Chỗ ở của mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ có chút quen tai.
Dãy núi Hồng Nham, Kim Huy địa cung.
Dãy Hồng Nham là một trong những dãy núi lớn nhất thế giới loài người,
phạm vi bao trùm khá khổng lồ, kéo dài qua tám vương quốc. Chủ thể chính thức của nó cũng không ở trong mấy vương quốc này mà là ở vùng hoang vu không bóng người.
Mặc dù thế giới loài người có diện tích và số lượng vương quốc vượt xa
ma giới nhưng cuối cùng thì vẫn có cực hạn. Cũng như ma giới, trên này
có những khu vực hoang sơ ít ai lui tới.
Dãy núi Hồng Nham có chủ thể nằm ở khu vực hoang sơ đó, tuy ít người lui tới hơn nữa địa hình còn rất nguy hiểm nhưng nó lại có nhiều tài nguyên phong phú, nhất là khoáng sản. Cho nên, huyệt động ải nhân am hiểu khai thác khoáng thạch mới lựa chọn sống ở chỗ này. Họ còn xây dựng một thế
giới dưới lòng đất khiến cho người ta líu lưỡi - Kim Huy địa cung.
Kim Huy địa cung từng là một trong những nơi cho ra lượng khoáng sản lớn nhất thế giới mặt đất. Những thương nhân tiến tới nơi này mua bán nhiều không kể hết, còn mở hẳn một “con đường khoáng sản” khá đặc sắc.
Nhưng hơn một năm trước, dãy núi Hồng Thạch xảy ra động đất lớn chưa
từng có, ngay cả một số quốc gia phụ cận cũng bị ảnh hưởng. Kẻ bị hại
nhiều nhất sau cơn địa chấn chính là những ải nhân sống trong Kim Huy
địa cung. Gia viên vất vả xây dựng bị hủy diệt, huyệt động ải nhân phải
rời khỏi nơi mình sống, di chuyển tới dãy Hắc Nham - chỗ ở của đồng tộc
ải nhân miền núi.
Nhưng mà đây chỉ là việc ngoại giới biết vậy, Trần Duệ từng trải qua sự
việc ở thành Hậu Thổ và thôn Thạch Quền cho nên hắn biết nguyên nhân
chân chính khiến ải nhân “di chuyển”, đó là do Thâm Uyên.
Trần Duệ từng phá hủy tế đàn Thâm Uyên ở lòng đất thành Hậu Thổ, suy
đoán ra kẻ đứng sau kiếp nạn của Ải Nhân tộc chính là một trong ba vị
chúa tể của Thâm Uyên - chúa tể sợ hãi Naxos Baher. Lại nói, hắn từng
kịch chiến với chúa tể căm hận Kuiliannuo ở Phỉ Thúy Lâm Hải, tìm được
đường sống trong chỗ chết, hiện giờ còn phải đối đầu tiếp với Naxos
Baher... Lần tới thế giới loài người này có thể nói là Trần Duệ có
“duyên phận sâu đậm” với Thâm Uyên.
Hỏa nguyên tố quân vương Orgrimmar Dayton từng đi tới dãy Hồng Thạch vào rất nhiều năm về trước. Lúc đó, hắn cảm ứng được dưới mặt núi lửa có
diệu động của hỏa nguyên tố, sau đó còn phát hiện ra một số hỏa nguyên
tố thể kỳ quái ở đấy. Những nguyên tố thể này thực sự không phải là
nguyên tố nhân, cũng không có ý thức độc lập. Khi tiếp tục xâm nhập vào
trong, hỏa nguyên tố quân vương kinh ngạc cảm thấy khí tức của bổn
nguyên pháp tắc thổ hệ. Hắn liền kết luận mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ là ở hướng này, cũng chính là phương hướng đi tới Kim Huy địa cung.
Ngoài khí tức bổn nguyên thổ hệ ra, hỏa nguyên tố quân vương còn cảm
nhận được hơi thở hết sức nguy hiểm ở gần đó, tràn đầy địch ý, vượt xa
khả năng hắn có thể đối phó. Cho nên, Orgrimmar Dayton buông bỏ việc
tiếp tục thăm dò.
Kim Huy địa cung vốn là một trong những hành trình Trần Duệ sắp xếp,
hiện tại tung tích của mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ lại liên quan đến,
nói chung thế nào cũng phải tới đấy một chuyến.
Cùng đi lần này không chỉ có Lola mà còn Pagliuca và Đâu Đâu. Độc long
bị tốc độ tiến bộ của Lola kích thích, kêu la muốn đi “thăng cấp”. Đâu
Đâu mặc dù không có hùng tâm tráng chí gì nhưng trong mắt con hàng này,
điều đáng sợ nhất không phải Thâm Uyên gì mà là không thể đi theo chủ
nhân ăn thùng uống vại.
Cứ thế, một người, hai rồng cộng một trùng tiến tới dãy Hồng Thạch.
Mặc dù địa chấn đã qua hơn một năm nhưng vết tích phá hoại vẫn còn y
nguyên. Chỗ hoang vu bình thường không có ma pháp địa đồ ghi lại nhưng
bởi vì liên quan đến “con đường khoáng thạch” cho nên chỉ hỏi mua một
chút là đã lấy được địa đồ vùng này. Bọn người vào trong dãy núi rồi đi
tới chỗ Kim Huy địa cung biểu hiện trên địa đồ.
Kim Huy địa cung là một cung điện nằm trên vách núi, quy mô không quá
lớn, phong cách ngay ngắn giản dị. Trần Duệ từng nhìn thấy căn nhà Hoa
Lửa ải nhân miền núi tạo ra, cũng từng thấy căn hầm huyệt động ải nhân
xây dựng, không chỗ nào không là kiệt tác to lớn, trong lòng hắn biết
“cung điện” này chỉ là vừa vào của Kim Huy địa cung thôi. Có thể tưởng
tượng, thế giới lòng đất đầy khoa trương phía sau cái cung điện này nó
thế nào.
Khác với những vùng núi vừa đi qua lúc nãy, dãy núi này không có bất kỳ
loài vật nào tồn tại, thực vật cũng khá thưa thớt, đại đa số là một số
giống loài biến dị. Tình cảnh nơi này có vẻ tĩnh mịch quỷ dị.
Sau khi mọi người tiến vào cửa vách núi, lại phát hiện ngoại trừ cái
“xác ngoài” của cung điện ra, thông đạo đi thông xuống dưới mặt đất đã
bị đất đá sụp lún phong kín.
Thật ra, trong cung điện cũng không thiếu chỗ cạy phá. Theo dấu vết kia
mà xem thì hiển nhiên trước khi đám người Trần Duệ tới đây đã có không
chỉ một nhóm người tới nơi này, mười phần là muốn chiếm chút lợi ích các ải nhân để lại. Đáng tiếc, chỗ cửa vào đã bị lấp kín, cuối cùng chúng
cũng chỉ đành buông tay.
“Xem bổn đại gia đây!” Pagliuca dẫm mạnh một cái lên đất, một cỗ khói
màu xanh biếc tràn ra. Độc lực của độc long quả thực vô cùng bá đạo,
những tảng đá chỗ nó đi qua đều hóa thành khói nhẹ, kể cả một số đất đá
rắn chắc cũng biến thành những viên bi nhỏ rơi lả tả xuống.
Thông đạo dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được chậm rãi lõm xuống
nhưng mà sau khi đạt tới một trình độ nhất định, tốc độ và “chất lượng”
đều bắt đầu giảm xuống, đã không cách nào đẩy mạnh như trước nữa. Có một số chỗ khoáng thạch bị hủ hóa xong thì khoáng thạch ở vách bên cạnh lại bị đổ sập xuống tiếp tục lấp thông đạo.
“Không được, không phải độc lực của ta không phá hủy được khoáng
thạch...” Pagliuca gãi đầu nói: “Mà là tòa cung điện này càng sâu về sau thì càng có một loại lực lượng đặc thù khiến độc lực của ta suy yếu. Ở
đây có vấn đề gì đó!”
Lola gật đầu: “Khi tiến vào dãy núi ta cũng cảm nhận được chấn động dị
thường của nguyên tố, gần chỗ này tràn đầy lực lượng quỷ dị, có hạn chế
tương đối với lực cảm giác thậm chí là cả lực quốc độ của ta. Thông đạo
bị bế tắc này chắc hẳn khá dài nếu muốn trực tiếp phá vỡ tiến vào thì
rất khó thành công, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.”
Pagliuca nhíu mày: “Hiện tại ta rất hiếu kỳ, nếu như đã sụp đổ đến độ
như vậy thì làm sao các ải nhân còn có thể thoát ra ngoài?”
“Huyệt động ải nhân thường xuyên sống trong lòng đất cho nên họ khá mẫn
cảm với sự thay đổi của vỏ quả đất, rất có thể đã bỏ chạy một lượng lớn
tộc nhân trước khi tai họa xảy ra.” Trần Duệ tiếp lời: “Nhưng đây cũng
chỉ là giả thiết thôi, giả thiết chính xác hơn chính là Thâm Uyên cố ý
thả những ải nhân kia ra, mục đích là để xâm thực ải nhân miền núi và
rừng rậm ải nhân, tiến thêm một bước khuếch tán lực lượng Thâm Uyên đến
chung quanh các quốc gia. Dựa theo cảm giác của Lola thì lực lượng lúc
này của Thâm Uyên đã trải rộng, tuy nhiên cường độ so ra còn kém khi ở
Ngân Nguyệt tiên đô lúc trước. Nhưng ở đây không có phong ấn bảo vệ như
của Tinh Linh tộc cho nên mọi người nhất định phải chú ý.”
Mọi người đi ra ngoài cung điện thử sức đánh xuyên qua lòng núi nhưng
vài mét đầu còn dễ, sâu vào mười mét đã rất khó đột nhập thêm. Rất rõ
ràng, vùng núi này đã được lực lượng nào đó che chở... Càng như thế càng chứng minh chỗ này không hề đơn giản.
Trần Duệ trầm ngâm nói: “Hôm nay chúng ta tới chủ yếu là vì mảnh vụn
Thủy Nguyên thổ hệ, về phần Thâm Uyên sau lưng Kim Huy địa cung... chỉ
điều tra tình báo là chính, tận lực không kinh động đến chúng.”
“Hình như ngươi cẩn thận quá mức rồi thì phải?” Pagliuca lơ đễnh nói một câu. Hắn chưa từng chiến đấu với Thâm Uyên, lại thấy bên mình toàn là
cường giả cho nên cảm thấy trừ khi gặp bán thần không thì có thể quét
ngang bát phương, không cần phải như lâm đại địch kiểu thế.
“Thâm Uyên rất đáng sợ.” Một câu nói ngắn ngủn của Lola khiến độc long
lập tức ngậm miệng. Có thể khiến “nữ nhân điên” cảm thấy “đáng sợ” thì
chính thức là một tồn tại kinh khủng khiếp.
Còn về Đâu Đâu ở trên vai Trần Duệ, gần đây đã tu luyện mỹ đức sợ chết lên tầm cao mới cho nên càng không hề chủ quan.
Theo kinh nghiệm của hỏa nguyên tố quân vương Orgrimmar Dayton năm đó,
nếu như không có gì đặc thù thì mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ hẳn là còn
trong dãy Hồng Thạch. Mà cái địch ý khiến hỏa quân vương thấy sợ kia rất có thể là lực lượng Thâm Uyên. Xem ra, chỗ này cũng giống như Tự Nhiên
chi thụ và núi lửa Ác Mộng, dự mưu của Thâm Uyên đã sớm buông xuống đây.
Nếu để mặc nó tiếp tục phát triển, một khi bộc phát thì ngày tận thế tới rồi.
Lola nhìn ra một hướng khác. “Hiện tại trực tiếp tiến vào Kim Huy địa
cung gần như là không thể, như vậy chúng ta có thể đi điều tra con đường năm đó hỏa nguyên tố quân vương đi. Mật độ hỏa nguyên tố ở bên này có
vẻ nhiều hơn, ta nghĩ chúng ta có thể tìm được cửa vào ngọn núi lửa
kia.”
Quá trình tìm kiếm địa cung không quá thuận lợi vì dị lực quấy nhiễu quá mạnh mẽ, Lola dùng thời gian bảy giờ mới có thể tìm được một cái hang
cách vùng núi xây Kim Huy địa cung khá xa.
Vùng núi này có nhiều cây cối tươi tốt rậm rạp, khác hẳn đất cằn sỏi đá
quanh Kim Huy địa cung. Động quật này thấy thế nào cũng không giống lối
vào miệng núi lửa.
Trần Duệ không hoài nghi cảm ứng của Lola. Hắn đưa ra đạo cụ ma pháp
chiếu sáng, tiến vào trước tiên. Lola theo sát ngay phía sau. Pagliuca
đánh giá hoàn cảnh xung quanh, lẩm bẩm nói mấy câu rồi đi phía sau đội
ngũ.
Không phải độc long cố ý đi cuối cùng mà thứ tự “cận chiến - ma pháp - cận chiến” là đội hình thám hiểm đơn giản nhất.
Phía dưới cái hang là một con đường giống như một mê cung nhỏ. Dựa vào
cảm ứng của Lola, đoàn đội không bị làm khó, trực tiếp lựa chọn phương
hướng, tiến thẳng về trước.
Ước chừng sau hai giờ, không khí ẩm ướt bắt đầu trở nên khô ráo, nhiệt
độ dần tăng cao. Sau vài con đường uốn lượn quanh co, ánh sáng đột nhiên rạng lên, đập vào mắt là biển lửa đỏ.
Con mắt Trần Duệ cũng sáng lên, núi lửa dưới lòng đất, rốt cục cũng tìm được rồi.
Càng đi về trước càng thấy nóng, nhiệt độ cũng bắt đầu trở cao hơn, mặc
dù là Pagliuca cũng cảm cố hết sức, Đâu Đâu càng thêm khó chống đỡ,
miệng thè ra một cái lưỡi lớn, ý nói chỗ này nóng quá.
Trần Duệ ngược lại không hề sao. Lúc trước Dodo cho hắn “Hỏa Phượng
Thánh Ngân” có thể giảm thiểu thương tổn hỏa hệ, còn có tỷ lệ 10% miễn
dịch hoàn toàn. Chút nhiệt độ cỏn con này không khó chơi với hắn.
Lola nhẹ vung tay lên, hồng quang quấn quanh mọi người lập tức tối đi,
cảm giác nóng bỏng giảm xuống không ít. Đây là “ngự hỏa thuật”, có thể
gia tăng độ thân thiện với nguyên tố hỏa hệ, giảm xuống thương tổn do
hỏa hệ gây ra.
Đâu Đâu mừng rỡ, vội vàng nịnh nọt một tiếng “nữ chủ nhân thật tài ba”.
Lúc này, thân hình trôi nổi của ba người Trần Duệ bỗng dưng dừng lại. Từ mặt dung nham nóng chảy kia bỗng dưng vươn ra một bàn tay cực lớn, dọa
cho trùng biến hình hồn bay khỏi xác