Chảng Rể Ma Giới

Chương 135: Chương 135: Niết bàn chi huyết! Độc long kinh ngạc.






Lúc trước dưới sự thúc ép của Araujo Alex thì Guile đã từng ký qua khế ước chiến tranh, trong đó có nói chỉ cần Guile thua trận thì sẽ giết hắn và người của Áo Choàng hội, đây rõ ràng không phải là một chuyện cười, mà là một sự thật. Hiện tại, người thua là Araujo Alex, kết quả có thể suy nghĩ là biết.

“Trước lúc giết ngươi thì ta muốn biết, phải chăng là nên giải trừ khế ước chiến tranh?” Trần Duệ cười lạnh hỏi một câu.

Cơ hồ tất cả mọi người đều nghe thấy, rất nhiều người kinh ngạc đứng lên, Araujo Alex cạnh kỹ trường chi vương của Ám Nguyệt thành lại có thể bị đánh bại.

Thành viên của Áo Choàng hội từ quỷ môn quan trở lại đều lộ ra vẻ kích động, nhất là lão địa tinh Địch Địch, chủ nhân quá cường đại có thể chiến thắng cả Araujo Alex. Lựa chọn lúc trước của mình quả thật là rất sáng suốt, thật sự là vô cùng anh minh. Chỉ có ám tinh linh Jess thở dài một hơi, trong hai tháng này thì hắn liều mạng tu hành, đã đạt đến trình độ là trung giai ác ma cao đoạn, bước tiếp theo là có thể đột phát lên cao giai ác ma. Ở trong đối thủ đồng cấp thì có thể nói là hắn đã tiến bộ vô cùng nhanh chóng nhưng mà đối với vị thủ lĩnh này thì chênh lệch lại càng lúc càng lớn.

Kinh sợ nhất chính là trị an quan Alan, mặc dù hắn thua một số tiền lớn nhưng tiền đối với hắn là chuyện nhỏ, hắn đã quyết định không thể trêu chọc tên gia hỏa đáng sợ này, không ngờ hắn có thể đánh bại cả Araujo Alex.

Araujo Alex chậm rãi giang hai tay, hỏa quang nóng rực, hỏa diễm quyển trục hiện ra trước mặt Trần Duệ, đây chính là chiến tranh khế ước, quyển trục nhanh chóng tan biến thành tro bụi.

Trần Duệ lạnh lùng nói, trên người tản mát ra sát khí đáng sợ: “Kỳ thật thì giết ngươi là có thể giải trừ được khế ước này, bất quá vì muốn cẩn thận cho nên lúc nãy cũng không có hạ thủ đối với ngươi, hiện tại..”.

Araujo Alex không có tránh né, cũng không có mở miệng, chỉ lẳng lặng chờ đợi tử vong buông xuống.

“Đợi một chút” Một giọng nói vang lên từ phía trên chỗ giành cho khách quý, chính là của Royce.

Trong nháy mắt thì Royce đã di chuyển xuống lôi đài, hắn hơi khom người đối với Trần Duệ: “Guile các hạ, có nhớ tình hình cách đây một tháng, lúc chúng ta gặp mặt nhau không?”.

"Đương nhiên nhớ rõ!" Trần Duệ thầm khen Royce xuất hiện đúng lúc. Giọng nói cố ý lộ ra vẻ lãnh ngạo: “Lúc ấy lực lượng của ta còn bị phong ấn, thiếu chút nữa chết ở trong tay của Mễ Tạp Tư, là ngươi đã cứu ta”.

Mọi người vừa nghe, nhất thời liền nhớ lại một tháng trước, lúc ấy hai thế lực trong Ám Nguyệt thành sống mái với nhau, cho tới bây giờ quan hệ giữa Joseph cùng Alan chưa được hàn gắn lại với nhau là bởi vì một tiểu nhân vật. Chẳng qua là tiểu nhân vật khi xưa đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.

Không ít người xem chú ý đến một việc: thì ra là thực lực của Guile bị một lực lượng nào đó phong ấn, chẳng trách tốc độ tu luyện của hắn lại nghịch thiên đến như vậy. Lấy thực lực của hắn lúc này thì cho dù là Mễ Tạp Tư là cao giai ác ma sơ đoạn cũng chẳng thấm vào đâu.

“Ngươi cùng Araujo Alex là bằng hữu của nhau, lúc trước ngươi cứu ta cũng là vì muốn trận quyết đấu hôm nay được diễn ra, hoặc là nói muốn để cho chính tay của bằng hữu ngươi giêt ta, cũng không phải là hảo tâm gì cả” Trần Duệ hừ lạnh nói: "Bất quá, ta đã thiếu ngươi một nhân tình thì hôm nay sẽ trả lại cho ngươi”.

"Đa tạ các hạ, sau này ta sẽ dâng cho các hạ một lễ vật để bồi thường” Royce lộ ra vẻ vui mừng, lại cung kính khom người, liền ôi kéo Araujo Alex máu chóng rời khỏi đây.

"Chậm đã!" Trần Duệ quát: "Lễ vật gì đó thì ta sẽ không cần. Dựa theo lời ước định giữa ta và Araujo Alex thì hắn thua, không chỉ có mạng của hắn thuộc về ta mà cạnh kỹ trường này cũng thuộc về ta, hiện tại thì mạng của hắn thì ta đã giao cho ngươi nhưng cạnh kỹ trường này…”.

Quang mang trong mắt Royce chớp động, cau mày nói: “Nghiêm khắc mà nói thì cạnh kỹ trường này vốn là thuộc tài chính quan Joseph đại nhân, hiện tại Joseph đại nhân cũng không ở Ám Nguyệt thành, ta sẽ dùng ma pháp để liên hệ với đại nhân, nhất định sẽ cấp cho các hạ một câu trả lời thuyết phục”.

Trần Duệ nghe ra Royce ngầm báo cáo với hắn Joseph đã rời khỏi lãnh địa Ám Nguyệt.

“Không cần, cạnh kỹ trường là của ngươi Guile, chuyện này ta sẽ hướng Joseph đại nhân giải thích” Araujo Alex nhìn chằm chằm vào người mặc áo choàng đối diện, hai tay nắm chặt: “Còn về mạng của ta thì ngươi thích lúc này đến lấy cũng được".

Trần Duệ lạnh lùng cười : “Tốt, đây chính là ngươi nói, ta cho các ngươi thời gian là nửa ngày chuẩn bị làm thủ tục bàn giao, buổi sáng ngày mai ta sẽ đích thân đến đây để lấy cảnh kỹ trường”.

Dường như Araujo Alex còn muốn nói gì nhưng lại bị Royce cứng rắn lôi kéo ly khai cạnh kỹ trường, người xem đều tôn sùng cường giả, lập tức đứng dậy, hoan hô một cường giả mới của cạnh kỹ trường.

Trận chiến này rốt cục cũng kết thúc, cao giai ác ma cực mạnh của Ám Nguyệt thành là Araujo Alex đã thua bởi Guile thần bí, điều này đã nằm ngoài dự đoán của mọi người. Bởi vì Guile thiếu Royce một nhân tình nên Guile đã tha cho Araujo Alex một mạng, cạnh kỹ trường cũng vì thế mà đổi chủ.

Lấy lão địa tinh Địch Địch dẫn đầu thì đám người của Áo Choàng hội lộ ra vẻ vui mừng. Một trong những kiến trúc đánh dấu của Ám Nguyệt thành, cạnh kỹ trường từ bây giờ trở đi là của Áo Choàng hội.

Trên chỗ giành cho khách quý, Zya đứng dậy hờ hừng nhìn thoáng qua Guile đang đứng lặng lặng giữa sân rồi xoay người rời đi, trong mắt hiện ra một tia nghi ngờ : “Áo Choàng hội quật khởi thật nhanh, hiện tại đã là một thế lực có sức ảnh hưởng lớn trong thành, tuy nói là có Trần Duệ đảm bảo, lại được ban thưởng là dự bị đội của cấm vệ quân, nhưng lại chưa có tiếp xúc qua vị thủ lĩnh Guile thần bí này, có muốn hay không thử một phen?”.

Trần Duệ đứng ở trong cạnh kỹ trường giống như là không nghe được tiếng hoan hô của mọi người, khế ước chiến tranh đã làm hắn khốn nhiễu trong hai tháng này rốt cuộc cũng đã giải quyết xong. Trên thực tế là hắn đã tiêu tốn một đống thời gian ở huấn luyện trường, ngày đêm tu luyện để trở nên mạnh mẽ, phảng phất giống như đang ở trong mộng vậy. Có lẽ hắn cần phải cảm tạ Araujo Alex, không có loại áp lực này thì hắn sẽ không có động lực để liều mạng tu luyện, cũng sẽ không có thực lực như bây giờ.

Nếu chỉ có văn kiện khế ước chiến tranh thôi thì Trần Duệ cũng có thể nghỉ ngơi một trận, nhưng lần này hắn đi Tây Lang sơn, Âm Ảnh đế quốc, đi u dạ lãnh địa, khiến hắn được mở rộng tầm mắt, kiến thức càng nhiều, nào là cường giả ma vương, đại ma vương, ma hoàng thậm chí là có cả siêu việt ma hoàng cấp. Cùng so sánh với những người này thì thực lực bây giờ của hắn thật là nhỏ bé, không đáng kể. Nếu như lười biếng hoặc là thỏa mãn thì như vậy cũng sẽ vĩnh viễn không có cách nào có thể sánh vai cùng với những cường giả chân chính này, nữ nhân đầu tiên kia của hắn có thể giết chết hắn, nhưng nữ nhân ấy lại không tiếc máu tươi của mình để làm cho hắn sống lại.

Tuy rằng lúc ấy hắn không thấy được giọt nước mắt đầu tiên của Kristina nhưng hắn lại nhớ rõ câu cuối cùng của nàng.

“Lần sau gặp lại sẽ là ngày chết người ngươi”.

Nghe thì có vẻ rất cứng rắn nhưng mà trước đó nàng lại truyền máu cho mình, còn để lại nhạc khí cho mình nữa.

Lần sau gặp lại, để ngươi nhìn thấy nam nhân ngu xuẩn sẽ mạnh mẽ ra sao đi… Nhất định phải đột phá sát cảnh! Phải tiếp tục mau chóng trở nên mạnh mẽ.

Trần Duệ thu hồi suy nghĩ, âm thầm điều hòa tinh lực còn lại, chậm rãi đi vào phòng nghỉ.

Một trận chiến này đã đem toàn bộ lực lược của Kristina dùng hết, hoàn toàn nắm giữ được lực lượng sát cảnh, đáng tiếc không thể đột phá lên liệt cảnh, chỉ có thể để cho Araujo Alex tiếp nhận hai phát cực quang đạn, nhất là giây phút sinh tử cuối cùng, thế nhưng lại mơ hồ có dấu hiệu đột phá cực hạn, chẳng qua là không có năng lực bẩm sinh của ma tộc nên nếu muốn đột phá cực hạn thì tương đối khó khăn. Có lẽ việc thu được Araujo Alex là vấn đề quan trọng nhất để đột phá.

Lão địa tinh Địch Địch hưng phấn đi vào chỗ nghỉ ngơi, muốn báo cáo công tích một tháng nay cho chủ nhân nhưng không thấy chủ nhân đâu cả.

Trần Duệ không có thời gian để dừng lại ở nơi này, hắn muốn đi tới ngoại ô để chăm sóc cho đám song túc phi long, không thể để cho người khác phát hiện được chúng nó. Mấy con song túc phi long này đều là ma vương cấp, tuy rằng lực lượng cao hơn hắn nhưng dọc đường đi thì chúng nó vẫn thân mật, nghe lời của hắn.

Bởi vì còn nhiều chuyện chưa xử lý xong nên hắn không thể rời khỏi Ám Nguyệt thành, nhất định phải ở lại đây một ngày, bất quá năng lực phi hành của song túc phi long cũng vượt xa Khắc Cốt và Mãnh Đát.

Hiện tại, hắn đang muốn cỡi song túc phi long đi đến một chỗ. Trước mắt chính là Lam Ba hồ sau nhiều ngày xa cách.

Tính cả thời gian ở tại huấn luyện trường thì đã lâu rồi hắn cũng chưa thấy tên gia hỏa quen thuộc kia, một con vịt chết Độc Long.

“Pagliuca” Ở phía xa thì Trần Duệ liền kêu lên.

Bởi vì hắn phát hiện ra Pagliuca đang dựng cái lỗ tai lên, nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng nhởn.

Song túc phi long bỗng nhiên lộ ra thần sắc bất an bởi vì chúng nó chúng nó cảm thấy được bỗng nhiên trước mắt xuất hiện một nam tử, nam tử này có lực lượng đáng sợ, không chỉ là lực lượng mà còn có một loại áp bách trời sinh.

“ Ngươi là ai! Dám xâm nhập vào lãnh địa của bản đại nhân, muốn mạng sống trong thì...".

Trần Duệ đang trấn an song túc phi long, kêu chúng nó đi qua một bên chờ đợi, bỗng nhiên nghe được như vậy thì sửng sốt, còn tưởng rằng bệnh cũ của Mạt Cách Lợi Ô tái phát, ngay cả hắn mà cũng quên. Lập tức thấy được trong mắt của độc long không che dấu được ý cười thì biết được tên gia hỏa này đang lừa gạt mình, vì vậy hắn liền áp chế: “Không, ta không muốn sống, không cần ngươi ra tay, ta sẽ tự sát là được”.

“Nhân loại đáng chết, một tháng không thấy mặt, lại dùng một chiêu này” Pagliuca không nhịn được mà cười mắng: “Chiêu thức này đối với độc long ta là vô dụng, nhưng thật ra ngươi có muốn bổn đại nhân bắt chước tiểu nha đầu kia gọi ngươi vài câu hay không?”.

“Nếu ngươi còn dám dùng chiêu thức ghê tởm ấy thì ta sẽ tự sát ngay” Trần Duệ rùng mình một cái, vài câu “ca ca” trong miệng của độc long làm cho hắn ớn lạnh, đủ khiến cho ánh trăng ban đêm cảm thấy tự ti.

Pagliuca quan sát hắn một hồi rồi lắc đầu nói: “Mặc dù biết thực lực của ngươi rất có thể là có tiến bộ nhưng mà gặp bộ dạng hiện tại của ngươi thì bổn đại nhân không thể nhịn được mà là muốn chửi ngươi. Một tháng, ngươi từ trung giai ác ma đỉnh phong lên đến cao giai đỉnh phong! Ta bây giờ liền hoài nghi liệu ngươi có phải con tư sinh của ma thần không… Một độc long oai hùng bất phàm, so với tên nhân loại tham lam kìa thì mạnh gấp trăm lần, vì sao lại không có may mắn như thế ?”.

Trần Duệ giúp Mạt Cách Lợi Ô nói tiếp: “Những câu này ta đều nghe đến mòn lỗ tai, chẳng lẽ đố kỵ là đức tính tốt của long tộc?”.

Mạt Cách Lợi Ô phẫn nộ nói: “Dựa vào lực lượng hiện tại của ngươi cùng tiêu hao, hẳn đã giải trừ cái khế ước kia đi?”.

“ Ừ, đã giải quyết.”

Pagliuca đánh giá hắn một trận, lại hỏi: “Một tháng nay, ngươi có phải đã xảy ra những chuyện đặc biệt? Vì sao ta lại cảm giác được lần trước tiêu hao nửa sức sồng vì ngươi, giờ đã khôi phục lại được một phần?”.

Trần Duệ lắp bắp kinh hãi, khi hắn vừa vừa mới khởi động siêu cấp hệ thống trở thành uẩn tinh giả thì đã từng hấp thu một nửa tuổi thọ của Độc Long, vì sao giờ lại khôi phục một phần? Thọ mệnh cũng không thể so sánh với thể lực, không có chính là không có chẳng lẽ là tăng thêm một ít sao?

Vấn đề là hiện tại hắn còn chưa thể đổi được những vật phẩm cấp cao hơn từ hoán đổi trung tâm, ví như diên thọ dược tề vậy.

Đối với sự việc này thì bỗng nhiên Trần Duệ nhớ đến một sự kiện, không khỏi chấn động, chẳng lẽ là máu của Kristina?

Pagliuca nhìn thấy biểu tình của Trần Duệ thì hỏi: “Nghĩ tới cái gì, là chuyện gì?”.

Trần Duệ suy nghĩ một chút rồi đem chuyện mình bị thương nặng gần chết, bị một vị quý nữ vương tộc của Âm Ảnh đế quốc dùng máu cứu sống nói ra.

“ Bị thương nặng gần chết?” Pagliuca rùng mình một cái, khoa trương mà kêu lên: “Ngươi muốn hại chết ta hả? Đừng quên, cái mạng nhỏ này không phải là chỉ riêng của một mình ngươi”.

“Như vậy cũng không đúng, ngươi cho rằng thực lực cao giai ác ma đỉnh phong là tự dưng có sao? Cho dù là đại tông sư truyền thừa thì cũng phải cố gắng liều mạng” Trần Duệ biết Mạt Cách Lợi Ô sẽ phản ứng như thế: “Biết lần này ta đi đâu không? U dạ thấp địa! Còn không phải là vì phong ấn của ngươi”.

“Ngươi đi đến u dạ thấp địa?” Tròng mắt Pagliuca trợn tròn.

“Không sai, mấy con song túc phi long vừa rồi là chính từ ở u dạ thấp địa tới đây, vốn là phi Long phát sinh dị biến đặc biệt đã đạt đến ma vương cấp, còn có năng lực phun ra nọc độc. Bất quá lần này là ta đi thăm dò đường, ba tháng sau, ta tính toán là sẽ đi trước tìm bảo, đến lúc đó thì đợi ngươi đem quang ám chi tỏa giải trừ rồi sau đó là cộng sinh khế ước, có lẽ là chúng ta nên giải trừ mấy cái này đi, thật sự là ta không muốn làm liên lụy đến ngươi”.

Pagliuca hừ lạnh một tiếng: “Cộng sinh khế ước bây giờ không có biện pháp để giải trừ, kỳ thật một cường giả nếu không trải quả vô số khảo nghiệm sinh thì thì làm sao có thể đạt đường lực lượng chân chính? Chuyện này không cần suy nghĩ nữa, nếu có chuyện gì phát sinh thì coi như bản đại nhân gặp xui xẻo đi”.

Mặc dù độc long tức giận tỏ vẻ bất bình nhưng mà Trần Duệ nhìn ra hắn đang ủng hộ mình, trong lòng thấy cảm động: “Pagliuca…”.

“Đừng có nói nữa” Pagliuca cắt đứt lời nói của hắn, làm ra một bộ dạng nghi ngờ : “Ngươi vừa nói nữ nhân tộc Aspen Maude dùng máu cứu sống ngươi?”.

Trần Duệ gật đầu, Pagliuca nhớ lại một chút rồi sắc mặt tỏ ra vẻ khiếp sợ, nói: “Ngươi xác định là vương tộc Aspen Maude?”.

"Đúng vậy, ta xác định…".

"Niết bàn chi huyết, vậy nhất định là niết bàn chi huyết" Trong giọng nói của độc long có vẻ kích động, run rẩy nói: "Ngươi thật sự là một tên hỗn đãn may mắn".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.