Chảng Rể Ma Giới

Chương 538: Chương 538: Khúc nhạc cuối cùng




Lakatos muốn giết chết thủ lĩnh ngưu đầu nhân này bằng tốc độ nhanh nhất, sau đó phá vây. Hắn lặng lẽ đọc chú ngữ, tám lôi cầu xuất hiện quanh người, lần lượt thay đổi quỹ đạo trên không trung, bay về phía đối phương.

Thủ lĩnh ngưu đầu nhân không tránh không né, cự thuẫn trong tay bạt ra một trận cuồng phong. Dường như cự thuẫn này có thể ngăn cách và làm ma pháp tan rã. Lôi cầu va chạm với lá chắn, hóa thành điện hoa "lèo xèo" rồi tiêu tán, trong chớp mắt, tám lôi cầu bị cự thuẫn dẹp gọn.

Nhưng mà đây chỉ là công kích bên ngoài nhằm dẫn dụ kẻ địch mà thôi, lúc thủ lĩnh ngưu đầu nhân đánh tan lôi cầu, ở một chỗ điện hoa vừa tan rã bên phải, thân ảnh của ma hoàng ám tinh liền hiện ra một cách quỷ mị, thanh kiếm nhỏ dài lập lòe quang mang kia lặng lẽ nhằm về phía cổ họng của ngưu đầu nhân.

Tốc độ và thuật ám sát của ám tinh linh là độc nhất ma giới, một kiếm này đã tích tụ cực nhiều lực lượng, uy lực kinh người, hơn nữa thời cơ lại được nắm bắt thật chính xác, vào đúng lúc mà thủ lĩnh ngưu đầu nhân lực cũ đã hết lực mới chưa sinh, mắt thấy đã không tránh nổi rồi.

Thời điểm nguy cấp, thủ lĩnh ngưu đầu nhân bỗng nhiên làm một chuyện khó mà tưởng được. Há miệng, không ngờ lớn mật dùng răng cắn lên kiếm, mặc dù ngưu đầu nhân không phải là "ma thú" giỏi dùng răng lợi, nhưng một đòn này cũng cắn chặt một kiếm đoạt mệnh kia.

Lakatos chỉ thoáng kinh ngạc, lĩnh vực lực toàn thân nhanh chóng bùng nổ, đang định tiếp tục hạ sát thủ, bỗng nhiên lại nhìn thấy một đồ vật trên trán ngưu đầu nhân. Vật kia lớn chừng một khỏa bảo thạch, chớp động hồng quang nhàn nhạt, dường như là loại đồng tử (con ngươi) nào đó.

Chỉ đối diện trong nháy mắt, "đồng tử" hiện ra kim quang rực rỡ. Lakatos cảm thấy trời đất quay cuồng, linh hồn cũng sắp phá tan thể xác mà ra, giống như bị tử thần kêu gọi vậy.

Lakatos quay cuồng, theo bản năng thấy không ổn, tận lực tự thúc giục mình thanh tỉnh. Nhưng mà trong nháy mắt sắp khôi phục thần trí, một đại phủ mang theo áp lực gió đáng sợ đã chém xuống.

Binh lính phía sau chỉ thấy kiếm của Lakatos tướng quân bị một ngưu đầu nhân cắn, sau đó lảo đảo như say rượu, một giây sau, thân thể ám tinh linh bị phủ bổ trúng, hai mảnh thi thể ngã xuống trong vũng máu.

Thủ lĩnh ngưu đầu nhân nhỏ trường kiếm ra, kèm theo đó là hai cái răng nanh. Chửi thi thể Lakatos một tiếng, rồi lại đánh về phía mục tiêu kế tiếp.

Nếu Trần Duệ ở đây thì có thể hiểu ý nghĩa câu chửi của Delong: Quỷ xui xẻo!

Quả thật Lakatos quá đen, con mắt thứ ba trên trán Delong là do Solon chi đồng được Trần Duệ ban cho biến dị mà thành, có thể tăng lực phòng ngự của Delong lên một mức lớn. Thời khắc mấu chốt vừa rồi có thể cắn kiếm cũng là vì vậy, nếu không cũng không phải đơn giản rụng hai cái răng. Trừ điều đó, Solon chi đồng còn khiến Delong chiếm được một kỹ năng đặc thù, tên là "tử vong ngưng thị", có xác suất phát động nguyền rủa, khiến kẻ địch chết ngay lập tức.

Xác suất phát động tử vong ngưng thị vô cùng nhỏ, nhưng Lakatos lại đen đủi dính phải. Thực lực của Lakatos vốn cũng không chết ngay được, chỉ tạm thời bị rối loạn mà thôi. Nhưng trong chiến đấu thế này, "tạm thời" kiểu đó đủ để quyết định sinh tử.

Geraint còn chưa biết trợ thủ đắc lực Lakatos đã hy sinh, hắn phải đối mặt với rất nhiều kẻ địch lao ra từ cứ điểm Walan. Bộ binh đằng sau đã có không ít người ngã xuống vì tên của truy binh, phía trước lại bị ngưu đầu nhân ngăn cản, cứ đánh bừa thế này thì chỉ có toàn diệt, nhất định phải nghĩ cách phá vây.

Geraint nhìn vào kỵ sĩ cầm đầu quân chấn thủ Walan kia, tâm niệm vừa động, lệnh cho thân vệ phóng về phía kỵ sĩ kia. Kỵ binh của Geraint đều trang bị hai loại mâu ngắn dài khác nhau, trường mâu dùng để xung phong, đoản mâu dùng để ném. Đám thân vệ của Sergei đều được huấn luyện nghiêm chỉnh, đồng thời ném đoản mâu về phía quân địch. Thủ quân Walan bất ngờ không kịp đề phòng, hơn mười người ngã xuống đất hoặc té ngựa. Kỵ sĩ cầm đầu lập tức phóng ngựa lên, huy động cự kiếm trong tay, trường mâu phóng tới xung quanh bị chém gãy sạch.

Hồng quang chợt lóe, thân ảnh Geraint đã xuất hiện trên đầu kỵ sĩ. Trong nháy mắt này, mưa to trên đầu bỗng nhiên cuốn lên trên một cách quỷ dị, hình thành một lực trường chân không do lĩnh vực lực tạo thành. Geraint ở trung tâm lực trường, tay bắn ra vô số quang xà màu đỏ như máu, cứ thế lao ầm ầm về phía kỵ sĩ.

Nhưng mà vô số quang xà không hiểu sao lại bị chấn động, còn chưa đụng vào kỵ sĩ đã ngừng lại, ánh sáng màu đỏ nhanh chóng nhuộm thành màu lam, thân hình uốn lượn linh động cũng trở nên ngưng trệ, chậm chạp.

Ngay sau đó, lực trường chân không kia vỡ ra như thủy tinh, quang xà màu đỏ đều biến mất, trở lại thành Minh Huyết thương của Geraint. Mũi thương bị một người chộp lấy.

Bóng người che trước thủ lĩnh kỵ sĩ này có vẻ khôi ngô, mặc một thân khải giáp kim loại nửa người màu đen, hai tay mang theo bao tay kỳ dị, tản ra hàn khí bức người. Tay không đã bắt được Minh Huyết thương, làm một đòn này hoàn toàn tan rã.

Cổ tay Geraint run lên, đánh văng bao tay, đối phương phản công mà chẳng biết đâu là thật đâu là bóng. Thực lực của kẻ địch này còn hơn Geraint cả một tiểu cảnh giới, hơn nữa sức chiến đấu cực kỳ cường hãn, nhất thời làm hắn lâm vào bị động.

Chứng kiến Geraint bị cường giả bên mình áp chế, kỵ sĩ cầm cự kiếm vừa nãy hạ mũ giáp xuống, lộ ra mái tóc dài màu tím. Diện mạo mỹ lệ hiên ngang oai hùng kia làm cho Sergei ở phía trước chấn động, Athena!

Nữ tướng đệ nhất kia, người từng ở đại hội kiếm thuật thiếu niên đánh bại quán quân là hắn, người ở trong quân doanh Ám Nguyệt đánh bại hắn một lần nữa, lại cự tuyệt lời cầu hôn của hắn trước mặt mọi người. Bây giờ đã trở thành một tướng lĩnh chói sáng của Ám Nguyệt, dẫn quân chặn một lần mãnh công của liên quân đế đô tại cứ điểm Nguyệt Quang, mà đệ nhị tướng quân hắn đây vẫn chỉ là một thân vệ nho nhỏ trong quân đoàn Hổ Răng Kiếm.

Một nữ tử vô cùng vĩ đại như thế, nàng cảm thấy chướng mắt vơi Sergei hắn thì cũng đành chịu, nhưng vì sao cứ một lòng một dạ với tên nhân loại yếu đuối vô năng kia cơ chứ!

Ngay lúc Sergei đang tràn ngập oán niệm, Athena đã mở ra biến thân chiến đấu, ngọn lửa nóng rực bao trùm thân thể, trên đầu mọc ra sừng cong, tóc và da đều biến thành đỏ đậm, hạt mưa còn chưa rơi lên người đã bốc hơi. Loại khí tức đáng sợ này, mặc dù đứng xa như Sergei cũng có cảm giác rùng mình run rẩy.

Đây cũng không phải ác ma cao giai! Thậm chí cũng không chỉ là ma vương!

Đại ma vương?

Sao lại thế? Sergei cảm giác lông tóc dựng đứng, thân ảnh đầy hỏa diễm kia nháy mắt đã hiện ra trước mặt hắn, mặt đất cũng đã dày đặc quân của Hổ Răng Kiếm. Sau đó liền nhìn thấy cự kiếm phát ra quang diễm hỏa hồng, nặng nề chém về phía bên này.

Đánh vỡ! Chôn diệt!

Đây là ý thức sinh mệnh cuối cùng của Sergei, sau đó cả tứ chi cũng tán loạn vì bị đánh vỡ.

Trong diện tích mấy chục mét theo hình quạt, dưới lực lượng hỏa diễm nóng rực như dung nham, dù cho là quân lính hay ngựa cũng đều bị lực lượng khủng bố đè ép, máu thịt tung bay, không còn một cỗ thi thể đầy đủ nào.

Athena cũng không biết đám vong hồn dưới kiếm còn có một "người quen cũ" từng hâm mộ, ghen tỵ, hận thù, một đòn quyết định vừa rồi là kỹ năng của chuẩn thần khí, còn dung hợp đặc tính không gian biến dị của bản thân, không có một kẻ địch nào có thể trốn thoát.

Nhát chém này gần như đã áp chế sĩ khí của quân đoàn Hổ Răng Kiếm đến cùng cực, nhất thời không còn ai dám chủ động công kích.

Geraint liếc nhìn thoáng qua màn này. Tim đập rộn lên làm phân tâm, lại trúng hai quyền của đối phương. Trong quyền kình mang theo lực lượng thủy hệ quỷ dị, thấm vào bên trong cơ thể khiến cả người hắn không thể di chuyển linh động được. Geraint không dám hiếu chiến, giả khua một thương, phát động thiên phú thuấn di. Vừa kéo giãn khoảng cách, không hiểu sao dưới chân lại cứng ngắc, bị một đôi bàn tay to đột nhiên xuất hiện dưới đất chộp lấy chân, không thể động đậy được.

Geraint kinh hãi, Minh Huyết thương đâm mạnh xuống dưới, chỉ thấy giống như đâm phải kim loại, hoa lửa văng tung tóe, hai chân vẫn không giãy được. Lúc này, kẻ địch mang bao tay kia nhanh chóng xuất hiện phía sau, một quyền bốc lên khí màu lam mù mịt đánh trúng lưng của Geraint. Bối giáp bị bóp méo đi, giáp ngực "oành" một cái, vỡ ra một quyền ấn. Sau đó thanh âm xương cốt vỡ nát vang lên.

Geraint "ọe" một tiếng, miệng phun ra rất nhiều máu tươi trộn với vụn băng. Một quyền này cực kỳ hung hãn, tạo thành nội thương nghiêm trọng. Đối phương lại đánh tiếp, đóng băng hoàn toàn phần từ ngực trở xuống của Geraint, làm hắn hoàn toàn mất sức chiến đấu.

Thân vệ và quân lính Hổ Răng Kiếm chứng kiến Geraint bị chế trụ đều đỏ mắt. Bất chấp phá vây, quên mình vọt về phía bên này, bị ngưu đầu nhân và thủ quân Walan bao vây, bọc như bọc sủi cảo.

Lúc này, "đồ vật" đã bắt lấy chân Geraint trên mặt đất chậm rãi "nổi" lên, đây là một hình người kỳ dị, thân thể do vật chất như nham thạch hình thành, ngũ quan và cơ thể khá mông lung, trong mắt toát ra thanh quang nhàn nhạt. Vừa rồi Minh Huyết thương chỉ làm cho vai nó bị cắt một vết nhỏ mà thôi.

"Thổ nguyên tố nhân!" Geraint gần như rên rỉ, thổ nguyên tố nhân có phòng ngự cực mạnh, chẳng trách Minh Huyết thương không xuyên qua được. Vấn đề là, Ám Nguyệt mời ở đâu lắm viện quân ngoại tộc thế này? Có cả thổ nguyên tố nhân! Hơn nữa còn là một thủ lĩnh cấp ma hoàng!

Thổ nguyên tố nhân ma hoàng này chính là Đào Cách. Do lực lượng thần kỳ của ốc nguyên chi nhưỡng, Đào Cách đã đột phá đến ma hoàng. Vì trợ giúp Trần Duệ, thổ nguyên tố quân vương Moore phái Đào Cách tới cứ điểm Walan để đề phòng bất trắc. Thổ nguyên tố nhân còn lại thì tiếp tục ở trong đại địa chi vực hấp thu lực lượng của ốc nguyên chi nhưỡng, đến lúc đó lại sinh càng càng nhiều thổ nguyên tố nhân tinh anh hơn.

Đào Cách thi lễ với Athena, lại dần dần chìm xuống đất. Nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành, có thể thông qua truyền tống trận của cứ điểm Walan trở lại đại địa chi vực hấp thu ốc nguyên chi nhưỡng.

Geraint tự biết chết chắc, cũng không có chỗ nào sợ hãi cả, chỉ là sự cung kính của Đào Cách với Athena làm hắn kinh ngạc. Ngưu đầu nhân, thổ nguyên tố nhân, Medusa, song túc phi long, đại quân vong linh...

Lần này nhiếp chính vương lấy lý do nực cười để chinh phạt Ám Nguyệt, thế mà chó ngáp phải ruồi. Không đánh không biết, đánh cái là giật cả mình, thực lực ngầm của lãnh địa Ám Nguyệt thật đáng sợ. Nếu cứ để phát triển tiếp, thực lực của Ám Nguyệt sẽ phát triển đến mức độ kinh khủng. Đến lúc đó chỉ sợ đế đô cũng chẳng có năng lực chinh phạt Ám Nguyệt, trái lại sẽ bị Ám Nguyệt nuốt sạch.

Đối mặt với vị thống soái mạnh mẽ hiên ngang, cũng là con gái của đệ nhất tướng quân này. Geraint ho ra một búng máu, cũng không kiên cường hoặc là cầu xin tha thứ gì, chỉ thản nhiên nói một câu: "Ta thua, bại bởi George tướng quân cũng không oán trách gì!"

Athena thu hồi hình thái chiến đấu, lắc lắc đầu: "Ngươi sai rồi, đánh bại người là Xích Huyết Diễm Quang quân của Bạch Dạ đại đế!"

Geraint nhìn quân kỳ đã từng uy chấn cả ma giới này, vẻ mặt hơi phức tạp, thở dài một hơi: "Tha cho binh lính của ta đi!"

Athena gật gật đầu, hô một tiếng, ngưu đầu nhân và thủ quân Walan lập tức dừng bao vây. Lúc này, quân đoàn Hổ Răng Kiếm đã thương vong quá nửa, chỉ còn lại khoảng hai ngàn người.

"Buông binh khí đầu hàng! Nếu không giết không tha!"

Chứng kiến Geraint bị Athena khống chế, binh lính Hổ Răng Kiếm không do dự gì mà ném sạch vũ khí.

"Geraint tướng quân, vì đám binh lính trung thành này, thỉnh đừng có ý niệm thừa thãi gì hết."

Ngụ ý là, nếu ngươi dám chạy trốn hay tự sát thì toàn bộ binh lính sẽ chôn chùng.

"Hiểu rõ rồi." Geraint cười khổ, không hổ là con gái của George tướng quân, phong cách giống nhau như đúc.

Mưa to như trút nước, không trung bắt đầu lộ ra quầng sáng mờ mịt, cứ điểm Wala đã hoàn toàn khôi phục im lặng. Mưa không thể rửa sạch máu tươi, dường như đang khóc than cho mấy ngàn sinh mệnh đang tàn lụi.

Khác với mưa to ở Tây Lang sơn, không trung đế đô lại nắng ráo. Song nguyệt màu trắng lúc sáng sớm còn mang theo vài phần âm u lạnh lẽo chưa biến mất của buổi tối.

Đối với đại đa số người đế đô, tôi hôm qua là một đêm không ngủ vì hết hồn.

May mắn chính là, chém giết kịch liệt cũng đã kết thúc, tiếng bạo tạc không vang lên nữa, ánh lửa cũng tắt sạch.

Làm cho người ta chú ý chính là thi thể như núi, không thể chôn ngay được, chỉ có thể kéo tới ngoại thành thiêu hủy. Từng xe từng xe thi thể kéo theo vô số ánh mắt hoảng sợ ven đường.

Một trận này, quân đoàn Xích Ma toàn diệt. Quân đoàn trưởng, đệ nhị tướng quân Duolun Andrews tử trận. Còn có vài thế lực gia tộc tử trung với Hắc Diệu cũng bị trừ tận gốc không hề lưu tình. Cả đế đô cũng đã nằm trong tay đại quân xâm lấn kia.

Kỳ quái là, chi đại quân này không tiến công hoàng cung, cũng không giết người cướp của gì. Chỉ đóng trú ở quân doanh đế đô, giống như vẻn vẹn chỉ thay thế chức trách vốn của quân đoàn đế đô mà thôi. Khác lúc trước chính là, thủ vệ nội thành và ngoại thành cùng với quân tuần tra đã tăng thêm mấy lần.

Dù hoàng cung hay là gia tộc nguyên lão cũng không phát biểu gì với chuyện lần này, mà không ngờ một ít gia tộc nguyên lão vốn lấy "hành chính" làm chủ lại hoạt động giống như ngày thường. Không chỉ không xung đột gì với đại quân, mà còn lộ ra một loại ăn ý sâu xa.

Sau đó có tin tức truyền ra, thống soái đại quân này là đệ nhất tướng quân George của cứ điểm Locker. Dưới trướng ngoại trừ tinh nhuệ của cứ điểm Locker, còn có đại quân của lãnh địa Bạch Linh do lãnh chủ Sicari dẫn đầu.

Cùng lúc đó, tình hình chiến đấu của tiền tuyến luôn bị tắc nghẽn được truyền đến như mưa: quân đoàn Ma Ảnh của đế đô kỳ tập thất bại, tướng quân Nesta đầu hàng. Quân đoàn Minh Xà bị quân Ám Nguyệt toàn diệt, tướng quân Walter Samuel tử trận. Quân đế đô bị kẹt ở cứ điểm Nguyệt Quang, thương vong vô số, mất nửa ngày khí lực mới đánh hạ được một cứ điểm trống không. Phó thống soái Palour dẫn tam đại quân đoàn và quân đoàn Phi Vân lọt vào phục kích của đại quân vong linh tại trấn Dike, gần như toàn diệt...

Lực lượng trong tay Ám Nguyệt đã vượt xa tưởng tượng, cuộc chiến "trăm vạn đánh mười vạn" trước đó đã biến thành cuộc giằng co của thế lực ngang nhau. Hơn nữa binh lực chiếm đóng đế đô lần này, bốn đại lãnh địa đã có ba đối địch với Hắc Diệu (thực ra là cả bốn). Từ mọi phương diện cho thấy, đại cục của Đọa Thiên Sứ đế quốc đã đến lúc cần phải thay đổi rồi.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào chiến trường của Ám Nguyệt, đây sẽ là một cuộc quyết chiến quyết định vận mệnh của toàn bộ đế quốc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.