Chảng Rể Ma Giới

Chương 64: Chương 64: Đối công! Trận chiến lớn nhất trong cảnh giới trung giai.






Dưới sân, Mị ma yêu mị kia có chút kích động hướng về người xem giới thiệu về hai bên thi đấu. “Viêm Ma” Recca nhìn thoáng qua bàn khách quý, sau đó chọn hình thức đấu tay không rồi quay sang số 64 lạnh lùng phun ra sáu chữ:

“Chuẩn bị tốt để chết chưa?”

Lại khiến cho Mị ma chủ trì ngoài ý muốn chính là, lần này số 64 cũng chẳng nói ra vấn đề tiền đặt cược như trước mà rất trùng hợp hướng về Recca nói một câu cũng chỉ vẻn vẹn sáu chữ:

“Không để cho ta thất vọng”

Trận chiến được xưng lớn nhất trong cảnh giới Trung giai cuối cùng cũng chính thức bắt đầu. Khán giả gần như đều ngừng hô hấp, chuẩn bị chứng kiến một pha va chạm kịch liệt nhất. Đáng tiếc là sau khi hai người bày ra tư thế chiến đấu thật lâu cũng vẫn chỉ chăm chú nhìn chằm chằm vào đối phương, tựa hồ như hy vọng bằng ánh mắt mà tìm kiếm ra sơ hở.

Nếu xem ánh mắt là vũ khí thì song phương giao chiến đã tới trăm ngàn lần rồi. Ánh mắt Recca phảng phất như núi lửa hung bạo, một khi động sẽ động đến rung trời. Còn ánh mắt của số 64 lại cực kỳ trầm ổn như hồ nước, lực lượng ẩn tàng, bình tĩnh chờ đợi.

Ngay khi khán giả đã không nhịn được nữa, cuối cùng cũng có một người động thân trước. Nhưng không ngờ rằng kẻ này lại chính là số 64.

Ngay trong nháy mắt số 64 động thân, ánh mắt ss cùng Arnoux không hẹn mà cùng hiện lên vẻ kinh ngạc. Đám đông dưới đài cũng ồn ào rộ lên, số 64 gần như biến mất.

Cơ hồ là cùng lúc đó, một loạt công kích lên người Recca tạo nên thanh âm có tiết tấu cực nhanh vang lên.

“Bành! Bành! Bành! Bành!...”

Recca vẫn tiếp tục giữ nguyên tư thế phòng ngự, thân hình không ngừng rung động, hiển nhiên là đang lâm vào thế bị động. Mà một số ít người có nhãn lực phi phàm cũng nhìn ra, thân ảnh mỏng manh của số 64 thoáng hiện lên nhiều lần bên cạnh thân người của Recca. Mặt đất dưới chân Recca dần dần xuất hiện vết rạn nứt.

Jess lúc này cũng đang xem thi đấu. Sắc mặt hắn đã tái nhợt một cách kỳ dị, đồng tử co rút lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh lập lòe dưới sân. Dùng nhãn lực của hắn mà cũng có cảm giác không theo kịp tiết tấu trận đấu.

Lúc trước, Jess luôn tự mãn về chính tốc độ của bản thân. Ngay cả ở lần bại dưới tay Julie, hắn vẫn chiếm thượng phong về mặt này. Nhưng hai mươi ngày trôi qua, tốc độ của Julie không ngờ tăng tới trình độ khủng bố như thế này.

Không chỉ có tốc độ! Còn có sức mạnh! Lần chiến đấu trước tại Cổ Thai Ốc cùng Silva, hắn còn không có biểu hiện ra sức mạnh kinh khủng này. Rốt cục là đã có chuyện gì xảy ra trong hơn nửa tháng nay?

Dùng thực lực hiện nay của Julie cộng thêm ưu thế tuyệt đối về tốc độ, nếu tái chiến một lần nữa, Jess phỏng chừng bản thân chỉ trụ nổi khoảng năm phút, thậm chí ngắn hơn! Sau một tháng, hắn còn dám khiêu chiến tên quái thai này sao? Ám tinh linh chăm chú mà không để ý hai nắm tay mình đã xiết chặt lại, đốt ngón tay đã trở nên trắng dã.

Ngươi có thể mạnh hơn ư? Âm thanh kia vẫn vang vọng bên tai hắn.

“Có thể!”

Jess hét thầm một tiếng, như thể trả lời câu hỏi đang lởn vởn trong đầu hắn, mà cũng chính là đang trả lời với chính mình.

Ngược lại, lúc này vì để trợ uy cho chủ nhân mình, lão Địa tinh đã sai xử rất nhiều thành viên đến sân thi đấu. Tất cả đều cực kỳ hưng phấn, lớn tiếng ủng hộ thủ lĩnh. Hơn nữa, bọn chúng tên nào tên nấy đều khoác áo choàng khiến trên sân thi đấu tự nhiên có một khoảng không gian có phong cảnh rất quỷ dị.

Dưới sân thi đấu, âm thanh kích đả vẫn đang liên tục vang lên, chỉ có điều tiết tấu biến hóa đã thêm phần quỷ dị khó lường. Recca dần dần lui về phía sau, tư thế phòng ngự những chỗ hiểm vẫn chưa thay đổi, nhưng hắn cũng không thể tiến lên công kích. Đây cũng là dùng năng lực phòng ngự cùng sức chịu đựng trứ danh của Viêm Ma Recca. Nếu như là người khác thì sớm đã chịu không nổi mà ngã xuống từ lâu.

Recca vẫn tiếp tục lui, đột nhiên:

“Đằng!”

Trên tay áo hắn xuất hiện Hỏa Diễm, sau đó cả người lập tức biến mất như thể chưa từng tồn tại khiến công kích của Trần Duệ đánh vào khoảng không. Cùng lúc đó, thân ảnh của Recca đột ngột xuất hiện phía sau Trần Duệ, một quyền chứa năng lượng Hỏa Diễm cực mạnh kích tới. Rốt cục thì hắn cũng phản kích được một lần đầu tiên.

Nhưng quyền này cũng đánh vào khoảng không. Thân ảnh của đối thủ đã bắn ra xa cực nhanh, xuât hiện cách hắn hơn bảy thước.

Tộc đại ác ma có ba kỹ năng thiên phú trụ cột: Loại thứ nhất là tinh thông vũ khí, am hiểu sử dụng các loại vũ khí, nhất là liêm đao, nên cũng được gọi là liêm đao ác ma.

Loại thứ hai là thuấn di. Lúc Trần Duệ thi đấu trên không đã từng thấy Allen khi rơi từ trên Phi Long xuống đã sử dụng thuấn di khi đang còn ở trên không, an toàn trở lại mặt đất. Đại ác ma có cấp bậc càng cao, khoảng cách thuấn di sẽ càng xa, thời gian hồi phục kỹ năng càng ngắn.

Loại thứ ba là ma hỏa, tác dụng của ma hỏa không phải dùng để đốt địch nhân mà là thiêu đốt chính mình. Điều này giống với tác dụng chúc phúc của thuốc kích thích, thời gian duy trì hiệu quả của ma hỏa liên quan trực tiếp tới thiên phú cùng thực lực của bản thân.

Khiến Recca kinh hãi hơn nữa chính là, dù đã sử dụng ma hỏa tăng phúc nhưng vẫn không cách nào đuổi kịp tốc độ của đối phương. Đáng sợ hơn nữa, nhìn tên kia sau một hồi tấn công mãnh liệt như thế lại không hề có chút thở dốc hay lộ ra dấu hiệu mất chút sức nào.

“Nếu chỉ dựa trên tốc độ mà nói…”

Trên bàn khách quý, ss buông chén rượu đang cầm trên tay xuống, lộ ra vẻ tán thưởng:

“Số 64 đã gần như tiếp cận trình độ ác ma cao giai sơ đoạn. Thật không biết hắn làm cách nào mà tu hành đến trình độ này. Trận chiến này, Recca muốn thắng, độ khó không nhỏ”

Arnoux không lên tiếng mà ánh mắt ẩn ẩn thiêu đốt lên quang diễm không hiểu nổi. Mới một tháng trước tên 64 này vẫn chỉ là một tiểu nhân vật hèn mòn như con sâu cái kiến, không thể tưởng tượng nổi trong thời gian ngắn như vậy lại có thể tăng đến trình độ như hiện nay.

Dù vậy, bây giờ cũng miễn cưỡng chỉ có thể coi là một con kiến khá hùng mạnh mà thôi. Nhưng một tháng sau, rồi một tháng sau nữa, tên Julie này còn có thể phát triển tới trình độ nào? Trên mặt đại ác ma lộ ra nụ cười kỳ dị, ngửa đầu uống cạn ly rượu ngon trên tay.

“Tên khốn chỉ biết né tránh, ngay cả dũng khí ngạnh kháng chính diện cũng không có sao?”

Recca khinh thường cười lạnh.

Phép khích tướng trình độ này thật sự là quá tệ. Trần Duệ lắc lắc đầu chẳng buồn mở miệng, ngón tay ngoắc ngoắc về hướng Recca. Động tác khiêu khích này hiển nhiên hữu hiệu hơn nhiều. Recca bị chọc giận, ma hỏa trên người càng đốt mãnh liệt hơn, lăng không vọt hướng về phía Trần Duệ.

Lần này Trần Duệ cũng không dựa vào ưu thế tốc độ để né tránh nữa mà bày ra tư thế như sẵn sàng tiếp chiêu, đây thực sự là dùng cái sở đoản của mình đánh cái sở trường của thiên hạ. Trên mặt Recca thoáng hiện dị sắc, lập tức hai người đã gần như đụng vào một chỗ.

Khán giả thét lên kinh hãi, họ chỉ thấy số 64 kia dám vươn tay, sau đó là ngạnh kháng tiếp nhận một quyền cuồng bạo dưới tác dụng ma hỏa của Recca mà chỉ lui một bước sau đó ổn định lại thân hình. “Két” một tiếng, phiến đá dưới chân lại hiện ra thêm một vết nứt, có thể thấy được một quyền vừa rồi có bao nhiêu uy lực.

Trần Duệ cũng không do dự tung một quyền đánh tới. Recca vừa đỡ, thân hình cũng run lên, xem ra là hai bên thực lực ngang nhau. Sau đó là một màn biểu diễn lấy cứng đối cứng không chút hoa lệ, âm thanh kích đả nặng nề vang lên không dứt bên tai.

Một màn kịch liệt này khiến mọi người trợn mắt há mồm. Tên gia hỏa mặc áo choàng thần bí kia không chỉ có tốc độ kinh người mà còn có lực lượng tương đương với Recca. Thanh âm công kích vẫn liên tục vang lên, nền đá dưới chân hai người đã không chịu nổi áp lực cường đại mà sớm vỡ vụn. Cái này không chỉ là so đấu lực lượng mà còn là so đấu ý chí.

Đây mới là chiến đấu chân chính! Hôm nay đến sân thi đấu tuyệt đối không có chút uổng phí. Nhiệt tình của khán giả bị khơi gợi lên, tiếng gầm rú sôi trào. Nhóm áo choàng thì hô lớn số 64, một nhóm khác thì gọi to Viêm Ma, tiếng hô sóng sau cao hơn sóng trước, ào ào dậy lên.

Trần Duệ cũng không chú ý tới, trong khi ác chiến điên cuồng mãnh liệt, trên người hắn ẩn ẩn lộ ra một tầng sáng màu trắng, giống như có đồ vật gì đó muốn phá thể mà ra.

“Khá lắm, ít nhất cũng có sức mạnh cùng sức chịu đựng ngang với Recca. Trận này thật xứng với cái tên trận chiến lớn nhất trong cảnh giới trung giai. Chỉ có điều, số 64 đã tiếp cận tốc độ ác ma cao giai, vì sao vẫn chọn chiến pháp không khôn ngoan này?”

Với tư cách là một đại ác ma ưa thích sử dụng mưu trí, ss cũng cảm thấy có chút khó hiểu.

Allen ngồi một bên nghe ss bình luận, trong bụng càng thêm nắm chắc: May là lúc trước phái Nagy tới áp chế trước, nếu không Recca rất có thể đã thua rồi. Sau trận này có thể kiếm một khoảng lớn rồi. Tên Julie kia thực lực cũng không tệ, nếu thức thời có thể cân nhắc mà mời chào đến giúp sức cho gia tộc Mellon.

“Đá mài đao ư…”

Arnoux nheo nheo mắt, đáp một câu, hiển nhiên đã nhìn ra dụng ý thực sự của Trần Duệ.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tiết tấu chiến đấu trên đấu vẫn không có dấu hiệu suy giảm. Nhưng hơi thở của hai người đã bắt đầu hổn hển. Recca định dựa vào sức chịu đựng mà kéo cho đối phương suy sụp, nhưng nào biết sức chịu đựng của đối phương còn muốn mạnh hơn cả hắn. Nhất là khí dũng mãnh gan dạ, quên cả sống chết kia, càng khiến nội tâm “Viêm Ma” thêm sợ hãi.

Recca dù sao cũng là Trung giai vương chứ chẳng phải kẻ vô dụng, hắn cũng tự biết cứ tiếp tục vật lộn như thế này thì chỉ có chính mình bất lợi mà thôi. Hét lớn một tiếng, Recca cùng Trần Duệ cùng lúc tung ra một quyền toàn lực. Hai bên bị lực lượng công kích lẫn nhau bay ra xa. Recca sử dụng kỹ năng thuấn di lập tức xuất hiện ở phía sau Trần Duệ, Hỏa Diễm trên thân cháy mạnh, hai tay biến thành trảo hình chộp tới. Trên bàn tay hắn ngưng tụ thành một quang cầu Hỏa Diễm ném về phía Trần Duệ.

Đây là tuyệt chiêu mạnh nhất của Recca kết hợp thiên phú sáng tạo ra tên là “Viêm bạo”, uy lực kinh người. Danh hiệu “Viêm Ma” cũng vì một chiêu này mà có.

Lúc này Trần Duệ vẫn ở trên không chưa tiếp đất, lực cũ đã hết, lực mới chưa sinh, hơn nữa không có điểm mượn lực, đúng là thời điểm nguy hiểm nhất. Trong lúc cấp bách chỉ có thể uốn éo thân hình, hai tay bắt chéo hình chữ thập tạo thành tư thế phòng ngự cơ bản nhất.

Hỏa cầu Viêm Bạo đánh lên tay Trần Duệ liền bạo nổ mãnh liệt, một cỗ lực mạnh đẩy hắn văng ra xa, Áo choàng bên ngoài gần như bị xé rách toàn bộ. Recca một kích đắc thủ, hai tay huy động liên tục, lại là hai “Viêm Bạo” nữa được ngưng tụ ném về phía Trần Duệ, âm thanh bạo nổ lại vang lên lần nữa.

Nhất định phải thừa cơ hội này mà giết chết số 64! Recca đã đem toàn bộ lực lượng của mình mà cuồng bạo. Hai tay hắn như biến thành bốn liên tiếp tạo ra Viêm Bạo, không khác gì bốn khẩu súng máy, dốc sức liều mạng phun ra nuốt vào mấy cái lưỡi lửa.

Cả sân thi đấu liên tiếp vang lên thanh âm bạo tạc, gạch đá bụi đất bay khắp trời, cơ hồ không thấy rõ chuyện gì xảy ra bên trong.

Một lúc lâu sau, Recca mới chịu dừng oanh kích, miệng thở hổn hển, ngọn lửa trên người đã yếu ớt đi rất nhiều. Sức chịu đựng cho dù có mạnh đến mức nào cũng có cực hạn. Một lần sử dụng Viêm Bạo liên tục như thế cũng khiến lực lượng của Recca gần như bị hao phí sạch sẽ, nhưng cuối cùng cũng giải quyết được tên khó chơi kia. Hắn không khỏi lộ ra vẻ tươi cười, dù sao, hắn cũng không tin có tên trung giai ác ma nào có thể giữ được tánh mạng của mình khi phải chịu dị năng thiên phú của hắn oanh tạc liên tục như thế.

Một mảng lớn bụi mù dần dần tán đi, nụ cười trên mặt Recca đột nhiên trở bên cứng ngắc. Một cái bóng đứng thẳng theo bụi mù tán đi dần dần xuất hiện. Thành viên hội Áo choàng cùng những người ủng hộ số 64 vừa thấy bóng người này, lập tức ào ào hò reo.

Tình hình lúc này của Trần Duệ cũng không khá hơn gì, vừa thở hổn hển vừa điều chỉnh tinh lực. Áo choàng sớm đã bị phá thành từng mảnh, trên người lộ ra mấy vết thương do Viêm Bạo gây ra khiến người ta nhìn thấy đã sợ hãi. Mặt đất dưới chân bị công phá thành từng mảnh nhỏ, sân thi đấu bây giờ không khác lắm với một cái hố to.

Phần lớn vết thương trên người Trần Duệ đều chỉ là ngoại thương, cũng không động tới gân cốt. Đây cũng là hiệu quả thu được sau khoảng thời gian luyện thể Cương cảnh, nếu như đổi lại là hắn của hai mươi ngày trước, chắc sớm đã đi đời nhà ma.

Trần Duệ kéo mảnh áo choàng còn sót lại ở một bên vai, nhảy ra khỏi hố, chậm rãi đi về phía Recca. Bước chân không nhanh nhưng mỗi bước đều như hướng lên ngực “Viêm Ma” mà đập nện.

Recca thoáng run rẩy, một cảm giác lạnh cả người dâng lên sau lưng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.