Trần Duệ cung kính khom người trả lễ Lier pháp sư, tỏ vẻ
như một dân thường. Lola thì ngược lại, chỉ nghiêng đầu trả lễ, nhưng mà loại lễ này không phải lễ ngang hàng mà là lễ chào hậu bối. Thấy thế,
Lier hơi sững sờ.
Không đợi thánh cấp ma pháp sư các hạ phản ứng lại, Trần Duệ đã mở
miệng: “Thật không phải, chúng ta còn chuyện quan trọng cần làm, không
thể dừng lại quá lâu, hay là lần sau sẽ tới bái phỏng Lier các hạ.”
Nữ nhân viên cửa hàng nhìn một màn này mà trong lòng như có vạn con thần thú cùng gào thét. Cặp nam nữ này không ngờ lại không biết tốt xấu như
thế, dám cự tuyệt lời mời của Lier đại nhân!
Lier nhíu mày, nhìn vẻ mặt bình đạm của hai người này, giống như thực sự không quan tâm tới lời mời của hắn vậy. Hắn hơi suy nghĩ rồi cất tiếng
hỏi: “Hai vị hẳn là phải tới chỗ khác rồi, mạo muội hỏi một câu, hai vị
muốn đi nơi nào?”
“Chúng ta muốn tới quảng trường Lục Bảo Thạch.” Địa điểm hội họp của hai người với đám Projo là dịch quán Hoa Hồng. Lúc vào thành, Trần Duệ đã
nghe ngóng được dịch quán này gần quảng trường Lục Bảo Thạch cho nên đáp án này không phải là qua loa cho có.
“Nếu hai vị đã có chuyện quan trọng, ta sẽ không giữ lại nữa… Vừa vặn,
ta cũng muốn đi qua hướng kia, không bằng chúng ta cùng đi. ‘Vân Liên’
khi nãy ta còn có một số chỗ còn chưa rõ lắm, vừa đi vừa thỉnh giáo hai
vị luôn.”
Trần Duệ suy nghĩ rồi đáp ứng. Thấy nam nhân nhà mình đã nói vậy, Lola phu nhân tự nhiên cũng không có ý kiến.
Ba người đồng loạt đi về phía quảng trường Lục Bảo Thạch. Ma pháp sư là
loại chức nghiệp thường thấy ở Pháp sư chi thành, bình thường Lier cũng
khá khiêm tốn, pháp bào không có gì đặc biệt cho nên trên đoạn đường
này, ba người không hề khiến người khác chú ý.
Lier trên đường đi thỉnh thoảng hỏi không ít vấn đề, không riêng gì “Vân Liên” mà còn cả một số nan đề trong lĩnh vực ma pháp trận mà hắn chưa
giải được. Mấy vấn đề đầu Lola còn đưa ra giải đáp một chút nhưng càng
về sau mấy vấn đề đơn giản đó làm Lola mất kiên nhẫn cho nên không trả
lời nữa, chỉ trừng mắt nhìn nam nhân nhà mình một cái, sau đó thì ngó
đông ngó tây, tiếp tục tìm kiếm linh cảm.
Trần Duệ rơi vào đường cùng đành phải tiếp nhận danh hiệu thầy giáo,
thay vợ mình giải đáp. Những câu giải đáp này lại khiến Lier lắp bắp
kinh hãi lần nữa. Mấy vấn đề phức tạp hắn nghiên cứu vài chục năm không
ngờ lại bị giải quyết dễ dàng như thế. Hắn vốn cho rằng nữ tử kia là ma
pháp trận đại sư, không ngờ tay “Arthur” này có trình độ ma pháp trận
không hề kém nàng kia chút nào, ít nhất là vượt xa hắn!
Lier tiện đà thỉnh giáo thêm vài vấn đề về phương diện ma pháp, cái này
Trần Duệ tự nhiên không cách nào giải đáp. Liên hệ với lễ tiết chẳng ra
gì lúc trước, Lier càng thêm khẳng định suy đoán của mình. “Arthur” tinh thông ma pháp trận còn “Lola” kia hẳn là ma pháp sư. Tri thức ma pháp
trận của nàng chắc là được truyền từ trượng phu. “Lola” che giấu thực
lực, sở dĩ đáp lễ như thế là vì chính Lier cũng không hiển lộ khí tức
thánh cấp, “Lola” tự cho là hơn hắn một bậc.
Vị thánh cấp ma pháp sư này có sức tưởng tượng rất là phong phú, dự đoán cũng có vài chỗ ăn khớp, đáng tiếc hắn lại không biết, chỗ mấu chốt
nhất lại sai toàn bộ rồi.
Trong đám người, hai nam một nữ tiếp tục đi về phía trước. Lola hết nhìn đông lại ngó tây, còn Lier thì không ngừng nói chuyện với Trần Duệ.
“Lần sau bái phỏng” rất có thể chỉ là một câu nói khách sáo, mặc dù ma
pháp trận chỉ là một ngành học phụ trợ vì Lier chủ tu ma pháp, nhưng mà
khó lắm mới gặp được một vị đại sư nghiên cứu ma pháp trận, hắn tất
nhiên là muốn nắm chặt thời gian tới thỉnh giáo một ít nghi nan.
Đang trên đường đi tới, phía trước bỗng dưng truyền đến tiếng ồn ào, hình như đang có người đánh nhau.
Ba người Trần Duệ tới gần xem xét, là một đám người đang vây công một
nam tử trẻ tuổi. Nam tử kia là một ma pháp sư, đang thả ra hai tấm lá
chắn ma pháp để bảo vệ mình và hai nữ hài tử sau lưng. Hai nữ hài tử
kia, một đứa ước chừng mười bảy mười tám tuổi, đứa còn lại khoảng mười
tuổi.
Còn đám người vây công nam ma pháp sư trẻ tuổi là mấy chiến sĩ cận chiến đang cầm kiếm, đằng sau còn có hai pháp sư.
Nam tử hiển nhiên đã sắp không duy trì không nổi, lá chắn ma pháp bị phá vỡ chỉ còn là vấn đề thời gian.
“Đây không phải Karl Indira nhà Romon sao? Tại sao vừa mới trở về từ Tinh Quang học viện đã chọc vào đám người kia rồi?”
“Ngươi không biết à? Là Wieso của Muogauss gia tộc nhìn trúng hai chị em Taysi và Chily, Taysi lại là vị hôn thê của hắn. Wieso xếp đặt kế hoạch khiến cho phụ thân Taysi, lão văn thư quan đáng thương Pfeffer thiếu nợ một khoản lớn, cuối cùng táng gia bại sản phải tự sát. Wieso dùng danh
nghĩa chủ nợ để cường đoạt hai chị em Taysi, vừa vặn đụng phải Karl
Indira trở về…”
“Đúng là cái thằng súc sinh, Chily hẵn còn nhỏ tuổi như vậy…”
“Bé bé cái mồm thôi! Đừng để người bên ngoài nghe được!”
“…”
Tai của Trần Duệ và Lola rất thính cho nên đã nghe được trọn vẹn câu
chuyện. Đáy mắt Lola lóe hàn quang, đang muốn động thủ lại bị Trần Duệ
giữ lại.
“Lier các hạ, kính danh Pháp sư chi thành đã lâu, không ngờ lại gặp phải chuyện này, hai nữ hài tử kia rất đáng thương… ta muốn giúp hai nàng,
trước hết xin hãy nói cho ta biết, Muogauss gia tộc có địa vị rất lớn
sao?”
“Muogauss gia tộc là một trong hai gia tộc buôn bán lớn nhất Jagerda, có chút thế lực, nghe nói Wieso còn đảm đương chức vị gì đó trong thành,
cụ thể là gì thì ta không nhớ lắm…” Sắc mặt Lier hơi khó coi. “Đám người này quá vô pháp rồi, loại chuyện nhỏ này không cần hai vị ra tay, để ta đến giải quyết. Không cần vì vài tên bại hoại mà quấy rầy hứng thú nói
chuyện của chúng ta.”
Nói rồi, Lier đi nhanh tới, phía trước phảng phất như bị một cỗ lực lượng vô hình bài xích ra.
Lúc này, lá chắn của Karl Indira không giữ nổi nữa, “bùm” một tiếng nổ
tung. Mặt của vị ma pháp sư trẻ tuổi trở nên trắng bệch, ma lực trong cơ thể nhất thời không thể nào ngưng tụ nổi nữa. Một thanh trường kiếm
chớp lấy thời cơ đó đâm về phía hắn.
Nhưng trường kiếm kia lại đột nhiên dừng lại, trở nên đỏ bừng giống như
bị cái gì đó đốt cháy. Tất cả các thanh kiếm rơi xuống đất đánh “choeng” một tiếng. Bàn tay đám người cầm kiếm cháy đen, chúng đều kêu lên rất
thống khổ.
Bọn người kia rối rít kinh hãi nhìn Lier đi vào trong tràng. Hai ma pháp sư nhận ra thực lực của người này bất phàm cho nên không dám tùy tiện
động thủ. “Ngươi là ai? Dám chõ mũi vào chuyện của Muogauss gia tộc!”
“Cút!” Lier chẳng muốn lằng nhằng với đám người này, vung tay lên, hai
ma pháp sư và đám kiếm sĩ kia cứ như bị nắm đấm vô hình đánh phải, ào ào bay ngược ra ngoài. Những người ở phụ cận lại không hề bị lực lượng vô
hình kia ảnh hưởng, chiêu thức ấy cho thấy khả năng khống chế ma pháp
lực vô cùng cao minh. Trong mắt Lola tất nhiên nó chưa là gì nhưng trong mắt hai ma pháp sư kia cũng quá là khủng bố rồi.
“Hai cô gái này là Wieso đại nhân chỉ rõ muốn mang về, đồ chết tiệt nhà ngươi dám…”
Lời còn chưa nói xong, Lier lại vung tay lên, trên mặt người nọ lại xuất hiện năm dấu tay, hàm răng bị đánh rơi đầy đất, chết ngất ngay lập tức. Người còn lại vội câm như hến, không dám mở miệng ra nữa, vội vàng cõng đồng lõa chạy lấy mạng.
Nam tử trẻ tuổi Karl Indira mang hai nữ tử tới nói lời cảm tạ. Lier lắc
đầu nói không có vấn đề gì. Trần Duệ khen: “Thực lực và nghĩa cử của
Lier các hạ thật khiến người khác mở rộng tầm mắt. Rất vinh hạnh có thể
kết bạn với các hạ, chỉ là có lẽ những kẻ vừa rồi sẽ không từ bỏ ý đồ
đâu, ba người này chỉ sợ về sau sẽ gặp họa.”
Lier liếc nhìn ba người kia, nhíu nhíu mày, đang muốn nói chuyện thì
Lola ở bên đã mở miệng: “Vừa rồi ma pháp chi quyền áp súc hơi có vấn đề, không chỉ hao phí ma lực quá lớn mà khi muốn áp súc thêm một bước hoặc
tăng thêm uy lực sẽ khiến tỷ lệ nguyên tố bị hỏng, dễ dẫn nổ, làm bị
thương chính bản thân mình.”
Lier chấn động, đôi mắt tỏ ra không thể nào tin nổi. Cô gái này không
ngờ liếc mắt cái đã nhìn thấu suốt ma pháp áp súc mà hắn cực kỳ kiêu
ngạo. Nàng nói không sai chút nào, nguy hiểm dẫn nổ kia xác thực có tồn
tại, hơn nữa còn có lần khiến Lier bị thương không nhẹ.
Kỳ thật tiên nữ long tiểu thư xem lúc trước Lier trùng hợp cho nàng hai
dẫn dắt nho nhỏ cho nên mới vạch ra vấn đề mấu chốt cho hắn nghe, coi
như là bánh quy đi bánh ít lại, nếu không nàng cũng lười lãng phí nước
bọt.
Nhưng cho dù vậy cũng đủ khiến Lier giật mình.
“Lola phu nhân, xin hỏi vấn đề này phải giải quyết thế nào?” Lier cẩn
thận hỏi một câu, rất rõ ràng đã đặt đối phương lên tầng cao đỉnh phong
thánh cấp giống mình.
Lola “phu nhân” chớp mắt, thuận miệng nói vài câu. Vài câu này tuy đơn
giản nhưng lại điểm trúng chỗ mấu chốt, làm cho người ta bừng tỉnh khỏi
giấc mộng.
Lier nghe hết không lọt chữ nào. Bất giác, hắn dừng bước chân, lâm vào trong suy tư.
Trần Duệ không quấy rầy Lier, nắm tay Lola đi về phía ba người Karl
Indira, nhờ họ dẫn mình về phía quảng trường Lục Bảo Thạch. Karl Indira
vừa rồi được Lier trợ giúp, cũng thấy được thực lực của Lier, mà Trần
Duệ hiển nhiên là bằng hữu của Lier, hắn chỉ suy tư một chút rồi đáp ứng liền.
Đi một hồi, đằng trước đột nhiên có một đại đội nhân mã chạy về phía
này. Karl Indira và hai chị em đều tỏ vẻ hoảng sợ, Trần Duệ cho ba người một nụ cười chắc chắn, ý bảo không sao.
Đại đội nhân mã kia đuổi tới, người bên đường rối rít tránh né. Những
người này mặc bì giáp chế thức, tay cầm vũ khí, còn cưỡi dũng mã, dĩ
nhiên là quân đội chính quy. Đội quân kia nhanh chóng bao vây đám Trần
Duệ lại.
“Wieso đại nhân, chính là bọn họ!” Kẻ lên tiếng kia đúng là một trong
những gã kiếm sĩ bị Lier giáo huấn. Hắn tìm nửa ngày không thấy bóng
dáng Lier đâu liền đơn giản đưa tay chỉ vào Trần Duệ và Lola: “Là hai
người kia đả thương chúng ta!”
Thì ra ra cái người cưỡi ngựa kia chính là Wieso, trông bộ dáng rõ là
hung ác nham hiểm. Hắn đánh giá Trần Duệ và Lola một hồi, thấy hai người bình tĩnh như vậy, trong lòng âm thầm đánh giá, thử hỏi một câu. “Các
ngươi là ai, không ngờ dám cản trở thành vệ đội bắt đào phạm!”
Taysi giận dữ kêu lên: “Chúng ta không phải đào phạm! Là ngươi xếp đặt
hãm hại cha tạ tự sát, hơn nữa số tiền nợ kia ta đã bán hết của cải và
gia sản trả cho ngươi rồi!”
Wieso lấy ra một tờ khế ước, quơ quơ rồi cười lạnh nói: “Phụ thân ngươi
tự tay viết tên ký khế ước rõ ràng là phải trả gấp mười lần! Các ngươi
hiện tại còn chưa trả đủ, dĩ nhiên chỉ có thể bắt về gán nợ!”
Lola hừ lạnh một tiếng, tờ khế ước kia không ngờ tự động bốc cháy. Wieso hoảng sợ vung tay liên tục, tờ khế ước chớp mắt đã biến thành tro tàn.
Trần Duệ còn ở bên khen đểu: “Ồ, vị… Wieso đại nhân này, hỏa hệ ma pháp
của ngài thật tuyệt!”
Người vây xem đều cất tiếng cười vang. Wieso không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, giận tím mặt, vung tay lên: “Bắt hết bọn chúng lại! Nếu như
dám phản kháng, ngoại trừ hai đứa con gái kia, còn lại bắn chết!”
Karl Indira nắm chặt ma trượng, sắc mặt tái nhợt, chắn trước người hai chị em, trong miệng lẳng lặng đọc chú ngữ.
“Vì sao mỗi bộ tiểu thuyết… à quên, mỗi một địa phương đều có loại tiểu
nhân vật phản diện lít nhít này nhỉ? Rõ ràng luôn mang cái mác ‘bị giẫm
đạp’ lại cứ thích xuất hiện để nhân vật chính được dịp thể hiện.” Trần
Duệ thở dài một hơi, nói với Lola: “Nữ nhân vật chính thân yêu của ta,
bây giờ phải xem nàng rồi.”
“Ồ…” Lola cười tủm tỉm ứng tiếng, hiển nhiên vô cùng hưởng thụ cụm danh từ “nữ nhân vật chính thân yêu của ta” kia