Chảng Rể Ma Giới

Chương 356: Chương 356: Rời đi




Trần Duệ đã sớm lường được việc Hạnh Hạnh đại sư sẽ cự tuyệt Tirisfal. Xét về điều kiện chế khí, phòng thí nghiệm của Áo Choàng hội chắc chắn không bằng Huyết Sát đế quốc. Nhưng có một thứ Huyết Sát đế quốc không bằng, hay thậm chí là cả ma giới cũng không bằng, đó chính là tài liệu tinh luyện. Tirisfal có lẽ có thể cung cấp một vài tài liệu độ thuần cao cho Hạnh Hạnh, nhưng ở đây, Hạnh Hạnh có thể tùy ý sử dụng tài liệu độ thuần cao nhất!

Tuy đến nay, Hạnh Hạnh vẫn không hiểu được Trần Duệ làm sao chế tạo ra những tài liệu độ thuần cao nhất này, nhưng Hạnh Hạnh cũng không cần hiểu, chỉ cần Trần Duệ có thể tiếp tục cung cấp những tài liệu này cho hắn là được rồi.

Không chỉ như thế, nơi này ngoại trừ người yêu Tát Tát ra, còn có bằng hữu Sky, còn có vị thiên tài tinh thông tam hệ có hy vọng nhất trở thành chế khí tông sư.

Quan trọng nhất chính là, thân phận thật của Sky trước kia vốn là phó hội trưởng chế khí sư đồng minh Huyết Sát đế quốc. Mà Sky lại bị hội trưởng Bet dùng bí thuật định cướp kỹ nghê, lại còn hãm hại cả nhà Sky. Thế lực của Bet ở Huyết Sát đế quốc rất lớn, cho dù Sky đứng ra tố giác cũng vô dụng, cho nên Hạnh Hạnh sẽ tuyệt không nhảy vào hố lửa này làm phó hội trưởng.

Tirisfal vừa rời đi, lão địa tinh Địch Địch liền tiến lên báo cáo với Trần Duệ: Sky đại sư muốn gặp hắn.

Trần Duệ hồi tưởng lại tâm tình lo âu của Sky lúc trước, liền cùng Hạnh Hạnh đại sư đi gặp.

Cũng vừa đúng lúc gặp một người đi ra khỏi hậu viện, người này chính là dược tề đại sư đệ nhất Ám Nguyệt thành, Aldas đại sư. Trên mặt Aldas mang theo tia vui vẻ nhàn nhạt, khi nhìn thấy “Guile” liền khẽ gật đầu, Trần Duệ cũng gật đầu tỏ ý chào hỏi.

Muội muội của Aldas, Shary vốn vẫn không chịu tha thứ cho vị ca ca vì học chế khí mà làm khuynh gia bại sản, khi phụ thân lâm chung cũng không chịu về gặp mặt. Cũng không biết vì sao, Shary để ý đến Sky, không ngờ chủ động tán tỉnh hắn, nữ tán nam, như cách tầng giấy, kết quả là lão thụ Sky hồi xuân, trâu già gặm…

Shary cũng là một nữ tử rất tốt, vô cùng chăm sóc Eve và Eliane. Dưới giúp đỡ của Sky, dần dần băng tuyết giữa nàng và Aldas chầm chậm tan chảy, điều này làm Aldas đại sư cảm kích không thôi, còn rất ủng hộ hai người, mà hôm nay tới Áo Choàng hội là để thăm muội muội.

Sau khi Aldas rời đi, Trần Duệ nhìn thấy Sky trong hậu viên. Dưới tác dụng vủa vụ ảnh chi hoa và hoạt lực chi tuyền, nguyền rủa của Sky đã được khôi phục hoàn toàn, khôi phục thành một vị ám tinh linh anh tuấn, thêm vào nhãn thần tang thương nữa, thảo nào có thể làm Shary mê luyến.

“Thủ lĩnh đại nhân!” Nữ nhi của Sky, Eliane vừa thấy Trần Duệ đến, đôi mắt lóe lên quang mang, cũng không để ý đến đang đánh cờ với tỷ tỷ, đứng lên nhảy đến.

“Eliane càng lúc càng đáng yêu” Trần Duệ như bình thường sờ đầu Eliane, nhìn về hướng Eve đang xấu hổ phía xa, hắn lại nói: “Eve cũng vậy.”

Eve mặt đỏ lên, cúi thấp đầu không dám nhìn hắn, trong ánh mắt tràn ngập sung sướng.

“Tốt rồi, phụ thân các con có việc muốn nói với thủ lĩnh đại nhân, chúng ta vào nhà chơi đi, không nên quấy nhiễu bọn họ” Shary như là một mẫu thân chân chính vậy, Eliane đầy quyến luyến nhìn Trần Duệ một cái rồi mới chịu đi vào phòng.

Hiện tại thái độ của Shary đối với Guile đã tốt hơn rất nhiều, nhưng ngoài miệng vẫn bất mãn thì thầm: “Hừ, tên đeo mặt nạ này có gì tốt chứ, thế mà hai tiểu nha đầu đều ưa thích hắn…”

Sky cũng không so đo, hỏi: “Tirisfal đi rồi sao?”

Lão soái ca trước kia là nhân sĩ thượng tầng Huyết Sát đế quốc, tự nhiên nhận ra vị hoàng tử kia.

Trần Duệ gật gật đầu, Sky lại hỏi: “Hắn tìm Hạnh Hạnh đại sư là có mục đích gì?”

Hạnh Hạnh tiếp lời: “Hắn muốn mời ta đi Huyết Sát đế quốc đảm nhiệm chức vị phó hội trưởng chế khí sư đồng minh, nhưng là ta không đồng ý, ta không muốn xa nơi này. Nhưng là Tirisfal cũng không miễn cưỡng, vị hoàng tử này quả thực rất được lòng người, ta xem thuận mắt hơn tên Lanka lỗ mũi hướng lên trời kia nhiều.”

Sky khẽ gật đầu, trên mặt lại lộ ra vẻ ngưng trọng: “Hạnh Hạnh, ngươi sai rồi, ta thà đối mặt với Lanka cũng không muốn đối mặt với Tirisfal. Đối với vị hoàng tử kỳ tài này, ngươi nhất định phải cẩn thận ngàn vạn lần.”

Hạnh Hạnh không khỏi sửng sốt: “Ta thấy người này rất tốt mà, ngươi không phải nói sai gì đó chứ?”

“Không sai” Ánh mắt Sky lóe lên hận ý đáng sợ: “Khi đó ta được đệ tử yểm hộ, mang theo nữ nhi trốn thoát Bet. Ta từng cầu cứu vị điện hạ này, kết quả là truy binh của Bet lập tức tìm được nơi ta ẩn thân. Nếu như không phải ta mạng lớn thì đã sớm toi mạng trong Độc Vân vực sâu rồi…. Nếu như nói đây là trùng hợp, ngươi tin không?”

Hạnh Hạnh kinh ngạc không thôi, không nói được câu nào.

Tirisfal là nhi tử nhỏ nhất của Huyết Sát đại đế Raizen, có thể nói là kỳ tài đương thế, tinh thông quân sự, mưu lược phi phàm, lại giỏi chính trị, dược tề, thương nghiệp, chế khí, cơ hồ là thiên tài toàn năng, lại tính tình ôn hòa, khoan hậu nhân từ, nhân duyên cực tốt. Tiếc nuối duy nhất chính là vị kỳ tài này thiếu hụt thiên phú lực lượng, tiến độ chậm chạp vô cùng, một mực dừng lại ở đại ma vương cấp, mà huynh trưởng Lanka đã đạt đến ma đế cấp, mấy vị huynh trưởng khác còn là ma hoàng cấp.

Huyết Sát đế quốc tôn sùng vũ lực, Raizen đại đế chính là nhân vật đại biểu. Cho nên xét từ ý nghĩa nào đó, khả năng kế thừa hoàng vị của Tirisfal gần như bằng không, điều này giúp cho quan hệ giữa hắn và các vị huynh trưởng khác vô cùng hòa hợp. Cả Lanka luôn kiêu ngạo cũng kính trọng vị tiểu đệ này vài phần.

Trần Duệ nghĩ đến vài chi tiết khi mới tiếp xúc, cũng gật đầu nói: “Tirisfal này tuyệt đối không đơn giản, bất kể là như nào, cẩn thận vẫn hơn. Nếu như Tirisfal thật cùng một nhóm với Bet thì có thể lớn mật phỏng đoán, lần mời này có thể liên quan đến bí thuật hấp thu kỹ năng người khác của Bet.”

Dù cho bàng môn tà đạo vẫn là cấm kỵ, nhưng sắc mặt Sky dần ngưng trọng: “Cũng không bài trừ khả năng này, bởi vì bí thuật của Bet có rất nhiều hạn chế, ví như nếu ý chí đối phương kiên định sẽ chịu cắn trả, cho nên hiệu quả của lừa gạt tốt hơn nhiều.”

“Vạn nhất hắn muốn bắt ta, chỉ sợ không ai chống đỡ nổi” Hạnh Hạnh đại sư cười khổ một tiếng: “Ta biết hai người sau lưng hắn, một là Mont, một là Neil, đều là cường giả ma hoàng nổi danh Huyết Sát đế quốc.”

“Vậy thì không nhất định…” Hai mắt Trần Duệ sáng ngời lên, hóa ra lão già kia không phải ma đế, như vậy dễ hơn nhiều rồi. Trong đẳng cấp ma hoàng, hẳn không có ai là đối thủ của Pagliuca.

“Cho dù Tirisfal có cách nghĩ như này, hắn sẽ không động thủ lúc này, làm vậy là tự phá hỏng thanh danh, càng huống hồ đại sư vừa lên đã nói toạc ra thân phận của hắn…” Trần Duệ nhanh chóng tự ngẫm rồi nói: “Qua mấy ngày nữa ta cần rời đi một thời gian, ta sẽ an bài đối với việc này.Hạnh Hạnh đại sư trong thời gian này không nên ra ngoài, còn có Sky đại sư nữa. tiu diện mạo của người được đạo cụ cải biến, nhưng khó đảm bảo không bị phát hiện, nên ngàn vạn lần cẩn thận, cả Eliane và Eve nữa.”

Sky trịnh trọng gật đầu, hiện tại nữ nhân và hài tử của hắn đều ở đây, vạn nhất bị bại lộ thì hậu quả không thể tưởng nổi, lại còn liên lụy bằng hữu Áo Choàng hội.

Vì phối hợp với kế hoạch đánh cược của Joseph, Trần Duệ lại triệu hồi Araujo Alex và Địch Địch, sau khi dặn dò cẩn thận mới rời khỏi Áo Choàng hội.

Về đến nhà trị an quan, Trần Duệ nói lại chuyện hai cường giả ma hoàng cấp với Pagliuca. Pagliuca vừa nghe xong lập tức vỗ ngực đáp ứng. Do kế hoạch đế đô sắp triển khai, Trần Duệ không thể ở lại Ám Nguyệt thành lâu, vì càng nhanh giải trừ phong ấn cho Pagliuca, Trần Duệ dùng độ sâu phân tích ghi chép lại những thượng cổ phù ngữ trên thân độc long. Kỳ quái là, người khác không nhìn được những phù hiệu này, mà ngay từ lần đầu Trần Duệ gặp đã nhìn thấy rõ ràng, hẳn có liên quan đến siêu cấp hệ thống.

Những phù ngữ này cũng không phải không thay đổi, mỗi giờ đều phát sinh biến hóa, sau khi trải qua quan sát trường kỳ, hắn biết mỗi ngày tuần hoàn mười hai lần biến hóa, cứ bảy ngày lại chỉnh sửa một lần, vô cùng huyền ảo.

Từ kinh lịch Thải Hồng sơn cốc, tiên nữ long hẳn sẽ thích thú việc nghiên cứu phù ngữ trên thi thể độc long hơn là giải trừ phong ấn cho Pagliuca. Mà lấy danh dự của Lola, thì có hứa thế nào cũng không đáng tin, dù lấy ngân tráp làm thù lao cũng là như thế, cho nên đành phải giả bộ tới thỉnh giáo, đây là phương pháp bảo hiểm và hữu hiệu nhất.

Chẳng qua, nói đến thành tựu nghiên cứu long ngữ minh văn của Lola, Pagliuca không thể không nói một chữ phục. Trần Duệ chỉnh biên lại lĩnh ngộ không gian khi ở Thải Hồng sơn cốc, khi đặc huấn cùng Pagliuca, lĩnh vực của hắn lại ẩn ẩn có tiến triển. Khái niệm lĩnh vực mơ hồ đã ẩn ẩn thành hình, tinh vực hiện tại đã có thể độc lập vận hành, nhưng là hắn vẫn cảm thấy thiếu cái gì đó, có lẽ cần một cơ hội liền có thể nắm giữ hoàn toàn lực lượng Pháp cảnh, cũng là tiền đề trọng yếu nhất để đột phá Hóa cảnh.

Lực lượng càng cao, đột phá càng khó! Siêu cấp hệ thống cũng như thế, cần phải nắm giữ hoàn toàn lực lượng cảnh giới phía trước, mới có thể đột phá cảnh giới sau.

Chuyến này, Trần Duệ cần hoàn thành hai việc, học tập thượng cổ phù ngữ và hoàn thành kế hoạch đế đô, dự tính giữa chừng không có thời gian phản hồi Ám Nguyệt thành.

Trước khi lâm biệt, Athena và Cơ Á ỷ ôi liên tục, ba ngày sau cùng, cơ hồ mỗi giây mỗi phúc đều ôn nhu triền miên. Cũng may là tên mồm miệng độc ác nào đó đã bế quan tu hành, nếu không Trần Duệ khẳng định sẽ có thêm mấy mỹ danh như ngựa giống, một đêm bảy lần….

Kỳ thực, so với Athena, tiểu thị nữ bề ngoài khôn khéo “thành thật” lại chủ động trên giường nhiều hơn. Mị ma không chút bảo lưu, toàn tâm phục thị nam nhân mình yêu, những “kỹ xảo” truyền thừa huyết mạch của nàng còn nhiều hơn nhiều những kỹ xảo hắn từng thấy trong phim, làm hắn hưỡng diễm phúc vô hạn. Đương nhiên, hắn cũng không lãnh lạc vị nữ trị an quan đại nhân, chính thất phu nhân.

Cũng không biết Cơ Á dùng phương pháp gì thuyết phục Athena, mà buổi tối trước khi hắn rời khỏi Ám Nguyệt thành, tiểu thị nữ lôi kéo nữ trị an quan có chút xấu hổ hiện ra trước giường hắn.

Tên nào đó lập tức thú huyết sôi trào, a, đây chẳng lẽ là 3P trong truyền thuyết?

Đêm đó, nghe nói trong viện của trị an quan có tiếng sói tru…

Ngày hôm sau, Trần Duệ thần thanh khí sảng đi về hướng đế đô, kế hoạch đã đến thời điểm then chốt.

Đọa Thiên Sứ đế đô, Charles lấy thân phận cung đình cao cấp cố vấn đường hoàng tiến vào nội thành đi đến nơi ở của Isabella. Isabella biết tin hắn đến lập tức tiến lên nghênh đón, mời hắn vào trong.

Trên mặt Isabella lộ ra biểu tình nghiêm túc, câu đầu tiên là: “Ngươi vì sao còn dám công khai xuất hiện?”

Trần Duệ hiếu kỳ hỏi: “Vì sao nàng lại hỏi như thế?”

“Luodan có phải do ngươi giết không?”

Trần Duệ chần chừ hỏi ngược lại: “Là người thừa kế Lincoln gia tộc sao? Hắn chết rồi sao?”

Isabella nhíu mày nói: “Việc này đã bị điều tra rõ, ngày đó khi ngươi rời khỏi đế đô đi Xích U lãnh địa, Luodan và Dian gia tộc, Rennes gia tộc và vương tộc bàng hệ Mia đi tìm ngươi, kết quả là thi thể của mấy người được tìm thấy trong rừng cây, gần đó là đại đạo đi Xích U lãnh địa. Đặc biệt là Luodan, bị sát hại tàn nhẫn, thi cốt vô tồn, vẫn là phải dùng bí pháp mới phát hiện được máu thịt còn sót…”

“Isabella, nàng muốn nói gì?”

“Chuyện tới nước này, Charles, ngươi có phủ nhận cũng vô dụng, mấ khổ chủ gia tộc đã đồng ý phán định là ngươi giết hại đám người Luodan, hiện tại ngươi gặp phiền toái lớn rồi!”

Trần Duệ lắc lắc đầu: “Vì sao nàng không hỏi ta xem tại sao đám người Luodan lại tìm ta?”

“Bất kể là nguyên nhân gì, bọn họ đều chết, mà ngươi còn sống, đây là phiền toái cho ngươi” Isabella thở dài: “Pierce là thủ tịch ma pháp sư của Dian gia tộc, Siding là nữ tế gia tộc Rennes, Loudan là người kế thừa gia tộc Lincoln. Ba gia tộc này đều là nguyên lão gia tộc, càng đừng nói đến Mia có thân phận vương tộc. Việc này đã nháo đến ồn ào vô cùng, cho dù là nhiếp chính vương điện hạ chỉ sợ cũng không bảo vệ được cho ngươi!”

Trần Duệ hờ hững nói: “Không phải là không được, mà là có nguyện ý bảo vệ hay không thôi…”

“Đây là họa sát thân đấy! Nghe nói đệ đệ ngươi Samuel đã trốn khỏi Xích U lãnh địa, hiện nay ở đâu không rõ, rất có thể đã tìm cách quay về thế giới nhân loại.”

“Nhưng là…”

“Không có nhưng là gì hết! Thừa dịp hiện tại!” Isabella ngắt lời hắn: “Trước khi cấm vệ quân tới đây, ngươi mau rời đi! Nếu có thể thì lập tức trở về thế giới nhân loại, đừng tới ma giới nữa!”

Trong mắt Trần Duệ, khuôn mặt mỹ lệ của Isabella tràn ngập nôn nóng và lo lắng, nhìn không ra chút sơ hở nào.

Tâm niệm Trần Duệ vừa động, kiên quyết lắc lắc đầu: “Không được! Ta còn chưa hoàn thành nhiệm vụ gia tộc, còn chưa hoàn thành nguyện vọng chân chính của mình, còn chưa…”

Isabella đang định nói, đột nhiên bàn tay nàng bị Trần Duệ nắm chặt lấy, ngay sau đó, ánh mắt như lửa nóng chiếu đến: “Ta còn chưa đi Quang Minh thánh sơn, chưa hái đóa tuyết đại lai tặng nàng! Cho nên, ta tuyệt sẽ không rời đi!”

Isabella cảm giác được sức nóng đôi tay, sau khi nghe hai câu cuối cùng, tròng mắt nàng khẽ lóe lên tia dị sắc.

Trần Duệ đã cảm giác được có người đang vội vã đến gần, trong lòng vừa động, hắn nắm chặt tay nàng, lại nói thêm: “Isa, kỳ thật ta đối với nàng…”

“Phu nhân!” Một thị nữ vội vã chạy đến, vừa đúng lúc nhìn thấy Trần Duệ nắm tay Isabella, liền đứng sững kinh ngạc, nhưng rồi lại đầy hoảng loạn báo cáo: “Không tốt rồi! Doulon tướng quân tự thân mang cấm vệ quân bao vây nơi này!”

Isabella nghe xong khẽ kinh ngạc, nàng cảm giác được trong tay có một cái hộp, hắn đã buông tay ra.

“Isa, lát nữa nàng đến gặp nhiếp chính vương, giao thứ này cho ông ấy, nói với ông ấy, đây là lễ vật ta mang đến. Đây có lẽ là cơ hội lật cuộc duy nhất của ta! Nhất định phải nhớ, tự tay giao cho Hắc Diệu điện hạ!”

Isabella còn chưa kịp nói gì thì lại có một thị nữ vội vã tới báo: “Doulon tướng quân đã xông vào!”

Trần Duệ hít sâu một hơi, đưa mắt ý bảo nàng cứ an tâm, thì lúc này một thanh âm vang vọng cả viện: “Isabella phu nhân, bản tướng quân phụng mệnh nhiếp chính vương điện hạ, suất quân tới bắt nghi phạm Charles, thỉnh phu nhân mau bắt người này, để tránh đả thương người vô tội trong phủ.”

Thanh âm kia nháy mắt đã hiện ra trước mặt, trước mặt Trần Duệ lúc này là một nam tử cường tráng cao lớn. Hắn mặt khải giáp ám hồng, gương mặt có vài phần giống với Sergei, nhãn thần mang theo sắc lăng lệ. Đây hẳn chính là phụ thân Sergei, đệ nhị tướng quân Doulon Andrews, sau người hắn là một đội binh sĩ võ trang đầy đủ.

Phân tích chi nhãn hiển thị, chủng tộc: đại ác ma (biến dị). Tổng hợp thực lực: A. Thể chất A, lực lượng A, tinh thần A, mẫn tiệp A.

Đại ác ma biến dị có thể đạt đến ma hoàng không ai không thân kinh bách chiến, luận chiến lực còn cao hơn vương tộc bình thường. Doulon này là ma hoàng trung giai, so với George tướng quân thì yếu hơn một bậc, nhưng là giờ này hẳn nhạc phụ đại nhân đã sắp tiếp cận ma đế…

“Hóa ra là Doulon tướng quân đại danh đỉnh đỉnh, lần trước ở dạ vũ chúng ta đã gặp nhau. Tướng quân tới đúng lúc lắm, Isabella tiểu thư đã bắt được ta” Trần Duệ hờ hững cười, không có chút bộ dáng gặp nguy hiểm nào.

Doulon vung tay lên, mấy tên cấm vệ như lang như hổ hung hãn lao đến. Nhãn thần Trần Duệ vừa động, mấy tên cấm vệ đã thấy khí tức đáng sợ truyền đến, đồng thời run rẩy, nhất thời không dám tiến lên.

Doulon lông mày cau lại, đang định động thủ thì Trần Duệ nói: “Ta tự mình đi được.”

Nói xong, hắn cũng không nhìn Isabella mà đi luôn. Doulon hơi gật đầu với Isabella, rồi đi theo hắn.

Vừa ra ngoài, Doulon nói: “Charles các hạ, bất kể như nào, dũng khí của ngươi làm ta bội phục. Nhưng là ta phụng mệnh làm việc, trước khi có kết luận cuối cùng, ngươi không nên làm ra việc gì làm quan hệ giữa hai chúng ta không còn thoải mái.”

“Làm cung đình cố vấn cao cấp, ta nghĩ ta có quyền gặp Hắc Diệu điện hạ giải thích.”

Doulon hơi trầm ngâm gật đầu nói: “Trước đó, ngươi nên đeo xiềng xích này lên, đây là quy củ.”

Trần Duệ nhìn vào một tên cấm vệ quân bưng xiềng xích ám hồng sắc, hắn chậm chậm vươn tay ra. Ánh mắt hắn vẫn quan sát Doulon, đồng khổng Doulon khẽ co rút, động tác súc thế đợi phát như muốn công kích.

Lúc này, Trần Duệ cũng không chạy trốn hoặc phản kháng như trong tưởng tượng, mà để mặc xiềng xích trói lên người.

Doulon tuy kinh ngạc, nhưng vẫn thở phào một hơi. Dù sao Charles có thể giết chết bốn người Siding thì rất có thể là ma hoàng cấp, nếu như thật sự động thủ, chỉ sợ tốn sức một phen.

“Hiện tại, ta có thể gặp Hắc Diệu điện hạ rồi chứ?”

“Rất tiếc, người đeo gông xiềng không có quyền nói chuyện” Doulon lập tức trở mặt, trong ánh mắt hắn tràn ngập âm lãnh, nếu như đối phương đã bị ma pháp trận xiềng xích cầm cố, như vậy không có gì uy hiếp nữa!

Gông xiềng này là dùng ma pháp tài liệu cực phẩm chế thành, có thể giảm lực lượng của người bị xiềng xích xuống thấp nhất, không thể sử dụng thiên phú hoặc ma pháp, nhất là có tác dụng khắc chế đặc biệt đối với lĩnh vực, vì vậy cho dù là ma đế cũng không thể trốn thoát. Đương nhiên, do vấn đề khởi động ma pháp trận lâu dài, cho nên không thích hợp để sử dụng trong chiến đấu.

Đáp án của Doulon làm Trần Duệ im lặng không nói, trên thực tế, những biến hóa này cũng nằm trong dự liệu của hắn. Chỉ là, Doulon cũng không biết, chừng một năm trước, cũng có một bộ gông xiềng đeo trên nam nhân này, mà bộ gông xiềng kim tinh ma tỏa đó bị biến đổi triệt để làm linh khí. Bộ gông xiềng này cũng có thể chuyển hóa thành linh khí, cho nên Trần Duệ mới không chút phản kháng đeo gông xiềng. Nếu như hắn muốn, hắn tùy thời đều có thể biến đống gông xiềng trói được cả cường giả ma đế cấp này thành ma pháp phấn!

Doulon dẫn theo cấm vệ quân đi tới một địa phương sâm nghiêm, chính là bí ngục – nơi giam giữ trọng phạm!

“Doulon tướng quân!” Một tên mập mạp vội tiến lên nghênh đón, cúi đầu hành lễ với Doulon.

“Capone giám ngục trưởng, đây là nghi phạm trọng yếu Charles, bị nghi ngờ đã sát hại ba thành viên trọng yếu của nguyên lão gia tộc. Ngươi tự thân dẫn hắn tới nhà giam số 13 đi, không có mệnh lệnh của nhiếp chính vương, không được cho người nào gặp hắn, dù là Isabella phu nhân!”

Đây là tên sắc đảm bao thiên… Nghe nói còn chú ý đến cả đóa hoa đế đô Charles sao?

Còn có… Nhà giam số 13?

“Tuân mệnh!” Mập mạp tuy kinh ngạc nhưng cũng không hỏi nhiều, lập tức áp giải Trần Duệ xuống.

Bên trong bí ngục, binh sĩ ngay ngắn trật tự, thủ vệ sâm nghiêm, mười bước lại có một người đứng canh. Vừa vào thông đạo, mùi ẩm ướt sộc vào mũi Trần Duệ, phía xa còn ẩn ẩn có thanh âm kêu gào.

“Lão tử là Capone, là giám ngục trưởng nơi này. Trong bí ngục này, ta lớn nhất!” Mập mạp vừa vào trong ngục giam, lập tức kiêu ngạo nói: “Dù cho trước kia ngươi là đại nhân vậy nào, thì cũng ném hết tôn nghiêm cao quý đến sau mông cho lão tử!”

Nghe mập mạp tuyên ngôn xong, Trần Duệ rất phối hợp gật gật đầu: “Capone đại nhân, ta hiểu.”

Mắt nhỏ Capone khẽ lóe lên hàn quang, tiến vào ngục giam có người ngạo mạn, có người bi phẫn, có người sợ hãi. Nhưng Charles này biểu hiện ra là không hề để ý, hắn ghét nhất là biểu tình này. Không ít người lúc mới vào cũng có biểu tình này, nhưng tin tưởng không lâu sau, biểu tình chán ghét này sẽ biến thành cầu xin, bởi vì tên này sẽ đến nhà giam số 13!

Trên đường, mỗi nhà giam đều hắc ám, ô uế vô cùng, phạm nhân vừa thấy có người đến là lớn tiếng kêu gào, thậm chí là vươn tay ra muốn nắm lấy cái gì đó. Có kẻ thì đờ đẫn ngồi trong ngục, phảng phất đã mất tất cả hy vọng, càng khiến người sợ hãi là những cảnh tượng tàn khốc, thanh âm kêu thảm vì bị tra tấn truyền đến, cho dù là kẻ bàng quan cũng không rét mà run.

Còn về nữ phạm nhân, đãi ngộ bi thảm không thể dùng chữ tả hết được.

Trên thực tế, những phòng giam này là để giam phạm nhân phổ thông, có thể tùy ý lăng nhục dụng hình. Trọng phạm có bí ngục chân chính, trong đó có thể là đại nhân vật, có thể là người có khả năng lật người, trừ phi là cấp trên truyền lệnh, nếu không sẽ không chịu đối đãi quá tệ. Charles trước mắt này giết chết thành viên nguyên lão gia tộc và vương tộc, hiển nhiên không nằm trong số này! Nhưng là nhà gia số 13 đã là một địa ngục thiên nhiên, không cần tra tấn dư thừa làm gì.

Lại nói, có thể giết chết thành viên nguyên lão gia tộc, nhất là Siding, thực lực tên Charles này nhất định không tầm thường… Mập mạp cũng có chút kiêng sợ đối với hung nhân, nhưng nhìn xiềng xích trên tay Trần Duệ, trong lòng hắn lại tự tin hơn không ít.

“Tốt rồi. Hiện tại giao hết vật phẩm dư thừa trên người ngươi ra đây, đợi đến khi ngươi ra ngoài, ta sẽ trả lại cho ngươi.”

“Đương nhiên có thể, chẳng qua, trong này chứa vật phẩm vô cùng quan trọng, ngươi phải bảo quản tốt đấy. Nếu không ngươi không gánh được hậu quả đâu” Trần Duệ không cần nghĩ ngợi đưa không gian giới chỉ qua: “Khi ta ra, phải trả lại đầy đủ.”

Mập mạp vừa nghe thấy có vật quý, lòng tham nổi lên, trực tiếp bỏ qua câu sau – một tử tù trăm phầm trăm, còn có thể đi ra sao?

Nhà giam số 13 là một nhà giam đơn độc, chính xác mà nói là ở dưới lòng đất, ven đường là những ma pháp trận ấn ký. Nơi này tuy âm lãnh ẩm ướt, nhưng không có mùi hư thối khó chịu, hình như còn rất thuần khiết, cả phòng giam rộng lớn không có ai khác, chỉ có một phạm nhân duy nhất là Trần Duệ!

“Charles các hạ, mời đi.”

Trần Duệ chầm chậm đi vào, cửa lao tự động đóng lại, Capone lộ ra nụ cười quỷ dị: “Chầm chậm hưởng thụ đi, ngày lành còn lại của ngươi không nhiều đâu.”

Nói xong, mập mạp xoay người rời đi, hắn nhịn không được muốn tìm chỗ kiểm kê tài vật trong không gian giới chỉ kia.

Nhà lao lóe lên quang mang kỳ dị, Trần Duệ chỉ cảm thấy thân thể trầm xuống, không ngờ vô cớ nặng hơn mấy chục lần, hóa ra là trọng lực tù lung!

Dù cho lực lượng của Trần Duệ bị xiềng xích cầm cố hơn nửa, nhưng hắn từng tu hành “nhiều năm” trong môi trường trọng thuật, loại trình độ này còn chưa đáng để hắn bận tâm.

Không lâu sau, siêu cấp hệ thống truyền đến thanh âm cảnh báo có độc tố, xem ra phòng giam số 13 này quả không tầm thường. Nhưng là, độc tố cũng chỉ để tăng thêm linh khí mà thôi, Trần Duệ kẻ đến không cự tuyệt, muỗi nhỏ thì cũng là thịt.

Chiêu đãi ở nhà giam số 13 không chỉ có vậy, ma pháp trận tù lung còn có thể hạn chế và suy yếu lực lượng tù phạm, ngoại trừ trọng lực và độc tố ra, mỗi giờ còn sẽ xuất hiện lôi điện công kích, trong ngoài dày vò làm phạm nhân khó mà chịu đựng.

Nhà giam này, vốn là dùng để tù cấm cường giả, có thể từng bước phá hủy ý chí và lực lượng của người bị cầm tù. Dưới tình huống tiêu hao lực lượng, chỉ riêng chịu trọng lực dày vò thôi đã rất khó chịu đựng rồi.

Đối với Trần Duệ mà nói, trọng lực và độc tố cơ bản không cần suy xét, lôi điện tuy có chút phiền toái, nhưng hắn có thể chất dẫn linh và kháng ma, làm uy lực lôi điện hạ đến thấp nhất, mà so sánh với lôi điện của Lola, những lôi điện này cũng chỉ có thể giúp hắn giết chết vi khuẩn trên người mà thôi!

Hiện tại chỉ cần an tâm giờ Isabella giao vật kia cho Hắc Diệu. Giết thành viên nguyên lão gia tộc là tội lớn, nhưng tin tưởng Hắc Diệu sẽ không thể cự tuyệt “lợi ích” kia, cho dù hắn có chọc thủng trời, thì Hắc Diệu cũng sẽ làm nữ oa nương nương ma giới bản thôi!

Nội thành đế đô, phủ đệ gia tộc Lincoln.

“Tộc trưởng đại nhân, phu nhân, Charles đã bị Doulon tướng quân áp giải tới bí ngục. Theo giám ngục trưởng Capone để lộ, đã giam giữ ở nhà giam số 13, đã mở toàn bộ ma pháp trận.”

Nữ nhân ở bên cạnh nghiến răng nghiến lợi kêu lên: “Quá tốt rồi! Shatre, chàng mau liên hệ với Capone, hung hăng giày vò Charles cho ta, quyết không thể để hung thủ giết chết hài tử của chúng ta dễ chịu được!”

“Đừng vội!” Tộc trưởng gia tộc Lincoln, Shatre trầm ổn hơn nhiều, chỉ khẽ cười lạnh: “Nhà giam số mười ba là do mấy vị đại sư và một vị tông sư liên hợp chế tạo nên, cả đế quốc cũng chỉ có một nơi đặc thù như vậy. Ở trong nhà giam sẽ chịu dày vò sống không bằng chết. Chỉ riêng độc lực cũng có thể xâm thực gần hết lực lượng của hắn, cho dù là cường giả ma đế cấp, dưới tình huống lực lượng bị cầm cố, cũng không thể chống đỡ. Cứ để hắn hưởng thụ mấy ngày đã, sau đó chúng ta lại ‘đến thăm’ vị cao cấp cố vấn đại nhân kia, tin tưởng có cách nghĩ này không chỉ có nhà chúng ta.”

“Đúng rồi, Isabella có phản ứng gì không?” Shatre hỏi một câu: “Nàng có đi tìm nhiếp chính vương cầu tình không?”

“Rất kỳ quái, nàng không có bất cứ động tĩnh gì.”

“Ngươi lui xuống đi, tiếp tục giám thị, nếu ả có động tĩnh gì lập tức hồi báo!”

“Dạ!”

Nội thành đế đô, trong phủ Isabella.

Isabella ngồi trong phòng, trên bàn có đặt một cái hộp đã được mở ra.

Trong phòng chỉ có mình nàng.

Ngón tay bạch ngọc nắm chặt một thứ, vẻ kinh ngạc trên mặt đã dần tan đi, nàng nhẹ nhàng nhắm tròng mắt lại, trong đầu hiện ra từng lời nói của nam nhân kia.

“Mỗi ngày ta đều nghĩ đến một nữ sĩ…”

“Ta còn chưa đi Quang Minh thánh sơn, chưa tự tay hái tuyết đạt lai tặng nàng…”

Rất lâu, lông mi thon dài hất lên, tròng mắt xanh như bảo thạch hiện ra, trong mắt là bi thương nhàn nhạt, lập tức biến thành lãnh tĩnh, cuối cùng quy về lãnh khốc!

“Phanh” một tiếng, đồ vậy trong tay nàng vỡ vụn, dịch thể màu đen qua kẽ hở năm ngón tay nàng vẩy xuống đất, nháy mắt tan biến không thấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.