Chảng Rể Ma Giới

Chương 410: Chương 410: Khách quý số mười ba




Trải qua một trận chiến điện quang hỏa thạch của mấy ma đế vừa rồi, hội đấu giá ngay sau đó vẫn sôi sục như cũ, nhưng không khí lại tốt đẹp dị thường, dưới trợ giúp của tượng băng bên người phỉ thúy long tiểu thư, cũng không còn ai dám vỗ bàn kiêu căng như phòng số bốn nữa.

Quả nhiên, nắm đấm là hiệu quả nhất!

Cuối cùng, hội đấu giá kết thúc mỹ mãn, hai trái ác ma bán với giá bảy trăm triệu và bảy trăm bảy mươi triệu, trong đó, hỏa thứ hai được trả năm trăm bảy mươi triệu tiền mặt, còn có thêm không ít tài liệu trân quý để bù giá.

Tính ra, chỉ riêng đấu giá hai trái ác ma này, Ám Nguyệt đã thu lợi hơn hai trăm triệu tinh tệ, đây mới chính là ngày kiếm trăm triệu a! Loại lợi nhuận lớn kinh khủng này đủ làm cho mọi lãnh địa đỏ mắt, nhưng cũng chỉ là đỏ mắt mà thôi. Có tài lực và quân lực cường đại, lại có thêm sự chống đỡ của cường giả làm người ta sợ hãi đến từ Âm Ảnh đế quốc… Trừ phi Hắc Diệu quyết tâm không để ý đến ảnh hưởng của Âm Ảnh đế quốc, trực tiếp tiến đánh Ám Nguyệt, nếu không trong Đọa Thiên Sứ đế quốc đã không còn lãnh địa nào là đối thủ của Ám Nguyệt.

Nhận được quả ác ma, đồng thời chứng kiến thực lực chân chính của Ám Nguyệt, Cafu tướng quân càng thêm tán thưởng lần đấu giá hội này. Mejia lại lễ độ mà không kiêu, không nịnh, làm cho đoàn viếng thăm của Âm Ảnh đế quốc đều cùng tán thưởng.

Bên kia, một con vịt chết long đang tự thổi phồng trước mặt phỉ thúy long tiểu thư: “Tiểu Betty, xem sự lợi hại của bổn đại gia đi! Cái gì mà thích khách ma đế, bổn đại gia chỉ thổi một cái là hắn thành tro ngay!”

Hóa ra, sau khi trải qua vô số lần đau khổ và hành hạ, tiên nữ long tiểu thư cuối cùng cũng đại phát từ bi, triệt để giải trừ phong ấn thượng cổ phù ngữ cho độc long đại gia. Do lúc bị áp chế ở cảnh giới ma hoàng, Pagliuca đã từng dùng hắc sắc dược thủy vĩnh hằng hệ, dưới sự áp chế của phong ấn phát huy ra hiệu dụng kỳ dị, lại củng cố cơ sở thêm một lần. Hiện nay sau khi khôi phục đến ma đế đỉnh phong, thực lực lại không lùi mà tiến, tất nhiên là hăng hái, đắc ý vênh váo.

“Hả? Rất lợi hại sao?” Thanh âm của Lola tiểu thư vang lên.

“…”

Cái câu hào hùng còn lại của Pagliuca đành nuốt vào trong bụng, ấp a ấp úng ứng phó vài câu cho qua chuyện.

Trong quãng thời gian kinh hoàng lúc Lola giải trừ phong ấn kia, độc long đại gia bị chỉnh chết đi sống lại đã không chỉ một lần thề, đợi đến lúc khôi phục thực lực, cho dù dùng đến chiêu đánh lén mà bổn đại gia ưa thích nhất… ạch, là ít dùng nhất, cũng phải đánh con mụ điên này thành một đầu heo!

Nhưng mà, sau khi khôi phục lực lượng, Pagliuca càng cảm nhận được thực lực đáng sợ của tiên nữ long tiểu thư, đặc biệt là một lần ngẫu nhiên, hắn phát hiện Lola lại có thể vận dụng ảo diệu của thượng cổ phù ngữ trong chiến đấu. Mẹ nó, đây chính là ngôn ngữ của thần!

Chẳng lẽ mụ điên này đã mò được lên trên ma đế đỉnh phong… đặt chân đến bậc cửa bán thần cấp? Thế này thì độc long đại gia lại càng không làm ăn được gì rồi!

Sau khi cảm nhận được thực lực đáng sợ của Lola, kế hoạch báo thù của độc long đại gia chính thức phá sản, thêm cả việc xấu năm đó nữa, ngày thường nhìn thấy tiên nữ long tiểu thư đều không tự giác được mà cúp đuôi xuống.

“Lola mới lợi hại, không cần lộ diện cũng bắt sống tên kia được!”

Do quan hệ liên đới với độc long, phỉ thúy long tiểu thư cũng phải ăn không ít đau khổ từ tiên nữ long tiểu thư, mặc dù luôn không thoải mái với Lola nhưng lại bội phục từ đáy lòng với thực lực của nàng: “Loại lực lượng thủy hệ phối hợp này không ngờ có thể đông kết cả hỏa diễm của ma đế cấp!”

“Chỉ là đánh lén một tên ma đế trung giai mà thôi, không có gì giỏi lắm, nếu như ngươi muốn nắm giữ loại lực lượng này, cũng không phải là không được” Lola nói, đằng sau kính mắt lướt qua một tia ánh sáng không mang theo ý tốt lành gì.

Phỉ thúy long tiểu thư đang định đáp ứng thì lại bị Pagliuca kéo kéo, nghĩ đến những đau khổ đã nếm qua kia, lập tức cảnh giác: “Không cần đâu.”

“Có lẽ ta có thể dạy ngươi khắc chế ma pháp phối hợp sở trường của tên gia hỏa nào đó, miễn cho hắn khôi phục thực lực là đi ra ngoài tán ba tỉnh bốn” Lola liếc tên gia hỏa nào đó: “Đây chính là bí pháp mà ta nghiên cứu nhiều năm, nếu như không phải nể mặt Athena, nể mặt thống trị đồng minh hội của chúng ta, ta còn lâu mới dạy cho ngươi.”

Cái gọi là thống trị đồng minh hội, chính là do hôm nào đó, tên điệt nhi mồm to không cẩn thận lộ ra chí hướng cao cả muốn mang một đám mẫu long bay trên trời Ám Nguyệt của con vịt chết long nào đó. Nghĩ lại tội ác lừa tài lừa sắc năm đó, Betty tiểu thư lòng đầy căm phẫn liên hợp nữ quyến bên trong trạch viện, bao gồm cả Isa tiểu thư nữa, hợp thành thống trị đồng minh hội.

“Thống trị đồng minh hội” là một tổ chức liên hợp của phụ nữ nhằm sửa trị mấy tên nam nhân, tránh cho bọn họ ra ngoài hoa tâm này nọ, tôn chỉ là giám sát lẫn nhau, tố giác lẫn nhau, lúc quan trọng sẽ lựa chọn chế tài vũ lực.

Phải biết là, Isabella và Delia chính là hai người cầm đầu của Ám Ma, nắm giữ động tĩnh từng cành cây ngọn cỏ của Ám Nguyệt.

Phỉ thúy long tiểu thư vừa nghe câu nói này, cặp mắt ngọc bích lộ ra thần sắc kiên định vô cùng: “Tốt! Một lời đã định!”

Xong rồi! Độc long đại gia trợn trắng dã cả mắt, hạnh phúc cả đời của bổn đại gia, đại kế hậu cung của bổn đại gia đều bị hủy trong tay tiên nữ long đáng ghét này rồi!

Trần Duệ không hề tham gia vào cuộc “thảo luận nóng bỏng” của ba con rồng này, cũng không trở về vương cung với Mejia, mà đang xử lý một chuyện khác.

Vị khách quý số mười ba dùng bảy trăm triệu mua quả ác ma đầu tiên đề ra một yêu cầu quái dị, muốn gặp người tổng phụ trách đấu giá một lần, cũng chính là tài chính quan Trần Duệ.

Vị khách quý số mười ba này vừa coi thường Arsmir, sau sự kiện ám sát lại hờ hững như thường lấy ra bảy trăm triệu tinh tệ đấu giá quả ác ma, làm cho rất nhiều người trong trường khắc sâu ấn tượng. Bây giờ vị khách này muốn nhìn người phụ trách đấu giá làm cho Trần Duệ không khỏi hiếu kỳ.

Khách quý số mười ba không hề che dấu diện mạo, đây mà một nam tử trẻ tuổi, ngũ quan tuấn tú, khí chất ôn nhã lộ ra, có hai người theo đằng sau, một người già nua gầy yếu, thần tình phờ phạc, một người khác cao gầy, tướng mạo đứng đắn, mi tâm lộ ra khí tức lãnh khốc.

Là hắn? Trần Duệ hơi ngoài ý muốn, nam tử này chính là tiểu hoàng tử của Huyết Sát đế quốc, con trai út của cường giả đệ nhất ma giới Raizen, là Tirisfal Mammon.

Tirisfal đã từng thuyết phục Hạnh Hạnh đại sư đảm nhiệm chức phó hội trưởng đồng minh chế khí sư của Huyết Sát đế quốc, lúc đó Trần Duệ giả trang Guile cũng chứng kiến.

Thực lực tổng hợp của Tirisfal là đại ma vương đỉnh phong, vị tiểu hoàng tử này có thể nói là kỳ tài thời nay, quân sự, mưu lược, chính trị, thương nghiệp không gì không tinh, mà tính tình lại khoan hậu ôn hòa, có danh tiếng cực tốt trong Huyết Sát đế quốc.

Chỉ là qua miệng Sky đại sư, vị tiểu hoàng tử này không hề nhân hậu như trong lời đồn, chẳng qua ở ma giới, không có thủ đoạn cũng khó mà sinh tồn, nhất là còn phải đấu đá lục đục trong hoàng thất. Tirisfal có thanh danh và nhân duyên như hiện nay, thêm cả tài trí kinh người, chắc chắn không phải nhân vật đơn giản.

Trần Duệ đã từng gặp qua lão già gầy yếu kia, là Mammon vương tộc, thực lực là ma hoàng đỉnh phong. Còn nam tử cao gầy kia thì chưa nhìn thấy bao giờ, Trần Duệ lập tức chú ý hắn.

Chủng tộc: Bạo nộ vương tộc. Thực lực tổng hợp: A+ (S-). Thể chất A (S-). Lực lượng: A+ (S). Tinh thần: B+ (A-). Mẫn tiệp: A (S-). Phân tích: thuộc tính hỏa.

Tên giả vờ làm ma hoàng đỉnh phong này hẳn là một cường giả ma đế sơ giai. Thực lực tổng hợp S-, lực lượng lại đạt đến S, xem ra là một tu hành giả chuyên về lực lượng.

Mặc dù Tirisfal không hề có cảm ứng dị lực của đẳng cấp ma đế, nhưng lực quan sát cũng hơn người, sự kinh ngạc của Trần Duệ chỉ thoáng qua nhưng vẫn bị hắn thấy, hắn hứng thú hỏi: “Vị này là Trần Duệ đại nhân lừng danh rồi, người biết ta sao?”

Trần Duệ biết Tirisfal rất trí tuệ, hắn không hề phù nhận, chỉ hơi khom người: “Ta đã may mắn nhìn qua tranh của thiên tài đệ nhất ma giới Tirisfal điện hạ, ký ức vẫn rất rõ tàng, cho nên lúc Tirisfal điện hạ ở trước mặt mà cứ tưởng mình còn nhìn lầm.”

“Trần Duệ đại nhân quá khen” Tirisfal khẽ cười, làm người ta có cảm giác như gió xuân, khác hoàn toàn với Joseph: “Có thể kinh doanh Ám Nguyệt đến mức độ này, Trần Duệ đại nhân mới không thẹn với hai chữ ‘thiên tài’. Lại nói, ta đã từng nghe phụ hoàng dạy dỗ ở Huyết Sát đế quốc, phải noi theo chế độ thương nghiệp ở Ám Nguyệt để tiến hành cải cách, còn sợ đã ăn cắp tâm huyết của đại nhân, xin đại nhân thứ lỗi.”

Ngươi cũng biết là trộm cắp cơ đấy! Lại còn giải thích, không sợ nói vuốt đuôi sao? Người nào đó rất khó chịu trong lòng thì thầm một câu, hình như quên mất chính mình cũng là đi trộm cắp.

Hiện tại nghĩ lại, lúc trước Tirisfal tới Ám Nguyệt, ngoại trừ dự tính mời chào Hạnh Hạnh đại sư, tham quan một ít thể chế hoặc thiết bị “làm nhái” của Ám Nguyệt cũng là một trong những mục đích.

Chỉ là Ám Nguyệt hiện nay thanh danh đại chấn, như chợ đêm, nồi lẩu mới lạ đều có hàng nhái ở một số địa phương, Tirisfal làm như vậy không hề kỳ lạ, mà lại lấy thân phận hoàng tử chủ động giải thích với một trị an quan của lãnh địa, thật sự là không người nào không sinh ra hảo cảm cả.

“Điện hạ nói quá lời rồi, ta chẳng qua cũng chỉ bắt chước một ít đồ vật mà thôi… Xin cho ta vô lễ một chút, điện hạ là vương tộc, đấu giá quả ác ma không biết dùng vào việc gì?” Trần Duệ cố ý hỏi một câu, định ném đá dò đường.

Tirisfal thản nhiên nói: “Chỉ vì từ nhỏ ta nhiều bệnh, thể chất suy nhược, hơn nữa tư chất tu hành kém cỏi, thực lực vẫn luôn thấp bé, ta định đột phá đến ma hoàng nhờ lực lượng của quả ác ma, nhờ đó tăng cường thể chất. Đương nhiên, ta cũng có ít tâm tư ngấp nghé với kỹ năng biến dị do quả ác ma mang đến.”

Mọi người đều biết, thiên phú tu hành của Tirisfal thua xa trí tuệ của hắn, vẫn luôn luẩn quẩn ở đẳng cấp đại ma vương, bị mấy huynh trưởng ma hoàng ma đế bỏ xa, cũng vì thế mà gần như mấy đi tư cách tranh đoạt đế vị của Huyết Sát trong tương lai.

“Như vậy trước tiên chúc điện hạ thành công, kỳ thực, so với điện hạ thì loại người như ta mới thật sự là yếu kém” Trần Duệ cố ý than thở một tiếng: “Điện hạ triệu ta tới, có phải có ý kiến hay kiến nghị gì với hội đấu giá hay không?”

“Ý kiến thì không dám” Tirisfal mỉm cười nói: “Chỉ là có một sự tình muốn ủy thác cho các người hoàn thành. Phách mại hành của Ám Nguyệt danh chấn ma giới, mỗi lần đều có vô số thương gia ủy thác đấu giá đủ loại trân phẩm, ví dụ như quả ác ma lần này. Điều ta muốn nhờ là, có vài dạng đồ vật cần gấp, nếu như các hạ có tin tức thì xin báo cho ta trước một tiếng, ta nguyện ý trực tiếp trả cái giá mà thương gia yêu cầu. Đương nhiên, hai mươi phần trăm hoa hồng cũng vẫn chi ra cho phách mại hành, ngoài ra, vì để cảm tạ tin tức của các hạ, ta nguyện ý trả thêm một phần trăm thù lao thêm cho riêng các hạ.”

Trần Duệ lộ ra thần sắc kinh ngạc, đầu óc của Tirisfal xác thực linh hoạt, lập tức nghĩ đến việc lợi dụng phách mại hành để giải quyết vấn đề của chính mình, mà một phần trăm “hoa hồng” này tuyệt đối là món lớn, nếu tính theo bảy trăm triệu hắc tinh tệ của quả ác ma hôm nay, khoản này đã là bảy trăm vạn, thù lao này tương đối kinh người.

Trần Duệ tâm niệm vừa chuyển, lộ ra thần sắc vui mừng, Tirisfal nhìn thấy rõ, nói tiếp: “Ta chỉ có một điều kiện, chuyện này phải bảo mật.”

“Chuyện này không thành vấn đề, kỳ thực, bảo mật chính là lời hứa hẹn cơ bản nhất của phách mại hành đối với mỗi một vị khách.” Trần Duệ gật đầu, không cần nghĩ ngợi đáp ứng ngay.

Tirisfal nhìn lão già gầy yếu kia một cái, lão già lấy một bản danh sách giao cho Trần Duệ. Trần Duệ nhìn một cái, đồ trên đó không ít, đại đa số là đồ vật hiếm thấy, trong đó còn một thứ dẫn đến sự chú ý của hắn.

Giới vương quả là tinh hoa sản sinh trong cực quang huyền băng, sau khi dùng loại quả này có thể sinh ra một loại ảo giác giống như là lĩnh vực, diễn hóa sinh ra tinh thần lạc ấn. Hấp thu có thể giúp tu hành giả ma hoàng hoặc là tiếp cận ma hoàng lĩnh ngộ sâu thêm về lĩnh vực lực.

Trần Duệ đã từng giả trang làm phó quân đoàn trưởng Lavater của quân đoàn song đầu long Lam Dong, lừa được ba trái giới vương quả của gia tộc Carol, sau khi sử dụng đã có lĩnh ngộ với lĩnh vực lực của pháp cảnh, sinh ra tác dụng rất then chốt.

Trần Duệ còn nhớ, lúc trước tộc trưởng Lombardo của gia tộc Carol từng nói, đây là bảo vật mà gia tộc thủ hộ mấy trăm năm, mà Williams Carol, con trai Lombardo đã hiệu trung với Huyết Lãng quân đoàn của Huyết Sát đế quốc, còn thỉnh “Lavater” chiếu cố nhiều hơn.

Sau khi giới vương quả bị Trần Duệ lừa mất, không chỉ làm cho Lombardo đã chết gánh tội, còn lợi dụng khôi lỗi để giá họa cho lãnh địa Xích U. Mặc dù như vậy, chỗ cũ của gia tộc Carol, tầng hầm ngầm có cực quang huyền băng kia cũng từng bị vài kẻ thần bí điều tra qua.

(Chẳng qua hiện tại những cực quang huyền băng kia đều bị tiên nữ long tiểu thư đoạt đi, nói là tài liệu thí nghiệm cực phẩm.)

Kiểu này xem ra Lavater nhất định là gián điệp của Huyết Sát đế quốc ở Lam Dong, mà gia tộc Carol nương nhờ lại chính là Huyết Sát đế quốc. Tirisfal trước mắt này là tiểu hoàng tử của Huyết Sát, thế mà lại cần gấp giới vương quả mà hắn trùng hợp có được là thế nào? Những manh mối này có tồn tại liên hệ nào đó với nhau không? Hay chỉ là xảo hợp?

Tirisfal nhạy bén phát hiện Trần Duệ hơi thất thần, hỏi: “Trần Duệ đại nhân, có vấn đề gì hay không?”

Trần Duệ đã kịp phản ứng đáp: “Không giấu điện hạ, trong này có vài thứ vô cùng trân quý, có thứ ta còn chưa nghe nói qua. Chỉ sợ trong thời gian ngắn rất khó thu được tin tức.”

“Đó là đương nhiên, nếu không ta cũng không nhờ phách mại hành và đại nhân” Tirisfal lại bảo lão giả lấy ra một không gian giới chỉ: “Trong này có một thông tấn phù ma pháp chuyên dụng, nếu có tin tức, xin đại nhân liên hệ cho ta đầu tiên. Còn về một ít hắc tinh tệ này, coi như là lễ gặp mặt của bằng hữu ta tặng cho đại nhân đi.”

Trần Duệ tìm tòi một chút, cảm nhận được từng túi từng túi hắc tinh tệ, xem ra vị hoàng tử này ra tay khá là hào phóng, loại phong cách “hào phóng” này hình như hắn gặp ở nơi nào rồi, mà lại không chỉ một lần thì phải?

Nghĩ nhiều rồi sao? Dù gì người ta cũng là hoảng tử của đế quốc mạnh nhất, ra tay hào phóng cũng không phải căn cứ để hoài nghi. Đối mặt với Tirisfal có lực quan sát hơn người này, Trần Duệ không hề ngập ngừng mà thống khoái gật đầu: “Điện hạ yên tâm, ta sẽ không phụ phần ‘hữu nghị’ này của điện hạ.”

Phản ứng của Trần Duệ làm Tirisfal hài lòng gật đầu, tao nhã cười: “Như vậy thì ta xin chờ tin lành của đại nhân.”

Nhìn vào thân ảnh đi xa của ba người Tirisfal, Trần Duệ đột nhiên sinh ra một cảm giác kỳ dị, tuy nói số liệu hiển thị trong siêu cấp hệ thống nói lên Tirisfal là kẻ yếu nhất trong ba người, nhưng dường như vị hoàng tử thiên tài này mới là kẻ đáng sợ nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.