Trần Duệ nhìn sắc trạch nồng ngặc của Huyết Sát chỉ hoàn, ngầm cảm thấy kinh dị. "Bất ngờ" này quả thực quá bất ngờ.
Lúc trước hắn từng lợi dụng Huyết Sát chỉ hoàn để tìm kiếm phương hướng
của Tiffany nhưng thế giới nhân loại quả thực quá lớn, sắc trạch của
chiếc nhẫn vẫn một mực không có biến hóa gì. Bây giờ thật đúng là đạp
mòn gót giầy nhìn không thấy, đến khi tìm được chẳng tốn công, Tiffany
không ngờ lại ở ngay tại Bạch nhai.
Tiffany là ma tộc, sao lại ở ngay hạch tâm của Quang Minh giáo hội?
Chẳng lẽ đã bị cầm tù? Hay là mẫu thân tại thế giới nhân loại mà nàng
vẫn luôn tìm kiếm...
"Ngươi phát hiện ra cái gì?" Thanh âm của Bendie vang lên trong đầu, hiển nhiên là cảm giác được dị trạng của hắn.
Tâm tư Trần Duệ xoay chuyển nhanh như điện, quyết định nói lời thật: "Có một người ta vẫn luôn tìm kiếm rất có thể đang ở trong Thánh Sơn. Ta
cảm ứng được nàng, nếu như có thể, ta hy vọng mang được nàng rời đi."
"Nhiệm vụ hàng đầu của ngươi là Quang Minh thần điện." Bendie cảm thấy
lời nói vừa rồi khá chân thực. "Nếu như có thể thuận lợi hoàn thành
nhiệm vụ, ta có thể đáp ứng thỉnh cầu của ngươi nhưng trước khi xong
chuyện không được phép gây chuyện."
"Đã hiểu."
Trần Duệ giao lưu trong linh hồn với Bendie, động tác của thân thể lại
không hề ngừng lại, theo gót những tín đồ kia vừa hành lễ vừa chậm rãi
tiến tới. Một đường đi tới này hắn cảm thấy được các ma pháp trận đan
xen theo trận hình mắt xích bố trí ở phụ cận, ngay cả trên không trung
cũng có. Giới bị dường như nghiêm mật hơn trước rất nhiều.
Ước chừng ba giờ sau, phía trước xuất hiện một trạm kiểm soát, màu sắc
trên chiếc nhẫn lại càng dày đặc thêm mấy phần, thuyết minh phương hướng không hề sai lầm.
Trạm kiểm soát này có mấy đội Quang Minh kỵ sĩ duy trì trật tự. Các tín
đồ sắp xếp đội ngũ đi qua trạm kiểm soát, loại tình hình này giống như
trạm thu phí trong ký ức kiếp trước của Trần Duệ.
Trần Duệ nhớ lần đi cùng với Paul tới đây không hề có cái "trạm thu phí" này, đây chắc hẳn là do không đi con đường truyền tống lúc trước. Lần
trước tới đây là đi thông đạo chuyên dụng cho kỵ sĩ.
Tác dụng của trạm kiểm soát này là đổi huy chương Kiền Tín thành huy
chương Thánh Quang chuyên lưu hành trong Thánh Quang thành, giống như
"giấy chứng nhận tạm thời".
Trần Duệ đi theo đội ngũ tiến về phía trước, đưa huy chương Kiền Tín cho giáo sĩ thẩm tra. Giáo sĩ tiếp nhận huy chương, nhìn hắn một cái rồi
lấy ra một chiếc huy chương Thánh Quang.
Trần Duệ nhạy bén chú ý thấy, huy chương Thánh Quang trước mặt giáo sĩ
này có tới mấy loại, dường như có cách biệt lớn nhỏ, không biết có phải
liên quan tới số tiền quyên góp lúc lấy huy chương Kiền Tín hay không.
Hắn vốn định hỏi dò thì giáo sĩ kia đã vẫy tay, chỉ vào đội ngũ đông đảo phía trước, ý tứ là đã thông qua, đừng để cho tín đồ phía sau đợi lâu.
Trần Duệ chỉ đành cầm huy chương Thánh Quang, tiếp tục đi về phía trước, chậm rãi trà trộn trong đám tín đồ, tiếp tục đi về phía Thánh Quang
thành.
Không lâu sau, phía trước lại xuất hiện một tòa cứ điểm lớn. Các tín đồ
thông qua đường hầm đi vào bên trong, cửa nhập khẩu có rất nhiều Quang
Minh kỵ sĩ.
"Mời các vị tín đồ giơ cao huy chương Thánh Quang, tiến vào thông đạo của cứ điểm."
Các tín đồ dồn dập giơ huy chương lên, từng người thông qua cứ điểm. Đến lượt Trần Duệ, một Quang Minh kỵ sĩ nhìn huy chương của hắn, rất khách
khí tỏ ý mời hắn đi một "đường hầm khách quý" khác.
Đường hầm khách quý dường như rất ít người. Trần Duệ cảm thấy hơi lạ
nhưng vẫn làm theo yêu cầu của kỵ sĩ, đi về phía đường hầm kia.
Ngoài Trần Duệ ra, trong đường hầm chỉ có hai người, một nam tử trẻ tuổi và một nữ tử trung niên.
Đi một lúc nữa, Trần Duệ phát hiện ra điều khác thường. Đường hầm này
dường như không có điểm cuối, lực lượng ba động chung quanh tỏ rõ đây là một ma pháp trận tuần hoàn.
Trần Duệ dừng bước chân, nhíu mày, bị phát hiện rồi sao? Chắc là vậy,
rút cục là đã lộ sơ hở chỗ nào? Chẳng lẽ là... hắn nhìn huy chương Thánh Quang trong tay.
Lúc này, quang mang đại thịnh, từng đội Quang Minh kỵ sĩ hiện ra ở bốn
phương tám hướng bao vây ba người. Quả nhiên, cái gọi là "thông đạo
khách quý" ắt hẳn phải có "chiêu đãi" đặc biệt.
"Các vị đại nhân, chúng ta là tín đồ của Quang Minh Thần! Toàn bộ tài
sản của ta đều quyên góp cho giáo hội! Các vị muốn làm gì?" Nữ nhân
trung niên ở phía trước kinh hãi nói.
Kỵ sĩ cầm đầu ở phía trước đã đạt tới ma hoàng, chắc hẳn là một vị thần
điện kỵ sĩ. Hắn cười lạnh nói: "Dị giáo đồ ti liệt, dưới tín ngưỡng chí
cao của Quang Minh thần, mọi ngụy trang đều uổng công vô ích. Huy chương Kiền Tín các ngươi nộp lúc trước đã chứng minh tất cả! Sau khi tiến vào Bạch nhai, huy chương Kiền Tín không hề phản xạ với tín ngưỡng của
Quang Minh thần, rất hiển nhiên các ngươi chính là gian tế lẫn vào Bạch
nhai!"
Thì ra huy chương Kiền Tín còn có tác dụng như vậy. Bây giờ Trần Duệ mới biết nguyên nhân chân chính của "trạm thu phí", quả nhiên là thủ đoạn
cao mình, lặng lẽ phân chia gian tế ra ngoài.
Nữ nhân trung niên và nam tử trẻ tuổi tự biết đã bạo lộ, đồng thời hét một tiếng, xoay người xông ra ngoài.
Thực lực hai người này không yếu, khi lao ra như hai đạo quang tuyến.
Các Quang Minh kỵ sĩ ngăn trở ven đường dồn dập bị đánh bật ra.
Ma pháp trận phía trước tỏa sáng, thân ảnh vị thần điện kỵ sĩ kia xuất
hiện trước hai đạo quang tuyến. Trường kiếm vừa vung lên, quang tuyến
lập tức liền bay ngược lại, hóa thành hai bóng người ngã trên mặt đất.
Phản ứng của hai người rất nhanh, tự biết không phải đối thủ của kỵ sĩ
này, không muốn bị đối phương bắt nên họ ngay lập tức thi triển bí
thuật. Sắc mặt cả hai đột nhiên xám trắng, khóe môi chảy ra máu đen,
toàn thân bắt đầu mục nát.
"Erke đại nhân!"
Các Quang Minh kỵ sĩ đi tới. Erke nhấc tay: "Không cần, gian tế lẫn vào
Bạch nhai đều là tử sĩ, loại độc tố này chẳng những hủy diệt sinh mạng
mà còn hủy diệt cả linh hồn."
Bỗng dưng, thần điện kỵ sĩ nhớ tới một chuyện, kinh hãi nói: "Còn một tên nữa đâu?"
Quang Minh kỵ sĩ đưa mắt nhìn nhau, phải nhể, tên râu rậm kia đâu?
Trong ma pháp trận này có nhiều Quang Minh kỵ sĩ như vậy, kể cả Erke
cũng không phát giác được "tên râu rậm" kia tan biến thế nào.
"Cho dù là tiềm hành nặc tung chi thuật thánh cấp cũng không thể nào
lặng lẽ rời khỏi ma pháp trận này, trừ khi người này là một đại sư về ma pháp trận." Erke ngưng trọng nói: "Hoặc... thực lực của hắn đã vượt xa
năng lực cảm giác của chúng ta, thậm chí còn vượt qua cả thánh cấp siêu
giai! Lập tức truyền tấn cảnh báo cho lực lượng phòng vệ phía trước, báo cáo việc này cho Pasali đại nhân ở Thương Lôi điện!"
Năng lực phán đoán của kỵ sĩ Erke không hề tệ. Trước khi dừng lại, Trần
Duệ đại khái đã thăm dò hết đầu cuối của ma pháp trận, căn bản không cần động thủ với những kỵ sĩ này. Lúc đám kỵ sĩ bị hai gian tế kia hấp dẫn, hắn đã lặng lẽ thoát khỏi ma pháp trận.
Trải qua việc vừa rồi, Trần Duệ không tiếp tục coi thường lơ là nữa. Hắn sử dụng cả kỹ năng ngụy trang lẫn nặc tung di chuyển trong đám người,
không ngừng biến hóa tướng mạo và vị trí, thuận lợi thông qua mấy lần
kiểm soát, cuối cùng cũng tới được Thánh Quang thành dưới chân núi.
Thánh Quang thành là một trong những thành thị nổi tiếng nhất thế giới
mặt đất, sánh ngang với Long Hoàng đế đô, Lam Diệu đế đô, Ngân Nguyệt
tiên đô.
Cư dân của Thánh Quang thành là những tín đồ trung thành tiếp cận với
thần nhất. Dưới sự quan tâm của thần, cả thọ mệnh và trạng thái thân thể của họ đều cao hơn người bình thường rất nhiều. Sống ở chỗ này có thể
tham gia các loại hoạt động do giáo hội tổ chức. Nhìn những đại nhân vật trong truyền thuyết kia, thậm chí còn chứng kiếm một ít "thần tích"
trong truyền thuyết, các tín đồ Quang Minh coi đó là vinh diệu lớn nhất
khi gia nhập thành Thánh Quang.
Nhân số thành Thánh Quang được hạn chế một cách nghiêm ngặt. Cứ cách mấy năm, giáo hội lại tiếp thu một bộ phận cư dân mới, thẩm hạch và kiểm
tra tầng tầng lớp lớp, chỉ có tín đồ thành kính nhất mới có thể gia
nhập.
Ngày thường, thành Thánh Quang mỗi ngày đều nghênh đón một lượng lớn
người hành hương bên ngoài. Chẳng qua, người hành hương chỉ có thời gian lưu lại thành Thánh Quang năm ngày.
Phụ cận Quang Minh Thánh Sơn, cho dù là không trung hay mặt đất đều có
đủ các loại kết giới phòng ngự mạnh hơn trước gấp mấy lần. Nếu trực tiếp di chuyển xuyên quan thành Thánh Quang để tiến và Thánh Sơn hiển nhiên
là không có khả năng, trừ khi trực tiếp xông vào.
Trần Duệ vận dụng Tiềm hành thuật ngầm đi theo đám người, thuận lợi
thông qua cửa thành. Trần Duệ nhíu mày, hắn cũng coi như là quen đường ở Thánh Quang thành này. Tuy người ở đây quản chế rất nghiêm ngặt nhưng
muốn ẩn náu cũng không đến nỗi khó, chỉ có điều mỗi một tín đồ đều mang
huy chương Thánh Quang. Huy chương này rất có thể có hiệu quả phân biệt
đặc hiệu, khiến cho dị giáo đồ không có tín ngưỡng Quang Minh thần không còn chỗ ấn giấu.
Lúc trước bị lộ thân phận đã chứng minh, cho dù người khác có được huy
chương Thánh Quang cũng không có chỗ dùng. Thanh âm của Bendie lại vang
lên: "Thử biến thành Quang Minh kỵ sĩ xem?"
Trần Duệ liền biến thành một Quang Minh kỵ sĩ phổ thông, còn làm bộ làm
tịch cản lại một ít tín đồ để kiểm tra, nhìn qua không hề có chút sơ hở
nào. Nhưng mà rất nhanh, Trần Duệ phát hiện ra mình bị người theo dõi,
và còn có không ít Quang Mịnh kỵ sĩ đang không ngừng hội tụ về phía này.
Thực lực Trần Duệ rốt cục vẫn hơn xa đám kỵ sĩ này, không đợi họ vây lại hắn đã lắc mình biến mất. Sau mấy lần rẽ trái rẽ phải, hắn trốn vào
trong sân một căn nhà. Lông mày Trần Duệ nhíu chặt lại. Hiện tại, phòng
ngự bố trí trong Bạch nhai, khác hẳn với trình độ hồi hắn đến đây với
Paul. Đặc biệt là "bộ máy phân biệt" lợi dụng tín ngưỡng này quả thực là vũ khí tất sát dùng để đối phó gian tế, nếu muốn dùng loại năng lực
cùng loại với biến hình thuật quả thật không trót lọt được.
Trần Duệ không biết sở dĩ có tình cảnh phòng bị như ngày hôm nay chính
là nhờ "công của ai đó". Lúc trước hắn trộm tuyết đạt lai đi khiến cho
cao tầng giáo hội tức giận đùng đùng, sau đó các thế lực giáo hội khắp
nơi dồn dập tập kích Hắc Tử Đồ. Giáo hội còn hoang phí một lượng lớn
tiền bạc và khí lực để kiến lập một thể hệ phòng ngự chỉnh thể to lớn
tại Quang Minh Thánh Sơn, ngăn cản mọi gian tế tiến vào.
Trong tương lai, loại phòng bị này có thể dần phổ cập tới Quang Minh
điện ở khắp các nơi. Ngoài công dụng bảo chứng ra, nó còn tiến thêm một
bước làm tăng cường tính thuần khiết của tín ngưỡng cho nhân viên giáo
hội.
"Không còn cách nào, lực lượng thủ vệ nơi này vượt quá tưởng tượng. Nếu
cứ vậy mà đi tiếp thì không thể tiến vào Quang Minh Thánh Sơn." Bendie
trầm ngâm một hồi. "Nếu đã đến nơi này, tất nhiên không thể cứ thế trở
về... Có lẽ dương đông kích tây là một biện pháp tốt."
Trần Duệ gật đầu. Hắn vừa mới biến ảo trốn tránh ở mấy nơi thực ra cũng
là căn cứ theo hiển thị trên Huyết Sát chỉ hoàn để tìm kiếm phương hướng của Tiffany. Từ độ sáng tối của chiếc nhẫn, Tiffany không ngờ lại không ở Thánh Quang thành, mà đang trên Thánh Sơn.
Càng gần Thánh Sơn, lực lượng phòng bị lại càng cường đại. Lấy tình
huống hiện nay thì cho dù có dùng tiềm hành cũng giống như trước, không
thể nào tiến vào trong, xem ra phải chuẩn bị tốt trường hợp phải đối đầu ngạnh kháng.