Chảng Rể Ma Giới

Chương 936: Chương 936: Tên ta là Arthur




"Người của các ngươi không sao chứ?" Trần Duệ liếc nhìn các thành viên giáo hội đang lần lượt tiến vào thuyền nhỏ. Lời này có ý ngầm là một mũ miện đổi lấy hồng y giáo chủ, hai thánh đồ cộng thêm nhiều mạng giáo đồ như thế, chúng ta coi như cũng không nợ gì nhau nữa nhỉ.

"Đây cũng là nhờ các hạ." Gelanin cũng là hạng người sành sỏi, bỗng nhiên nở nụ cười: "Liệu các hạ có thể thi triển một chút lực lượng thần thành của Kinh Cức chi quan hay không? Đây là thỉnh cầu duy nhất của ta."

"Duy nhất?" Trần Duệ hơi bất ngờ liếc nhìn Gelanin một cái rồi vung tay lên. Kinh Cức chi quan trên đầu tỏa ra bạch quang bay về phía Gelanin. Gelanin không tránh, để cỗ thần lực kia bao phủ thân thể mình, hô ứng với lực lượng quang hệ trong cơ thể hắn. Những vết thương còn sót lại trong trận chiến vừa rồi hoàn toàn bị tiêu trừ hết, Gelanin chỉ cảm thấy toàn thân tràn đầy lực lượng.

"Quả nhiên là 'Thần Thánh Quyến Cố'!" Gelanin hít sâu một hơi, ổn định cảm xúc. Nhìn bộ dáng thoải mái của Trần Duệ, hắn không khỏi cả kinh, thử hỏi: "Các hạ... liệu có cảm thấy có gì đó không khỏe không?"

"Không khỏe? Đương nhiên là không rồi." Trần Duệ lắc đầu, chỉ Kinh Cức chi quan trên đầu. "Cái mũ miện này đã nhận ta làm chủ."

Ý của lời này rất rõ ràng, mũ miện này là của ta rồi.

Thực ra, Trần Duệ cũng làm như thế. Kinh Cức chi quan lóe sáng, biến mất không còn thấy gì nữa. Nó cũng giống như những thần khí khác sau khi bị phân tích, bị thu vào siêu cấp hệ thống.

Một màn này khiến Gelanin chấn động, sau đó Trần Duệ thật không ngờ là vì hồng y giáo chủ này chẳng những không tức giận gì mà còn lộ vẻ kích động: "Tốt, tốt! Thật sự quá tốt! Quang Minh thần phù hộ!"

Trần Duệ: "..."

Không nhầm chứ, cướp trang bị của ngươi, ngươi còn gửi tin cảm tạ?

Gelanin khom lưng thật sâu hành lễ với Trần Duệ: "Các hạ, có thể lên thuyền của ta một chút được không? Ta sẽ nói cho các hạ càng nhiều bí mật liên quan tới Kinh Cức chi quan."

"Càng nhiều bí mật?" Trần Duệ nhìn Gelanin giống như không nói dối, lại nhìn chiến thuyền đã bị phá thành mảnh nhỏ kia, nhíu mày nói: "Ngươi chắc chứ?"

"Đương nhiên." Gelanin đưa mắt nhìn theo ánh mắt của hắn, lập tức tỏ vẻ xấu hổ.

Trần Duệ nghĩ một chút rốt cục nói: "Đi thuyền của ta đi."

Sau đó không lâu, Gelanin và người của giáo hội đã có mặt trên thuyền Mạn Đà La.

Nhìn chiến thuyền tinh mỹ, rộng rãi này, cộng thêm những thủy thủ có động tác vô cùng thuần thục kia, cho dù là giáo đồ giáo hội có kiến thức bất phàm cũng phải kinh ngạc không thôi. Nhưng họ cũng không hỏi gì nhiều.

Nhờ Trần Duệ thi triển Thần Dũ thuật, những người bị trọng thương cũng dần khỏi lại. Ánh mắt họ nhìn về phía Trần Duệ có thêm mấy phần tôn kính.

Gelanin nói qua với đám người Clark và Aprilai ở trên boong rồi cùng Trần Duệ đi vào trong khoang thuyền. Pagliuca và Đâu Đâu vẫn ở trên thuyền uống rượu.

Đám người Lola trước đó đã được Trần Duệ báo trước, vẫn lưu ở trong phòng mình, không hề lộ diện.

"Gelanin các hạ, mời ngồi." Trần Duệ lạnh nhạt nói: "Trước hết xin nói một câu, ta cứu các người thật ra chỉ là ngoài ý định."

Lấy thực lực của hắn căn bản không cần phải dây dưa với Gelanin, thậm chí có thể trực tiếp ném cả đám giáo hội này xuống biển, nhưng mà hắn lại cảm thấy hứng thú với cái bí mật kia.

Gelanin gật đầu: "Kinh Cức chi quan... là một chuyện bất ngờ nhưng các hạ không cần lo lắng. Các hạ đã là chủ nhân của Kinh Cức chi quan, điểm này không thể nghi ngờ."

"Có phải ta thành chủ nhân của Kinh Cức chi quan đã ứng nghiệm lời tiên đoán nào đó? Rồi trở thành dạng nhân vật đại loại như Chúa cứu thế? Xin lượng thứ cho... ta gầy đây hay xem tiểu thuyết." Trần Duệ nhún vai. "Nhưng mà con người ta không thích vòng vèo, nói thẳng vào việc chính đi."

"Quả nhiên là tiểu thuyết thú vị." Gelanin nở nụ cười hiểu ý: "Thật ra ta cũng không thích quanh co lòng vòng, ta sẽ nói cho các hạ nghe về bí mật của Kinh Cức chi quan. Kinh Cức chi quan là một trong ba thánh vật của Quang Minh hội, mà ba thánh vật này hợp lại sẽ được xưng là 'Sáng Tạo'."

"Sáng Tạo?" Trần Duệ nhớ lúc trước Kinh Cức chi quan đã gợi lên tia sáng tạo căn nguyên trong cơ thể hắn.

Trần Duệ hiện giờ có lĩnh ngộ với siêu cấp hệ thống hơn xa trước kia. Siêu cấp hệ thống "Tinh Hệ" nếu muốn trở thành một quốc độ chân thực có tín ngưỡng và sinh mệnh tự thân chứ không phải chỉ là ảo ảnh thì Trần Duệ cần tiến thêm một bước, lĩnh ngộ đầy đủ quy luật của vũ trụ.

Không chỉ có hủy diệt mà còn có sáng tạo.

Ngay cả con đường tắt dung hợp sáng tạo và hủy diệt của Bendie kia, Trần Duệ cũng không ưa. Mỗi người đều có hướng đi của mình, nhất là bản thân hắn còn có siêu cấp hệ thống, con đường vốn bất đồng.

Nhưng cho dù thế nào, sáng tạo căn nguyên đều là thứ cần thiết, hơn nữa cơ hội trước mắt không thể bỏ qua, tuyệt đối không thể bỏ qua.

Gelanin nhìn bộ dáng hứng thú của Trần Duệ, liền giải thích: "Nghe nói ba kiện thánh vật này là do thần linh căn cứ theo đồ vật chứa đựng lực sáng tạo thế giới mà tạo ra. Chúng nó có lực lượng không thể tưởng nổi, cho nên mới có cái tên Sáng Tạo này."

Đồ vật chứa đựng lực sáng tạo thế giới! Trần Duệ giật mình, chẳng lẽ là chứa căn nguyên sáng tạo...

"Nếu tập hợp đủ ba thánh vật, cũng có được sự thừa nhận thì các hạ sẽ có được thứ không thể tưởng tượng được, đạt được thực lực vượt xa thánh cấp." Gelanin mỉm cười: "Không biết các hạ có thi triển lực lượng đặc thù gì hay không. Năng lực cảm giác của ta có hạn, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận thực lực của các hạ còn chưa đạt tới thánh cấp. Đương nhiên, hai vị bằng hữu của các hạ đã có thực lực siêu giai vượt qua cả thánh cấp."

"Cảm giác của ngươi không sai. Thực lực của ta vẫn chỉ là sĩ cấp, chẳng qua bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù mà ta có hai siêu giai đồng bạn." Trần Duệ "thản nhiên" nói, trong lòng cũng sáng như gương. Người sáng tạo ba kiện thánh vật này khẳng định chẳng phải thần linh gì, chẳng qua là tập hợp ba phần của thánh vật mà thôi. "Thứ không thể tưởng tượng được" chắc chắn là đường tắt để lĩnh ngộ căn nguyên sáng tạo.

Kinh Cức chi quan chính là một minh chứng tốt nhất, đây tuyệt đối là một con đường khả thi.

"Đúng rồi, hai kiện thánh vật khác... Gelanin các hạ liệu có thể báo cho ta biết hay không?"

Gelanin nghe được từ "siêu giai đồng bọn", ánh mắt liền tỏa sáng lập lòe. Hắn nói: "Các hạ nên biết, ước chừng hai mươi vạn năm trước, thế giới loài người là tam đại thần thánh đế quốc cùng tồn tại. Theo thứ tự là Long Hoàng đế quốc, Lam Diệu đế quốc và Vân Đằng đế quốc. Ba vị thiên sứ tối cao vâng theo ý chỉ của thần linh, tặng ba thánh vật cho ba đế quốc làm trấn quốc chi bảo. Nhưng mà vào hai vạn năm trước, Vân Đằng đế quốc bị Long Hoàng đế quốc và Lam Diệu đế quốc liên minh thảo phạt, cuối cùng mất nước. Quốc gia cũ bị phân tách thành hơn mười vương quốc lớn nhỏ, hiện giờ Tinh Quang vương quốc trứ danh chính là một trong số đó. Trận đánh năm đó thực ra cũng là trận thảo phạt dị giáo đồ, vì Vân Đằng đế quốc ngày đó đã bị bọn dị giáo đồ đáng sợ Hắc Tử Đồ khống chế hoàn toàn. Ba mươi tòa thành trấn bị huyết tế chấn kinh toàn nhân giới lúc đó, không chỉ vậy, Hắc Tử Đồ còn vươn bàn tay độc ác của mình tới tộc Tinh linh ở Phỉ Thúy Lâm Hải. Chúng ý định lợi dụng Sinh Mệnh chi thụ để triệu hồi Tà Thần, suýt chút nữa khiến tộc Tinh linh gặp họa diệt tộc. Dưới sự kêu gọi của giáo hội, liên minh do hai đại đế quốc cầm đầu được thành lập, cuối cùng cũng diệt trừ được Vân Đằng đế quốc, hóa giải trận tai ách kia."

Thì ra là vậy! Trần Duệ chậm rãi gật đầu. Năm đó Phỉ Thúy Lâm Hải gặp nguy cơ, cũng phù hợp với giải thích của cha vợ tinh linh.

"Gelanin các hạ, ý tứ của các hạ có phải là... hai đại thánh vật còn lại hiện tại đang phân biệt ở Long Hoàng đế quốc và Lam Diệu đế quốc?"

"Đúng vậy, một thứ là Chén Thánh, một thứ là Thánh Quang Pháp Bào." Gelanin gật đầu: "Đều là trấn quốc chi bảo, chúng nó lần lượt được giấu kín trong quốc khố hai đại đế quốc, chỉ có đế vương mới biết được tung tích chính thức."

"Ta cảm thấy Gelanin các hạ dường như đang nhắc nhở ta điều gì đó? Là điều kiện hay là... áp chế?"

"Ha ha, các hạ đừng hiểu lầm." Gelanin lắc đầu: "Chỉ là trình bày sự thật một cách thiện ý mà thôi. Các hạ không phải là không thích quanh co lòng vòng hay sao? Thứ cho ta nói thẳng, nội tình hai đại thần thánh đế quốc không phải nhỏ, mạnh hơn bề ngoại nhìn vào rất nhiều. Thực lực trong tay các hạ tuy rằng bất phàm nhưng bất kể là thủ đoạn gì, muốn có được Chén Thánh và Thánh Quang Pháp Bào cũng cực kỳ gian nan. Trừ khi, các hạ mượn dùng lực lượng của Quang Minh giáo hội."

"Là vậy sao?" Trần Duệ từ chối cho ý kiến chỉ cười cười, trong lòng nhanh chóng tính kế.

"Nói rõ một chút, ta là hồng y giáo chủ của Quang Minh giáo hội. Địch nhân lúc trước của ta chính là dị giáo đồ 'Hắc Từ Đồ' tôn thờ hắc ám và hủy diệt. Vào thời khắc nguy hiểm vừa rồi, ta đã dùng bí pháp mở phong ấn Kinh Cức chi quan nhưng bởi vì thể chất của ta không thể chịu tải nổi thánh lực, suýt chút nữa mất mạng. Đấy cũng là lý do vì sao Kinh Cức chi quan có thể tự động bay đi lựa chọn các hạ, thể chất của các hạ... hẳn là Quan Diệu chi thể tinh khiết nhất. Chỉ riêng điểm này, các hạ có tư cách trở thành Thánh tử của giáo hội, cũng chính là người thừa kế của Giáo hoàng miện hạ!"

"Thánh tử?" Trần Duệ sửng sốt, người thừa kế của Giáo hoàng? Có phải đã nghĩ sai chỗ nào rồi không?

Gelanin thấy Trần Duệ sửng sốt lâu không nói chuyện, liền nhịn không được mở miệng gọi: "Các hạ..."

Trần Duệ rốt cục phục hồi tinh thần, xoa nhẹ mũi: "Thật ra, ta hiện tại muốn nói nhất là hai chữ 'ha ha'."

Gelanin kích động: "Các hạ đã đáp ứng trở thành Thánh tử rồi sao?"

Con mắt nào của ngươi chứng kiến ta đáp ứng? Trần Duệ im lặng phất tay: "Ta đã quên, loại từ ngữ này quả thật rất cao cấp với ngươi, vẫn nên đổi thành từ thông dụng thì hơn: không hứng thú!"

"Các hạ dường như có hiểu lầm gì đó với giáo hội?" Gelanin cũng không nản lòng. Hắn chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tay như vậy. Tuyết đạt lai bị mất trộm cho đến nay vẫn là bí ẩn của giáo hội nhưng là một trong tam đại hồng y giáo chủ, đồng thời cũng là một người chứng kiến sự kiện trên đài Tuyết Phong năm đó, Gelanin đương nhiên biết hậu quả khi không có tuyết đạt lai là thế nào. Trước khi tuyết đạt lai có thể sống lại, Quang Minh giáo hội không thể chuyển hóa ra Quang Diệu chi thể, cũng không cách nào lựa chọn chiến sĩ trong đám thánh đồ. Về lâu về dài, uy vọng và tín ngưỡng của cả giáo hội sẽ bị tổn thất nghiêm trọng.

Tung tích Kinh Cức chi quan lúc này là một bất ngờ đầy vui mừng, bởi vì Kinh Cức chi quan có một công năng trọng yếu, đó chính là "Thần Thánh Quyến Cố". Nó có thể chuyển hóa thể chất quang hệ, tuy rằng không so được với hiệu quả của tuyết đạt lai nhưng vào lúc này nó có thể phát huy công dụng thay thế lớn nhất.

Điều tệ hại duy nhất chính là Kinh Cức chi quan chỉ có thể phát huy hoàn toàn lực lượng nhờ Quang Diệu chi thể, hơn nữa còn có thể tạo thành thương tổn nhất định với người sử dụng. Trước mắt, chỉ duy nhất có Giáo hoàng Vatican Brandeis là có thể đảm nhiệm chức vị "người được chọn". Cứ thế này mãi, thọ mệnh không còn nhiều lắm của Giáo hoàng sẽ bị hao mòn hết.

Nhưng mà hiện tại lại xuất hiện một vị thanh niên khác có Quang Diệu chi thể tinh thuần cực độ. Hơn nữa, hắn còn có thiên phú dị bẩm, có thể hoàn toàn khống chế Kinh Cức chi quan, không bị tổn thương khi thi triển "Thần Thánh Quyến Cố". Đây đúng là thần linh ban ơn!

Cho nên, bất kể thế nào Gelanin cũng không bỏ qua vị "Thánh tử" này, lập tức kiên nhẫn giải thích.

"Quyền hạn của Thánh tử là đồng đẳng với tông chủ giáo, có thể tự do ra vào bất kỳ nơi nào của Thánh sơn, kể cả cấm địa thần điện!" Thái độ của Trần Duệ rốt cục cũng có chuyển biến khi nghe lời vừa rồi của Gelanin. "Ta cần có thời gian suy nghĩ."

"Ta có thể đợi!" Gelanin mừng rỡ không thôi. "Đúng rồi, ta còn chưa biết đại danh của các hạ?"

"Thật thất lễ, Gelanin các hạ." Trần Duệ nở nụ cười sâu xa: "Tên ta là... Arthur."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.