinh mệnh cùng lực lượng của ta. Hiện tại tuổi thọ của ta cũng chỉ còn một nửa, lực lượng cũng suy yếu đi rất nhiều!”

“Tại sao lại có thể như vậy?” Trần Duệ cẩn cẩn thận thận nhớ lại, ngày đó vừa vặn là ngày khiêu chiến đại sư kết thúc, Siêu cấp hệ thống khởi động, sau đó là … Tẩy tủy…. Đúng rồi, hay là do lúc tiến hóa lần đầu.

Lại nhớ thông báo lúc ấy, phát hiện năng lượng sinh mệnh tinh khiết cao cấp, chuyển hóa thành linh khí rồi tấn cấp. Nguyên lai là lực lượng của cộng sinh khế ước, trách không được nhanh như vậy đã có thể trở thành một Uẩn tinh giả! Xem ra, lần này Độc long lão huynh đúng là lỗ lớn rồi.

“Hay là trước tiên chúng ta kiếm chút gì ăn đã, vừa ăn vừa nói chuyện đi” Trần Duệ có chút chột dạ, quyết định trước tiên dùng thức ăn ngon chặn miệng tên Pagdarius này đã rồi nói sau. Đi tới chỗ tam giác tê lấy một ít nguyên liệu, dùng tốc độ nhanh nhất có thể chuẩn bị một nồi lẩu đơn giản.

“Thứ này quá ngon đi!” Pagdarius sau khi nếm được vài miếng, liền khen không dứt miệng, bắt đầu nhanh chóng tấn công thức ăn đã được bày ra.

Trần Duệ thấy tâm tình Độc long chuyển biến tốt đẹp, thử mở miệng nói “Chuyện là như vậy, truyền thừa của đại tông sư đã được ta chính thức mở ra…”

Trần Duệ đem tất cả mọi chuyện “giá họa” cho tính năng của Siêu cấp hệ thống, là do biến hóa xảy ra trên truyền thừa của đại tông sư, khiến cho hắn lấy được lực lượng tương ứng, hơn nữa loại lực lượng này cũng không ngừng tăng lên.

“Nguyên lai là ngươi cắn nuốt lực lượng của ta, tên đáng chết! Tiếp tục như vậy không phải tuổi thọ của ta càng lúc càng ngắn hay sao?” Mắt thấy Pagdarius lại muốn phát tác, Trần Duệ tranh thủ thời gian giải thích cho hắn nghe, chỉ ở lúc mở ra phong ấn truyền thừa mới hao tổn lực lượng của cộng sinh khế ước, sau này sẽ không cần nữa, cho nên mấy ngày nay Độc long hẳn là không cảm thấy được biến hóa quỷ dị gì nảy sinh trên khế ước cộng sinh này.

Trần Duệ vẫn đang tiếc nuối một chuyện, tại sau từ lúc bắt đầu tiến hóa đến bây giờ, “Năng lượng sinh mệnh tinh khiết cao cấp” kia vẫn không có xuất hiện một lần nữa, nếu không đã kiếm được một khoản không nhỏ rồi. Hiện tại xem ra, cho dù bây giờ có xuất hiện tình trạng đó cũng không dám làm xằng làm bậy được. Mạng nhỏ là chuyện trọng yếu nhất, nếu chỉ sống được có một giây thì dù có cường đại vô địch cũng có cái tác dụng gì?

Nghe Trần Duệ giải thích một hồi, Pagdarius lúc này mới yên lòng lại. Sinh mệnh long tộc có thể nói là dài dằng dặc, dù chỉ còn lại có một nửa, ít nhất cũng có đến vài vạn năm. Nếu như cứ mãi bị phong ấn nơi này, trường hợp vận khí xấu, không chừng chỉ vài ngàn năm đã bị người ta giết chết. Về phương diện lực lượng, cũng có thể chậm rãi tu luyện mà khôi phục trở lại. Mấu chốt chính là thực lực Trần Duệ có thể được tăng cường, không chỉ có thể nhanh chóng giúp hắn thoát khốn, mà còn có thể giảm bớt khả năng tử vong ngoài ý muốn. Cũng không đến nỗi gọi là được không bù mất.

Cả hai đã ký kết khế ước cộng sinh, bây giờ mọi chuyện cũng không cần truy cứu nữa.

Rất nhanh, mọi phẫn uất của Độc long cũng bị mùi thơm của nồi lẩu khỏa lấp, lại nghe công kích bí kỹ được ghi lại trong truyền thừa của đại tông sư, không khỏi nảy sinh hứng thú.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.